Quyển 3 - Chương 4: Khởi đầu/Data Load (4)
Kamiya Yuu
05/06/2014
Mí mắt nặng trịch.
Là vì khóc thầm trong khi ngủ chăng?
Mí mặt rất nặng nề, giống như đôi mắt đã cạn khô đang kịch liệt từ chối mở ra.
Không, đó thật sự là vì khô cạn sao?
Nhớ lại cơn ác mộng mà cô bé không dám tưởng tượng, không muốn nghĩ tới.
Đừng có xác nhận đó có thật sự là ác mộng hay không, đừng có mở mắt xác nhận khung cảnh xung quanh.... Giống như cảm thấy có tiếng ai đó đang gào thét lên trong đầu, hai mắt từ chối mở ra.
Thế nhưng, vì để phủ định suy nghĩ đó, vì để nói rõ với mình rằng, đó là chuyện không thể.
Shiro bảo suy nghĩ đang ngăn cản mình mở mắt ra phải câm lặng, mang theo cảm giác gần như là đau đớn, mi mắt từ từ mở ra.
Nơi này là phòng ngủ quốc vương trong lâu đài hoàng gia Elechia.
Trên chiếc giường lớn đủ cho cả chục người cùng ngủ, chỉ có một mình Shirro.
Vô số trò chơi, những chồng sách chất đống xếp bừa bãi khắp phòng... Tất cả chỉ có như vậy.
Dù nhìn đi nhìn lại bao nhiều lần, người đáng lẽ phải có mặt vẫn không xuất hiện.
Người chỉ cần một câu nói chào buổi sáng đơn giản là đủ mang tới ý nghĩa cuộc sống trông cả ngày hôm đó cho Shiro, đang không tồn tại.
..... Sora không tồn tại.... cũng có nghĩa là, trong phòng chỉ có Shiro cô độc một mình.
Suy nghĩ mà cô bé cố gắng phủ định, lúc này giống như đang cười vang giễu cợt.
.... [Đã bảo rồi mà]
“.... Làm ơn... nếu như, đây là giấc mơ.... xin hãy cho tôi được tỉnh lại!”
Giọng nói khàn đặc như thanh quản đã nát bấy, Shiro thét lên từ tận đáy lòng những điều mà bình thường sẽ không bao giờ nói ra.
..... Trong căn phòng trống rỗng như đang muốn chứng minh rằng, tất cả những ký ức đó đều là hư ảo.
Shiro cố kềm nén tiếng nghẹn ngào, hét lên lên thảm thiết.
Là vì khóc thầm trong khi ngủ chăng?
Mí mặt rất nặng nề, giống như đôi mắt đã cạn khô đang kịch liệt từ chối mở ra.
Không, đó thật sự là vì khô cạn sao?
Nhớ lại cơn ác mộng mà cô bé không dám tưởng tượng, không muốn nghĩ tới.
Đừng có xác nhận đó có thật sự là ác mộng hay không, đừng có mở mắt xác nhận khung cảnh xung quanh.... Giống như cảm thấy có tiếng ai đó đang gào thét lên trong đầu, hai mắt từ chối mở ra.
Thế nhưng, vì để phủ định suy nghĩ đó, vì để nói rõ với mình rằng, đó là chuyện không thể.
Shiro bảo suy nghĩ đang ngăn cản mình mở mắt ra phải câm lặng, mang theo cảm giác gần như là đau đớn, mi mắt từ từ mở ra.
Nơi này là phòng ngủ quốc vương trong lâu đài hoàng gia Elechia.
Trên chiếc giường lớn đủ cho cả chục người cùng ngủ, chỉ có một mình Shirro.
Vô số trò chơi, những chồng sách chất đống xếp bừa bãi khắp phòng... Tất cả chỉ có như vậy.
Dù nhìn đi nhìn lại bao nhiều lần, người đáng lẽ phải có mặt vẫn không xuất hiện.
Người chỉ cần một câu nói chào buổi sáng đơn giản là đủ mang tới ý nghĩa cuộc sống trông cả ngày hôm đó cho Shiro, đang không tồn tại.
..... Sora không tồn tại.... cũng có nghĩa là, trong phòng chỉ có Shiro cô độc một mình.
Suy nghĩ mà cô bé cố gắng phủ định, lúc này giống như đang cười vang giễu cợt.
.... [Đã bảo rồi mà]
“.... Làm ơn... nếu như, đây là giấc mơ.... xin hãy cho tôi được tỉnh lại!”
Giọng nói khàn đặc như thanh quản đã nát bấy, Shiro thét lên từ tận đáy lòng những điều mà bình thường sẽ không bao giờ nói ra.
..... Trong căn phòng trống rỗng như đang muốn chứng minh rằng, tất cả những ký ức đó đều là hư ảo.
Shiro cố kềm nén tiếng nghẹn ngào, hét lên lên thảm thiết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.