Quyển 4 - Chương 1: Lời dẫn
Kamiya Yuu
17/11/2014
Còn xa xăm hơn cả biển khơi.
<> từ cách đây rất lâu rồi....
Ở vùng đất nọ, có một nàng công chúa xinh đẹp.
Mái tóc vàng óng của nàng khiến ánh trăng cũng phải ghen tỵ.
Đôi mắt sáng trong của nàng khiến sao trời cũng phải ảm đạm.
Giọng nói ngọt ngào của nàng khiến tiếng chim cũng phải xấu hổ.
Lời đồn đại về vẻ đẹp của nàng lan truyền khắp bảy đại lục.
Đàn ông trên toàn thế giới lũ lượt kéo đến để cầu hôn nàng.
Công chúa bèn nói.
“Ai có thể đem tới cho ta món quà tuyệt vời nhất thế gian... Ta sẽ sẽ trao tình yêu của mình cho người đó.”
Và thế là vô số đàn ông mang theo những báu vật chói mắt tới cầu hôn.
Vàng bạc, tự nhiên là không cần phải nói nữa.
Công chúa còn nhận được hàng trăm vùng đất, hàng nghìn lâu đài, hàng vạn nô bộc.
Thế nhưng công chúa vẫn không hài lòng.
“Hãy mang tới cho ta thứ mỹ lệ hơn thế nữa, quý giá hơn thế nữa.”
Vậy là càng có nhiều đàn ông mang tới những báu vật độc nhất vô nhị.
Những lời thề ước tình yêu không có câu thứ hai trên thế gian tự nhiên là không cần phải kể nữa.
Công chúa càng nhận được những báu vật độc nhất trên mặt đất, những thần vật vô song dưới gầm trời.
Thế nhưng công chúa vẫn không hài lòng.
Dù có đẹp đẽ đến thế nào cũng không thể đẹp bằng công chúa.
Dù là tình yêu đến thế nào, đối với công chú cũng là chuyện đương nhiên.
Dù là báu vật như thế nào, công chúa cũng đã sở hữu.
.... Trên thế giới này đã không còn chau báu nào có thể khiến công chúa kinh ngạc nữa.
Cho dù như vậy, công chúa vẫn nói.
“Nào... Còn có báu vật nào tuyệt vời hơn nữa, hơn nữa, hơn nữa không?”
..... Và rồi đến một ngày.
Một chàng hoàng tử đến trước mặt công chúa.
Hoàng tử không giống bất cứ người đàn ông nào mà công chúa từng gặp.
Chàng vừa trẻ trung vừa cường tráng, nhưng lại mang một bộ trang phục lam lũ.
Trên người cũng không có vẻ là mang theo tài vật gì.
Nhưng hoàng tử lại đưa tới một [báu vật nhỏ bé] và nói.
“Ta đem tới một báu vật mà chắc chắn là công chúa chưa bao giờ được thấy.”
Chàng đưa ra báu vật mỹ lệ trên thế gian không gì sánh được.... Trông thấy báu vật ấy.
Công chúa như ngưng thở vì say mê.
Và rồi... hạ lời thề ước tình yêu với hoàng tử.
Báu vật đó là....
..............................
“.... Chính là như thế! Phải vậy mới là [tình yêu chân chính] chứ!”
đóng sập quyển sách dày lại, hô lên hưng phấn.
Cứ như thế, trên hành trình tìm kiếm [tình yêu chân chính], dần chìm vào giấc ngủ sâu.
Chờ đợi một ngày chàng trai mang theo [báu vật nhỏ bé] trong câu truyện cổ tích tới bên mình.
..... Hoàn toàn không nghĩ đến việc, điều đó sẽ đem lại hậu quả gì.
.... Thứ đọc đúng là << một truyện cổ tích>>.
Thế nhưng câu chuyện của theo đuổi cổ tích chìm vào giấc
ngủ ấy, lại không phải là <>.
Mà là chuyện còn xa xăm hơn biển khơi, cách đây hơn tám trăm năm....
Một câu chuyện <.... ngốc nghếch đến mức bất kỳ ai trong [Mười sáu chủng tộc] cũng sẽ phải phì cười.
<
Ở vùng đất nọ, có một nàng công chúa xinh đẹp.
Mái tóc vàng óng của nàng khiến ánh trăng cũng phải ghen tỵ.
Đôi mắt sáng trong của nàng khiến sao trời cũng phải ảm đạm.
Giọng nói ngọt ngào của nàng khiến tiếng chim cũng phải xấu hổ.
Lời đồn đại về vẻ đẹp của nàng lan truyền khắp bảy đại lục.
Đàn ông trên toàn thế giới lũ lượt kéo đến để cầu hôn nàng.
Công chúa bèn nói.
“Ai có thể đem tới cho ta món quà tuyệt vời nhất thế gian... Ta sẽ sẽ trao tình yêu của mình cho người đó.”
Và thế là vô số đàn ông mang theo những báu vật chói mắt tới cầu hôn.
Vàng bạc, tự nhiên là không cần phải nói nữa.
Công chúa còn nhận được hàng trăm vùng đất, hàng nghìn lâu đài, hàng vạn nô bộc.
Thế nhưng công chúa vẫn không hài lòng.
“Hãy mang tới cho ta thứ mỹ lệ hơn thế nữa, quý giá hơn thế nữa.”
Vậy là càng có nhiều đàn ông mang tới những báu vật độc nhất vô nhị.
Những lời thề ước tình yêu không có câu thứ hai trên thế gian tự nhiên là không cần phải kể nữa.
Công chúa càng nhận được những báu vật độc nhất trên mặt đất, những thần vật vô song dưới gầm trời.
Thế nhưng công chúa vẫn không hài lòng.
Dù có đẹp đẽ đến thế nào cũng không thể đẹp bằng công chúa.
Dù là tình yêu đến thế nào, đối với công chú cũng là chuyện đương nhiên.
Dù là báu vật như thế nào, công chúa cũng đã sở hữu.
.... Trên thế giới này đã không còn chau báu nào có thể khiến công chúa kinh ngạc nữa.
Cho dù như vậy, công chúa vẫn nói.
“Nào... Còn có báu vật nào tuyệt vời hơn nữa, hơn nữa, hơn nữa không?”
..... Và rồi đến một ngày.
Một chàng hoàng tử đến trước mặt công chúa.
Hoàng tử không giống bất cứ người đàn ông nào mà công chúa từng gặp.
Chàng vừa trẻ trung vừa cường tráng, nhưng lại mang một bộ trang phục lam lũ.
Trên người cũng không có vẻ là mang theo tài vật gì.
Nhưng hoàng tử lại đưa tới một [báu vật nhỏ bé] và nói.
“Ta đem tới một báu vật mà chắc chắn là công chúa chưa bao giờ được thấy.”
Chàng đưa ra báu vật mỹ lệ trên thế gian không gì sánh được.... Trông thấy báu vật ấy.
Công chúa như ngưng thở vì say mê.
Và rồi... hạ lời thề ước tình yêu với hoàng tử.
Báu vật đó là....
..............................
“.... Chính là như thế! Phải vậy mới là [tình yêu chân chính] chứ!”
Cứ như thế, trên hành trình tìm kiếm [tình yêu chân chính],
Chờ đợi một ngày chàng trai mang theo [báu vật nhỏ bé] trong câu truyện cổ tích tới bên mình.
..... Hoàn toàn không nghĩ đến việc, điều đó sẽ đem lại hậu quả gì.
.... Thứ
Thế nhưng câu chuyện của
Mà là chuyện còn xa xăm hơn biển khơi, cách đây hơn tám trăm năm....
Một câu chuyện <
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.