Nô Lệ Tình Yêu: Chúng Ta Là Gì Của Nhau
Chương 61: Ốm nghén
Tô Ngọc Ly
17/11/2023
Phó Dương Thần khẽ ôm cô vào lòng ngủ
Cẩm Thanh Hà theo quán tính vô thức ôm trầm lấy anh
Lúc này cả hai người giống một vợ chồng son đang ôm nhau ngủ.Nhưng sự thật thì vẫn rất tàn khốc những vết thương để lại sẹo lớn nhỏ vẫn còn hiện rõ trên da thịt cô
Lần này cô mơ Phó Dương Thần cùng đứa con của cô đang dạo chơi trong vườn nhưng nhìn kỹ lại là một cô gái khác đang đi cùng anh và con cô
Cô gái trong mơ nở nụ cười quỷ dị dắt con cô ra giưỡng đường cô sợ hãi hét lớn
Đừng mà!!!
Chiếc ô tô đã nao nhanh đến đứa bé,trước mặt cô là người cô bé đang chảy rất nhiều máu
Cô giật mình tỉnh dậy trên khoé mấtvanx còn in lại nước mắt
Cẩm Thanh Hà liếc nhìn đồng hồ mới chỉ có 5 giờ sáng bên cạnh Phó Dương Thần vẫn còn đang say giấc
Cô áp sát xuống môi anh khẽ hôn như là thay cho một lời chào buổi sáng
Cô đi xuống giường,bước đến cánh cửa sổ trầm ngâm nhìn anh mặt trời ló dạng
Cẩm Thanh Hà thấy một con chim đang bay lượn bỗng cô lại có một khao khát tự do được như một con chim tự do bay lượn trên bầu trời mà không hề chịu sự đau khổ nào
Phó Dương Thần cũng tỉnh dậy thấy cô đang đứng ngoài cửa sổ khiến anh muốn dậy đi ra ôm cô mà không phát ra tiếng động nào
Nhưng miệng anh lại không như thế nhanh chóng hỏi
Cô đang nhìn gì ngoài kia thế
Cẩm Thanh Hà giật mình khi nghe thấy tiếng anh gọi cô quay người lại,anh đang ngồi nhìn cô không rời mắt cô cũng trả lời
Ngắm mặt trời mọc
Cô nhớ lại hôm qua anh ra ngoài đến đêm mới về liền hỏi
Hôm qua anh đi đâu thế
Phó Dương Thần cũng khẽ trả lời cô
Đi uống rượu cùng Thương Trì và Tuấn Bách
Anh không hiểu sao mình lại ngoan ngoãn nói ra mà không hề cau có
Nhận được câu trả lời cô bèn đi xuống nhà nấu cơm dọn dẹp
Phó Dương Thần hôm nay không ăn cơm như mọi khi mà đi làm luôn
Suốt một tuần,cô không thấy bóng dáng anh ở nhà nếu có cũng chủ là về lấy đồ rồi đi luôn
Cô cũng không dám hỏi chỉ sợ anh sẽ chê bản thân phiền
Hôm nay cô cũng ăn cơm một mình nhưng vừa gắp chút thức ăn bỏ vào miệng thì nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh nôn ói
Cẩm Thanh Hà sau khi dịu đi cơn nghén cũng đã biết
Nó tới rồi,sau này coi bộ sẽ khó giấu đây
Cô không ăn nữa mà nhanh chóng dọn hết thức ăn trên bàn,mùi thức ăn cũng khiến cô thấy khó chịu.
Trương Mạn Hi thấy cô khổ sở nhưng không biết nguyên nhân nhưng cũng chạy ra giúp và nói cô đi nghỉ ngơi
Cô cũng mệt mỏi nên đã nhờ Trương Mạn Hi dọn dẹp nốt cho cô rồi nhanh chóng lên phòng
Nhưng Trương Mạn Hi cũng rút điện thoại ra thông báo cho Phó Dương Thần
Ngài phó,cô Thanh Hà hôm nay nôn rất nhiều không rõ nguyên nhân ạ
Ừm
Anh trả lời rồi cúp máy nhưng cũng chẳng nghĩ nhiều nên cố gắng làm nốt công việc rồi nhanh chóng về nhà
Hôm nay Phó Dương Thần cũng đã về đến nhà trên tay còn đem về ít hải sản
Cẩm Thanh Hà vừa xuống đến bàn ăn khi ngửi được mùi hải sản cô ôm miệng nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo
Phó Dương Thần không biết tải sao lại như vậy.Anh cũng nghĩ đến việc cô đã có thai những không phủ nhận vì lần nào làm tình xong Cẩm Thanh Hà cũng uống thuốc tránh thai
Anh cũng tự nhủ và an ủi bản thân đó chỉ là một triệu chứng gì đó mà anh không biết thôi
Cẩm Thanh Hà theo quán tính vô thức ôm trầm lấy anh
Lúc này cả hai người giống một vợ chồng son đang ôm nhau ngủ.Nhưng sự thật thì vẫn rất tàn khốc những vết thương để lại sẹo lớn nhỏ vẫn còn hiện rõ trên da thịt cô
Lần này cô mơ Phó Dương Thần cùng đứa con của cô đang dạo chơi trong vườn nhưng nhìn kỹ lại là một cô gái khác đang đi cùng anh và con cô
Cô gái trong mơ nở nụ cười quỷ dị dắt con cô ra giưỡng đường cô sợ hãi hét lớn
Đừng mà!!!
Chiếc ô tô đã nao nhanh đến đứa bé,trước mặt cô là người cô bé đang chảy rất nhiều máu
Cô giật mình tỉnh dậy trên khoé mấtvanx còn in lại nước mắt
Cẩm Thanh Hà liếc nhìn đồng hồ mới chỉ có 5 giờ sáng bên cạnh Phó Dương Thần vẫn còn đang say giấc
Cô áp sát xuống môi anh khẽ hôn như là thay cho một lời chào buổi sáng
Cô đi xuống giường,bước đến cánh cửa sổ trầm ngâm nhìn anh mặt trời ló dạng
Cẩm Thanh Hà thấy một con chim đang bay lượn bỗng cô lại có một khao khát tự do được như một con chim tự do bay lượn trên bầu trời mà không hề chịu sự đau khổ nào
Phó Dương Thần cũng tỉnh dậy thấy cô đang đứng ngoài cửa sổ khiến anh muốn dậy đi ra ôm cô mà không phát ra tiếng động nào
Nhưng miệng anh lại không như thế nhanh chóng hỏi
Cô đang nhìn gì ngoài kia thế
Cẩm Thanh Hà giật mình khi nghe thấy tiếng anh gọi cô quay người lại,anh đang ngồi nhìn cô không rời mắt cô cũng trả lời
Ngắm mặt trời mọc
Cô nhớ lại hôm qua anh ra ngoài đến đêm mới về liền hỏi
Hôm qua anh đi đâu thế
Phó Dương Thần cũng khẽ trả lời cô
Đi uống rượu cùng Thương Trì và Tuấn Bách
Anh không hiểu sao mình lại ngoan ngoãn nói ra mà không hề cau có
Nhận được câu trả lời cô bèn đi xuống nhà nấu cơm dọn dẹp
Phó Dương Thần hôm nay không ăn cơm như mọi khi mà đi làm luôn
Suốt một tuần,cô không thấy bóng dáng anh ở nhà nếu có cũng chủ là về lấy đồ rồi đi luôn
Cô cũng không dám hỏi chỉ sợ anh sẽ chê bản thân phiền
Hôm nay cô cũng ăn cơm một mình nhưng vừa gắp chút thức ăn bỏ vào miệng thì nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh nôn ói
Cẩm Thanh Hà sau khi dịu đi cơn nghén cũng đã biết
Nó tới rồi,sau này coi bộ sẽ khó giấu đây
Cô không ăn nữa mà nhanh chóng dọn hết thức ăn trên bàn,mùi thức ăn cũng khiến cô thấy khó chịu.
Trương Mạn Hi thấy cô khổ sở nhưng không biết nguyên nhân nhưng cũng chạy ra giúp và nói cô đi nghỉ ngơi
Cô cũng mệt mỏi nên đã nhờ Trương Mạn Hi dọn dẹp nốt cho cô rồi nhanh chóng lên phòng
Nhưng Trương Mạn Hi cũng rút điện thoại ra thông báo cho Phó Dương Thần
Ngài phó,cô Thanh Hà hôm nay nôn rất nhiều không rõ nguyên nhân ạ
Ừm
Anh trả lời rồi cúp máy nhưng cũng chẳng nghĩ nhiều nên cố gắng làm nốt công việc rồi nhanh chóng về nhà
Hôm nay Phó Dương Thần cũng đã về đến nhà trên tay còn đem về ít hải sản
Cẩm Thanh Hà vừa xuống đến bàn ăn khi ngửi được mùi hải sản cô ôm miệng nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo
Phó Dương Thần không biết tải sao lại như vậy.Anh cũng nghĩ đến việc cô đã có thai những không phủ nhận vì lần nào làm tình xong Cẩm Thanh Hà cũng uống thuốc tránh thai
Anh cũng tự nhủ và an ủi bản thân đó chỉ là một triệu chứng gì đó mà anh không biết thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.