Nô Lệ Tình Yêu: Chúng Ta Là Gì Của Nhau
Chương 5: Sợ hắn
Tô Ngọc Ly
02/09/2023
Cô hôn mê 2 ngày vì thể trạng yếu khi tỉnh dậy,cả người cô đau nhói kèm theo rất nhiều băng gạc và băng bó.Cô cứ ngồi ở giường thu người mình mà không làm gì cả.
Cả buổi đó cô không ăn uống gì.Tối đó hắn về nhưng không thấy ai đứng ra đón hắn cau mày lại.Hắn hỏi người giúp việc gần đấy
Cẩm Thanh Hà đâu
Quản gia chạy nhanh đến nói
Thưa cậu chủ cô Cẩm Thanh Hà từ sáng giờ vẫn chưa ăn hay uống gì chúng tôi mang đồ nhưng cô bảo cô ấy không đói.Chúng tôi cũng vừa đi lên nhưng cũng nhận câu trả lời tương tự tôi sợ là...
Ánh mắt hắn khi nghe xong đục ngầu xải bước lên trên phòng nơi cô đang co người ở một góc
Hắn bước vào,cô ngỡ rằng đó là quả gia cô không ngẩng mặt lên và nói
Quản gia à ông không cần mang lên đâu cháu không đói mà
Giỏi lắm cô không ăn đúng không
Nghe thấy giọng quen thuộc ấy cô ngẩng mặt lên,gương mặt cô tái mét lại
Anh...anh đừng lại đây...đừng lại đây
Cô lùi lại,khuôn mặt cô càng sợ hãi hơn không trụ được nữa cô ngất lịm đi.Hắn thấy cô vậy không bận tâm mà rút điện thoại ra gọi
Thương Trì cậu ra đây đi cô ta lại ngất rồi
Cái gì,rốt cuộc cậu chăm sóc người bệnh kiểu gì thế
Cậu ra hỏi cô ta tôi vừa vào cô ta nhìn thấy tôi đã ngất rồi
Thương Trì ngán ngầm về 2 người này lên chạy xe đến.Kiểm tra xong anh ra nói
Cô ấy bị sốc nhẹ,không sao cả tỉnh dưỡng vài ba hôm chắc sẽ đỡ
Ờ
Thương Trì vừa ra cửa rút điện thoại kể tiếp về Cẩm Thanh Hà cho Cẩm Thanh Nhi nghe
*Đúng như dự đoán của anh,cô ấy bị sốc nhẹ rồi*
*Thật à,nghĩ cô ấy em lại nhớ đến chị em không biết như nào"
*Em đừng buồn nữa chị em chắc không sao không.Em đi ăn cơm với anh không hôm nay giúp việc nghỉ anh ăn một mình buồn quá*
*À được ạ hôm nay em cũng rảnh*
*Được,anh để ra đón*
Cẩm Thanh Nhi tủm tỉm cười nói
Anh ấy cũng thật dễ thương
Ở bên nào đó
Cô ấy cũng thật dễ thương
Hôm đó hai người ăn cơm ở nhà hàng rất vui vẻ
Cẩm Thanh Hà lúc này vẫn không đỡ hơn.10h đêm hắn về vẫn nghe thấy cô không ăn gì hắn tức bảo
Chuẩn bị cho tôi bát cháo đem lên cho cô ta
Vâng
Hắn hồng hộc đạp cửa xông vào nói
Mẹ kiếp,cô định tuyệt thực đấy à
Cô vẫn trong tình trạng không ổn cô không nói gì chỉ lùi ra sau.Hắn thấy vậy bèn bóm cổ cô ép miệng cô há miệng đổ thẳng bát cháo vào miệng cô mặc kệ cho cô kêu lên vì nóng.Thấy cô ăn xong hắn đập vỡ bát quát lớn
Lần sau cô không ăn sẽ là cách ăn như vậy đấy
Hắn quát lên khiến cô càng sợ hãi hơn.Rồi hắn rời đi khỏi biệt thự
Hắn vào một nhà hàng nhưng rất nhiều món ăn hạng sang,đắt tiền nhưng hắn không tại nào nuốt nổi nói
Mẹ kiếp,từ khi ăn đồ của cô ta món ngon hay món bít tết trước thích ăn giờ cùng không vừa miệng
3 ngày tiếp theo hắn có công việc phải đi công tác bên Mỹ
Lúc này tình trạng của cô đã ổn hơn không còn nhốt mình trong phòng nữa.Cô thường xuyên đi ra chơi cùng Tiểu Bạch.
Hôm nay hắn cũng về nhà, ngoài cửa hắn đã ngửi thấy những mùi hương quen thuộc mà tâm tâm trạng hắn tự nhiên nhẹ nhõm
Hắn bước bào đã thấy cô đứng ở cửa như trước kia nhưng cô không nói gì chỉ cúi gằm mặt xuống.Hắn như cũ chỉ liếc xéo cô rồi đi lên phòng tắm rửa
Đi xuống đã thấy cô đang lụi hụi nấu nốt không biết có một điều gì hắn đứng ngần ở bậc thang nhìn cô gái nhỏ mát tóc xoan nhẹ,gầy còm không có chút thịt thừa nào
Cả buổi đó cô không ăn uống gì.Tối đó hắn về nhưng không thấy ai đứng ra đón hắn cau mày lại.Hắn hỏi người giúp việc gần đấy
Cẩm Thanh Hà đâu
Quản gia chạy nhanh đến nói
Thưa cậu chủ cô Cẩm Thanh Hà từ sáng giờ vẫn chưa ăn hay uống gì chúng tôi mang đồ nhưng cô bảo cô ấy không đói.Chúng tôi cũng vừa đi lên nhưng cũng nhận câu trả lời tương tự tôi sợ là...
Ánh mắt hắn khi nghe xong đục ngầu xải bước lên trên phòng nơi cô đang co người ở một góc
Hắn bước vào,cô ngỡ rằng đó là quả gia cô không ngẩng mặt lên và nói
Quản gia à ông không cần mang lên đâu cháu không đói mà
Giỏi lắm cô không ăn đúng không
Nghe thấy giọng quen thuộc ấy cô ngẩng mặt lên,gương mặt cô tái mét lại
Anh...anh đừng lại đây...đừng lại đây
Cô lùi lại,khuôn mặt cô càng sợ hãi hơn không trụ được nữa cô ngất lịm đi.Hắn thấy cô vậy không bận tâm mà rút điện thoại ra gọi
Thương Trì cậu ra đây đi cô ta lại ngất rồi
Cái gì,rốt cuộc cậu chăm sóc người bệnh kiểu gì thế
Cậu ra hỏi cô ta tôi vừa vào cô ta nhìn thấy tôi đã ngất rồi
Thương Trì ngán ngầm về 2 người này lên chạy xe đến.Kiểm tra xong anh ra nói
Cô ấy bị sốc nhẹ,không sao cả tỉnh dưỡng vài ba hôm chắc sẽ đỡ
Ờ
Thương Trì vừa ra cửa rút điện thoại kể tiếp về Cẩm Thanh Hà cho Cẩm Thanh Nhi nghe
*Đúng như dự đoán của anh,cô ấy bị sốc nhẹ rồi*
*Thật à,nghĩ cô ấy em lại nhớ đến chị em không biết như nào"
*Em đừng buồn nữa chị em chắc không sao không.Em đi ăn cơm với anh không hôm nay giúp việc nghỉ anh ăn một mình buồn quá*
*À được ạ hôm nay em cũng rảnh*
*Được,anh để ra đón*
Cẩm Thanh Nhi tủm tỉm cười nói
Anh ấy cũng thật dễ thương
Ở bên nào đó
Cô ấy cũng thật dễ thương
Hôm đó hai người ăn cơm ở nhà hàng rất vui vẻ
Cẩm Thanh Hà lúc này vẫn không đỡ hơn.10h đêm hắn về vẫn nghe thấy cô không ăn gì hắn tức bảo
Chuẩn bị cho tôi bát cháo đem lên cho cô ta
Vâng
Hắn hồng hộc đạp cửa xông vào nói
Mẹ kiếp,cô định tuyệt thực đấy à
Cô vẫn trong tình trạng không ổn cô không nói gì chỉ lùi ra sau.Hắn thấy vậy bèn bóm cổ cô ép miệng cô há miệng đổ thẳng bát cháo vào miệng cô mặc kệ cho cô kêu lên vì nóng.Thấy cô ăn xong hắn đập vỡ bát quát lớn
Lần sau cô không ăn sẽ là cách ăn như vậy đấy
Hắn quát lên khiến cô càng sợ hãi hơn.Rồi hắn rời đi khỏi biệt thự
Hắn vào một nhà hàng nhưng rất nhiều món ăn hạng sang,đắt tiền nhưng hắn không tại nào nuốt nổi nói
Mẹ kiếp,từ khi ăn đồ của cô ta món ngon hay món bít tết trước thích ăn giờ cùng không vừa miệng
3 ngày tiếp theo hắn có công việc phải đi công tác bên Mỹ
Lúc này tình trạng của cô đã ổn hơn không còn nhốt mình trong phòng nữa.Cô thường xuyên đi ra chơi cùng Tiểu Bạch.
Hôm nay hắn cũng về nhà, ngoài cửa hắn đã ngửi thấy những mùi hương quen thuộc mà tâm tâm trạng hắn tự nhiên nhẹ nhõm
Hắn bước bào đã thấy cô đứng ở cửa như trước kia nhưng cô không nói gì chỉ cúi gằm mặt xuống.Hắn như cũ chỉ liếc xéo cô rồi đi lên phòng tắm rửa
Đi xuống đã thấy cô đang lụi hụi nấu nốt không biết có một điều gì hắn đứng ngần ở bậc thang nhìn cô gái nhỏ mát tóc xoan nhẹ,gầy còm không có chút thịt thừa nào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.