Chương 3: Cái Giá Phải Trả (1)
candy ham ăn
12/10/2016
............................sẽ có kẻ phải chết..................
-tôi muốn đi chơi cho tôi đi chơi-nó gào ầm lên khi cả tháng trời nó bị nhốt trong căn phòng quái quỷ này nó điên tiết lắm rồi đây nó muốn đâm một ai đó quá không kể cái việc hắn biết đọc suy nghĩ rồi cứ đọc suy nghĩ của nó như đọc sách nữa bảo k tức mí là lạ
hắn xoay người nhìn nó, đang định nói gì đó nhưng lại thôi với tay lấy cái áo khoác dạ màu đen của mk và đi ra cửa rồi quay lại nhìn cái mặt mẹt của nó đang chướng lên như cái bánh đa nhúng nước
-còn không mau đứng dậy chẳng phải cô bảo muốn đi chơi sao cho có 2 phút để chuẩn bị-nhếch môi để lộ 1 nụ cười lạnh chết ruồi lun à nha
nó hồ hởi bật dậy như 1 cái lò xo tự động nên hậu quả nó nhận được là
BốP
nó va nguyên cái đầu vô thành giường
lễ hội hàng năm của đà nẵng
phong cách quản gia với cô chủ nó đi tung tăng như con bị tăng động còn hắn đi sau nhìn mà candy muốn ốp cho 1 phát là tan nát đời hoa lun quá
-kẹo bông-mắt nó sáng như sao khi nhìn thấy bác bán kẹo bông đi ngang qua hắn mua một cây cho nó khổ thân cây kẹo sau 1 phút đã cho về với đất trời thiên tô vì bị nó tợp gọn hik
hắn cũng tí thì bật cười khi nhìn cái gương mặt tèm nhem như mèo đi ăn vụng về của nó. cố dữ hình tượng lạnh lùng nên hắn nén cười vỡ bụng lấy khăn tay lau cho nó còn nó thì bị cát bay vô mắt cứ thế dụi nhìn như kiểu đôi tình nhân ý (cặp đôi hoàn cảnh thì có)
-A..........A..........-một tiếng kêu nho nhỏ cùng tiếng rơi vỡ của đồ sứ làm nó giật mk chọc cả vô mắt nước mắt k ngừng trào ra nó quay lại nhìn tên tội phạm hình sự kia thì bắt gặp 1 gương mặt vô cùng quen thuộc đó là cô bạn thân của nó-Tuyết Tuyết
nó k nói gì hơn cả là k thể nói gì khi nhìn cô bạn thân mà tôi chết nó cũng k quên được gương mặt có đôi chỗ bị bầm tím-chào cAu Lung Linh LÂU RỒI K GẶP
cơ bản xúc động ôm chầm lấy nó và òa khóc hạt to -tớ cứ tưởng cậu chết rồi cậu độc ác lắm
nó chỉ cười hiền nụ cười duy nhất dành cho lĩnh -tớ thật sự xin lỗi là lỗi của tớ
linh lắc đầu quầy quậy -về nhà với tớ đi
-k được tớ k còn là con người nữa rồi tớ k muốn về đó nữa
-câu nói gì thế mau về thôi -linh lau nước mắt ngẩng lên nhìn nó
-thôi nhé ,nếu có cơ hội nhất định tớ sẽ tìm cậu -nói rồi nó và hắn cũng biến mất để lại cho linh bao nhiêu bất ngờ
khu phía tây nhà ma của lễ hội
-cô có nín ngay k điếc tai quá-hắn vô cùng bức súc khi từ khi gặp linh tới giờ nó đã hành hạ cái lỗ tai của hắn 2 tiếng đồng hồ rồi k một chút ngừng nghỉ nào nữa nó mới sợ chứ lị
-tôi khát-cuối cùng nó cũng chịu ngừng lại nhưng lại bắt đầu kêu ca khiến hắn cũng phải bó chiếu với cô em gái rắc rối này đại ca nhà ta bóc kẹo bỏ vô miệng và chạy đi mua nước cho cô tiểu thư rắc rối của mk (thật tội nghiệp )
-tôi muốn đi chơi cho tôi đi chơi-nó gào ầm lên khi cả tháng trời nó bị nhốt trong căn phòng quái quỷ này nó điên tiết lắm rồi đây nó muốn đâm một ai đó quá không kể cái việc hắn biết đọc suy nghĩ rồi cứ đọc suy nghĩ của nó như đọc sách nữa bảo k tức mí là lạ
hắn xoay người nhìn nó, đang định nói gì đó nhưng lại thôi với tay lấy cái áo khoác dạ màu đen của mk và đi ra cửa rồi quay lại nhìn cái mặt mẹt của nó đang chướng lên như cái bánh đa nhúng nước
-còn không mau đứng dậy chẳng phải cô bảo muốn đi chơi sao cho có 2 phút để chuẩn bị-nhếch môi để lộ 1 nụ cười lạnh chết ruồi lun à nha
nó hồ hởi bật dậy như 1 cái lò xo tự động nên hậu quả nó nhận được là
BốP
nó va nguyên cái đầu vô thành giường
lễ hội hàng năm của đà nẵng
phong cách quản gia với cô chủ nó đi tung tăng như con bị tăng động còn hắn đi sau nhìn mà candy muốn ốp cho 1 phát là tan nát đời hoa lun quá
-kẹo bông-mắt nó sáng như sao khi nhìn thấy bác bán kẹo bông đi ngang qua hắn mua một cây cho nó khổ thân cây kẹo sau 1 phút đã cho về với đất trời thiên tô vì bị nó tợp gọn hik
hắn cũng tí thì bật cười khi nhìn cái gương mặt tèm nhem như mèo đi ăn vụng về của nó. cố dữ hình tượng lạnh lùng nên hắn nén cười vỡ bụng lấy khăn tay lau cho nó còn nó thì bị cát bay vô mắt cứ thế dụi nhìn như kiểu đôi tình nhân ý (cặp đôi hoàn cảnh thì có)
-A..........A..........-một tiếng kêu nho nhỏ cùng tiếng rơi vỡ của đồ sứ làm nó giật mk chọc cả vô mắt nước mắt k ngừng trào ra nó quay lại nhìn tên tội phạm hình sự kia thì bắt gặp 1 gương mặt vô cùng quen thuộc đó là cô bạn thân của nó-Tuyết Tuyết
nó k nói gì hơn cả là k thể nói gì khi nhìn cô bạn thân mà tôi chết nó cũng k quên được gương mặt có đôi chỗ bị bầm tím-chào cAu Lung Linh LÂU RỒI K GẶP
cơ bản xúc động ôm chầm lấy nó và òa khóc hạt to -tớ cứ tưởng cậu chết rồi cậu độc ác lắm
nó chỉ cười hiền nụ cười duy nhất dành cho lĩnh -tớ thật sự xin lỗi là lỗi của tớ
linh lắc đầu quầy quậy -về nhà với tớ đi
-k được tớ k còn là con người nữa rồi tớ k muốn về đó nữa
-câu nói gì thế mau về thôi -linh lau nước mắt ngẩng lên nhìn nó
-thôi nhé ,nếu có cơ hội nhất định tớ sẽ tìm cậu -nói rồi nó và hắn cũng biến mất để lại cho linh bao nhiêu bất ngờ
khu phía tây nhà ma của lễ hội
-cô có nín ngay k điếc tai quá-hắn vô cùng bức súc khi từ khi gặp linh tới giờ nó đã hành hạ cái lỗ tai của hắn 2 tiếng đồng hồ rồi k một chút ngừng nghỉ nào nữa nó mới sợ chứ lị
-tôi khát-cuối cùng nó cũng chịu ngừng lại nhưng lại bắt đầu kêu ca khiến hắn cũng phải bó chiếu với cô em gái rắc rối này đại ca nhà ta bóc kẹo bỏ vô miệng và chạy đi mua nước cho cô tiểu thư rắc rối của mk (thật tội nghiệp )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.