Chương 8
candy ham ăn
12/10/2016
VIII. Sự trả thù của thiên thần (3) Giới thiệu chút: Hàn Lâm Minh: thần
chết phía tây, là 1 lãng tử hào hoa, đại công tử của công ti đá quý, làm qué gì có ba mẹ đồng thời là bạn thân của 3 chàng nhà ta Sau khu thưởng thức đồ ăn xong nó vs Linh chạy ngay ra biển chơi-ồ hóa ra là z- Minh
ngồi gần bờ biển nhìn cả hai gật gù r nhếch môi-chuyện này đương nhiên
tôi sẽ sử còn giờ cứ vui chơi thỏa thích đi TỦM-cô làm trò gì z- Linh
hét lên vôị đỡ nó dậy-loại mạc hạng thìcâm mồm vào-ả mỉm cười, cái lũ
hợp tác đánh nó vài ngày trc đằng sau cười ha hả, nó nhìn ả rùi nhún
vai-Linh thôi đi-nó gọi con bạn-nhưng.... -chửi nó tớ sợ nó k hiểu tiếng ng....còn đánh nó thì...sợ ng ta bảo tớ k thương yêu động vật, chấp làm gì-nó phán 1 câu xanh rờn làm cô ả tức đỏ mặt lên-mày...-tất nhiên theo chiêu cũ dang tay tính tát thì anh đã tóm lại-k thấy rất đúng sao đã
làm chó thì yên phận làm chó đi-bọn mày cứ đợi đấy-cả cái lũ kia cũng bỏ đi, hắn nhìn nó mặt đầy những cát vất cái khăn cho anh để anh lau mặt
cho nó, Minh thì hình như....trúng tiếng sét áu tình òy cứ nhìn chằm
chằm vô nó lun (thế mí đc sự lợi hại của thần tình yêu) -mai nhé-cậu
cười bế sốc Linh về phòng mai hẵng tính hôm nay cứ chơi đã 3:00
chiều-oa...tôi muốn ăn cái kia- nó chỉ vô hàng bánh kem cả lũ đi
vô-please cut a piece of cake for me (làm ơn cắt cho tôi 1 miếng bánh)
-anh nói vs phục vụ khi chàng Minh nổ quá mức gọi ngay bánh kem 8 tầng.
ăn bánh xong nó cùng Linh chạy đi chơi, trên bãi biển anh vs hắn ngồi 1
chỗ nhìn về phía nó-cậu chắc chứ-hắn hỏi-chắc, và tôi sẽ làm đc-anh trả
lời chắc nịch và mỉm cười-vậy là tôi yên tâm r...nó còn quá nhỏ-hắn cười buồn nhìn nó-đáng ra năm đó ta k nên làm thế-ừ Tối tại nhà ăn-bọn mạc
hạng tới r kìa -tiếng xì xầm bắt đầu nổi lên, hôm nay nó mặc váy trắng
chưa qua đầu gối hở vai và tất nhiên trên cổ vẫn là cái nơ rồi, Linh mặc váy xanh ngọc qua đầu gối tóc búi cao, bọn hắn thì ăn mặc y như quản
gia z áo cánh dơi đen đứng đằng sau 2 nàng-quý khách ăn gì -phục vụ ng
việt hỏi-2 sữa 2 bít tết-anh trả lời, sau khi có đồ ăn hắn và cậu cầm
dao cắt cho tụi nó y hệt cô chủ vs quản gia. Sau khi dùng xong bữa tối
tụi nó về phòng ngủ đc 1 lúc nó lủi thủibật dậy như cái lò xo đang tính
vẽ mặt cho 2 con ma chơu thì 1 bàn tay của anh đã bắt lại anh ngồi dậy
nhìn nó-tính làm gì-ờ...tôi chỉ chơi chơi nghịch nghịch...thôi mà...-nó
lúng túng công nhận ma như anh ai cũng mún làm, ẹp trai dã man...nhưng
tại sao nó thấy quen quen 1 cảm giác ấm áp quen thuộc khi ở cạnh anh và
hắn. Trong quá khứ....nó đã gặp chưa??? -nghĩ vớ vẩn mau ngủ đi-giọng
anh trầm trầm làm nó giật mk vội nằm Uống đắp chăn đi ngủ-tới 1 lúc nào
đó em sẽ hiểu- hắn vuốt tóc nó r nhìn anh-cậu định giấu tới khi nào-khi
nó lịp nhận thức tôi sẽ nói rõ cho nó tất cả ...giờ chưa phải lúc-song
cả 2 nằm xuống và tiếp tục theo đuổi suy nghĩ của mk. Ở trên bầu trời,
dưới ánh trăng có 1 ng con trai nhìn chằm chằm vào cô gái đang ngủ say
kia- điểm yếu chí mạng nhỉ, các bạn của tôi-và kẻ đó nở nụ cười lạnh
phất áo thành 1 đàn dơi bay đi mất hắn ta k pít rằng có 1 kể đang theo
dõi mk-Hàn Lâm Thiên vẫn tính báo thù chuyện đó à...nhưg k dễ đâu-Lâm
Minh nở nụ cười -cô gái đó nhất định tôi sẽ có em (hoá ra cũng là tên
dại gái bó tay).
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.