Nợ Một Lời Xin Lỗi

Chương 86: Tôi rất ghét tính đào hoa,và anh!

Vânva

18/05/2023

Đoàn Khả Nhiên tặng một cái tát trời giáng,lại một lần nữa hắn ta như đang nhìn ra chân lý”làm vợ anh nha”

“Anh bị điên à”

Tên khốn cứ bám riết lấy mình,như một kẻ bệnh hoạn,trong mắt cô.bây giờ rất ghét Phong Hạ…

“Anh không đùa”

“Tôi cũng không đùa với anh nha,nếu anh còn giở trò tôi sẽ kiện anh quấy rối đấy”

Phong Hạ đưa hai tay lên như đầu hàng,vẻ điển trai phong lưu của hắn từng khiến bao nhiêu trái tim phụ nữ điêu đứng,bây giờ lại bị một cô gái đánh đuổi như tà…

Hắn cảm thấy hôm nay ăn mặc rất ra dáng tại sao người đẹp lại chê thậm tệ,tóc chải sượt lên còn một bên có mái che trước trán nhìn vô cùng tổng tài…mũi hắn cao và thanh,hai mắt sâu,dài và hẹp,hai hàng lông mày thì đen rậm…đôi môi cũng khỏi chê mỏng vừa phải nhưng lại mang sắc cam nhìn vô cùng kêu gọi

Ông trời lại phú cho hắn một gương mặt như tài tử,để hắn bóp chết trái tim bao nhiêu người con gái…

Xe cứ chạy,không khí trong xe vô cùng u ám,”à hôm nay em đi quay ở đâu”

Cô vẫn không trả lời,thật ép bức lắm không làm gì được hắn,cô mới chấp nhận để cho đi cùng,chứ hiện tại cô rất là bức bối trong lòng,…mắt nhìn ra ngoài quan sát khung cảnh sắc thu lá rơi thật buồn

Phong Hạ nhìn qua người con gái bên cạnh,mới nhìn vào gương mặt cô như đồ hoạ 3D mỹ nhân từ trong phim hoạt hình bước ra,da trắng như trứng gà bóc,môi căng mọng hồng phấn,mũi nhìn ngang cao vút như tạc tượng …mọi thứ đều hoàn hảo,ánh mắt cô nhìn thật cuốn hút,quyến rũ,trong sáng,đẹp như tranh,đó là những từ ngữ miêu tả chỉ một nửa về cô

Hắn nhìn cô mãi cũng không biết chán là gì,càng nhìn càng cuốn…

Xe dừng trước một điểm được gọi là “Thiên Thuỷ”

Phong Hạ bước xuống mở cửa khom người và đưa một tay chìa đến,để Đoàn Khả Nhiên vịn vào xuống xe…

Cô không quan tâm và mở cửa xe bên kia…bước xuống

Phong Hạ mỉm cười một mình và lắc đầu…

Đi vào bên trong…dưới chân toàn sỏi trắng rộng cỡ 2 mét,hai bên là cây trúc kiểng cao ngang đầu người lớn,từ đàng xa đã nghe tiếng người bàn luận với nhau về một vấn đề gì đó,Đoàn Khả Nhiên và Phong Hạ vừa tới thì cả ekip quay phim chụp ảnh im lặng hướng về cô…



Chào giám đốc Phong…Chào cô Rose…

Đi bên cạnh là người đàn ông cao to như Phong Hạ thì y như cặp đôi trên phim ảnh,xứng đôi vô cùng

Mọi người ai cũng chào một câu,kèm theo vẻ mặt hơi lo ngại gì đó?

Cô để mặt mộc đến đây để họ make up,ấy vậy mà Phong Hạ đã nghĩ cô gái đó make up nhẹ…kiểu trong veo…

Họ mời cô ngồi xuống và đưa đoạn thoại cho cô học…hôm nay quay cảnh ngâm mình trong suối nước nóng…họ chọn một bộ váy đơn giản và bóng màu xanh lá nhạt

Phong Hạ thấy họ đưa y phục cho cô thay,mặt hắn nhăn nhúm rõ

Còn riêng cô,bởi vì đã quen với việc mặc đồ bơi hai mảnh khoe vóc dáng,nên mấy cái váy này không làm cô ngại

Đoàn Khả Nhiên đi vào phòng thay đồ gần đó thì Phong Hạ cũng đứng bên ngoài.

Cánh cửa phòng thay đồ vừa mở thì một hình ảnh khiêu gợi xuất hiện,chiếc váy màu xanh lục làm tôn lên làn da trắng sáng,

vải phi bóng ôm trọn vòng một và vòng ba,còn vòng hai thì nhỏ vỏn vẹn nửa cái ôm của hắn.Chiếc váy dây,dài tới gối,lộ đôi chân không tì vết

Phong Hạ có vẻ không vui và lấy chiếc áo vest của hắn trùm lên người cô,”anh làm gì vậy?”

“Thay đồ “

“Anh đừng quấy rối tôi nữa được không”

Phong Hạ không quan tâm,không nói gì đẩy cô vào phòng thay đồ rồi dùng hai tay nâng eo cô bế thẳng cô ngồi lên bàn trang điểm “em ngồi yên đây cho tôi,nếu dám bước xuống tôi sẽ giết em ngay”

Gương mặt hắn hậm hực như muốn nuốt chửng làm cô ngạt thở tạm thời,”anh dám”

Lần này hắn nổi con tam bành xé toạc từ dưới chân váy lên đến eo làm lộ nội y và đường cong chết người “anh điên à,tên biến thái,càng quấy kia”

Vừa la hét cô vừa đánh thình thịch vào ngực hắn,”mặc tạm cái này vào “



Phong Hạ bước ra ngoài cửa đứng ở đó đưa tay ra hiệu cho phục trang, “đổi đồ,bộ đó quá hở,lại không hợp quá xấu”

“Dạ thưa giám đốc Phong,bởi vì bên ý tưởng đã thiết kế,phù hợp với nội dung,nếu thay bộ trang phục thì e là phải mất thời gian…”

“Tôi nói thay là thay” gương mặt quyết đoán,cộng thêm nếu làm trái ý thì e là bị đuổi chỉ là sớm hay muộn

“Dạ,dạ…vậy em sẽ đổi trang phục liền chắc cũng phải mất 1 tiếng cho họ mang đến”

“Uhm,phải đưa tôi kiểm tra trước khi mang cho cô Rose”

Phong Hạ trở vào trong thì thấy Đoàn Khả Nhiên đã thay lại bộ quần áo lúc sáng nay.

“Em đi nghỉ ngơi,một tiếng sau mới có trang phục”

“Anh có biết tôi còn phải đi sự kiện không?tôi đã tranh thủ lắm mới quay cái quảng cáo này trong một tiếng!”

“Quản lý em đâu,bao nhiêu thiệt hại tôi sẽ bù cho họ”

“Phong Hạ,tôi không biết anh thích tôi thật hay do thói đào hoa,nhưng tôi đây không hứng thú với anh,còn nữa xin anh rời khỏi cuộc đời tôi được không vậy?”

Câu nói có phần sát thương cao đối với Phong Hạ,chưa ai dám nói hắn như thế

Gương mặt hắn lạnh tanh,”em chỉ có thể là vợ tôi”

Lại thêm quyết đoán,cả hai nhìn nhau không ai nhượng bộ ai.

“Tôi rất ghét tính đào hoa,và anh “

“Sau này sẽ không”



Một bầu không khí yên lặng đến phát sợ,hắn và cô hơi thở gần đến giao nhau…nghe cả tiếng tim của cô,không biết vì tức giận hắn hay là thổn thức vì câu nói của hắn làm cô dao động,nhưng cứ thình thịch một lúc nhanh hơn…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nợ Một Lời Xin Lỗi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook