Chương 66: Gặp lại lần nữa
Hồ Ly Xinh Đẹp
08/05/2014
Thanh D
Cuối cùng Phương Úc Vấn cũng nhìn thấy có người từ bên trong đi ra, nhưng mà người này trông có hơi lén lút. Một người đàn ông cao to còn mang theo một cái thùng, người đó đáng lẽ ra phải nhìn thấy anh mới đúng, nhưng tại sao tên đó chẳng có chút phản ứng nào.
~~
Nếu không phải người anh em tốt của hắn bao che giúp hắn, thì chắc chắn bây giờ hắn đã bị bắt rồi. Hắn không muốn hại chết người anh em tốt của mình, cứ khăng khăng bắt cậu ta phải giúp và cũng chuẩn bị để mình bị bắt, vừa hay có thể chịu tội thay cho Lý Dao Dao.
Nhưng không biết tại sao, hắn đã có thể rời khỏi cửa Ám môn rồi. Nếu đã như vậy, thì hãy để hắn làm một chuyện cuối cùng vì Lý Dao Dao.
~~~
Phương Úc Vấn cảm thấy hắn ta có chỗ nào đó không đúng, khoảng thời gian này nếu như là người của Trọng Lâm xuất hiện thì có chỗ nào đó không đúng, anh cần phải để ý kỹ. Có thể sẽ tìm thấy Ý Hàm, cũng có thể, Ý Hàm đang nằm trong cái thùng đó chăng?
Một khi nghĩ đến có thể xảy ra chuyện này, Phương Úc Vấn vội vàng đuổi theo tên kia. Kỹ thuật lái xe của anh khá tốt, hơn nữa mấy ngày nay anh tích luỹ không ích kinh nghiệm từ việc theo dõi Trọng Lâm. Lần này đi theo tên đó, anh có thể điều chỉnh hợp lý khoảng cách giữa hai xe.
Hiện tại Trọng Lâm đã lật tung hết mọi ngõ ngách trong ám môn, nhưng không tìm thấy Ý Hàm. Bây giờ anh rất lo lắng, anh không biết anh có thể làm gì Lý Dao Dao đây.
“Cô có nói hay không?” Trọng Lâm cầm sủng chỉa vào cái chân còn lại chưa bị thương, nếu như cô ta không nói ra Ý Hàm ở đâu, anh sẽ không do dự mà nổ súng.
Bây giờ anh đã tức giận đến nỗi muốn bắn một phát giải quyết cô ta, nhưng anh không thể làm như vậy, nếu như anh giết chết Lý Dao Dao rồi, thì cũng đồng nghĩa bỏ mất manh mối tìm thấy Ý Hàm, mà như vậy có thể sẽ hại chết Ý Hàm.
Cô ả Lý Dao Dao vẫn cứng đầu không chịu nói, cho nên không có ngoại lệ, Trọng Lâm nhắm chính xác nổ một phát súng vào cái chân của Lý Dao Dao, sau đó lại nổ thêm một phát súng nữa, vừa hay ngay trúng vào chỗ vết thương lúc nãy.
Cuối cùng Lý Dao Dao ngã quỵ xuống đất, ánh mắt tuyệt vọng, nở nụ cười mỉa mai. “Cho dù anh có thể tìm thấy cô ta cũng vô dụng thôi, bởi vì cô ta chết rồi.” Tiếng cười của Lý Dao Dao, càng cười càng làm cho người ta cảm thấy cô ta điên rồi, “Cô ta đã chết rồi, anh sẽ không thể gặp lại cô ta đâu, ha ha ha……. ha ha ha……”
“Môn chủ, thuộc hạ có chuyện muốn nói.” Người này chính là người giúp tên kia đưa Thu Ý Hàm đi, Trọng Lâm ra dấu cho anh ta có chuyện gì thì mau nói, Trọng Lâm không thể bỏ phí thời gian tìm kiếm Thu Ý Hàm nữa.
“Hôm nay XX có vẻ rất lạ”, anh ta đang nghĩ lại, XX mang theo tờ giấy đó rất có vấn đề, mặc dù lúc đó anh ta chỉ cho rằng XX lại giúp Lý Dao Dao làm việc, giống y như lúc trước. Nhưng bây giờ nghĩ lại, phu nhân là do Lý Dao Dao hại, vậy tên XX kia cũng có thể là người đã đưa phu nhân đi. “Hy vọng sau khi thuộc hạ nói xong, xin môn chủ hãy bỏ qua cho cậu ta.”
Anh ta không muốn XX tiếp tục mắc phải sai lầm, hại chết một sinh mạng vô tội, mặc dù bọn họ đều là người sống trong nguy hiểm, nhưng cũng không thể giết người vô tội.
Trọng Lâm sau khi nghe người đó tường thuật đại khái chuyện đó xong, chỉ ra lệnh cho vài người giam giữ Lý Dao Dao ở đây, còn những người còn lại theo anh đi cứu Thu Ý Hàm.
Nếu như là người trong ám môn đưa Thu Ý Hàm đi, anh có thể tìm ra được vị trí hiện tại của Ý Hàm, hy vọng không đến quá trễ. Ý Hàm, em phải đợi anh, Trọng Lâm nói thầm trong lòng.
Cuối cùng Phương Úc Vấn cũng nhìn thấy có người từ bên trong đi ra, nhưng mà người này trông có hơi lén lút. Một người đàn ông cao to còn mang theo một cái thùng, người đó đáng lẽ ra phải nhìn thấy anh mới đúng, nhưng tại sao tên đó chẳng có chút phản ứng nào.
~~
Nếu không phải người anh em tốt của hắn bao che giúp hắn, thì chắc chắn bây giờ hắn đã bị bắt rồi. Hắn không muốn hại chết người anh em tốt của mình, cứ khăng khăng bắt cậu ta phải giúp và cũng chuẩn bị để mình bị bắt, vừa hay có thể chịu tội thay cho Lý Dao Dao.
Nhưng không biết tại sao, hắn đã có thể rời khỏi cửa Ám môn rồi. Nếu đã như vậy, thì hãy để hắn làm một chuyện cuối cùng vì Lý Dao Dao.
~~~
Phương Úc Vấn cảm thấy hắn ta có chỗ nào đó không đúng, khoảng thời gian này nếu như là người của Trọng Lâm xuất hiện thì có chỗ nào đó không đúng, anh cần phải để ý kỹ. Có thể sẽ tìm thấy Ý Hàm, cũng có thể, Ý Hàm đang nằm trong cái thùng đó chăng?
Một khi nghĩ đến có thể xảy ra chuyện này, Phương Úc Vấn vội vàng đuổi theo tên kia. Kỹ thuật lái xe của anh khá tốt, hơn nữa mấy ngày nay anh tích luỹ không ích kinh nghiệm từ việc theo dõi Trọng Lâm. Lần này đi theo tên đó, anh có thể điều chỉnh hợp lý khoảng cách giữa hai xe.
Hiện tại Trọng Lâm đã lật tung hết mọi ngõ ngách trong ám môn, nhưng không tìm thấy Ý Hàm. Bây giờ anh rất lo lắng, anh không biết anh có thể làm gì Lý Dao Dao đây.
“Cô có nói hay không?” Trọng Lâm cầm sủng chỉa vào cái chân còn lại chưa bị thương, nếu như cô ta không nói ra Ý Hàm ở đâu, anh sẽ không do dự mà nổ súng.
Bây giờ anh đã tức giận đến nỗi muốn bắn một phát giải quyết cô ta, nhưng anh không thể làm như vậy, nếu như anh giết chết Lý Dao Dao rồi, thì cũng đồng nghĩa bỏ mất manh mối tìm thấy Ý Hàm, mà như vậy có thể sẽ hại chết Ý Hàm.
Cô ả Lý Dao Dao vẫn cứng đầu không chịu nói, cho nên không có ngoại lệ, Trọng Lâm nhắm chính xác nổ một phát súng vào cái chân của Lý Dao Dao, sau đó lại nổ thêm một phát súng nữa, vừa hay ngay trúng vào chỗ vết thương lúc nãy.
Cuối cùng Lý Dao Dao ngã quỵ xuống đất, ánh mắt tuyệt vọng, nở nụ cười mỉa mai. “Cho dù anh có thể tìm thấy cô ta cũng vô dụng thôi, bởi vì cô ta chết rồi.” Tiếng cười của Lý Dao Dao, càng cười càng làm cho người ta cảm thấy cô ta điên rồi, “Cô ta đã chết rồi, anh sẽ không thể gặp lại cô ta đâu, ha ha ha……. ha ha ha……”
“Môn chủ, thuộc hạ có chuyện muốn nói.” Người này chính là người giúp tên kia đưa Thu Ý Hàm đi, Trọng Lâm ra dấu cho anh ta có chuyện gì thì mau nói, Trọng Lâm không thể bỏ phí thời gian tìm kiếm Thu Ý Hàm nữa.
“Hôm nay XX có vẻ rất lạ”, anh ta đang nghĩ lại, XX mang theo tờ giấy đó rất có vấn đề, mặc dù lúc đó anh ta chỉ cho rằng XX lại giúp Lý Dao Dao làm việc, giống y như lúc trước. Nhưng bây giờ nghĩ lại, phu nhân là do Lý Dao Dao hại, vậy tên XX kia cũng có thể là người đã đưa phu nhân đi. “Hy vọng sau khi thuộc hạ nói xong, xin môn chủ hãy bỏ qua cho cậu ta.”
Anh ta không muốn XX tiếp tục mắc phải sai lầm, hại chết một sinh mạng vô tội, mặc dù bọn họ đều là người sống trong nguy hiểm, nhưng cũng không thể giết người vô tội.
Trọng Lâm sau khi nghe người đó tường thuật đại khái chuyện đó xong, chỉ ra lệnh cho vài người giam giữ Lý Dao Dao ở đây, còn những người còn lại theo anh đi cứu Thu Ý Hàm.
Nếu như là người trong ám môn đưa Thu Ý Hàm đi, anh có thể tìm ra được vị trí hiện tại của Ý Hàm, hy vọng không đến quá trễ. Ý Hàm, em phải đợi anh, Trọng Lâm nói thầm trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.