Nợ Nhau Một Lời Hứa

Chương 15: Tâm tư thiếu nữ

Hồ Ly Xinh Đẹp

02/03/2014

“Ôi, mệt quá đi, rốt cuộc anh muốn đi đâu vậy chứ? Đi theo nhiều ngày rồi mà vẫn chưa tìm được nơi anh ấy ở nữa. Lẽ nào công cốc sao?” Dịch Thủy Tâm bị anh ta dắt đi lòng vòng chuẩn bị hôn mê tới nơi rồi, không được, hôm nay nhất định phải thành công. Nhưng cô không để ý tới khoảng cách hai xe lúc này đã vượt qua giới hạn an toàn, chỉ cần người chạy phía trước chú ý một chút thì cô hoàn toàn bị phát hiện.

Hiện tại trong lòng Trình Dịch Phong cũng tràn đầy nghi ngờ, người theo sau không giống như đang điều tra thân thế của anh, phải nói làm sao đây, anh nhìn thấy cặp kính râm cùng chiếc mũ màu đen thật đặc biệt. Không đúng, Trình Dịch Phong lại nhìn người ngồi trong xe phía sau qua kính chiếu hậu, nhìn dáng vẻ này đúng là con gái mà, nhưng mình đã làm gì đắc tội với cái người kỳ quái này chứ.

Quẹo xe vào con đường vắng phía trước, Trình Dịch Phong đột nhiên dừng xe lại.

Dịch Thủy Tâm nhìn thấy hoàn cảnh bốn phía, nơi này gà còn không đẻ trứng được, anh tới đây làm gì? Thật sự là đáng ghét, sao không mau về nhà chứ? Không được, cô phải qua nhắc nhở anh một chút, lúc này phải về nhà rồi.

Xác định anh đang làm bộ như không phát hiện, Dịch Thủy Tâm quyết định xuống xe đi đến gõ cửa kính, mới vừa xuống xe Dịch Thủy Tâm đã bị bóng dáng cao lớn chắn trước mặt làm hết hồn, nhưng mà vậy cũng tốt, nếu anh đã lại đây, thì mình khỏi cần phải qua đó.

“Thưa Ngài, đã khuya lắm rồi, anh mau về nhà đi, không nên ở bên ngoài đi dạo.” Dịch Thủy Tâm cố ý gằn giọng thật thấp.

“Thật thú vị, tôi có trở về nhà hay không thì có can hệ gì tới cô chứ!” Trình Dịch Phong nhịn không được muốn trêu đùa cô.

“Tất nhiên là có liên quan tới em rồi, anh về tới nhà thì em mới biết nhà anh ở đâu chứ, đã biết anh ở đâu thì em mới có thể…” Dịch Thủy Tâm nhanh tay che miệng mình lại, thiếu chút nữa là nói ra luôn rồi.

“Cô mới có thể làm gì, sao lại không nói nữa?” Trình Dịch Phong đã đoán ra cô là ai, thật hao tổn trí óc mà, xem ra sắp bị cô quấn chết rồi. Không thể sơ ý được, tự rước phiền phức lớn rồi.

“Không phải cô nói nhà cô đã sa sút lắm sao? Cô đừng nói cái xe thể thao hàng hiệu kia vừa lúc nhà cô tán gia bại sản cô lại lén đi mua chứ! Dịch Tâm! Trình Dịch Phong trực tiếp làm rõ, không muốn lại dây dưa với cô thêm nữa.

“Em…” Dịch Thủy Tâm thật sự hận bản thân mình mà, nếu sớm biết có hôm nay thì lúc trước không nói vậy với anh rồi. Lúc ấy cô chỉ muốn thành công ở bên cạnh anh thôi, nhưng lúc này không biết làm thế nào giải quyết đây, đành phải kiên trì giải thích.



“Được rồi, em thừa nhận nhà em có nhiều tiền, cũng không hề phá sản, nhưng không phải em cố ý nói dối anh, chỉ là… em chính là…” Dịch Thủy Tâm không biết nên nói như thế nào, nếu nói anh biết cái tên của mình cũng là giả, có lẽ ngay cả nói chuyện với anh lần nữa cũng khó.

“Dù thế nào anh cũng phải chịu trách nhiệm tới cùng chứ, lần này anh đừng hòng mà chạy trốn nữa, em với anh đã như vậy rồi mà, sao anh giống thứ đàn ông không có trách nhiệm thế.” Dù sao cũng phải biết được địa chỉ của anh, thì cái kế hoạch bồi dưỡng tình cảm ở nhà anh mới thực hiện được, Dịch Thủy Tâm thẳng thắn nói ra.

“Chuyện này không thể nói lung tung được, tôi đã giải thích với cô nhiều lần, giữa chúng ta căn bản không có phát sinh chuyện gì cả, chỉ là nằm ngủ cùng giường mà thôi, không hề phát sinh chuyện gì cả, cho nên, tôi không cần phải… có trách nhiệm gì với cô.” Trình Dịch Phong hiện tại rất hối hận đã tới quán bar khi đi Anh quốc công tác tháng trước, lại còn cứu cô nàng say rượu này nữa chứ. Lúc đó thà anh để Dịch Tâm bị người khác mang đi, cũng không hy vọng cô ta cứ quấn lấy anh như vậy.

Một tuần trước ở sân bay, khó khăn lắm mới thoát khỏi cô, hiện tại lại bị quấn lại, cô ta thật đúng là người không bình thường mà.

“Vậy thì anh đã cứu em, em đây liền lấy thân báo đáp cho anh là được rồi! Anh xem em xinh đẹp động lòng người như vậy, nhất định động lòng, rất là phấn khích!” Phải kích động anh, đem chuyện không có biến thành sự thật mới được, vậy mới có lý do để anh chịu trách nhiệm chứ, Dịch Thủy Tâm thật sự là bội phục trí thông minh của mình.

“Cô soi gương trước đi, xem bản thân cô bây giờ có khả năng làm rung động người không rồi nói sau, hơn nữa, tôi cũng không muốn bị người khác kiện mình quan hệ với trẻ vị thành niên.

“Em đã hai mươi rồi, bất quá em đem giấy tờ chứng minh cho anh xem.” Cô đang định lấy chứng minh thư ra thì đột nhiên dừng tay lại, nếu cho anh xem chứng minh, thì anh sẽ biết tên mình là giả rồi, không thể để chuyện này xảy ra được. “Cái đó, hôm nay quên mang theo rồi.” Dịch Thủy Tâm sợ hãi nói, nhưng rất nhanh lại thay đổi suy nghĩ.

“Anh chờ em vài phút, em lập tức trở nên xinh đẹp động lòng người cho anh xem, để cho anh có xúc động liền mang em về nhà.” Nói xong, Dịch Thủy Tâm nhanh chóng tháo mũ cùng mắt kính xuống, lại chui vào trong xe, mở túi xách ra, lấy đồ ra bắt đầu trang điểm cho mình.

Nhìn thấy bộ dáng mình trong gương, cô chắc chắn vừa lòng với bản thân rồi mới chui ra khỏi xe, để cho anh thưởng thức.

“Em đẹp chứ!” Dịch Thủy Tâm nhìn mặt đường trống không, Trình Dịch Phong ở đâu rồi, dù cô muốn an ủi bản thân mình rằng anh đang chơi trốn tìm thôi, nhưng mà không nhìn thấy xe của anh, lý do này sao mà được.

“Thật sự là không chịu nổi mà, lại phải cố gắng lần nữa! Có cái gì đâu mà khóc chứ.” Dịch Thủy Tâm nghĩ thầm vội vàng lau nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nợ Nhau Một Lời Hứa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook