Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ [Quyển 1]
Chương 50: Mũ của mỹ nhân ngư (3)
Live
23/11/2022
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
Theseus quay đầu lại, hỏi các thuyền viên của hắn "Ai trong các ngươi lấy cái mũ?"
Thuyền viên vẻ mặt mạc danh kỳ diệu, đều lắc đầu tỏ vẻ không có nhặt được cái mũ nào ở trên biển, thế là Theseus lại hỏi: "Nhân ngư tiên sinh, có thể làm phiền ngài miêu tả một chút cái mũ quý giá của ngài trông như thế nào được không?"
Boss nhân ngư khoa tay múa chân tả: "Đó là một chiếc mũ thật thần kỳ, hình tròn đầu hơi nhọn, trắng cam đan xen. Chẳng những dùng rất bền, còn có thể chống lại được sự va chạm của cá voi, hơn nữa còn ngoài ý muốn nhẹ nhàng. Đặc biệt thần kỳ là vào ban đêm, khi được ánh sáng chiếu vào còn có thể phản xạ ra ánh sáng chói mắt"
Anh hùng vương tử và các thuyền viên nghe xong miêu tả vẫn là vẻ mặt mờ mịt, mà Lạc Tái nghe mấy lời này trong đầu đã vô cùng 囧 囧 mà liên tưởng tới một đồ vật vô cùng phù hợp với những đặc điểm trên, hơn nữa còn là một đồ vật rất quen thuộc.
Nhẹ nhàng lại dùng bền, dầm mưa dãi nắng không thay đổi màu sắc, không nứt vỡ, có thể chống được va đập, trọng điểm là hai màu trắng cam đan xen, mặt ngoài có lớp màng phản quang khi bị ngọn đèn hoặc ánh sáng chiếu vào sẽ phóng ra hào quang chói mắt......Đùa nhau đi! Đây không phải chính là cọc tiêu giao thông thường đặt trên đoạn đường đang thi công hoặc khu vực nguy hiểm hay sao?!
Con mẹ nó ai dám đem cọc tiêu giao thông ném vào trong biển hả?! Lập tức kéo mấy tên khốn phá hủy cổ tích tốt đẹp ra ngoài chém đầu ngay!!
Bác sĩ Lạc đã sắp vượt mức phẫn nộ rồi.
"Nếu nói như vậy, hình như chạng vạng hôm nay, lúc ta kéo lưới có kéo lên được một thứ giông giống như vậy thì phải..." cuối cùng có một một vị thuyền viên lên tiếng, ánh mắt của tất cả mọi người liền "xoát..." một cái đồng thời bắn xuyên qua. Người nói là một vị râu ria xồm xoàm, vẻ mặt dữ tợn, mắt trái còn đeo một mắt tráo rõ ràng là tạo hình của hải tặc. Người này nhìn qua hung hãn như tùy thời đều có thể rút dao ra chém người, nhưng kỳ thật chính là bếp trưởng của thuyền. Mắt tráo kia cũng không phải do mắt bị mù, mà đơn giản là đeo lên để dọa người ta mà thôi.
Boss nhân ngư thực kinh hỉ "Như vậy xin ngươi lập tức trả lại cho ta đi"
"Vứt rồi"
"Cái gì?!"
Bếp trưởng nhún nhún vai "Bởi vì nó vô dụng, mà cũng không có chỗ nào để nó cả cho nên ta vứt rồi"
"Ta không tin!!" Boss nhân ngư cực kỳ giận dữ "Ta biết rồi! Ngươi là cố ý đem mũ của ta giấu đi!"
"Hắc! Ta nói này, giấu cái thứ đó để làm cái gì cơ chứ?"
"Đối với nhân ngư mà nói, nếu mũ hoặc đai lưng bị trộm đi, nhân ngư không thể tìm lại được thứ bị trộm thì sẽ phải cùng người trộm ở chung một chỗ!!"
"Ta mới không có cố ý trộm mũ của ngươi! Hơn nữa ta đều nói rõ rồi! Ta không có giấu, đã sớm vứt đi rồi!!"
Boss nhân ngư hiển nhiên không chịu tin "Nhân loại ti bỉ, ta tuyệt đối không tin tưởng lời nói dối của ngươi! Tuy rằng ta không thể không ở lại cạnh ngươi, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, một khi ta có thể lấy lại được vật bị ngươi trộm đi thì ta sẽ lập tức quay lại biển sâu!!"
"Ai muốn cùng với ngươi ở chung một chỗ hả?!"
Bên kia vô cùng náo nhiệt cãi nhau ồn ào ầm ĩ, Lạc Tái bị đả kích đến cảm thấy muốn trợn trắng mắt. Nhưng đột nhiên cậu lại nghiêm mặt lại, chú ý tới một vị mỹ nhân ngư đang dùng đôi mắt xanh thẳm như biển sâu nhìn chăm chú vào cậu. Trái tim bác sĩ Lạc đột nhiên nhảy dựng lên.
Cứ việc cậu đã bước qua ngưỡng cửa 30, nhưng bi kịch ở chỗ. Sống ở một quốc gia Tây Phương, nơi mà tình cảm lại khá thoáng như thế này, mà một kẻ từ nhỏ tới lớn tất cả các mặt tư tưởng, phẩm đức đều nhiều lần đạt 100 điểm như Lạc Tái lại vẫn như trước là một nhân loại đáng thương được mệnh danh "Đại ma pháp sư" (xử nam =)))))
Mặc dù được cô gái xinh đẹp coi trọng cậu cảm thấy thật cao hứng!
Nhưng......vấn đề là...
Tuy rằng chưa từng có sử sách nào ghi lại nhân ngư thuộc về loài cá nào. Nhưng dựa theo nhân ngư có xương cá cứng rắn lại có thân trên và phế bộ cho nên rất có thể là thuộc về loài cá có xương cứng rắn. Mà loại cá này, trừ bỏ một số chủng tộc đặc biệt thì phần lớn đều là thụ tinh ngoài cơ thể!!
Nói rõ ra là, cho dù xinh đẹp lại mộng ảo tới mức nào đi nữa, cũng không thể tìm một vị chỉ có thể đem những cái trứng cá đáng yêu đưa cho bạn, sau đó để bạn tưới tinh tử của mình lên là ok để làm bạn gái đi! Vị hoàng tử điện hạ nào đó từng vứt bỏ mỹ nhân ngư lẽ nào bởi vì ngay từ đầu đã biết được sự thật đáng sợ này, cho nên nghĩ đến hạnh phúc về sau mà cuối cùng liền theo lẽ thường lựa chọn công chúa nhân loại?
Lạc Tái đẩy kính mắt, hàn quang che đi ánh mắt dao động của cậu.
Boss nhân ngư sau khi xác định không thể thu hồi lại mũ của mình liền 'không có biện pháp' bị giữ lại, mà quần thể nhân ngư ở phía sau dưới mệnh lệnh của hắn cũng rời khỏi thuyền, một lần nữa quay về đại hải.
Nhưng trước khi đi, nàng tiên cá kia bộ dáng tựa hồ đối với Lạc Tái lưu luyến không rời, nhưng những tộc nhân khác đều đi hết rồi mà nhân loại này lại như cũ không có chút động tĩnh nào, hoàn toàn không giống như những nhân loại từng gặp lúc trước đối nàng si mê không thôi. Cuối cùng nàng đành phải nhảy vào trong nước rời đi.
Lạc Tái chú ý tới nơi nàng vừa rời đi để lại một thứ gì đó đang tỏa sáng lấp lánh. Thế là cúi người nhặt lên, lại ngoài ý muốn phát hiện ra đó cũng không phải thứ gì thực gạt người mà là một viên trân châu vừa tròn vừa lớn!
Cũng không chờ cậu bắt đầu cao hứng thì "Xoát ~" một tiếng, trân châu đã bị thanh niên đoạt đi. Hoàn toàn không chờ cậu phản ứng kịp thì hắn đã dùng sức vung tay lên, trân châu hóa thành một đạo đường cong rất bắt mắt, rơi vào trong biển.
"Thrus! Sao cậu lại ~"
Khỏa trân châu kia siêu có giá trị nha!
Ánh mắt hung bạo của thanh niên trừng cậu, phẫn nộ lại táo bạo "Lễ vật nhân ngư tặng mà anh cũng dám nhận?!"
"Không thể nhận sao?" Đối với sự tức giận của Thrus, Lạc Tái rất là khó hiểu.
"Vô nghĩa!! Lễ vật nhân ngư tặng sẽ đem đến bất hạnh, thậm chí có thể dẫn phát lũ lụt, tai nạn linh tinh gì đó! Chẳng lẽ những thường thức này mà anh cũng không biết sao?"
Đây là thường thức sao?!
Vị boss nhân ngư đứng ở một bên đối với sự phỉ báng của Thrus tỏ vẻ oán giận "Cũng không cần lo lắng! Muốn dẫn phát thiên tai cấp sóng thần như vậy đại khái cũng chỉ có ta mà thôi! Những nhân ngư còn trẻ giống như tiểu Jenny thì nhiều lắm cũng chỉ có thể chôn vùi một hai trấn nhỏ mà thôi"
"..."
Được rồi, bác sĩ Lạc lại xác định bản thân không những không có tài vận, thậm chí rất có thể là bị ông thần bần cùng ám trên người.
Dưới bầu trời sao mông lung, ở vị trí trân châu rơi xuống, vị mỹ nhân ngư kia toát ra từ trong mặt biển, đại khái là đã cầm lại trân châu, ai oán nhìn về phía nhân loại cự tuyệt lễ vật.
Một cánh tay rắn chắc hữu lực dùng sức vòng qua bả vai Lạc Tái, đem cả người cậu ôm vào trong lòng.
"Mấy hỗn đản mẹ nó cút hết cho ta!!" Địa ngục khuyển dưới hình dạng thanh niên, há mồm liền phun ra một đạo cuồng bạo địa ngục hỏa diễm. Hỏa diễm màu đen đốt cháy linh hồn giống như được bắn ra từ hỏa pháo gào thét quét qua mặt biển. Cả mặt biển nhất thời bốc cháy lên hừng hực liệt diễm, không nhìn định luật vật lý, không nhìn nguyên lý hóa học, trực tiếp ở trên mặt biển bắt đầu bốc cháy.
"......"
"......"
"......"
"......"
"......"
......
Dựa vào!! Thật sự là bạo điểu!!!
Thrus, kỳ thật cậu chính là Jalapeno phiên bản siêu cường đúng không?!
Ánh lửa đen bốc cháy trên mặt biển chiếu lên khuôn mặt của Lạc Tái và mọi người trên thuyền, mà trong nội tâm là các loại lật bàn.
Chờ hỏa thế thật vất vả mới chậm rãi bị giảm đi, trên mặt biển tuyệt đối không còn có bất cứ sinh vật nào nữa. Mà thanh niên bị mọi người dùng ánh mắt nhìn quái vật chú mục thì sau khi phát giận xong, cư nhiên là bộ dạng sắp nôn mửa, đỡ trán ngồi xổm xuống, rầm rì nói "Chóng mặt quá..."
Nâng mắt từ dưới nhìn lên Lạc Tái, trên mặt viết rõ mấy chữ "Cầu trấn an".
"......"
Chó Doberman rất phục tùng chủ nhân của nó. Ở Đức nếu một con chó Doberman bị người khác chạm vào mà người đó không phải là chủ nhân của nó, như vậy nó sẽ không đủ tư cách là một con chó Doberman. Mà năng lực hộ vệ của chúng cũng là một trong những tính cách có sự hấp dẫn nhất. Nhưng tương đối, Doberman có được thần kinh vô cùng nhạy cảm nên cũng có tính cách cực đoan hung mãnh. Xuất phát từ bản năng độc chiếm đối với lãnh địa của loài chó, chẳng những chúng sẽ chủ động tấn công kẻ xâm nhập, thậm chí còn tận hết sức lực truy kích.
Như vậy nếu nói bản thân chó Doberman chính là loại chó hộ vệ, như vậy chó Doberman hai đầu đến từ Địa Ngục chính là hộ vệ tại nhà và lữ hành, hung khí chuẩn bị cho công cuộc giết người phóng hỏa....
Lạc Tái vươn tay, một bên vuốt ve gáy của thanh niên, một bên trong lòng không ngừng lau hai hàng lệ ròng.
Như vậy, xin hỏi cậu phải đi đâu tìm được một người bạn gái có thể chịu được lửa địa ngục?!
Cậu cũng không muốn tiếp tục làm "Đại ma pháp sư" đâu!! ( ê sắc... ~^ ^~)
Tham khảo tư liệu ghi chú:
Dionysus: Thần rượu nho cổ Hy Lạp.
Mermaid: là nhân ngư trong truyền thuyết của Đức cùng trong thơ ca, nửa người trên là nữ nhân xinh đẹp, nửa người dưới là đuôi cá. Lấy bề ngoài tuyệt mĩ cùng tiếng ca ai oán động lòng người mê hoặc thủy thủ trên biển.
Jalapeno: ( hạt tiêu hỏa bạo) Trong Plans vs Zombies, chính là cây có thể cường lực bắn ra đạn tác quét ngang một mảnh.
Tác giả có lời muốn nói: Ta chỉ muốn nói...Thrus....ngươi thật sự là bạo điểu....
Tác giả nói Bạo điểu làm ta ngĩ tới bé nài:
Beta: Shoorin Yumi
Theseus quay đầu lại, hỏi các thuyền viên của hắn "Ai trong các ngươi lấy cái mũ?"
Thuyền viên vẻ mặt mạc danh kỳ diệu, đều lắc đầu tỏ vẻ không có nhặt được cái mũ nào ở trên biển, thế là Theseus lại hỏi: "Nhân ngư tiên sinh, có thể làm phiền ngài miêu tả một chút cái mũ quý giá của ngài trông như thế nào được không?"
Boss nhân ngư khoa tay múa chân tả: "Đó là một chiếc mũ thật thần kỳ, hình tròn đầu hơi nhọn, trắng cam đan xen. Chẳng những dùng rất bền, còn có thể chống lại được sự va chạm của cá voi, hơn nữa còn ngoài ý muốn nhẹ nhàng. Đặc biệt thần kỳ là vào ban đêm, khi được ánh sáng chiếu vào còn có thể phản xạ ra ánh sáng chói mắt"
Anh hùng vương tử và các thuyền viên nghe xong miêu tả vẫn là vẻ mặt mờ mịt, mà Lạc Tái nghe mấy lời này trong đầu đã vô cùng 囧 囧 mà liên tưởng tới một đồ vật vô cùng phù hợp với những đặc điểm trên, hơn nữa còn là một đồ vật rất quen thuộc.
Nhẹ nhàng lại dùng bền, dầm mưa dãi nắng không thay đổi màu sắc, không nứt vỡ, có thể chống được va đập, trọng điểm là hai màu trắng cam đan xen, mặt ngoài có lớp màng phản quang khi bị ngọn đèn hoặc ánh sáng chiếu vào sẽ phóng ra hào quang chói mắt......Đùa nhau đi! Đây không phải chính là cọc tiêu giao thông thường đặt trên đoạn đường đang thi công hoặc khu vực nguy hiểm hay sao?!
Con mẹ nó ai dám đem cọc tiêu giao thông ném vào trong biển hả?! Lập tức kéo mấy tên khốn phá hủy cổ tích tốt đẹp ra ngoài chém đầu ngay!!
Bác sĩ Lạc đã sắp vượt mức phẫn nộ rồi.
"Nếu nói như vậy, hình như chạng vạng hôm nay, lúc ta kéo lưới có kéo lên được một thứ giông giống như vậy thì phải..." cuối cùng có một một vị thuyền viên lên tiếng, ánh mắt của tất cả mọi người liền "xoát..." một cái đồng thời bắn xuyên qua. Người nói là một vị râu ria xồm xoàm, vẻ mặt dữ tợn, mắt trái còn đeo một mắt tráo rõ ràng là tạo hình của hải tặc. Người này nhìn qua hung hãn như tùy thời đều có thể rút dao ra chém người, nhưng kỳ thật chính là bếp trưởng của thuyền. Mắt tráo kia cũng không phải do mắt bị mù, mà đơn giản là đeo lên để dọa người ta mà thôi.
Boss nhân ngư thực kinh hỉ "Như vậy xin ngươi lập tức trả lại cho ta đi"
"Vứt rồi"
"Cái gì?!"
Bếp trưởng nhún nhún vai "Bởi vì nó vô dụng, mà cũng không có chỗ nào để nó cả cho nên ta vứt rồi"
"Ta không tin!!" Boss nhân ngư cực kỳ giận dữ "Ta biết rồi! Ngươi là cố ý đem mũ của ta giấu đi!"
"Hắc! Ta nói này, giấu cái thứ đó để làm cái gì cơ chứ?"
"Đối với nhân ngư mà nói, nếu mũ hoặc đai lưng bị trộm đi, nhân ngư không thể tìm lại được thứ bị trộm thì sẽ phải cùng người trộm ở chung một chỗ!!"
"Ta mới không có cố ý trộm mũ của ngươi! Hơn nữa ta đều nói rõ rồi! Ta không có giấu, đã sớm vứt đi rồi!!"
Boss nhân ngư hiển nhiên không chịu tin "Nhân loại ti bỉ, ta tuyệt đối không tin tưởng lời nói dối của ngươi! Tuy rằng ta không thể không ở lại cạnh ngươi, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, một khi ta có thể lấy lại được vật bị ngươi trộm đi thì ta sẽ lập tức quay lại biển sâu!!"
"Ai muốn cùng với ngươi ở chung một chỗ hả?!"
Bên kia vô cùng náo nhiệt cãi nhau ồn ào ầm ĩ, Lạc Tái bị đả kích đến cảm thấy muốn trợn trắng mắt. Nhưng đột nhiên cậu lại nghiêm mặt lại, chú ý tới một vị mỹ nhân ngư đang dùng đôi mắt xanh thẳm như biển sâu nhìn chăm chú vào cậu. Trái tim bác sĩ Lạc đột nhiên nhảy dựng lên.
Cứ việc cậu đã bước qua ngưỡng cửa 30, nhưng bi kịch ở chỗ. Sống ở một quốc gia Tây Phương, nơi mà tình cảm lại khá thoáng như thế này, mà một kẻ từ nhỏ tới lớn tất cả các mặt tư tưởng, phẩm đức đều nhiều lần đạt 100 điểm như Lạc Tái lại vẫn như trước là một nhân loại đáng thương được mệnh danh "Đại ma pháp sư" (xử nam =)))))
Mặc dù được cô gái xinh đẹp coi trọng cậu cảm thấy thật cao hứng!
Nhưng......vấn đề là...
Tuy rằng chưa từng có sử sách nào ghi lại nhân ngư thuộc về loài cá nào. Nhưng dựa theo nhân ngư có xương cá cứng rắn lại có thân trên và phế bộ cho nên rất có thể là thuộc về loài cá có xương cứng rắn. Mà loại cá này, trừ bỏ một số chủng tộc đặc biệt thì phần lớn đều là thụ tinh ngoài cơ thể!!
Nói rõ ra là, cho dù xinh đẹp lại mộng ảo tới mức nào đi nữa, cũng không thể tìm một vị chỉ có thể đem những cái trứng cá đáng yêu đưa cho bạn, sau đó để bạn tưới tinh tử của mình lên là ok để làm bạn gái đi! Vị hoàng tử điện hạ nào đó từng vứt bỏ mỹ nhân ngư lẽ nào bởi vì ngay từ đầu đã biết được sự thật đáng sợ này, cho nên nghĩ đến hạnh phúc về sau mà cuối cùng liền theo lẽ thường lựa chọn công chúa nhân loại?
Lạc Tái đẩy kính mắt, hàn quang che đi ánh mắt dao động của cậu.
Boss nhân ngư sau khi xác định không thể thu hồi lại mũ của mình liền 'không có biện pháp' bị giữ lại, mà quần thể nhân ngư ở phía sau dưới mệnh lệnh của hắn cũng rời khỏi thuyền, một lần nữa quay về đại hải.
Nhưng trước khi đi, nàng tiên cá kia bộ dáng tựa hồ đối với Lạc Tái lưu luyến không rời, nhưng những tộc nhân khác đều đi hết rồi mà nhân loại này lại như cũ không có chút động tĩnh nào, hoàn toàn không giống như những nhân loại từng gặp lúc trước đối nàng si mê không thôi. Cuối cùng nàng đành phải nhảy vào trong nước rời đi.
Lạc Tái chú ý tới nơi nàng vừa rời đi để lại một thứ gì đó đang tỏa sáng lấp lánh. Thế là cúi người nhặt lên, lại ngoài ý muốn phát hiện ra đó cũng không phải thứ gì thực gạt người mà là một viên trân châu vừa tròn vừa lớn!
Cũng không chờ cậu bắt đầu cao hứng thì "Xoát ~" một tiếng, trân châu đã bị thanh niên đoạt đi. Hoàn toàn không chờ cậu phản ứng kịp thì hắn đã dùng sức vung tay lên, trân châu hóa thành một đạo đường cong rất bắt mắt, rơi vào trong biển.
"Thrus! Sao cậu lại ~"
Khỏa trân châu kia siêu có giá trị nha!
Ánh mắt hung bạo của thanh niên trừng cậu, phẫn nộ lại táo bạo "Lễ vật nhân ngư tặng mà anh cũng dám nhận?!"
"Không thể nhận sao?" Đối với sự tức giận của Thrus, Lạc Tái rất là khó hiểu.
"Vô nghĩa!! Lễ vật nhân ngư tặng sẽ đem đến bất hạnh, thậm chí có thể dẫn phát lũ lụt, tai nạn linh tinh gì đó! Chẳng lẽ những thường thức này mà anh cũng không biết sao?"
Đây là thường thức sao?!
Vị boss nhân ngư đứng ở một bên đối với sự phỉ báng của Thrus tỏ vẻ oán giận "Cũng không cần lo lắng! Muốn dẫn phát thiên tai cấp sóng thần như vậy đại khái cũng chỉ có ta mà thôi! Những nhân ngư còn trẻ giống như tiểu Jenny thì nhiều lắm cũng chỉ có thể chôn vùi một hai trấn nhỏ mà thôi"
"..."
Được rồi, bác sĩ Lạc lại xác định bản thân không những không có tài vận, thậm chí rất có thể là bị ông thần bần cùng ám trên người.
Dưới bầu trời sao mông lung, ở vị trí trân châu rơi xuống, vị mỹ nhân ngư kia toát ra từ trong mặt biển, đại khái là đã cầm lại trân châu, ai oán nhìn về phía nhân loại cự tuyệt lễ vật.
Một cánh tay rắn chắc hữu lực dùng sức vòng qua bả vai Lạc Tái, đem cả người cậu ôm vào trong lòng.
"Mấy hỗn đản mẹ nó cút hết cho ta!!" Địa ngục khuyển dưới hình dạng thanh niên, há mồm liền phun ra một đạo cuồng bạo địa ngục hỏa diễm. Hỏa diễm màu đen đốt cháy linh hồn giống như được bắn ra từ hỏa pháo gào thét quét qua mặt biển. Cả mặt biển nhất thời bốc cháy lên hừng hực liệt diễm, không nhìn định luật vật lý, không nhìn nguyên lý hóa học, trực tiếp ở trên mặt biển bắt đầu bốc cháy.
"......"
"......"
"......"
"......"
"......"
......
Dựa vào!! Thật sự là bạo điểu!!!
Thrus, kỳ thật cậu chính là Jalapeno phiên bản siêu cường đúng không?!
Ánh lửa đen bốc cháy trên mặt biển chiếu lên khuôn mặt của Lạc Tái và mọi người trên thuyền, mà trong nội tâm là các loại lật bàn.
Chờ hỏa thế thật vất vả mới chậm rãi bị giảm đi, trên mặt biển tuyệt đối không còn có bất cứ sinh vật nào nữa. Mà thanh niên bị mọi người dùng ánh mắt nhìn quái vật chú mục thì sau khi phát giận xong, cư nhiên là bộ dạng sắp nôn mửa, đỡ trán ngồi xổm xuống, rầm rì nói "Chóng mặt quá..."
Nâng mắt từ dưới nhìn lên Lạc Tái, trên mặt viết rõ mấy chữ "Cầu trấn an".
"......"
Chó Doberman rất phục tùng chủ nhân của nó. Ở Đức nếu một con chó Doberman bị người khác chạm vào mà người đó không phải là chủ nhân của nó, như vậy nó sẽ không đủ tư cách là một con chó Doberman. Mà năng lực hộ vệ của chúng cũng là một trong những tính cách có sự hấp dẫn nhất. Nhưng tương đối, Doberman có được thần kinh vô cùng nhạy cảm nên cũng có tính cách cực đoan hung mãnh. Xuất phát từ bản năng độc chiếm đối với lãnh địa của loài chó, chẳng những chúng sẽ chủ động tấn công kẻ xâm nhập, thậm chí còn tận hết sức lực truy kích.
Như vậy nếu nói bản thân chó Doberman chính là loại chó hộ vệ, như vậy chó Doberman hai đầu đến từ Địa Ngục chính là hộ vệ tại nhà và lữ hành, hung khí chuẩn bị cho công cuộc giết người phóng hỏa....
Lạc Tái vươn tay, một bên vuốt ve gáy của thanh niên, một bên trong lòng không ngừng lau hai hàng lệ ròng.
Như vậy, xin hỏi cậu phải đi đâu tìm được một người bạn gái có thể chịu được lửa địa ngục?!
Cậu cũng không muốn tiếp tục làm "Đại ma pháp sư" đâu!! ( ê sắc... ~^ ^~)
Tham khảo tư liệu ghi chú:
Dionysus: Thần rượu nho cổ Hy Lạp.
Mermaid: là nhân ngư trong truyền thuyết của Đức cùng trong thơ ca, nửa người trên là nữ nhân xinh đẹp, nửa người dưới là đuôi cá. Lấy bề ngoài tuyệt mĩ cùng tiếng ca ai oán động lòng người mê hoặc thủy thủ trên biển.
Jalapeno: ( hạt tiêu hỏa bạo) Trong Plans vs Zombies, chính là cây có thể cường lực bắn ra đạn tác quét ngang một mảnh.
Tác giả có lời muốn nói: Ta chỉ muốn nói...Thrus....ngươi thật sự là bạo điểu....
Tác giả nói Bạo điểu làm ta ngĩ tới bé nài:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.