Nơi Anh Đứng Ngược Chiều Ánh Sáng
Chương 30
Tạp Hóa Phô Lão Bản Nương
20/11/2022
Lâm Kiều vừa về tới nhà đã thấy mẹ Lâm đang xem tivi, hoa quả cũng được gọt sẵn đặt ở trên bàn. Còn ba Lâm thì ngồi bên cạnh lướt thoại di động cập nhật tin tức.
“Con về rồi đấy à? Vừa cùng Giang Trạm ra ngoài ăn cơm sao?”
“Vâng.”
Lâm Kiều thay dép, treo áo khoác rồi chuẩn bị tắm rửa.
“Con nói với Giang Trạm, nếu cuối tuần có thời gian rảnh thì nhớ qua nhà mình dùng bữa. Lần đầu tiên có bạn trai thì cũng nên nhiệt tình một chút. Vì dù đến lúc đó hai đứa có tới được với nhau được hay không, con nhất định đừng lạnh nhạt với người ta.”
“Mẹ con nói phải đấy.”
“Chuẩn rồi.”
“Vâng.”
Lâm Kiều trợn mắt, dù sao mẹ có nói cái gì thì ba cũng đều thấy đúng cả thôi.
“Con về phòng trước đây.”
“Nghỉ ngơi đi, con cũng đã ở cửa hàng cả ngày rồi.”
Lâm Kiều trở về phòng, vừa mới chuẩn bị thay quần áo để tắm rửa thì tiếng chuông điện thoại ở trên giường liền vang lên.
Là Giang Trạm gọi tới.
“Alo.”
Cô yeutruyen.net đang định cởi quần áo thì lại phải mặc vào.
“Kế hoạch hẹn hò vào cuối tuần này của chúng ta có thể sẽ phải hoãn lại rồi, mẹ em muốn mời anh tới nhà ăn cơm.”
Lâm Kiều đặt điện thoại ở chế độ rảnh tay, bước đến tủ quần áo lấy đồ lót để chuẩn bị tắm rửa.
“Xem ra bác gái thật sự rất có thiện cảm với anh.”
Đầu dây bên kia, Giang Trạm đang đứng ở ngoài ban công hút thuốc, khóe môi khẽ nhếch lên nở nụ cười nhẹ.
“Anh có muốn tới không?”
“Đương nhiên rồi, tại sao lại không, ngay cuối tuần này mà.”
Anh nghĩ phải xem xem nên tặng quà gì thì ba mẹ Lâm Kiều sẽ thích.
“Em đi tắm đây.”
Ý cô là muốn cúp máy.
“Vậy em đi tắm đi.”
“…..”
“Tạm biệt.”
Vừa dứt lời, cô chẳng hề ngại ngần mà cúp máy cái rụp.
Sau đó Giang Trạm có gọi lại nhưng Lâm Kiều cũng chả thèm quan tâm, cứ vậy xoay người đi thẳng vào phòng tắm luôn.
Lâm Kiều tắm rửa xong bước ra, màn hình điện thoại vẫn sáng. Trên đấy hiện thông báo vài cuộc gọi nhỡ của Giang Trạm chắc được gọi tới vào lúc cô vẫn đang ở trong phòng tắm. Sau đó là một vài tin nhắn vừa mới gửi tới gần đây nhất.
Lâm Kiều cũng chỉ liếc qua vài cái.
Chắc chắn là anh đã hỏi cô tắm xong chưa, khi nào tắm xong thì gọi lại cho anh.
Cô có chút bất lực, cô thật sự không biết sao Giang Trạm lại cứ bám dai như thế, yeutruyen.net nhìn qua anh có giống với kiểu người đó đâu.
Cô còn nhớ rõ lần đầu tiên cô gặp người đàn ông này, anh đứng bên cạnh cô hút thuốc, mặc dù vẻ mặt luôn tươi cười nhưng lại có cảm giác không dễ tiếp cận, dường như đối với ai cũng vậy.
Thế mà bây giờ…. Cũng không hẳn là bây giờ, từ lần thứ hai gặp mặt, mọi chuyện có vẻ đã chẳng còn giống nhau nữa rồi.
Cô nằm trên giường, trong đầu toàn là những chuyện vu vơ mấy ngày nay.
Vốn dĩ cô chỉ muốn tránh xa người đàn ông này, không hiểu sao bây giờ lại đột nhiên biến thành mối quan hệ như vậy.
Lâm Kiều chợt nghĩ tới, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, chẳng lẽ cô và Giang Trạm cứ thế mà ở chung với nhau sao?
Mãi suy nghĩ về vấn đề này càng làm đầu óc cô trở nên rối bời.
Cô vô thức chạm tay vào gói thuốc đặt trên tủ đầu giường.
Cô rút ra một điếu, châm lửa, sâu trong ngăn kéo là bức ảnh chụp của cô và Tiêu Duệ.
Cô cứ nhìn như vậy.
Hít một hơi thật sâu.
Cô chỉ có tấm này là ảnh chụp chung, còn lại hầu như đều là ảnh tốt nghiệp, trong mớ ảnh tốt nghiệp kia hai người không hề đứng cạnh nhau, đối với cô mà nói điều đó cũng chẳng có ý nghĩa gì đặc biệt.
Cô đưa tay lấy ra một tấm nữa, khuôn mặt tuấn tú của người con trai ấy đang cười nhạt, cô cũng đang đứng bên cạnh anh ta.
Cô còn nhớ rõ lúc ấy Trương Giai Giai đã cười phá lên khi biết hai người ở bên nhau.
Hai tảng băng trôi vô tình chạm vào nhau thế mà thật sự có thể tạo ra đốm hoa, thần kỳ thật đấy.
Tiêu Duệ và Giang Trạm rất khác nhau.
Tiêu Duệ là người luôn điềm đạm, rất giống với cô. Mặc dù thời học sinh rất nổi tiếng với các nữ sinh trong trường nhưng anh ta chưa bao giờ tiếp cận ai. Còn Giang Trạm thì luôn tươi cười, như thể chỉ cần nhìn quay đầu nhìn là sẽ thấy anh mỉm cười với bạn.
Cô có thể yêu thương Tiêu Duệ, nhưng Tiêu Duệ thì hoàn toàn trái ngược với Giang Trạm…
Lâm Kiều lại nhớ tới cuộc trò chuyện hôm nay với Trần Thừa.
Cô không nói dối Trần Thừa bởi trong lòng cô biết rõ, bản thân cô cũng không tỏ ra chán ghét những hành động thân mật của Giang Trạm, cô còn hưởng thụ nó là đằng khác. Ở cạnh anh, cô có thể cảm nhận được những điều mà trước giờ cô chưa từng trải qua.
Nhưng hỏi cô rằng cô có muốn bên Giang Trạm không, thì có vẻ như là không.
Tình cảm của con người vốn rất phức tạp, tình cảm của cô đối với Giang Trạm rốt cuộc là gì, chính cô còn không biết.
“Con về rồi đấy à? Vừa cùng Giang Trạm ra ngoài ăn cơm sao?”
“Vâng.”
Lâm Kiều thay dép, treo áo khoác rồi chuẩn bị tắm rửa.
“Con nói với Giang Trạm, nếu cuối tuần có thời gian rảnh thì nhớ qua nhà mình dùng bữa. Lần đầu tiên có bạn trai thì cũng nên nhiệt tình một chút. Vì dù đến lúc đó hai đứa có tới được với nhau được hay không, con nhất định đừng lạnh nhạt với người ta.”
“Mẹ con nói phải đấy.”
“Chuẩn rồi.”
“Vâng.”
Lâm Kiều trợn mắt, dù sao mẹ có nói cái gì thì ba cũng đều thấy đúng cả thôi.
“Con về phòng trước đây.”
“Nghỉ ngơi đi, con cũng đã ở cửa hàng cả ngày rồi.”
Lâm Kiều trở về phòng, vừa mới chuẩn bị thay quần áo để tắm rửa thì tiếng chuông điện thoại ở trên giường liền vang lên.
Là Giang Trạm gọi tới.
“Alo.”
Cô yeutruyen.net đang định cởi quần áo thì lại phải mặc vào.
“Kế hoạch hẹn hò vào cuối tuần này của chúng ta có thể sẽ phải hoãn lại rồi, mẹ em muốn mời anh tới nhà ăn cơm.”
Lâm Kiều đặt điện thoại ở chế độ rảnh tay, bước đến tủ quần áo lấy đồ lót để chuẩn bị tắm rửa.
“Xem ra bác gái thật sự rất có thiện cảm với anh.”
Đầu dây bên kia, Giang Trạm đang đứng ở ngoài ban công hút thuốc, khóe môi khẽ nhếch lên nở nụ cười nhẹ.
“Anh có muốn tới không?”
“Đương nhiên rồi, tại sao lại không, ngay cuối tuần này mà.”
Anh nghĩ phải xem xem nên tặng quà gì thì ba mẹ Lâm Kiều sẽ thích.
“Em đi tắm đây.”
Ý cô là muốn cúp máy.
“Vậy em đi tắm đi.”
“…..”
“Tạm biệt.”
Vừa dứt lời, cô chẳng hề ngại ngần mà cúp máy cái rụp.
Sau đó Giang Trạm có gọi lại nhưng Lâm Kiều cũng chả thèm quan tâm, cứ vậy xoay người đi thẳng vào phòng tắm luôn.
Lâm Kiều tắm rửa xong bước ra, màn hình điện thoại vẫn sáng. Trên đấy hiện thông báo vài cuộc gọi nhỡ của Giang Trạm chắc được gọi tới vào lúc cô vẫn đang ở trong phòng tắm. Sau đó là một vài tin nhắn vừa mới gửi tới gần đây nhất.
Lâm Kiều cũng chỉ liếc qua vài cái.
Chắc chắn là anh đã hỏi cô tắm xong chưa, khi nào tắm xong thì gọi lại cho anh.
Cô có chút bất lực, cô thật sự không biết sao Giang Trạm lại cứ bám dai như thế, yeutruyen.net nhìn qua anh có giống với kiểu người đó đâu.
Cô còn nhớ rõ lần đầu tiên cô gặp người đàn ông này, anh đứng bên cạnh cô hút thuốc, mặc dù vẻ mặt luôn tươi cười nhưng lại có cảm giác không dễ tiếp cận, dường như đối với ai cũng vậy.
Thế mà bây giờ…. Cũng không hẳn là bây giờ, từ lần thứ hai gặp mặt, mọi chuyện có vẻ đã chẳng còn giống nhau nữa rồi.
Cô nằm trên giường, trong đầu toàn là những chuyện vu vơ mấy ngày nay.
Vốn dĩ cô chỉ muốn tránh xa người đàn ông này, không hiểu sao bây giờ lại đột nhiên biến thành mối quan hệ như vậy.
Lâm Kiều chợt nghĩ tới, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, chẳng lẽ cô và Giang Trạm cứ thế mà ở chung với nhau sao?
Mãi suy nghĩ về vấn đề này càng làm đầu óc cô trở nên rối bời.
Cô vô thức chạm tay vào gói thuốc đặt trên tủ đầu giường.
Cô rút ra một điếu, châm lửa, sâu trong ngăn kéo là bức ảnh chụp của cô và Tiêu Duệ.
Cô cứ nhìn như vậy.
Hít một hơi thật sâu.
Cô chỉ có tấm này là ảnh chụp chung, còn lại hầu như đều là ảnh tốt nghiệp, trong mớ ảnh tốt nghiệp kia hai người không hề đứng cạnh nhau, đối với cô mà nói điều đó cũng chẳng có ý nghĩa gì đặc biệt.
Cô đưa tay lấy ra một tấm nữa, khuôn mặt tuấn tú của người con trai ấy đang cười nhạt, cô cũng đang đứng bên cạnh anh ta.
Cô còn nhớ rõ lúc ấy Trương Giai Giai đã cười phá lên khi biết hai người ở bên nhau.
Hai tảng băng trôi vô tình chạm vào nhau thế mà thật sự có thể tạo ra đốm hoa, thần kỳ thật đấy.
Tiêu Duệ và Giang Trạm rất khác nhau.
Tiêu Duệ là người luôn điềm đạm, rất giống với cô. Mặc dù thời học sinh rất nổi tiếng với các nữ sinh trong trường nhưng anh ta chưa bao giờ tiếp cận ai. Còn Giang Trạm thì luôn tươi cười, như thể chỉ cần nhìn quay đầu nhìn là sẽ thấy anh mỉm cười với bạn.
Cô có thể yêu thương Tiêu Duệ, nhưng Tiêu Duệ thì hoàn toàn trái ngược với Giang Trạm…
Lâm Kiều lại nhớ tới cuộc trò chuyện hôm nay với Trần Thừa.
Cô không nói dối Trần Thừa bởi trong lòng cô biết rõ, bản thân cô cũng không tỏ ra chán ghét những hành động thân mật của Giang Trạm, cô còn hưởng thụ nó là đằng khác. Ở cạnh anh, cô có thể cảm nhận được những điều mà trước giờ cô chưa từng trải qua.
Nhưng hỏi cô rằng cô có muốn bên Giang Trạm không, thì có vẻ như là không.
Tình cảm của con người vốn rất phức tạp, tình cảm của cô đối với Giang Trạm rốt cuộc là gì, chính cô còn không biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.