Chương 64: Không thể nào đâu
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
27/07/2023
Vài người mới tới thì không biết nhưng những người còn lại đều đã có ý tưởng trong lòng, thấy cô hoa khôi của sever khá xinh đẹp này chú ý đại thần thì cảm thấy sắp có dưa ăn, ai nấy đều chăm chú nhìn về bên này đợi xem dưa có ngọt hay không.
Thời gian dần trôi qua theo câu nói của Di San San, không khí ngày càng ngượng ngập... Ừm thì chỉ có người trong cuộc cảm thấy thế, còn đối với dân hóng dưa như họ thì trong lòng đã hưng phấn vô cùng.
Tô Niên nép bên cạnh nam nhân nghiêng đầu nhìn anh, đối với việc anh không trả lời đối phương mà tinh nghịch cười lém lỉnh.
Túc Thương sủng nịnh mà nhéo má cậu.
Dần dần người tham gia offline cũng đến đủ, Lưu Hiển sau khi đếm lại số người thấy không thiếu ai, lại thấy không khí có vẻ bí bách, trước khi Di San San lại mở miệng thì lên tiếng.
"Mọi người đã đến đông đủ rồi đi, vậy trước khi chúng ta di chuyển đến địa điểm tiếp theo thì giới thiệu một lượt nick name trong game của mọi người nhé, sau đó mọi người tự giới thiệu tên của mình cho dễ giao lưu nhé. Tự giới thiệu, tôi là Cá Kình, tên Lưu Hiển. Đây là Cá..."
Sau đó Lưu Hiển nhanh chóng dạo quanh một lượt, đám người cũng tự chủ nép thành một vòng tròn cho ai cũng nhìn thấy nhau.
Đợi Lưu Hiển đọc tên game hết thì họ mới giới thiệu tên mình sau.
"Cá Hồng, Cá Hề, Cá Thu, Cá Khoai, Cá Mặn..."
Lưu Hiển chỉ vào cô gái với mái tóc xoăn xõa ngang lưng, đến cô gái nhỏ tóc ngắn, cô nàng buộc tóc đuôi ngựa cao cao, cho tới chàng trai mặc áo thun trắng cao gần bằng Ngọc Trạch, thiếu niên Cá Mặn khá nhỏ tuổi cũng dương quang xán lạn với mái tóc hơi dài phủ trán, cao cỡ mét bảy ba thấp hơn Cá Khoai một chút...
Quá trình này cũng nhanh chóng, đến khi Lưu Hiển chạm đến Ngọc Trạch đứng bên cạnh Cá Mặn thì đám người lập tức nhấc lên tinh thần.
"Ngọc Bồi Ngàn Năm, tuy không phải bang hội chúng ta nhưng mọi người cũng thân thiết đi."
Lưu Hiển không biết là cố tình hay vô ý mà vỗ vai Ngọc Trạch mấy cái, nụ cười có chút... Nói không rõ mà giới thiệu hắn với đám người.
Di San San trong lòng chỉ hận sao anh ta không nói nhanh hơn, cô ta chỉ muốn biết nam nhân kia là ai.
Nhưng đến hiện tại cũng chỉ còn có hai người Tô Niên với Túc Thương chưa được giới thiệu, giống như Lưu Hiển cố ý để họ lại cuối cùng vậy.
Mà Di San San cũng theo đó dần dần nhận ra ai còn thiếu ai, cô ta có chút kinh nghi lại bất an trong lòng.
Chuyện cô ta ăn cắp ACC Cá Bay để hẹn gặp Thương Long đại thần cũng không có người biết, nhưng hôm nay rõ ràng cô ta không có nhìn thấy người đàn ông già lớn tuổi kia. Lúc đầu cô ta chỉ nghĩ ông ta không dám tới, lời nói phủ nhận của Cá Bay tối hôm đó cô ta cũng thấy nhưng trong lòng tức giận lại không muốn tin tưởng. Bây giờ xuất hiện ở đây đã có Ngọc Bồi Ngàn Năm bạn thân của Cá Bay kia rồi, mà có Cá Bay tất nhiên phải cả Thương Long...
Không thể nào đâu!!!
Cuộc gặp gỡ ghê tởm kia Di San San nói không tức giận là không có, nhưng chuyện xảy ra mấy hôm nay với mình khiến cô ta cảm thấy thật bất an.
Hôm nay đánh bạo tới đây cũng là muốn vớt vát lại chút khốn đốn đang đè trên người mình, nhưng đến lúc này Di San San cũng ẩn ẩn cảm thấy không ổn.
Giống như việc cô ta lúc mới nhìn thấy lão giờ kia một chút tin tưởng ông ta là đại thần Thương Long nổi danh sever cũng không có, nhưng ông ta đối đáp những chuyện trong game rất trôi chảy, cái gì cũng nói được cái gì cũng biết khiến cho Di San San dù không muốn tin cũng phải tin.
Hôm nay lúc đến đây cô ta đã chuẩn bị tâm lý nếu ông ta dám đến đây thì bộ mặt thật của đại thần nổi danh sever sẽ mất hết, dù trong game không coi trọng việc đối phương bên ngoài ra sao nhưng hình tượng một đại thần khiến cho người ta tự nâng hình ảnh của Thương Long lên một tầng cao hơn, vậy nên lúc nhìn thấy những tấm ảnh kia bọn họ mới xôn xao như vậy.
Kiểu hình tượng trong lòng sụp đổ, Di San San cũng muốn bọn họ nếm trải cùng mình cho bỏ tức.
"Đây là Cá Bay, phu nhân đại thần mà mọi người tò mò bữa giờ."
Di San San có rối loạn trong lòng thì Lưu Hiển vẫn tiếp tục công việc của mình, đưa tay chỉ vào Tô Niên đang mỉm cười bên cạnh Ngọc Trạch, giọng điệu hài hước mà giới thiệu "phu nhân đại thần" cho mọi người.
Tô Niên bị cách nói của anh ta chọc cho đỏ mặt, đối với ánh mắt chọc ghẹo của đám người hơi hơi giấu mặt vào cánh tay của nam nhân bên cạnh.
Biểu hiện quá mức đáng yêu của cậu chọc cho họ cười ha hả lên, không khí có chút đỡ căng thẳng đi.
Nhưng không bao gồm Di San San, cô ta chấn kinh có, hoảng loạn có.
Không phải vì Tô Niên là người cô ta hack ACC, mà là...
Nổi tức giận cùng với hoảng sợ không hiểu được khiến cô ta nhìn chằm chằm vào người đàn ông vẫn luôn đứng bên cạnh thiếu niên nhỏ nhắn, hai người gần như là dính sát vào nhau chẳng mấy kẻ hở, ánh mắt nhìn thiếu niên thì ôn nhu sủng nịnh đối với người khác thì lạnh lùng kia.
"Có nhiều người đã biết người này là ai rồi nên tôi cũng không thừa nước đục thả câu với cô cậu nữa, mấy hình ảnh trên mạng không biết tại sao lại có nhưng đây mới là đại thần Thương Long của các vị."
Lưu Hiển lúc nói câu này không hiểu rõ mà liếc nhìn Di San San cách đó không xa một cái, nhìn đến vẻ chấn động cùng không thể tin tưởng, giận dữ hoảng loạn đến hắn cũng xem không hiểu thì trong lòng tự nhiên cảm thấy, chuyện cũng không đơn giản như vậy.
Hắn cứ nghĩ với trạng thái này cô ta sẽ hét lên "không thể nào" đầy chấn kinh, giống như việc cô gái trong hình kia chính là cô ta vậy...
Lưu Hiển tự nhiên nghĩ đến đây thì khựng lại.
Cô gái trong hình tuy đã được làm mờ đến không thể nhận dạng nhưng cũng không thể xoá hết được tất cả như thân hình mái tóc, lúc này nhìn kỹ lại hắn mới thấy ý nghĩ mới nãy càng thêm lớn.
Túc Thương thấy cô ta thức thời mà ngậm miệng, diễn tốt cái vai Mỹ Nhân Ngư của mình thì cười cười.
Dù nụ cười chẳng chút độ ấm nào.
Đủ chuyện xảy ra như vậy mà cô ta còn dám vác mặt đến đây, đúng là không biết sống chết.
Vậy thì anh không ngại nhiều lời một chút, khiến cho cái vai diễn cô ta cật lực gìn giữ vỡ nát luôn, thế mới bù đắp lại ủy khuất mấy ngày không thể chơi game của đứa nhỏ nhà mình.
Anh chẳng muốn mấy ngày nay liên tục đụng mặt với cô ta đâu.
"Đại học Giang Chử đang ầm ĩ cả lên, khả năng cô cũng sắp bị đuổi khỏi trường rồi mà còn có thời gian đến đây offline, muốn tìm kiếm đối tượng béo bở tiếp tục hành nghề?"
Túc đại tổng tài lần đầu tự tay đối phó một người, còn là một cô gái. Một chút thương tiếc cũng chẳng có.
Lưu Hiển nhướng mày sờ cằm hứng thú đầy mặt mà nghĩ, Giang Chử cùng Mạc Bắc là hai trường đại học lớn nhất thành phố. Đại học Giang Chử tuy không nổi tiếng bằng đại học Mạc Bắc nhưng cũng nổi danh vì nơi này toàn là mỹ nhân, lúc nào cũng là tâm điểm của đám sinh viên trong Mạc Bắc thành.
Mỹ Nhân Ngư là sinh viên của Giang Chử cũng không có gì lạ, nhưng chuyện đại thần nói là sao?
Tìm kiếm đối tượng béo bở tiếp theo?
Thời gian dần trôi qua theo câu nói của Di San San, không khí ngày càng ngượng ngập... Ừm thì chỉ có người trong cuộc cảm thấy thế, còn đối với dân hóng dưa như họ thì trong lòng đã hưng phấn vô cùng.
Tô Niên nép bên cạnh nam nhân nghiêng đầu nhìn anh, đối với việc anh không trả lời đối phương mà tinh nghịch cười lém lỉnh.
Túc Thương sủng nịnh mà nhéo má cậu.
Dần dần người tham gia offline cũng đến đủ, Lưu Hiển sau khi đếm lại số người thấy không thiếu ai, lại thấy không khí có vẻ bí bách, trước khi Di San San lại mở miệng thì lên tiếng.
"Mọi người đã đến đông đủ rồi đi, vậy trước khi chúng ta di chuyển đến địa điểm tiếp theo thì giới thiệu một lượt nick name trong game của mọi người nhé, sau đó mọi người tự giới thiệu tên của mình cho dễ giao lưu nhé. Tự giới thiệu, tôi là Cá Kình, tên Lưu Hiển. Đây là Cá..."
Sau đó Lưu Hiển nhanh chóng dạo quanh một lượt, đám người cũng tự chủ nép thành một vòng tròn cho ai cũng nhìn thấy nhau.
Đợi Lưu Hiển đọc tên game hết thì họ mới giới thiệu tên mình sau.
"Cá Hồng, Cá Hề, Cá Thu, Cá Khoai, Cá Mặn..."
Lưu Hiển chỉ vào cô gái với mái tóc xoăn xõa ngang lưng, đến cô gái nhỏ tóc ngắn, cô nàng buộc tóc đuôi ngựa cao cao, cho tới chàng trai mặc áo thun trắng cao gần bằng Ngọc Trạch, thiếu niên Cá Mặn khá nhỏ tuổi cũng dương quang xán lạn với mái tóc hơi dài phủ trán, cao cỡ mét bảy ba thấp hơn Cá Khoai một chút...
Quá trình này cũng nhanh chóng, đến khi Lưu Hiển chạm đến Ngọc Trạch đứng bên cạnh Cá Mặn thì đám người lập tức nhấc lên tinh thần.
"Ngọc Bồi Ngàn Năm, tuy không phải bang hội chúng ta nhưng mọi người cũng thân thiết đi."
Lưu Hiển không biết là cố tình hay vô ý mà vỗ vai Ngọc Trạch mấy cái, nụ cười có chút... Nói không rõ mà giới thiệu hắn với đám người.
Di San San trong lòng chỉ hận sao anh ta không nói nhanh hơn, cô ta chỉ muốn biết nam nhân kia là ai.
Nhưng đến hiện tại cũng chỉ còn có hai người Tô Niên với Túc Thương chưa được giới thiệu, giống như Lưu Hiển cố ý để họ lại cuối cùng vậy.
Mà Di San San cũng theo đó dần dần nhận ra ai còn thiếu ai, cô ta có chút kinh nghi lại bất an trong lòng.
Chuyện cô ta ăn cắp ACC Cá Bay để hẹn gặp Thương Long đại thần cũng không có người biết, nhưng hôm nay rõ ràng cô ta không có nhìn thấy người đàn ông già lớn tuổi kia. Lúc đầu cô ta chỉ nghĩ ông ta không dám tới, lời nói phủ nhận của Cá Bay tối hôm đó cô ta cũng thấy nhưng trong lòng tức giận lại không muốn tin tưởng. Bây giờ xuất hiện ở đây đã có Ngọc Bồi Ngàn Năm bạn thân của Cá Bay kia rồi, mà có Cá Bay tất nhiên phải cả Thương Long...
Không thể nào đâu!!!
Cuộc gặp gỡ ghê tởm kia Di San San nói không tức giận là không có, nhưng chuyện xảy ra mấy hôm nay với mình khiến cô ta cảm thấy thật bất an.
Hôm nay đánh bạo tới đây cũng là muốn vớt vát lại chút khốn đốn đang đè trên người mình, nhưng đến lúc này Di San San cũng ẩn ẩn cảm thấy không ổn.
Giống như việc cô ta lúc mới nhìn thấy lão giờ kia một chút tin tưởng ông ta là đại thần Thương Long nổi danh sever cũng không có, nhưng ông ta đối đáp những chuyện trong game rất trôi chảy, cái gì cũng nói được cái gì cũng biết khiến cho Di San San dù không muốn tin cũng phải tin.
Hôm nay lúc đến đây cô ta đã chuẩn bị tâm lý nếu ông ta dám đến đây thì bộ mặt thật của đại thần nổi danh sever sẽ mất hết, dù trong game không coi trọng việc đối phương bên ngoài ra sao nhưng hình tượng một đại thần khiến cho người ta tự nâng hình ảnh của Thương Long lên một tầng cao hơn, vậy nên lúc nhìn thấy những tấm ảnh kia bọn họ mới xôn xao như vậy.
Kiểu hình tượng trong lòng sụp đổ, Di San San cũng muốn bọn họ nếm trải cùng mình cho bỏ tức.
"Đây là Cá Bay, phu nhân đại thần mà mọi người tò mò bữa giờ."
Di San San có rối loạn trong lòng thì Lưu Hiển vẫn tiếp tục công việc của mình, đưa tay chỉ vào Tô Niên đang mỉm cười bên cạnh Ngọc Trạch, giọng điệu hài hước mà giới thiệu "phu nhân đại thần" cho mọi người.
Tô Niên bị cách nói của anh ta chọc cho đỏ mặt, đối với ánh mắt chọc ghẹo của đám người hơi hơi giấu mặt vào cánh tay của nam nhân bên cạnh.
Biểu hiện quá mức đáng yêu của cậu chọc cho họ cười ha hả lên, không khí có chút đỡ căng thẳng đi.
Nhưng không bao gồm Di San San, cô ta chấn kinh có, hoảng loạn có.
Không phải vì Tô Niên là người cô ta hack ACC, mà là...
Nổi tức giận cùng với hoảng sợ không hiểu được khiến cô ta nhìn chằm chằm vào người đàn ông vẫn luôn đứng bên cạnh thiếu niên nhỏ nhắn, hai người gần như là dính sát vào nhau chẳng mấy kẻ hở, ánh mắt nhìn thiếu niên thì ôn nhu sủng nịnh đối với người khác thì lạnh lùng kia.
"Có nhiều người đã biết người này là ai rồi nên tôi cũng không thừa nước đục thả câu với cô cậu nữa, mấy hình ảnh trên mạng không biết tại sao lại có nhưng đây mới là đại thần Thương Long của các vị."
Lưu Hiển lúc nói câu này không hiểu rõ mà liếc nhìn Di San San cách đó không xa một cái, nhìn đến vẻ chấn động cùng không thể tin tưởng, giận dữ hoảng loạn đến hắn cũng xem không hiểu thì trong lòng tự nhiên cảm thấy, chuyện cũng không đơn giản như vậy.
Hắn cứ nghĩ với trạng thái này cô ta sẽ hét lên "không thể nào" đầy chấn kinh, giống như việc cô gái trong hình kia chính là cô ta vậy...
Lưu Hiển tự nhiên nghĩ đến đây thì khựng lại.
Cô gái trong hình tuy đã được làm mờ đến không thể nhận dạng nhưng cũng không thể xoá hết được tất cả như thân hình mái tóc, lúc này nhìn kỹ lại hắn mới thấy ý nghĩ mới nãy càng thêm lớn.
Túc Thương thấy cô ta thức thời mà ngậm miệng, diễn tốt cái vai Mỹ Nhân Ngư của mình thì cười cười.
Dù nụ cười chẳng chút độ ấm nào.
Đủ chuyện xảy ra như vậy mà cô ta còn dám vác mặt đến đây, đúng là không biết sống chết.
Vậy thì anh không ngại nhiều lời một chút, khiến cho cái vai diễn cô ta cật lực gìn giữ vỡ nát luôn, thế mới bù đắp lại ủy khuất mấy ngày không thể chơi game của đứa nhỏ nhà mình.
Anh chẳng muốn mấy ngày nay liên tục đụng mặt với cô ta đâu.
"Đại học Giang Chử đang ầm ĩ cả lên, khả năng cô cũng sắp bị đuổi khỏi trường rồi mà còn có thời gian đến đây offline, muốn tìm kiếm đối tượng béo bở tiếp tục hành nghề?"
Túc đại tổng tài lần đầu tự tay đối phó một người, còn là một cô gái. Một chút thương tiếc cũng chẳng có.
Lưu Hiển nhướng mày sờ cằm hứng thú đầy mặt mà nghĩ, Giang Chử cùng Mạc Bắc là hai trường đại học lớn nhất thành phố. Đại học Giang Chử tuy không nổi tiếng bằng đại học Mạc Bắc nhưng cũng nổi danh vì nơi này toàn là mỹ nhân, lúc nào cũng là tâm điểm của đám sinh viên trong Mạc Bắc thành.
Mỹ Nhân Ngư là sinh viên của Giang Chử cũng không có gì lạ, nhưng chuyện đại thần nói là sao?
Tìm kiếm đối tượng béo bở tiếp theo?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.