Chương 5
Tòng Hải Nam
28/06/2022
– Mạch Mạch ~”
Mạch Mạch ở trên giường chơi thắt nút, Mạt Lị ở một bên lăn lộn vẫn quấn khăn tắm như trước
Khăn tắm không thể rơi ra, Mạch Mạch cúi đầu không dám nhìn thẳng cô.
Mạt Lị dừng lại, nắm lấy 3 cái xúc tu của nó và đánh nó.
“Mạch Mạch ~ gần 5000 chữ rồi, sao anh còn chưa biến thành người hả ~ biến thành người cho tôi xem một chút đi ~”
Mạch Mạch: [Thực ra tôi cũng rất muốn… Mạt Lị muốn tôi trông như thế nào? 】
Mạt Lị dừng tay lại, vẻ mặt [?]
Nhìn về phía Mạch Mạch: “Chẳng lẽ Mạch Mạch có thể biến thành bộ dáng tôi nghĩ sao?”
【…… Không, tôi chỉ muốn biết bộ dáng của tôi Mạt Lị thích chênh lệch bao nhiêu. 】
Mạt Lị: “À… Tôi thích nhiều loại… Nói thế nào nhỉ… Thật ra… tôi đều có thể chấp nhận anh nếu anh không quá xấu.”
Mạch Mạch: [Thật sao…]
Mạt Lị gật đầu
Vì thế phanh một cái Mạch Mạch liền biến thân.
Mạt Lị: “…”
……
……
Mạt Lị: “Mặc quần áo trước đi.” ”
————
Mạch Mạch lo sợ bất an đi theo Mạt Lị đến phòng anh trai, Mạt Lị mở tủ quần áo của anh trai ra, lục lọi một chiếc áo sơ mi trắng lại tìm một chiếc quần kaki mà anh trai mặc khi còn học trung học.
“……”
Còn quần lót thì sao?
————
Sau khi thay đổi hình người, ở trước mặt Mạch Mạch cả người Mạt Lị đều thục nữ.
À, Mạch Mạch mà bạn muốn là một chàng trai trẻ đẹp với mái tóc xanh, nước da trắng, da trắng và môi hồng, cao hơn Mạch Mạch một cái đầu.
Mạt Lị dường như vẫn còn quấn khăn tắm …
Đi phía sau Mạt Lị, Mạch Mạch muốn nhắc nhở cô, nhưng không biết nghĩ đến cái gì, lỗ tai anh đỏ hết, không nói gì.
Trở lại giường của Mạt Lị, Mạch Mạch thật cẩn thận lôi cuốn sách trong tủ sách của Mạt Lị, ngồi ở bên giường bắt đầu đọc sách.
Mạch Mạch đang cõng Mạch Lị trên lưng, Mạt Lị ở trên giường không biết làm gì, nhưng anh nghe thanh âm sột soạt kia, có lẽ là… Chúng ta chuẩn bị mặc quần áo.
Sắp mặc quần áo…
Sắp cởi quần áo ra…
Trên lưng hắn bỗng nhiên trầm xuống, cả người bị đè về phía trước, trên vai cổ bỗng nhiên bị hai cánh tay trắng như tuyết ôm lấy.
Trên lưng… Đằng sau là cái gì vậy!!!!!! Đây là cảm giác gì!
Mạch Mạch vội vàng đặt sách ở trên tủ đầu giường, vừa nghiêng mặt muốn quay đầu lại, đã bị người phía sau một ngụm ngậm lấy vành tai
Tai nóng quá!!! Sắp chín rồi!!! Dường như ngửi thấy mùi bạch tuộc nhỏ kho tàu. Truyện Xuyên Không
Tay của Mạt Lị giống như mang theo ma lực, chậm rãi vuốt ve ngực hắn, bụng dưới… Chiếc cúc áo sơ mi anh vừa buộc lại bị cô từ từ vén ra…
Mạch Mạch hơi nghiêng đầu dư quang nhìn thấy Mạt Lị mặc áo sơ mi giống y như đúc, hơn nữa cúc áo đều mở ra không mặc bra… Dán chặt vào lưng anh…
Đó có lẽ là ký ức cuối cùng của anh
……
……
……
Đại ý là: sau đây bỏ qua tám nghìn từ
Sau đó.
Mạch Mạch lần thứ hai khôi phục hình người, ôm Mạt Lị ở trên giường.
Mạt Lị tận hưởng sự mát xa cho eo của mình: “Mấy giờ rồi?” ”
Mạch Mạch: “Bảy giờ rưỡi rồi. ”
Mạt Lị co người về phía sau, tiến vào trong ngực anh, thoải mái thở dài một tiếng (à đây là nam chủ than thở
“Hình như có chút đói…”
Mạch Mạch: “Muốn tôi đi nấu cháo cho em sao? ”
“Ngày mai ăn đi, em thật mệt mỏi, muốn ngủ.” Mạt Lị ngáp một cái.
Mạch Mạch ôm chặt cô.
Mạch Lị: “Đúng rồi, cái giường bẩn còn ướt như vậy, ngày mai anh nhớ rửa sạch sẽ, nhớ vứt ga trải giường rách cho em’’.
Mạch Mạch: “…”
Mạch Mạch: “… Đều ném đi, chúng ta có thể mua một bộ khác’’.
Mạt Lị… Mạt Lị đã ngủ rồi.
Mạch Mạch tiến đến bên tai cô, nhẹ nhàng hôn
HOÀN
Mạch Mạch ở trên giường chơi thắt nút, Mạt Lị ở một bên lăn lộn vẫn quấn khăn tắm như trước
Khăn tắm không thể rơi ra, Mạch Mạch cúi đầu không dám nhìn thẳng cô.
Mạt Lị dừng lại, nắm lấy 3 cái xúc tu của nó và đánh nó.
“Mạch Mạch ~ gần 5000 chữ rồi, sao anh còn chưa biến thành người hả ~ biến thành người cho tôi xem một chút đi ~”
Mạch Mạch: [Thực ra tôi cũng rất muốn… Mạt Lị muốn tôi trông như thế nào? 】
Mạt Lị dừng tay lại, vẻ mặt [?]
Nhìn về phía Mạch Mạch: “Chẳng lẽ Mạch Mạch có thể biến thành bộ dáng tôi nghĩ sao?”
【…… Không, tôi chỉ muốn biết bộ dáng của tôi Mạt Lị thích chênh lệch bao nhiêu. 】
Mạt Lị: “À… Tôi thích nhiều loại… Nói thế nào nhỉ… Thật ra… tôi đều có thể chấp nhận anh nếu anh không quá xấu.”
Mạch Mạch: [Thật sao…]
Mạt Lị gật đầu
Vì thế phanh một cái Mạch Mạch liền biến thân.
Mạt Lị: “…”
……
……
Mạt Lị: “Mặc quần áo trước đi.” ”
————
Mạch Mạch lo sợ bất an đi theo Mạt Lị đến phòng anh trai, Mạt Lị mở tủ quần áo của anh trai ra, lục lọi một chiếc áo sơ mi trắng lại tìm một chiếc quần kaki mà anh trai mặc khi còn học trung học.
“……”
Còn quần lót thì sao?
————
Sau khi thay đổi hình người, ở trước mặt Mạch Mạch cả người Mạt Lị đều thục nữ.
À, Mạch Mạch mà bạn muốn là một chàng trai trẻ đẹp với mái tóc xanh, nước da trắng, da trắng và môi hồng, cao hơn Mạch Mạch một cái đầu.
Mạt Lị dường như vẫn còn quấn khăn tắm …
Đi phía sau Mạt Lị, Mạch Mạch muốn nhắc nhở cô, nhưng không biết nghĩ đến cái gì, lỗ tai anh đỏ hết, không nói gì.
Trở lại giường của Mạt Lị, Mạch Mạch thật cẩn thận lôi cuốn sách trong tủ sách của Mạt Lị, ngồi ở bên giường bắt đầu đọc sách.
Mạch Mạch đang cõng Mạch Lị trên lưng, Mạt Lị ở trên giường không biết làm gì, nhưng anh nghe thanh âm sột soạt kia, có lẽ là… Chúng ta chuẩn bị mặc quần áo.
Sắp mặc quần áo…
Sắp cởi quần áo ra…
Trên lưng hắn bỗng nhiên trầm xuống, cả người bị đè về phía trước, trên vai cổ bỗng nhiên bị hai cánh tay trắng như tuyết ôm lấy.
Trên lưng… Đằng sau là cái gì vậy!!!!!! Đây là cảm giác gì!
Mạch Mạch vội vàng đặt sách ở trên tủ đầu giường, vừa nghiêng mặt muốn quay đầu lại, đã bị người phía sau một ngụm ngậm lấy vành tai
Tai nóng quá!!! Sắp chín rồi!!! Dường như ngửi thấy mùi bạch tuộc nhỏ kho tàu. Truyện Xuyên Không
Tay của Mạt Lị giống như mang theo ma lực, chậm rãi vuốt ve ngực hắn, bụng dưới… Chiếc cúc áo sơ mi anh vừa buộc lại bị cô từ từ vén ra…
Mạch Mạch hơi nghiêng đầu dư quang nhìn thấy Mạt Lị mặc áo sơ mi giống y như đúc, hơn nữa cúc áo đều mở ra không mặc bra… Dán chặt vào lưng anh…
Đó có lẽ là ký ức cuối cùng của anh
……
……
……
Đại ý là: sau đây bỏ qua tám nghìn từ
Sau đó.
Mạch Mạch lần thứ hai khôi phục hình người, ôm Mạt Lị ở trên giường.
Mạt Lị tận hưởng sự mát xa cho eo của mình: “Mấy giờ rồi?” ”
Mạch Mạch: “Bảy giờ rưỡi rồi. ”
Mạt Lị co người về phía sau, tiến vào trong ngực anh, thoải mái thở dài một tiếng (à đây là nam chủ than thở
“Hình như có chút đói…”
Mạch Mạch: “Muốn tôi đi nấu cháo cho em sao? ”
“Ngày mai ăn đi, em thật mệt mỏi, muốn ngủ.” Mạt Lị ngáp một cái.
Mạch Mạch ôm chặt cô.
Mạch Lị: “Đúng rồi, cái giường bẩn còn ướt như vậy, ngày mai anh nhớ rửa sạch sẽ, nhớ vứt ga trải giường rách cho em’’.
Mạch Mạch: “…”
Mạch Mạch: “… Đều ném đi, chúng ta có thể mua một bộ khác’’.
Mạt Lị… Mạt Lị đã ngủ rồi.
Mạch Mạch tiến đến bên tai cô, nhẹ nhàng hôn
HOÀN
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.