Chương 5: Người Đàn Ông Trong Bồn Tắm
Tuyết Nhi Cách Cách
05/10/2023
Đêm khuya thanh vắng, một tiếng động nhỏ cũng trở nên vang vọng vô cùng khiến cả sân càng thêm u ám.
Một ánh đèn xe lóe lên, tiếng phanh xe từ trong sân của trung tâm truyền đến.
Một lúc sau, một số nhân viên dọn dẹp hiện trường đưa thi thể người quá cố lên phòng khám nghiệm tử thi bằng chiếc xe vận chuyển xác chết.
Vừa mở túi đựng thi thể ra, hai cánh tay của người chết đã dựng đứng lên.
Bà Tử giật mình, một tay cầm máy ảnh, một tay túm lấy áo Chu Hải từ sau lưng.
“Má ơi, sao mà cái tay này vẫn cứ dựng lên thế?”
Chu Hải không nói gì, hắn cùng Lương Hồng Cương bắt đầu cởi túi đựng thi thể, cởi bỏ quần áo ngủ của người quá cố.
Do thời tiết nắng nóng và người chết lại ngâm trong bồn tắm suốt trong thời gian dài nên bụng người chết hơi đổi màu và chuyển sang màu xanh vàng. Rất may nước đổ vào bồn tắm không phải là nước nóng, nếu không sẽ rất khó xác định thời gian tử vong của người chết.
Người chết chỉ mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa đen, không mặc quần lót, cũng không đi tất. Ăn mặc như thế này chứng tỏ là anh ta đang chuẩn bị nghỉ ngơi hoặc đang nghỉ ngơi, vậy thì chỉ những người có quan hệ vô cùng thân thiết mới có thể vào phòng.
Chu Hải ngẩng đầu liếc mắt nhìn đồng hồ, đúng lúc kim đồng hồ chỉ 4 giờ 15 phút. Khám nghiệm tử thi xong một lúc là vừa kịp có thể được gửi đi phân tích bệnh lý. Chu Hải tỉ mỉ kiểm tra hình dáng thi thể.
“Tử thi đã cứng đến giai đoạn đỉnh điểm, các vết bầm tụ máu trên thi thể đều tụ lại ở mông và lưng, chứng tỏ sau khi chết vẫn chưa bị di chuyển. Thời gian tử vong được ước tính là vào khoảng 24 giờ. Ngoại trừ vết đâm ở ngực, trên cơ thể không có vết thương bên ngoài nào, nghi ngờ vết thương ở ngực là vết thương chí mạng duy nhất.”
Vừa nói, Chu Hải dùng thám trâm cùn hình tròn cắm vào vết thương trên thi thể. Dò theo lỗ hở tạo ra từ vết đâm, sau khi rút thám trâm ra thì đã ước lượng được độ sâu của vết thương, độ sâu đã lên đến mười centimet.
“Nhát dao này không chút do dự, đâm thẳng vào trái tim giữa xương sườn thứ ba và thứ tư. Nó nhanh chóng gây chèn ép màng ngoài tim nên chỉ một nhát dao là mất mạng. Tuy nhiên người chết không có dấu hiệu kháng cự, điều này có phần khó hiểu.”
Chu Hải giơ dao phẫu lên, đưa một đường thẳng từ cằm xuống để rạch bụng và ngực của người chết. Người chết là người rất chú trọng đến vóc dáng, lớp mỡ cực kỳ mỏng và thành ngực cũng không dày. Sau khi loại bỏ nội tạng bằng phương pháp cắt bỏ lưỡi, Chu Hải tách trái tim của người đã chết và đặt lên khay phẫu thuật ở bên cạnh.
Bàn Tử cúi xuống nhanh chóng chụp ảnh, Chu Hải nhìn thấy chỗ bị đâm vào tim đã hiện ra: “Vũ khí giết người dùng để đâm người đã chết phải là con dao một lưỡi rộng 1,8cm, dài 8-10cm. Con dao cực kỳ mỏng, có độ dày không quá 0,1cm.”
Hai người đều đang rơi vào suy nghĩ miên man, thật sự không thể nghĩ ra rốt cuộc một con dao có hình dạng như thế là loại dao gì, ngay sau đó Chu Hải liền giải thích cho Bàn Tử và Lương Hồng Cương: “Có một lớp màng bảo vệ rất cứng bao quanh toàn bộ trái tim. Chúng ta gọi nó là màng ngoài tim, con dao này đâm xuyên thẳng qua tâm nhĩ trái và phải. Con dao đâm vào xuyên qua tâm nhĩ và một lượng lớn máu chảy ra. Nhưng không phun ra được mà vẫn chảy vào chỗ chèn ép màng ngoài tim nên người chết là do màng ngoài tim bị chèn ép. Chỉ khi con dao xuyên qua động mạch, do áp lực rất lớn trong động mạch, trong thời gian ngắn một lượng máu lớn phun ra ngoài thì mới chết vì sốc mất máu!”
Môi Bàn Tử run lên: “Xem ra người này chết rất thảm!”
Chu Hải ngẩng đầu liếc nhìn Bàn Tử: “Tại sao cậu biết anh ta chết thảm?”
Bàn Tử lắc đầu: “Tôi không biết. Tôi chỉ không hiểu, bị đâm thì sẽ đau đến chết.
Chẳng lẽ anh ta không kêu cứu, vùng vẫy, chống cự sao?”
Chu Hải nở nụ cười hiếm hoi: “Hỏi hay lắm! Tiểu Lương đến lấy máu tim mang đi xét nghiệm đi, tôi nghi ngờ khi bị giết người này đã uống thuốc. Vì vậy anh ta hoàn toàn không có khả năng phản kháng và rất phối hợp với kẻ sát nhân. Nếu không, với chiều cao 186cm và cân nặng gần 80kg của anh ta thì phụ nữ bình thường không thể giết được anh ta.”
Bàn Tử phấn khích, trợn tròn đôi mắt nhỏ. Giọng nói lập tức cao lên một tông:
“Phụ nữ sao? Cậu biết hung thủ là phụ nữ sao?”
Chu Hải lắc đầu: “Tôi đang nghi ngờ. Khi người chết được đưa ra khỏi bồn tắm, tôi tìm thấy hai sợi tóc dài trong nước và đã gom chúng lại. Lát nữa gửi đi kiểm tra, chủ nhân của sợi tóc hoặc là bạn tình của anh ta, hoặc chính là hung thủ, hoặc chính là người mà hung thủ hi vọng chúng ta nghi ngờ người đó.”
Tuy nhiên, trong một căn phòng đã được lau chùi kỹ càng lại trông thấy hai sợi tóc như thế này khiến Chu Hải có dự cảm không lành.
Một ánh đèn xe lóe lên, tiếng phanh xe từ trong sân của trung tâm truyền đến.
Một lúc sau, một số nhân viên dọn dẹp hiện trường đưa thi thể người quá cố lên phòng khám nghiệm tử thi bằng chiếc xe vận chuyển xác chết.
Vừa mở túi đựng thi thể ra, hai cánh tay của người chết đã dựng đứng lên.
Bà Tử giật mình, một tay cầm máy ảnh, một tay túm lấy áo Chu Hải từ sau lưng.
“Má ơi, sao mà cái tay này vẫn cứ dựng lên thế?”
Chu Hải không nói gì, hắn cùng Lương Hồng Cương bắt đầu cởi túi đựng thi thể, cởi bỏ quần áo ngủ của người quá cố.
Do thời tiết nắng nóng và người chết lại ngâm trong bồn tắm suốt trong thời gian dài nên bụng người chết hơi đổi màu và chuyển sang màu xanh vàng. Rất may nước đổ vào bồn tắm không phải là nước nóng, nếu không sẽ rất khó xác định thời gian tử vong của người chết.
Người chết chỉ mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa đen, không mặc quần lót, cũng không đi tất. Ăn mặc như thế này chứng tỏ là anh ta đang chuẩn bị nghỉ ngơi hoặc đang nghỉ ngơi, vậy thì chỉ những người có quan hệ vô cùng thân thiết mới có thể vào phòng.
Chu Hải ngẩng đầu liếc mắt nhìn đồng hồ, đúng lúc kim đồng hồ chỉ 4 giờ 15 phút. Khám nghiệm tử thi xong một lúc là vừa kịp có thể được gửi đi phân tích bệnh lý. Chu Hải tỉ mỉ kiểm tra hình dáng thi thể.
“Tử thi đã cứng đến giai đoạn đỉnh điểm, các vết bầm tụ máu trên thi thể đều tụ lại ở mông và lưng, chứng tỏ sau khi chết vẫn chưa bị di chuyển. Thời gian tử vong được ước tính là vào khoảng 24 giờ. Ngoại trừ vết đâm ở ngực, trên cơ thể không có vết thương bên ngoài nào, nghi ngờ vết thương ở ngực là vết thương chí mạng duy nhất.”
Vừa nói, Chu Hải dùng thám trâm cùn hình tròn cắm vào vết thương trên thi thể. Dò theo lỗ hở tạo ra từ vết đâm, sau khi rút thám trâm ra thì đã ước lượng được độ sâu của vết thương, độ sâu đã lên đến mười centimet.
“Nhát dao này không chút do dự, đâm thẳng vào trái tim giữa xương sườn thứ ba và thứ tư. Nó nhanh chóng gây chèn ép màng ngoài tim nên chỉ một nhát dao là mất mạng. Tuy nhiên người chết không có dấu hiệu kháng cự, điều này có phần khó hiểu.”
Chu Hải giơ dao phẫu lên, đưa một đường thẳng từ cằm xuống để rạch bụng và ngực của người chết. Người chết là người rất chú trọng đến vóc dáng, lớp mỡ cực kỳ mỏng và thành ngực cũng không dày. Sau khi loại bỏ nội tạng bằng phương pháp cắt bỏ lưỡi, Chu Hải tách trái tim của người đã chết và đặt lên khay phẫu thuật ở bên cạnh.
Bàn Tử cúi xuống nhanh chóng chụp ảnh, Chu Hải nhìn thấy chỗ bị đâm vào tim đã hiện ra: “Vũ khí giết người dùng để đâm người đã chết phải là con dao một lưỡi rộng 1,8cm, dài 8-10cm. Con dao cực kỳ mỏng, có độ dày không quá 0,1cm.”
Hai người đều đang rơi vào suy nghĩ miên man, thật sự không thể nghĩ ra rốt cuộc một con dao có hình dạng như thế là loại dao gì, ngay sau đó Chu Hải liền giải thích cho Bàn Tử và Lương Hồng Cương: “Có một lớp màng bảo vệ rất cứng bao quanh toàn bộ trái tim. Chúng ta gọi nó là màng ngoài tim, con dao này đâm xuyên thẳng qua tâm nhĩ trái và phải. Con dao đâm vào xuyên qua tâm nhĩ và một lượng lớn máu chảy ra. Nhưng không phun ra được mà vẫn chảy vào chỗ chèn ép màng ngoài tim nên người chết là do màng ngoài tim bị chèn ép. Chỉ khi con dao xuyên qua động mạch, do áp lực rất lớn trong động mạch, trong thời gian ngắn một lượng máu lớn phun ra ngoài thì mới chết vì sốc mất máu!”
Môi Bàn Tử run lên: “Xem ra người này chết rất thảm!”
Chu Hải ngẩng đầu liếc nhìn Bàn Tử: “Tại sao cậu biết anh ta chết thảm?”
Bàn Tử lắc đầu: “Tôi không biết. Tôi chỉ không hiểu, bị đâm thì sẽ đau đến chết.
Chẳng lẽ anh ta không kêu cứu, vùng vẫy, chống cự sao?”
Chu Hải nở nụ cười hiếm hoi: “Hỏi hay lắm! Tiểu Lương đến lấy máu tim mang đi xét nghiệm đi, tôi nghi ngờ khi bị giết người này đã uống thuốc. Vì vậy anh ta hoàn toàn không có khả năng phản kháng và rất phối hợp với kẻ sát nhân. Nếu không, với chiều cao 186cm và cân nặng gần 80kg của anh ta thì phụ nữ bình thường không thể giết được anh ta.”
Bàn Tử phấn khích, trợn tròn đôi mắt nhỏ. Giọng nói lập tức cao lên một tông:
“Phụ nữ sao? Cậu biết hung thủ là phụ nữ sao?”
Chu Hải lắc đầu: “Tôi đang nghi ngờ. Khi người chết được đưa ra khỏi bồn tắm, tôi tìm thấy hai sợi tóc dài trong nước và đã gom chúng lại. Lát nữa gửi đi kiểm tra, chủ nhân của sợi tóc hoặc là bạn tình của anh ta, hoặc chính là hung thủ, hoặc chính là người mà hung thủ hi vọng chúng ta nghi ngờ người đó.”
Tuy nhiên, trong một căn phòng đã được lau chùi kỹ càng lại trông thấy hai sợi tóc như thế này khiến Chu Hải có dự cảm không lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.