Chương 60: Động tình tại suối nước nóng (1)
Dục Hiểu
05/10/2022
“A.” Chỉ là một cái đụng chạm đơn giản, dường như Lâm Văn Tịch đã có thể cảm nhận được sự nảy lên của mạch đập, còn có cảm giác nóng rực của cự vật. Cho dù đang ở trong nước cũng không chút nào ảnh hưởng đến phân lượng của nó. Lần thứ hai dùng tay đặt lên chỗ vừa nãy không cẩn thận hất văng ra, trong tay cầm cái đó của nam nhân, từ từ bộ lộng, giống như mỗi lần nam nhân giúp mình bộ lộng vậy.
Cảm giác được vật trong tay cứ không ngừng phình to ra, Lâm Văn Tịch có chút kinh ngạc, rõ ràng đã không thể nào cầm trọn trong tay được nữa rồi, cứ tưởng như cực hạn, nhưng nó vẫn cứ tiếp tục tăng kích thước.
Lê Diễm ôm Lâm Văn Tịch, hạ thân được bàn tay nhỏ bé của bé con bộ lộng, dần dần hô hấp cũng trở nên ồ ồ. Bởi vì dáng người nam nhân tương đối cao, khi hoàn toàn đứng thẳng trong nước còn chưa chạm lên đến ngực, đầu nhỏ của Lâm Văn Tịch dựa ở phía trên, trước mắt vừa vặn là cơ ngực cân xứng của nam nhân, còn có hai viên… Nhớ tới mỗi lần nam nhân liếm đến chỗ đó của mình, sẽ có một loại cảm giác nhột nhột ngứa ngứa, không biết chỗ này của nam nhân, có phải cũng sẽ mẫn cảm giống mình hay không đây, tuy đầu óc vẫn còn đang suy nghĩ, nhưng động tác của Lâm Văn Tịch cũng đã nhanh hơn một bước.
Lúc đầu lưỡi lướt qua hai viên thịt nho nhỏ kia của nam nhân, rõ ràng Lâm Văn Tịch nhận thấy được thân thể của nam nhân run lên.
“Hmm… Bảo bối, đừng đùa với lửa.” Lê Diễm nâng lấy cái đầu nhỏ đang “tác quái” ở trước ngực mình lên, thanh âm càng thêm khàn khàn, ánh mắt đã trở nên có chút khủng bố.
Khi Lê Diễm thấy bé con đang giương một cặp mắt to tròn long lanh như thủy tinh nhìn mình, rốt cục Lê Diễm không thể nhịn được nữa, rút ngón tay đang khuấy động trong cơ thể cậu ra, đẩy cậu ngã lên một bên trên vách đá, tay chống ở phía trên, rất nhanh liền đỉnh nơi cực nóng của mình vào lối vào phía dưới.
Lâm Văn Tịch vẫn còn chưa kịp hiểu mình đã làm cái gì khiến cho nam nhân đột nhiên trở nên thú tính, liền thấy phía sau mình bị chống đỡ ra, cảm giác đau xót quen thuộc liền kéo tới.
“Ưm… A… Chủ nhân… A…” Qυყ đầυ tiến vào, thật lớn, thật trướng.
“Bảo bối, tôi không chờ được.” Nói rồi côn ŧᏂịŧ của nam nhân tiến quân thần tốc, cố sức đè một cái, một lần liền tiến vào tận cùng.
“A a a… Có nước… A… Thật kỳ quái… A…ha…”
Lê Diễm không chờ đến khi cậu kịp thích ứng, liền dựa vào sự bôi trơn của nước mà bắt đầu động, thậm chí còn kéo theo một ít bọt khí. Lâm Văn Tịch bị nam nhân thao, khiến cho cả người như nhũn ra, muốn lớn tiếng thét lên, thế nhưng dù sao cũng đang ở bên ngoài, cảm thấy rất thẹn thùng, cho nên tận lực giảm thấp thanh âm rêи ɾỉ xuống.
“Bảo bối, gọi lớn tiếng một chút. Không có ai nghe thấy đâu.”
“Hmm… Ưm…” Nam nhân một bên đỉnh vào, Lâm Văn Tịch lắc đầu, ánh mắt tan rã. KᏂoáı ©ảʍ dã hợp khiến hậu huyệt của cậu nhanh chóng co rút thành từng trận, kẹp chặt khiến cho nam nhân rất kích động.
“Thả lỏng một chút, siết quá chặt rồi.” Lê Diễm xoay mặt cậu qua, hôn lên vài cái, bàn tay chuyển đến trước ngực bé con, nắm lấy một đầu nhũ trong đó. “Tôi thích nghe thanh âm của em. Gọi ra.” Nói xong còn khẽ lướt qua bên tai cậu.
Lời nói của nam nhân cứ như ma chú, khiến cả người Lâm Văn Tịch run lên, đồng thời đầu nhũ cũng bị nam nhân dùng sức lôi kéo một chút.
“A…ha… A… Chủ nhân…”
“Đúng, cứ kêu như vậy. Ở đây ngoại trừ tôi, sẽ không có ai nghe thấy.”
“Ưm a… A! …”
“Hôm nay chưa mút núʍ ѵú của em, có phải là đang cảm thấy rất ngứa rất trống rỗng hay không.” Lê Diễm cố ý thổi mạnh, biết Lâm Văn Tịch sẽ không chịu nổi loại hành động này nhất, hơn nữa bộ ngực của em ấy, bình thường chỉ cần đùa bỡn vài cái sẽ sưng lên, có đôi khi thực hoài nghi sẽ có thể mút ra sữa. Núʍ ѵú rất tao.
“Ưm… A… Em muốn chủ nhân… Mút… Núʍ ѵú… Của em… A…”
“Bảo bối, hiện tại không mút được, đợi lát nữa, nhất định chủ nhân sẽ mút hỏng núʍ ѵú của em, giúp em mút ra sữa.”
“Làm gì mà có sữa… A…ha…” Lâm Văn Tịch đỏ mặt.
“Vậy em có muốn để cho chủ nhân mút không? Mút hỏng nó.” Lê Diễm cắn lỗ tai của cậu.
“A…ha… Em cho chủ nhân mút… Mút hỏng em đi… A…”
“Bé ngoan.” Lê Diễm hài lòng xoa ngực Lâm Văn Tịch, hôm nay bé con thật ngoan, đã vậy còn quá tự giác nữa. Không, phải nói là, có lẽ là bắt đầu từ tối hôm nay, em ấy liền trở nên rất tự giác.
Kỳ thực vốn dĩ anh không có ý định sẽ làm một trận tại suối nước nóng với Lâm Văn Tịch, dù sao thì phòng ốc rượu đỏ và vân vân cũng đã được sắp xếp sẵn hết rồi, đêm nay bọn họ còn rất nhiều thời gian, thế nhưng Lâm Văn Tịch của hôm nay, khiến anh thấy đặc biệt đáng yêu. Quan trọng nhất là trong chớp mặt em ấy chủ động ôm mình kia, trong đầu của Lê Diễm đã hiện lên rất nhiều ý nghĩ, cuối cùng cái gì cũng chưa nói, trực tiếp hôn Lâm Văn Tịch, hôn hôn đến mức sát súng bốc lửa cũng là khó tránh khỏi.
Lê Diễm thao phía sau một chút, lại nhớ tới khi nãy bé con cầu mình âu yếm phía trước của em ấy, cho nên rút phân thân đang sáp ở bên trong ra, kéo một chân của cậu lên cao treo trên cánh tay của mình, mà cái tay đang chống trên vách đá kia thì nắm lấy thắt lưng của cậu, đâm phân thân của mình vào hoa huyệt phía trước, vừa tiến vào liền bị siết lấy thật chặt, xem ra quả thực bé con này đã đói khát rất lâu rồi. Đã lâu rồi chưa làm phía trước của em ấy đi?
“A…ha… Muốn hỏng… Trướng quá… A a…”
“Ở đây của em vẫn thật chặt.” Lê Diễm mở miệng, Lâm Văn Tịch không thấy được biểu tình hiện tại của anh đang lộ ra vẻ thỏa mãn.
“A… Đó là bởi vì… A… Chủ nhân… Quá lớn…” Luôn cảm thấy là bởi vì chỗ đó của Lê Diễm quá lớn mới có thể vào mỗi lần anh tiến nhập đều để cho mình có lỗi giác bị căng đến hỏng mất. Lâm Văn Tịch nhớ tới cái phim lần trước mình coi qua, chỗ đó của nam diễn viên, so ra căn bản là kém với chỗ đó của Lê Diễm. Trước đây cũng đã so sánh với bản thân mình, cứ tưởng thực sự do chỗ đó của mình quá nhỏ mới có thể thấy chỗ đó của nam nhân rất là lớn, sau lại phát hiện căn bản chuyện như vậy là không hề đúng.
“Ha ha, nói như vậy, tôi đây phải cảm ơn tiểu người hầu dễ thương của mình đúng chứ.” Mỗi lần đều khen ngợi chỗ đó của mình rất lớn, ngay cả ánh mắt của nam nhân cũng nhiễm đầy ý cười, “Bất quá thịt heo bổng của tôi lớn như vậy còn chưa thao lỏng nơi đó của em, như vậy chứng tỏ tao huyệt của tiểu người hầu vẫn là rất lợi hại ha.”
“Ưm a… Đừng nói như vậy… A…” Nam nhân nói có chút hạ lưu, Lâm Văn Tịch nghe thấy hai bên lỗ tai liền đỏ lên. Cậu xấu hổ vùi mặt vào trong cánh tay của mình.
Nam nhân chuyển động lên xuống thao cậu, mỗi một lần đâm vào đều giống như là muốn dùng sức nhét cả hai viên tinh hoàn vào vậy, dòng nước bị tác động sinh ra thanh âm “phành phạch”, hơn nữa còn văng lên một ít bọt nước.
Cảm giác được vật trong tay cứ không ngừng phình to ra, Lâm Văn Tịch có chút kinh ngạc, rõ ràng đã không thể nào cầm trọn trong tay được nữa rồi, cứ tưởng như cực hạn, nhưng nó vẫn cứ tiếp tục tăng kích thước.
Lê Diễm ôm Lâm Văn Tịch, hạ thân được bàn tay nhỏ bé của bé con bộ lộng, dần dần hô hấp cũng trở nên ồ ồ. Bởi vì dáng người nam nhân tương đối cao, khi hoàn toàn đứng thẳng trong nước còn chưa chạm lên đến ngực, đầu nhỏ của Lâm Văn Tịch dựa ở phía trên, trước mắt vừa vặn là cơ ngực cân xứng của nam nhân, còn có hai viên… Nhớ tới mỗi lần nam nhân liếm đến chỗ đó của mình, sẽ có một loại cảm giác nhột nhột ngứa ngứa, không biết chỗ này của nam nhân, có phải cũng sẽ mẫn cảm giống mình hay không đây, tuy đầu óc vẫn còn đang suy nghĩ, nhưng động tác của Lâm Văn Tịch cũng đã nhanh hơn một bước.
Lúc đầu lưỡi lướt qua hai viên thịt nho nhỏ kia của nam nhân, rõ ràng Lâm Văn Tịch nhận thấy được thân thể của nam nhân run lên.
“Hmm… Bảo bối, đừng đùa với lửa.” Lê Diễm nâng lấy cái đầu nhỏ đang “tác quái” ở trước ngực mình lên, thanh âm càng thêm khàn khàn, ánh mắt đã trở nên có chút khủng bố.
Khi Lê Diễm thấy bé con đang giương một cặp mắt to tròn long lanh như thủy tinh nhìn mình, rốt cục Lê Diễm không thể nhịn được nữa, rút ngón tay đang khuấy động trong cơ thể cậu ra, đẩy cậu ngã lên một bên trên vách đá, tay chống ở phía trên, rất nhanh liền đỉnh nơi cực nóng của mình vào lối vào phía dưới.
Lâm Văn Tịch vẫn còn chưa kịp hiểu mình đã làm cái gì khiến cho nam nhân đột nhiên trở nên thú tính, liền thấy phía sau mình bị chống đỡ ra, cảm giác đau xót quen thuộc liền kéo tới.
“Ưm… A… Chủ nhân… A…” Qυყ đầυ tiến vào, thật lớn, thật trướng.
“Bảo bối, tôi không chờ được.” Nói rồi côn ŧᏂịŧ của nam nhân tiến quân thần tốc, cố sức đè một cái, một lần liền tiến vào tận cùng.
“A a a… Có nước… A… Thật kỳ quái… A…ha…”
Lê Diễm không chờ đến khi cậu kịp thích ứng, liền dựa vào sự bôi trơn của nước mà bắt đầu động, thậm chí còn kéo theo một ít bọt khí. Lâm Văn Tịch bị nam nhân thao, khiến cho cả người như nhũn ra, muốn lớn tiếng thét lên, thế nhưng dù sao cũng đang ở bên ngoài, cảm thấy rất thẹn thùng, cho nên tận lực giảm thấp thanh âm rêи ɾỉ xuống.
“Bảo bối, gọi lớn tiếng một chút. Không có ai nghe thấy đâu.”
“Hmm… Ưm…” Nam nhân một bên đỉnh vào, Lâm Văn Tịch lắc đầu, ánh mắt tan rã. KᏂoáı ©ảʍ dã hợp khiến hậu huyệt của cậu nhanh chóng co rút thành từng trận, kẹp chặt khiến cho nam nhân rất kích động.
“Thả lỏng một chút, siết quá chặt rồi.” Lê Diễm xoay mặt cậu qua, hôn lên vài cái, bàn tay chuyển đến trước ngực bé con, nắm lấy một đầu nhũ trong đó. “Tôi thích nghe thanh âm của em. Gọi ra.” Nói xong còn khẽ lướt qua bên tai cậu.
Lời nói của nam nhân cứ như ma chú, khiến cả người Lâm Văn Tịch run lên, đồng thời đầu nhũ cũng bị nam nhân dùng sức lôi kéo một chút.
“A…ha… A… Chủ nhân…”
“Đúng, cứ kêu như vậy. Ở đây ngoại trừ tôi, sẽ không có ai nghe thấy.”
“Ưm a… A! …”
“Hôm nay chưa mút núʍ ѵú của em, có phải là đang cảm thấy rất ngứa rất trống rỗng hay không.” Lê Diễm cố ý thổi mạnh, biết Lâm Văn Tịch sẽ không chịu nổi loại hành động này nhất, hơn nữa bộ ngực của em ấy, bình thường chỉ cần đùa bỡn vài cái sẽ sưng lên, có đôi khi thực hoài nghi sẽ có thể mút ra sữa. Núʍ ѵú rất tao.
“Ưm… A… Em muốn chủ nhân… Mút… Núʍ ѵú… Của em… A…”
“Bảo bối, hiện tại không mút được, đợi lát nữa, nhất định chủ nhân sẽ mút hỏng núʍ ѵú của em, giúp em mút ra sữa.”
“Làm gì mà có sữa… A…ha…” Lâm Văn Tịch đỏ mặt.
“Vậy em có muốn để cho chủ nhân mút không? Mút hỏng nó.” Lê Diễm cắn lỗ tai của cậu.
“A…ha… Em cho chủ nhân mút… Mút hỏng em đi… A…”
“Bé ngoan.” Lê Diễm hài lòng xoa ngực Lâm Văn Tịch, hôm nay bé con thật ngoan, đã vậy còn quá tự giác nữa. Không, phải nói là, có lẽ là bắt đầu từ tối hôm nay, em ấy liền trở nên rất tự giác.
Kỳ thực vốn dĩ anh không có ý định sẽ làm một trận tại suối nước nóng với Lâm Văn Tịch, dù sao thì phòng ốc rượu đỏ và vân vân cũng đã được sắp xếp sẵn hết rồi, đêm nay bọn họ còn rất nhiều thời gian, thế nhưng Lâm Văn Tịch của hôm nay, khiến anh thấy đặc biệt đáng yêu. Quan trọng nhất là trong chớp mặt em ấy chủ động ôm mình kia, trong đầu của Lê Diễm đã hiện lên rất nhiều ý nghĩ, cuối cùng cái gì cũng chưa nói, trực tiếp hôn Lâm Văn Tịch, hôn hôn đến mức sát súng bốc lửa cũng là khó tránh khỏi.
Lê Diễm thao phía sau một chút, lại nhớ tới khi nãy bé con cầu mình âu yếm phía trước của em ấy, cho nên rút phân thân đang sáp ở bên trong ra, kéo một chân của cậu lên cao treo trên cánh tay của mình, mà cái tay đang chống trên vách đá kia thì nắm lấy thắt lưng của cậu, đâm phân thân của mình vào hoa huyệt phía trước, vừa tiến vào liền bị siết lấy thật chặt, xem ra quả thực bé con này đã đói khát rất lâu rồi. Đã lâu rồi chưa làm phía trước của em ấy đi?
“A…ha… Muốn hỏng… Trướng quá… A a…”
“Ở đây của em vẫn thật chặt.” Lê Diễm mở miệng, Lâm Văn Tịch không thấy được biểu tình hiện tại của anh đang lộ ra vẻ thỏa mãn.
“A… Đó là bởi vì… A… Chủ nhân… Quá lớn…” Luôn cảm thấy là bởi vì chỗ đó của Lê Diễm quá lớn mới có thể vào mỗi lần anh tiến nhập đều để cho mình có lỗi giác bị căng đến hỏng mất. Lâm Văn Tịch nhớ tới cái phim lần trước mình coi qua, chỗ đó của nam diễn viên, so ra căn bản là kém với chỗ đó của Lê Diễm. Trước đây cũng đã so sánh với bản thân mình, cứ tưởng thực sự do chỗ đó của mình quá nhỏ mới có thể thấy chỗ đó của nam nhân rất là lớn, sau lại phát hiện căn bản chuyện như vậy là không hề đúng.
“Ha ha, nói như vậy, tôi đây phải cảm ơn tiểu người hầu dễ thương của mình đúng chứ.” Mỗi lần đều khen ngợi chỗ đó của mình rất lớn, ngay cả ánh mắt của nam nhân cũng nhiễm đầy ý cười, “Bất quá thịt heo bổng của tôi lớn như vậy còn chưa thao lỏng nơi đó của em, như vậy chứng tỏ tao huyệt của tiểu người hầu vẫn là rất lợi hại ha.”
“Ưm a… Đừng nói như vậy… A…” Nam nhân nói có chút hạ lưu, Lâm Văn Tịch nghe thấy hai bên lỗ tai liền đỏ lên. Cậu xấu hổ vùi mặt vào trong cánh tay của mình.
Nam nhân chuyển động lên xuống thao cậu, mỗi một lần đâm vào đều giống như là muốn dùng sức nhét cả hai viên tinh hoàn vào vậy, dòng nước bị tác động sinh ra thanh âm “phành phạch”, hơn nữa còn văng lên một ít bọt nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.