Chương 7: Chương Chuyển Nhà Và Sự Trùng Hợp Bất Ngờ
dili
30/09/2015
- con về rồi đây ạ
- và rửa tay đi rồi ra ăn cơm
- dạ
- Ánh này!!! Bố mẹ chuẩn bị đi công tác xa nên sẽ gửi con đến nhà một người bạn thân của bố. Con sẽ ở đó trong vài tháng sắp tới
- hả?? chuyển nhà nữa à??
- ừ. Vì lần này có người ở gần nên bố sẽ giao con cho họ. sẽ không lâu đâu con gái
- dạ. Tôi ngậm ngùi nói rồi đi lên nhà. Lại phải xa bố mẹ nữa rồi hời
Sáng sớm tôi thức dậy chuẩn bị đồ đạc để qua nhà mới.
- Ánh ơi! Xong chưa con?
- dạ xong rồi ạ
- đi nào
.......
Kính cong.....
- cô là
- bạn mẹ cháu
- a.... Mai đó hả??
- thu , lâu rồi không gặp cậu
- đây là con gái cậu hả??
- ừ!!!!
- lớn vậy rồi cơ à
- hihi. Nhìn vậy thôi chứ nó còn con nít lắm
- thôi thôi mẹ con vào nhà đi
Woa!!! Là một ngôi nhà 2 tầng, bên trong còn có hoa và cỏ non xanh mướt. Đây là nơi tôi sẽ sống trong thời gian tới ư?? Thật là thích quá đi.
- nhà cậu rộng quá.
- ừ. Cậu ngồi đây để mình đi lấy nước
- mà con trai cậu năm nay lớp mấy rồi vậy??
- thằng bé hơn con cậu 1 tuổi, năm nay nó học 12 đó
- nhanh vậy à?? Tôi mới bế nó khi nào đây
- haha con bé nhà cậu xinh gái ghê
- dạ
- mẹ ơi con đi học đây ạ
- Huy. Con lại đây đi
- đây là con trai cậu ư?
- ừ. Còn đây là cô Mai bạn thân của mẹ, đây là Ánh, cô bé sẽ sống với nhà mình trong thời gian tới đó
- dạ con chào cô. Chào cô bé.
- dạ
- thôi con đi học đây. Chiều về nói chuyện sau nhé. Ánh
- để chị giúp việc đưa con lên phòng nha
- dạ. Cô đi theo tôi
Hả?? đây là phòng tôi sao? Nó còn rộng hơn tôi tưởng nhiều quá. Một chiếc giường đơn trải ra màu hồng rất dễ thương. Nhìn xuống là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Tủ và bàn học đều được sắp xếp ngan nắp. Thích quá đi thôi haha
Tôi ở trong nhà cùng chị giúp việc mãi đến chiều Huy mới về
- cậu về rồi đó hả?
- ừ!!!! Mình đói rồi, ngồi vào bàn ăn cơm thôi
- còn mẹ cậu
- à. Bà ấy bận rộn lắm nên ít khi ăn cơm ở nhà. Mình ăn trước đi
- ờ
- chị giúp việc dọn cơm đi
- dạ
- cậu năm nay lớp mấy vậy
- 11 nè
- haha. Vậy gọi mình là anh đi
- a...nh.... Huy
- haha đúng rồi
- hì hì.
- em học ở đâu vậy?
- trường..... mà thôi em không muốn nói về ngôi trường mới ne đâu
- sao vậy??
- nó thật sự rất phức tạp. Nói chung là anh không nên biết
- nè!!!!
- á... sao anh cốc em đau quá hahaa
- ăn nhanh đi
Tối đến tôi lên phòng, chỉ mới một ngày không đi học thôi mà sao thấy nhớ chỗ ngồi vậy nè. cậu nhớ chỗ ngồi hay nhớ người bên cạnh đó. làm gì có, mình nhớ chỗ ngồi thôi. Cậu đang nhớ Bảo. Làm gì có sao mình lại nhớ tên hot boy kênh kiệu đó cơ chứ. Cậu đang nhớ anh ta.... á mình phát điên lên mất. Có lẽ cậu ta cũng chả muốn gặp mình nữa đâu. Kệ đi ngủ thôi
Sáng, tôi dậy sớm quá không biết làm gì nên đi chạy bộ vậy. Phải công nhận không khí thật trong lành, thoải mái quá đi. đang chạy, tôi thấy bóng ai thoáng qua giống như bóng người mà tôi thấy trong trường đang chạy bộ. Tôi liền chạy tới và sững người lại khi biết đó là Bảo
- là anh sao
- cô theo tôi à??
- anh là người đứng trên lầu khi thấy Nam chở tôi đi học
- ừ. Người như cô cũng thích chạy bộ sao
- hừ. anh nghĩ mỗi mình anh thích chạy bộ vậy
-xin lỗi
- chuyện gì??
- vì tôi mà cô bị bọn con gái hành hạ
- ai nói với anh vậy??
- là Nam
“Quay lại mấy ngày hôm trước
- Bảo, mình nói chuyện tí đi
- ừ. Có chuyện gì
- cậu tránh xa Ánh một tí đi. vì cậu mà cô ấy phải vào bệnh viện đó
- vì tôi?
- bọn con gái biết cậu đưa điện thoại cho Ánh nên đã tìm cô ấy kiếm chuyện. Để cô ấy không bị bắt nạt nên mình mới bảo cô ấy là bạn gái mình
- cậu nói vậy với tôi để làm gì?? tôi đi đây”
- cái cậu này
- cô không sao chứ??
- không
- vậy được rồi. Chạy đi
- ờ ờ. Á ui da đau quá’
- cô bị làm sao vậy??
- tôi bị té trầy da rồi
- ngồi đây đi, để tôi đi mua băng cá nhân
- ừ
- đây rồi. Ngồi yên tôi dán vào cho
- á... đau, cậu để tôi tự làm cũng được mà
- tôi bảo cô ngồi yên mà. rồi, xong rồi đó.
- á.
- cô đừng đi nữa đợi tôi lấy xe đưa cô về
- ờ
- nhanh lên xe đi. nhà cô ở đâu vậy??
- anh cứ chạy đi
- nhà cô ở khu này ư??
- ừ. Mà sao anh ngạc nhiên vậy
- hóa ra cô cũng là tiểu thư à
- đây là nhà bạn bố mẹ tôi. Bố mẹ đi công tác nên gửi tôi ở đây. Tới rồi. Cảm ơn nhá
- ừ tôi đi đây
Vẫn là phong cách của cậu ta. Lạnh lùng, vô cảm. A a vào chuẩn bị đi học thôi. Tôi chuẩn bị xong thì lấy xe đạp ra đi học.
- hả? sao anh lại ở đây??? Anh đợi tôi đi học hả??
- cô đang nghĩ gì vậy? Chỉ là tiện đường đi học nên tôi đi qua đây thôi
- cái gì?? tiện đường ư? Anh đang nói gì vậy haha
- nhà tôi kia, vậy có cùng đường chưa
- hả?? nhà anh ở kia á?? Vậy là gần sát bên nhà tôi rồi
- còn gì thắc mắc nữa không vậy??
- mặt tôi đỏ ửng. Không
- tôi đi đây
Chưa nói dứt câu anh ta đã phóng cái vèo đi ngút. Thật là , sao mình lại không biết anh ta ở gần nhà mình cơ chứ mất mặt quá à
- và rửa tay đi rồi ra ăn cơm
- dạ
- Ánh này!!! Bố mẹ chuẩn bị đi công tác xa nên sẽ gửi con đến nhà một người bạn thân của bố. Con sẽ ở đó trong vài tháng sắp tới
- hả?? chuyển nhà nữa à??
- ừ. Vì lần này có người ở gần nên bố sẽ giao con cho họ. sẽ không lâu đâu con gái
- dạ. Tôi ngậm ngùi nói rồi đi lên nhà. Lại phải xa bố mẹ nữa rồi hời
Sáng sớm tôi thức dậy chuẩn bị đồ đạc để qua nhà mới.
- Ánh ơi! Xong chưa con?
- dạ xong rồi ạ
- đi nào
.......
Kính cong.....
- cô là
- bạn mẹ cháu
- a.... Mai đó hả??
- thu , lâu rồi không gặp cậu
- đây là con gái cậu hả??
- ừ!!!!
- lớn vậy rồi cơ à
- hihi. Nhìn vậy thôi chứ nó còn con nít lắm
- thôi thôi mẹ con vào nhà đi
Woa!!! Là một ngôi nhà 2 tầng, bên trong còn có hoa và cỏ non xanh mướt. Đây là nơi tôi sẽ sống trong thời gian tới ư?? Thật là thích quá đi.
- nhà cậu rộng quá.
- ừ. Cậu ngồi đây để mình đi lấy nước
- mà con trai cậu năm nay lớp mấy rồi vậy??
- thằng bé hơn con cậu 1 tuổi, năm nay nó học 12 đó
- nhanh vậy à?? Tôi mới bế nó khi nào đây
- haha con bé nhà cậu xinh gái ghê
- dạ
- mẹ ơi con đi học đây ạ
- Huy. Con lại đây đi
- đây là con trai cậu ư?
- ừ. Còn đây là cô Mai bạn thân của mẹ, đây là Ánh, cô bé sẽ sống với nhà mình trong thời gian tới đó
- dạ con chào cô. Chào cô bé.
- dạ
- thôi con đi học đây. Chiều về nói chuyện sau nhé. Ánh
- để chị giúp việc đưa con lên phòng nha
- dạ. Cô đi theo tôi
Hả?? đây là phòng tôi sao? Nó còn rộng hơn tôi tưởng nhiều quá. Một chiếc giường đơn trải ra màu hồng rất dễ thương. Nhìn xuống là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Tủ và bàn học đều được sắp xếp ngan nắp. Thích quá đi thôi haha
Tôi ở trong nhà cùng chị giúp việc mãi đến chiều Huy mới về
- cậu về rồi đó hả?
- ừ!!!! Mình đói rồi, ngồi vào bàn ăn cơm thôi
- còn mẹ cậu
- à. Bà ấy bận rộn lắm nên ít khi ăn cơm ở nhà. Mình ăn trước đi
- ờ
- chị giúp việc dọn cơm đi
- dạ
- cậu năm nay lớp mấy vậy
- 11 nè
- haha. Vậy gọi mình là anh đi
- a...nh.... Huy
- haha đúng rồi
- hì hì.
- em học ở đâu vậy?
- trường..... mà thôi em không muốn nói về ngôi trường mới ne đâu
- sao vậy??
- nó thật sự rất phức tạp. Nói chung là anh không nên biết
- nè!!!!
- á... sao anh cốc em đau quá hahaa
- ăn nhanh đi
Tối đến tôi lên phòng, chỉ mới một ngày không đi học thôi mà sao thấy nhớ chỗ ngồi vậy nè. cậu nhớ chỗ ngồi hay nhớ người bên cạnh đó. làm gì có, mình nhớ chỗ ngồi thôi. Cậu đang nhớ Bảo. Làm gì có sao mình lại nhớ tên hot boy kênh kiệu đó cơ chứ. Cậu đang nhớ anh ta.... á mình phát điên lên mất. Có lẽ cậu ta cũng chả muốn gặp mình nữa đâu. Kệ đi ngủ thôi
Sáng, tôi dậy sớm quá không biết làm gì nên đi chạy bộ vậy. Phải công nhận không khí thật trong lành, thoải mái quá đi. đang chạy, tôi thấy bóng ai thoáng qua giống như bóng người mà tôi thấy trong trường đang chạy bộ. Tôi liền chạy tới và sững người lại khi biết đó là Bảo
- là anh sao
- cô theo tôi à??
- anh là người đứng trên lầu khi thấy Nam chở tôi đi học
- ừ. Người như cô cũng thích chạy bộ sao
- hừ. anh nghĩ mỗi mình anh thích chạy bộ vậy
-xin lỗi
- chuyện gì??
- vì tôi mà cô bị bọn con gái hành hạ
- ai nói với anh vậy??
- là Nam
“Quay lại mấy ngày hôm trước
- Bảo, mình nói chuyện tí đi
- ừ. Có chuyện gì
- cậu tránh xa Ánh một tí đi. vì cậu mà cô ấy phải vào bệnh viện đó
- vì tôi?
- bọn con gái biết cậu đưa điện thoại cho Ánh nên đã tìm cô ấy kiếm chuyện. Để cô ấy không bị bắt nạt nên mình mới bảo cô ấy là bạn gái mình
- cậu nói vậy với tôi để làm gì?? tôi đi đây”
- cái cậu này
- cô không sao chứ??
- không
- vậy được rồi. Chạy đi
- ờ ờ. Á ui da đau quá’
- cô bị làm sao vậy??
- tôi bị té trầy da rồi
- ngồi đây đi, để tôi đi mua băng cá nhân
- ừ
- đây rồi. Ngồi yên tôi dán vào cho
- á... đau, cậu để tôi tự làm cũng được mà
- tôi bảo cô ngồi yên mà. rồi, xong rồi đó.
- á.
- cô đừng đi nữa đợi tôi lấy xe đưa cô về
- ờ
- nhanh lên xe đi. nhà cô ở đâu vậy??
- anh cứ chạy đi
- nhà cô ở khu này ư??
- ừ. Mà sao anh ngạc nhiên vậy
- hóa ra cô cũng là tiểu thư à
- đây là nhà bạn bố mẹ tôi. Bố mẹ đi công tác nên gửi tôi ở đây. Tới rồi. Cảm ơn nhá
- ừ tôi đi đây
Vẫn là phong cách của cậu ta. Lạnh lùng, vô cảm. A a vào chuẩn bị đi học thôi. Tôi chuẩn bị xong thì lấy xe đạp ra đi học.
- hả? sao anh lại ở đây??? Anh đợi tôi đi học hả??
- cô đang nghĩ gì vậy? Chỉ là tiện đường đi học nên tôi đi qua đây thôi
- cái gì?? tiện đường ư? Anh đang nói gì vậy haha
- nhà tôi kia, vậy có cùng đường chưa
- hả?? nhà anh ở kia á?? Vậy là gần sát bên nhà tôi rồi
- còn gì thắc mắc nữa không vậy??
- mặt tôi đỏ ửng. Không
- tôi đi đây
Chưa nói dứt câu anh ta đã phóng cái vèo đi ngút. Thật là , sao mình lại không biết anh ta ở gần nhà mình cơ chứ mất mặt quá à
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.