Chương 25: Chương Yêu Anh Thôi, Được Không?
dili
06/04/2016
Tối đó thật là dài,thiếp được một lúc,
tôi tỉnh giấc suy nghĩ về lời anh huy nói với tôi:” anh thích em” một
câu nói ngắn gọn rồi anh Huy phóng vụt xe đi. Một lúc sau thì tôi nhận
được tin nhắn
-em ngủ chưa?? Anh mong em suy nghĩ về những điều đã nói
mặc dù là chưa ngủ, nhưng tôi chỉ đọc mà không trả lời, thật sự trong tôi bây giờ rất rối. tôi chỉ muốn được làm một cô em gái của anh Huy, không muốn có một bước tiến nào tiếp theo cả. với lại bây giờ tôi đã có Bảo bên cạnh, một người tôi yêu và yêu tôi hết mực. thật là. Aaaaaaaa thôi, mình nên đi ngủ thì hơn
sang sớm, Bảo đến đón tôi đi học
-em ngủ ngon chứ??
-Tại anh mà đêm em không ngủ được đây nè, mắt thâm quần rồi đây nè
-Mắt thâm vậy dễ thương mà
-Nè, anh đừng trêu em nữa
-Anh nói thật mà, lên xe đi
-A em đói bụng quá, mình ghé vào chỗ nào đó ăn sáng đi anh
-Lại chưa ăn sáng nữa à
-Em vội quá nên chưa kịp ăn gì luôn
Tôi và Bảo vào quán ăn sáng
-đũa, thìa nè. Cầm ăn đi
-những lúc đi ăn, bố cũng hay làm như vậy cho em. Nhưng mà….
-Ăn đi, em đừng nghĩ nhiều nữa
Ăn xong tôi và Bảo nắm tay nhau đi đến đoạn đường còn lại tới trường, nói biết bao nhiêu là chuyện, Bảo làm tôi hạnh phúc và có cảm giác an toàn khi ở cạnh.
-nè nè, sao em nhìn anh cười hoài vậy??? bộ anh đẹp traii quá à??
-Nè, làm gì có đâu. Em nhìn xung quanh mà.
-Em đỏ mặt kìa, anh biết mình đẹp trai rồi
-Haaha , anh lúc nào cũng tự tin về bản than mình ha??
-Tất nhiên rồi, anh là Bảo mà
-Haha anh đúng là đáng ghét mà, cái mặt đáng ghét nè, nụ cười cũng đáng ghét nữa làm em cứ để mắt mãi không rời được
Tôi và Bảo đến trường trước những ánh mắt săm soi của mọi người, đặc biệt là Vy. Bảo thì không thấy gì, nhưng tôi cảm thấy mình như tội phạm vậy.
-em đang nghĩ gì thế??
-Không, chỉ là hơi hụt hững vì thái độ của mọi người mà thôi
-Đừng để ý đến, Vân ở với em kia rồi mà, còn có anh nữa.
-Phải chịu thôi, em quen với hot boy mà
-Em cứ nghĩ rằng trước mặt em, anh không phải là hot boy hay là một cậu công tử nhà giàu. Với em, anh chỉ là một cậu con trai theo đuổi em, và muốn được cùng em đi hết con đường còn lại. được chứ??
-Anh chắc chứ?? Em chỉ thích yêu hot boy thôi à hihi
-Vậy thì anh sẽ lại làm hot boy
-Em đùa, sao cũng được, miễn là có anh bên cạnh. Mình đi thôi. Tôi nắm chặt tay Bảo bước vào lớp.
Kết thúc buổi học, tôi mải suy nghĩ về chuyện anh huy nên quên mất là mình có hẹn với cô Mai ( mẹ huy). Tôi chạy vội đến nhà cô.
-con chào cô ạ
-ừ, con ngồi xuống đi
-cô gọi con có chuyện gì sao ạ??
-Cô có chuyện muốn nhờ vả cháu
-Chuyện gì cơ ạ??
-Huy bị suy thận mãn tính, bác sĩ nói nó sẽ không sống được lâu nữa
-Cái gì cơ ạ?? Người tôi như sững lại
-Đúng vậy, cô biết Huy thích cháu, nên cô xin cháu hãy làm cho nó hạnh phúc trước khi.. hix hix
-Cháu…cháu, cháu biết rồi ạ
Tôi như vỡ òa rồi chạy một mạch ra khỏi nhà. Tại sao lại vào thời điểm này cơ chứ?? Tôi đang rất hạnh phúc bên Bảo, tại sao người đó lại là tôi? Aaaaaaaaaaaaaa
-Ánh, em sao vậy?
Tôi lao đến ôm chặt bảo. em mệt
-lên xe nào, để anh lau nước mắt cho, đừng khóc nữa. có anh đây rồi. anh dẫn em đi ăn nhé?? Chịu không?
-Dạ
-em ngủ chưa?? Anh mong em suy nghĩ về những điều đã nói
mặc dù là chưa ngủ, nhưng tôi chỉ đọc mà không trả lời, thật sự trong tôi bây giờ rất rối. tôi chỉ muốn được làm một cô em gái của anh Huy, không muốn có một bước tiến nào tiếp theo cả. với lại bây giờ tôi đã có Bảo bên cạnh, một người tôi yêu và yêu tôi hết mực. thật là. Aaaaaaaa thôi, mình nên đi ngủ thì hơn
sang sớm, Bảo đến đón tôi đi học
-em ngủ ngon chứ??
-Tại anh mà đêm em không ngủ được đây nè, mắt thâm quần rồi đây nè
-Mắt thâm vậy dễ thương mà
-Nè, anh đừng trêu em nữa
-Anh nói thật mà, lên xe đi
-A em đói bụng quá, mình ghé vào chỗ nào đó ăn sáng đi anh
-Lại chưa ăn sáng nữa à
-Em vội quá nên chưa kịp ăn gì luôn
Tôi và Bảo vào quán ăn sáng
-đũa, thìa nè. Cầm ăn đi
-những lúc đi ăn, bố cũng hay làm như vậy cho em. Nhưng mà….
-Ăn đi, em đừng nghĩ nhiều nữa
Ăn xong tôi và Bảo nắm tay nhau đi đến đoạn đường còn lại tới trường, nói biết bao nhiêu là chuyện, Bảo làm tôi hạnh phúc và có cảm giác an toàn khi ở cạnh.
-nè nè, sao em nhìn anh cười hoài vậy??? bộ anh đẹp traii quá à??
-Nè, làm gì có đâu. Em nhìn xung quanh mà.
-Em đỏ mặt kìa, anh biết mình đẹp trai rồi
-Haaha , anh lúc nào cũng tự tin về bản than mình ha??
-Tất nhiên rồi, anh là Bảo mà
-Haha anh đúng là đáng ghét mà, cái mặt đáng ghét nè, nụ cười cũng đáng ghét nữa làm em cứ để mắt mãi không rời được
Tôi và Bảo đến trường trước những ánh mắt săm soi của mọi người, đặc biệt là Vy. Bảo thì không thấy gì, nhưng tôi cảm thấy mình như tội phạm vậy.
-em đang nghĩ gì thế??
-Không, chỉ là hơi hụt hững vì thái độ của mọi người mà thôi
-Đừng để ý đến, Vân ở với em kia rồi mà, còn có anh nữa.
-Phải chịu thôi, em quen với hot boy mà
-Em cứ nghĩ rằng trước mặt em, anh không phải là hot boy hay là một cậu công tử nhà giàu. Với em, anh chỉ là một cậu con trai theo đuổi em, và muốn được cùng em đi hết con đường còn lại. được chứ??
-Anh chắc chứ?? Em chỉ thích yêu hot boy thôi à hihi
-Vậy thì anh sẽ lại làm hot boy
-Em đùa, sao cũng được, miễn là có anh bên cạnh. Mình đi thôi. Tôi nắm chặt tay Bảo bước vào lớp.
Kết thúc buổi học, tôi mải suy nghĩ về chuyện anh huy nên quên mất là mình có hẹn với cô Mai ( mẹ huy). Tôi chạy vội đến nhà cô.
-con chào cô ạ
-ừ, con ngồi xuống đi
-cô gọi con có chuyện gì sao ạ??
-Cô có chuyện muốn nhờ vả cháu
-Chuyện gì cơ ạ??
-Huy bị suy thận mãn tính, bác sĩ nói nó sẽ không sống được lâu nữa
-Cái gì cơ ạ?? Người tôi như sững lại
-Đúng vậy, cô biết Huy thích cháu, nên cô xin cháu hãy làm cho nó hạnh phúc trước khi.. hix hix
-Cháu…cháu, cháu biết rồi ạ
Tôi như vỡ òa rồi chạy một mạch ra khỏi nhà. Tại sao lại vào thời điểm này cơ chứ?? Tôi đang rất hạnh phúc bên Bảo, tại sao người đó lại là tôi? Aaaaaaaaaaaaaa
-Ánh, em sao vậy?
Tôi lao đến ôm chặt bảo. em mệt
-lên xe nào, để anh lau nước mắt cho, đừng khóc nữa. có anh đây rồi. anh dẫn em đi ăn nhé?? Chịu không?
-Dạ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.