Nông Gia Mẹ Kế Đanh Đá Dưỡng Oa
Chương 44: Mặt Dày
Trà Noãn
16/07/2022
Trương Thị nhìn thấy túi vải kia đã trống không triệt để, đôi mắt nhất thời mở to, "Da mặt Tô thị này không phải là dày bình thường, nói cho liền nhận? Đúng là không biết ngượng!"
Bạch Nhị Ngưu vốn dĩ lo lắng chuyện hôm nay sẽ khiến cho Bạch Khang Nguyên bực mình, sau này sẽ kiếm ít tiền hơn, trong lòng đang lo lắng, vừa nghe thấy tiếng ồn ào của Trương thị, tức giận càng thêm tức giận.
Ồn ào cái gì mà ồn ào, còn không phải chuyện ngươi gây ra sao?"
Bạch Nhị Ngưu chỉ vào mũi của Trương Thị mà quát lên, "Nếu như không phải miệng ăn nói không biết suy nghĩ của ngươi gây ra chuyện này, chúng ta có đến mức vứt ra bốn năm cân hơn bột bắp, có đến mức làm cho Lý Chính thúc không vui?"
"Sau này ngươi quản cái miệng thối của mình lại, còn ở bên ngoài gây chuyện cho lão tử, xem lão tử có đánh ngươi!"
Bạch Nhị Ngưu kiếm tiền đều là tất cả lấy về nhà, tiêu tiền trong gia đình không bao giờ keo kiệt, nhưng rất dễ phát cáu, Trương thị mồm mép lại thích bịa đặt, bình thường cũng đã bị Bạch Nhị Ngưu đánh. Lần này nghe đến câu này, không thể không rùng mình một lúc, nhanh chóng ngậm miệng lại.
Cảnh tượng như thế này, càng hiện rõ lấn ép hiếp đáp người yếu, sợ hãi người mạnh.
Bạch Nhị Ngưu lười cùng Trương thị nói nhiều, chắp tay sau lưng đi về trong phòng, bỏ lại Trương thị ở đó rửa bát đũa, cúi đầu mắng mỏ.
Con điếm mặt dày.....
----
Ban ngày bận rộn cực lực, cho dù là giường cứng, Tô Mộc Lam cũng ngủ vô cùng ngon lành, trực tiếp đến sáng sớm ngày mai khi gà đã kêu ba lần, lúc này mới tỉnh dậy, bắt đầu một ngày mới bận rộn.
Phơi khoai lang sấy dẻo, khai khẩn đất hoang là hai hạng mục nhiệm vụ chủ yếu thường ngày.
Ngoài ra, Tô Mộc Lam cùng cần cấy giống khoai lang.
Đất đai đã khai khoang thành hình dạng một chút rồi, suy nghĩ nếu đem ba sào này triệt để cấy xong, cuối cùng là cần thời gian một tháng hơn, đến lúc đó chỉ sợ thuế đã nộp đủ, khế đất cũng làm rồi, cũng là bởi vì thời gian trước sau cách nhau xa, cái gì cũng không thể trồng, phải bỏ phí làm lỡ thời gian một mùa.
Tô Mộc Lam liền dứt khoát cấy mầm khoai lang, nhân lúc thời gian còn kịp, sớm đem mầm khoai lang trồng lên, để lúc mầm khoai lang hấp thụ dinh dưỡng đất, tiếp tục quét sạch cỏ, để tránh bọn họ lại đến nhổ cỏ.
Mà giống cây khoai lang là bằng củ khoai lang thu hoạch tại nhà, một củ khoai lang vùi xuống đất là có thể mọc nhiều chồi, hầu như không tốn kém, khi cấy cây giống, đến mùa thu cũng thu hoạch được ít nhiều, tuyệt đối là đáng giá.
Hơn nữa mảnh đất đó tuy nói là đất hoang, không hề có khế đất trước đó đều thuộc về quan gia, nhưng hiện nay triều đình khuyến lệ làm nông, khuyến khích trồng thực vật, chỉ cần ngươi trồng tốt, không có chuyện gì đặc biệt sẽ không thu hồi lại.
Cho nên, tổng hợp lại suy nghĩ, Tô Mộc Lam định sẽ trồng giống khoai lang trước, còn những chuyện khác sau này hãy nói.
Quyết định xong, Tô Mộc Lam liền bắt đầu bận rộn.
Chuyện cấy giống khoai lang không hề khó, đào hố râm mát cạnh chân bờ gần ruộng rau, chọn ra những củ khoai lang ngon nhất, rồi chôn sâu vào bên trong. Chú ý tưới nước hàng ngày, đợi khoảng mời ngày, giống cây khoai lang này sẽ phát triển tốt.
Mà mười ngày đến, đất hoang cũng sắp khai hoang xong rồi, đúng lúc đem khoai lang trồng một lượt, thời gian tuyệt đối không lãng phí.
Tô Mộc Lam làm xong chuyện giống khoai lang, trong sân một lô khoai lang sấy dẻo cũng phơi xong rồi.
"Nhiều khoai lang sấy dẻo như vậy, lại có thể bán được nhiều tiền."
Nhân lúc trời chưa tối, để tránh cho khoai lang sấy dẻo ngấm hơi ẩm của sương, đều đem khoai lang sấy dẻo thu dọn vào với đậu nành, nhìn thấy bên trong cái mẹt chất thành đống như đồi núi nhỏ, đầy ắp khoai lang sấy dẻo, khóe miệng gần như cười đến tận lỗ tai.
Bạch Nhị Ngưu vốn dĩ lo lắng chuyện hôm nay sẽ khiến cho Bạch Khang Nguyên bực mình, sau này sẽ kiếm ít tiền hơn, trong lòng đang lo lắng, vừa nghe thấy tiếng ồn ào của Trương thị, tức giận càng thêm tức giận.
Ồn ào cái gì mà ồn ào, còn không phải chuyện ngươi gây ra sao?"
Bạch Nhị Ngưu chỉ vào mũi của Trương Thị mà quát lên, "Nếu như không phải miệng ăn nói không biết suy nghĩ của ngươi gây ra chuyện này, chúng ta có đến mức vứt ra bốn năm cân hơn bột bắp, có đến mức làm cho Lý Chính thúc không vui?"
"Sau này ngươi quản cái miệng thối của mình lại, còn ở bên ngoài gây chuyện cho lão tử, xem lão tử có đánh ngươi!"
Bạch Nhị Ngưu kiếm tiền đều là tất cả lấy về nhà, tiêu tiền trong gia đình không bao giờ keo kiệt, nhưng rất dễ phát cáu, Trương thị mồm mép lại thích bịa đặt, bình thường cũng đã bị Bạch Nhị Ngưu đánh. Lần này nghe đến câu này, không thể không rùng mình một lúc, nhanh chóng ngậm miệng lại.
Cảnh tượng như thế này, càng hiện rõ lấn ép hiếp đáp người yếu, sợ hãi người mạnh.
Bạch Nhị Ngưu lười cùng Trương thị nói nhiều, chắp tay sau lưng đi về trong phòng, bỏ lại Trương thị ở đó rửa bát đũa, cúi đầu mắng mỏ.
Con điếm mặt dày.....
----
Ban ngày bận rộn cực lực, cho dù là giường cứng, Tô Mộc Lam cũng ngủ vô cùng ngon lành, trực tiếp đến sáng sớm ngày mai khi gà đã kêu ba lần, lúc này mới tỉnh dậy, bắt đầu một ngày mới bận rộn.
Phơi khoai lang sấy dẻo, khai khẩn đất hoang là hai hạng mục nhiệm vụ chủ yếu thường ngày.
Ngoài ra, Tô Mộc Lam cùng cần cấy giống khoai lang.
Đất đai đã khai khoang thành hình dạng một chút rồi, suy nghĩ nếu đem ba sào này triệt để cấy xong, cuối cùng là cần thời gian một tháng hơn, đến lúc đó chỉ sợ thuế đã nộp đủ, khế đất cũng làm rồi, cũng là bởi vì thời gian trước sau cách nhau xa, cái gì cũng không thể trồng, phải bỏ phí làm lỡ thời gian một mùa.
Tô Mộc Lam liền dứt khoát cấy mầm khoai lang, nhân lúc thời gian còn kịp, sớm đem mầm khoai lang trồng lên, để lúc mầm khoai lang hấp thụ dinh dưỡng đất, tiếp tục quét sạch cỏ, để tránh bọn họ lại đến nhổ cỏ.
Mà giống cây khoai lang là bằng củ khoai lang thu hoạch tại nhà, một củ khoai lang vùi xuống đất là có thể mọc nhiều chồi, hầu như không tốn kém, khi cấy cây giống, đến mùa thu cũng thu hoạch được ít nhiều, tuyệt đối là đáng giá.
Hơn nữa mảnh đất đó tuy nói là đất hoang, không hề có khế đất trước đó đều thuộc về quan gia, nhưng hiện nay triều đình khuyến lệ làm nông, khuyến khích trồng thực vật, chỉ cần ngươi trồng tốt, không có chuyện gì đặc biệt sẽ không thu hồi lại.
Cho nên, tổng hợp lại suy nghĩ, Tô Mộc Lam định sẽ trồng giống khoai lang trước, còn những chuyện khác sau này hãy nói.
Quyết định xong, Tô Mộc Lam liền bắt đầu bận rộn.
Chuyện cấy giống khoai lang không hề khó, đào hố râm mát cạnh chân bờ gần ruộng rau, chọn ra những củ khoai lang ngon nhất, rồi chôn sâu vào bên trong. Chú ý tưới nước hàng ngày, đợi khoảng mời ngày, giống cây khoai lang này sẽ phát triển tốt.
Mà mười ngày đến, đất hoang cũng sắp khai hoang xong rồi, đúng lúc đem khoai lang trồng một lượt, thời gian tuyệt đối không lãng phí.
Tô Mộc Lam làm xong chuyện giống khoai lang, trong sân một lô khoai lang sấy dẻo cũng phơi xong rồi.
"Nhiều khoai lang sấy dẻo như vậy, lại có thể bán được nhiều tiền."
Nhân lúc trời chưa tối, để tránh cho khoai lang sấy dẻo ngấm hơi ẩm của sương, đều đem khoai lang sấy dẻo thu dọn vào với đậu nành, nhìn thấy bên trong cái mẹt chất thành đống như đồi núi nhỏ, đầy ắp khoai lang sấy dẻo, khóe miệng gần như cười đến tận lỗ tai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.