Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Chương 69: Đàm phán xong quán ăn

Bảo Huyên

02/10/2024

Nói cách khác, vị Điền lão gia này là hy vọng mượn món kho mộc cẩm làm mỹ vị kéo một chút việc làm ăn của quán ăn trong huyện thành.

“Mộc cô nương, lão phu cũng không gạt ngươi......”

Điền lão gia suy nghĩ một chút, việc làm ăn của huyện thành ông có thể chống đỡ được hay không, chỉ sợ đều ở vị Mộc cô nương này làm món kho.

Muốn để người ta giúp đỡ, thành ý luôn phải có.

Liền mời Mộc Cẩm đến hậu viện nho nhỏ của quán mì Hoàng Tam Nương nói rõ những khó xử và dự định ông ấy gặp phải với Mộc Cẩm.

Cuối cùng lại nói: "Mộc cô nương, ngươi không cần lo lắng đường tiêu thụ làm ra món kho."

Coi như ngày sau làm nhiều, quán hảo vị của lão phu cùng quán mì Hoàng Tam Nương đều ăn không hết, lão phu tốt xấu ở trên trấn người quen biết làm ăn cũng không ít, cũng có thể giúp ngươi giới thiệu làm ăn."

Mộc Cẩm ngược lại không lo lắng chuyện này, nàng cũng đã nghĩ tới, nếu là ở trấn

Đến quán cho thuê buôn bán món kho này, quán ăn đều ở đây, chẳng những có thể cung cấp cho quán Hoả Vị cùng quán mì nhà Hoàng Tam Nương, còn có thể bán lẻ.

Chủ yếu là chuyện này vừa vặn!

Cơ hội khó có được

"Điền lão gia, về quán ăn nhà ngài kia ta là muốn thuê, không biết này tiền thuê ngài là thu như thế nào?”

“Tiền thuê không sao, nhà ngươi vừa mới làm ăn món kho, lão phu có thể hiểu được. Như vậy đi...... Tiền thuê này một năm thu một lần thôi. Chính là chúng ta trước tiên phải định ra khế ước thuê......Tiền thuê một năm nộp một ngàn tám trăm đồng.Nhưng mới vừa cho thuê, dựa theo giá thị trường thấp nhất là một năm một lần thuê, bởi vì cho thuê cũng phải đi qua nha môn và nha môn phải đăng ký trong sổ, cũng phải nộp thuế.”

Mộc Cẩm đời trước của hồi môn tốt xấu gì cũng là tự mình xử lý, đối với những thứ này đều hiểu.

Điền lão gia thuận tiện cho nàng như vậy, nàng cũng không có gì để nói, liền sảng khoái nói muốn thuê.

Mộc Cẩm gọn gàng linh hoạt hơn Điền lão gia tưởng tượng nhiều, ông ấy từ trước đến nay nguyện ý giao tiếp với người dứt khoát, tính tình Mộc Cẩm rất hợp ý ông.

Mộc Cẩm cùng Điền lão gia quyết định xong, Điền lão gia dặn dò nàng, chờ hôm nay nàng cùng Hoàng Tam Nương thoả thuận tốt chuyện buôn bán, tỷ đệ ba người đi theo ông ấy đến quán Hảo Vị của ông.

Hôm nay Mộc Cẩm không cần mua hàng lạ cũng không bận rộn, ông sẽ phái người đi cùng nhau mua về, cũng sẽ cho người chào hỏi Miêu đồ tể và Tiền đồ tể.

Mộc Cẩm không có không chịu.



Điền lão gia thấy chuyện này thuận lợi giải quyết xong, liền đi thương nghị sự tình với Hoàng Tam Nương.

Mục đích là hy vọng Hoàng Tam Nương hôm nay có thể cho ông ấy một bộ vị cừu kho.

Hoàng Tam Nương thứ nhất không muốn đắc tội ông ấy, thứ hai cũng muốn cùng ông duy trì quan hệ tốt, tự nhiên luôn miệng đáp ứng.

Tiếp theo Hoàng Tam Nương lại gọi Mộc Cẩm tới, chủ động yêu cầu cho Mộc Cẩm kho vị mỗi món tăng giá một đồng tiền.

Mộc Cẩm kinh ngạc một chút.

Điền lão gia nghe vậy ngược lại vỗ tay tán thành.

Bất kể là ông hay là Hoàng Tam Nương, làm người làm ăn, đã xác định Mộc Cẩm cung cấp món kho có thể kiếm tiền, cũng sẽ là ổn định kinh doanh về sau, tất nhiên nghĩ cách lôi kéo Mộc Cẩm.

Ai bảo trên thị trường hiện giờ cũng chỉ có nhà Mộc Cẩm làm ra món kho ngon như vậy?

Mộc Cẩm biết tâm tư Hoàng Tam Nương, Điền lão gia tán thành tâm tư cũng giống như Hoàng Tam Nương.

Hơn nữa trước đó Hoàng Tam Nương cùng nàng nói chuyện phiếm lúc cũng xác thực cùng nàng nói qua chỉ cần nàng làm món kho có thể ổn định giúp mang đến lợi nhuận cho tiệm mì nhỏ của nàng, nàng sẵn sàng tăng giá món kho

Mộc Cẩm cũng không có từ chơi, không phải nàng tham, người ta chủ động muốn tăng giá, chính là thành tâm muốn bảo vệ cửa làm ăn này, nàng nếu từ chối, Hoàng Tam Nương còn phải lo lắng suy nghĩ nhiều, ngược lại không tốt.

Liền cười nói cám ơn: "Vậy đa tạ Tam Nương tỷ tỷ! Nhanh như vậy đã tăng giá cho ta.”

Nàng nói những lời này cũng là nói cho Điền lão gia, cũng không phải Hoàng Tam Nương hôm nay cố ý chọn thời điểm ông cũng muốn cùng Mộc Cận làm ăn tăng giá, mà là Hoàng Tam Nương sớm liền cùng nàng đề cập qua.

Hoàng Tam Nương cũng nhanh chóng thay Mộc Cẩm nói một câu như vậy trước mặt Điền lão gia, liền nhanh mồm nhanh miệng nói:

“Nhìn muội tử nói kìa! Cũng là món kho của muội làm ăn ngon a! Bằng không nào có đạo lý người mua ta vội vàng tăng giá cho người bán chứ?”

Điền lão gia cũng ở một bên vuốt ve chòm râu gật đầu phụ họa.

Người mua người bán vui vẻ hòa thuận.

Hôm nay Điền lão gia cố ý gọi hai đĩa thịt đầu lợn kho ăn, càng cảm thấy mình lúc này quyết định lôi kéo vị Mộc cô nương kia thật nhanh là đúng!



Tổ tiên nhà ông chính là buôn bán đồ ăn, cái khác không nói, cái miệng nếm qua ngàn tư trăm vị này của ông!

Mộc cô nương này làm món kho, một khi ở trong huyện đẩy ra, tuyệt đối có thể kiếm được một khoản tiền lớn!

Cho dù nhanh tiền kiếm không được bao nhiêu ngày, chỉ cần trong quán Hảo Vị của ông vẫn cung ứng, việc làm ăn phía sau khẳng định cũng sẽ ổn định!

Chờ Điền lão gia ăn xong, Hoàng Tam Nương cũng đưa cho Mộc Cẩm tiền bạc hôm nay.

Những món kho khác mỗi ngày theo cân lượng có nhiều có ít, nhưng hôm nay giá cả mỗi thứ tăng một văn, mà đầu heo kho định giá là 100 văn một cái.

Mộc Cẩm này không muốn tăng thêm một văn tiền.

Chỉ cần hàng lạ bên kia không tăng giá, Mộc Cẩm tính toán kho đầu lợn cũng không thêm tiền.

Dù sao, cái này đầu lợn sống 40 văn tiền một cái, nàng bán 100 văn một cái, kiếm không ít.

Điền lão gia nói ông ấy về trước tìm người đi mua hàng lợn cừu sống, để cho tỷ đệ Mộc Cẩm ba người ở bên Hoàng Tam Nương ăn một chén mì, ông mời.

Mộc Cẩm không lay chuyển được nhiệt tình của ông, đành phải nói cám ơn ngồi xuống ăn mì.

Mèo không ăn cá

Sau khi Điền lão gia rời đi, Hoàng Tam Nương liền đi tới bên cạnh nàng chúc mừng nàng.

“Chờ rảnh rỗi, ta nhất định phải đi chúc mừng ngươi, quán đồ kho của ngươi khai trương!”

Mộc Cẩm cười nói cảm ơn.

Trên trấn cửa hàng mặc dù không có đáng giá, nhưng năm văn một ngày tiền thuê đích thật là quá rử!

Đạo lý này, Mộc Cẩm biết.

Nhưng ở Hoàng Tam Nương trước mặt, cũng làm một bộ thụ giáo, cười nói: 

"Đúng vậy a...... Tam Nương tỷ tỷ cũng biết, chúng ta người nông thôn không dư dả, hôm nay lại gặp hạn hán đại tai, càng ngày càng không dễ dàng.”

“Nếu không phải Điền lão gia là người tốt, nếu cho ta thuê một lần ba năm trở lên, tiền thuê nhà ta không lấy ra được.”’

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook