Nông Gia Tiểu Hãn Phi: Mang Theo Đệ Muội Kiếm Sống
Chương 214: Móng phượng tỏi băm
Bảo Huyên
03/11/2024
"Ba tỷ muội các ngươi phàm là còn muốn chút mặt mũi, còn muốn ở trên trấn tiếp tục mở cửa hàng buôn bán, vậy thì nhanh cút đi." Lý lão phu nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm Chúc thị ba tỷ muội.
"Phàm là còn có ta lão Lý gia ở một ngày, Sẽ không để mấy nguoi vô liêm sỉ các ngươi khi dễ tiểu bối!"
Ba tỷ muội Chúc thị lúc này mặt trắng bệch như ba con quỷ.
Chúc Nhị Nương chỉ cảm thấy xui xẻo.
Nếu không phải gặp mẹ chồng nàng dâu Lý lão phu nhân, hôm nay ba tỷ muội cùng Phong lão bà tử nghĩ đến cũng sẽ không mất mặt chật vật như thế...
Nàng tất nhiên là không nghĩ tới, mẹ chồng nàng dâu Lý lão phu nhân chính là biết được ba tỷ muội các nàng cùng Phong lão bà tử muốn làm khó Mộc Cẩm tỷ muội, cố ý chạy tới giúp Mộc Cẩm tỷ muội thu thập các nàng.
Chúc Nhị Nương còn muốn dọn dẹp thể diện một chút, Lý lão phu nhân trực tiếp nói.
“Nếu ba tỷ muội các ngươi còn không rời đi, sau này cũng đừng nghĩ mở cửa buôn bán ở trấn này.”
Ba tỷ muội Chúc thị nhất tề chấn động.
Các nàng sợ.Truyện được đăng duy nhất trên MonkeyD.vn
Lý lão phu nhân cho tới bây giờ chưa từng cường thế lên tiếng như vậy.
Nhưng nếu nàng đã lên tiếng, vậy cũng không phải là nói chơi đùa.
Ba tỷ muội Chúc thị mở bố trang trên trấn mười mấy năm, trong lòng rất rõ trọng lượng Lý lão phu nhân lên tiếng.
Họ không dám ở lại nữa.
“Đứng lại! "Ngay khi Chúc Nhị Nương mang theo Chúc đại nương và Chúc Tam Nương xám xịt xoay người, Lý lão phu nhân gọi các nàng lại.
Lập tức, Lý lão phu nhân đến gần Chúc Nhị Nương vài bước.
Dùng thanh âm chỉ có ba tỷ muội Chúc thị mới có thể nghe được cảnh cáo các nàng.
"Đồ vật trong cửa hàng thêu Mộc Ký hai mẹ chồng nàng dâu ta cực kỳ thích, còn có quý nhân các ngươi không tưởng tượng được cũng rất thích...........”
“Nếu các ngươi còn dám tới quấy rầy Mộc gia các cô nương, lão thân liền dám để cho ba tỷ muội các ngươi không thể ở trên trấn lăn lộn tiếp! Không tin, ba tỷ muội các ngươi cứ thử xem.”
Chúc thị ba tỷ muội trên mặt lần nữa mất đi tuyết sắc, tái nhợt như quỷ.
Lý lão phu nhân cảnh cáo xong, liền xoay người đi tới trước mặt Mộc Cẩm, khuôn mặt già nua trong nháy mắt đổi thành thần sắc từ ái.
Cười ha hả nói với Mộc Cẩm: "Cẩm cô nương, không có việc gì, ba người không có mắt kia cũng không dám đến cửa hàng Cẩm cô nương làm càn nữa.”
Mộc Cẩm lại phúc thân cảm tạ.
Lý lão phu nhân nhanh chóng vươn hai tay đỡ lấy nàng, không cho nàng hành lễ.
“Cẩm cô nương ngàn vạn lần không nên khách khí với lão thân như vậy! Lão thân không chỉ thích y phục trong cửa hàng thêu của Cẩm cô nương, mà còn thích đồ kho của Cẩm cô nương.”
Tiếp theo chuyển đề tài, tiếp tục cười ha hả nói: "Đúng vậy, không biết cửa hàng kho nhà Cẩm cô nương lần tới lại xuất hiện món kho gì mới?"
Mộc Cẩm nghe vậy liền nghĩ tới phải dùng cái gì để cảm tạ Lý lão phu nhân đã giúp đỡ.
Liền cười hỏi: "Không biết Lý lão phu nhân và Thiếu phu nhân có thể ăn móng phượng hay không?
“Móng phượng? Chính là móng phượng hoàng? Cái này làm sao có thể ăn được...... "Lý lão phu nhân trực tiếp kinh ngạc.
Lý thiếu phu nhân cũng trừng mắt nhìn Mộc Cẩm, trong mắt tự nhiên cũng vậy.
Mộc Cẩm liền cười giải thích, "Chân phượng chính là chân gà, chân phượng là mỹ danh tiền nhân ghi lại trên sách, nhã danh.”
“Không biết ngài và Thiếu phu nhân có ăn không? "Mộc Cẩm lại hỏi.
Lý lão phu nhân liền cười ha hả gật đầu, "Ăn ăn! Chỉ cần là đồ ăn từ cửa hàng kho của Cẩm cô nương, Lý gia chúng ta đều phải tranh nhau đi mua.”
Lý thiếu phu nhân cũng cười gật đầu, tỏ vẻ nàng cũng ăn.
“Muốn nói liền để cho trù nương trong nhà làm cái kia móng gà ăn, chỉ sợ trong nhà đám tôi tớ cũng không muốn ăn. Nhưng cửa hàng đồ kho nhà Cẩm cô nương làm, vậy khẳng định không giống!”
Lý thiếu phu nhân đã chờ mongTruyện được đăng duy nhất trên MonkeyD.vn.
Mộc Cẩm nhân tiện nói, "Vậy ngày mai tiểu nữ dùng chân gà làm một món ăn mới, phái người đưa đến quý phủ.”
Ôi, lão thân đang chờ món ăn mới của Cẩm cô nương! "Lý lão phu nhân vội vàng nói.
Mộc Cẩm cười gật đầu, lại nhắc nhở một câu, "Ngày mai ta muốn làm món ăn mới cũng là món nhắm rượu rất ngon, nếu là Lý lão gia răng miệng tốt, có thể uống chút rượu nhỏ."
Ý cười trên mặt Lý lão phu nhân càng sâu, liên tục nói sẽ chuẩn bị rượu cho Lý lão gia.
Chờ sau khi mẹ chồng nàng dâu Lý lão phu nhân rời đi, Lăng Tiêu liền nắm lấy tay Mộc Cẩm vội vàng hỏi: "Cô nương, ngày mai trong cửa hàng đồ kho có thể dùng chân gà làm món ăn mới gì a?"
Mộc Cẩm cười.
Nói: "Tháng chạp vừa đến, những địa phương xung quanh không gặp hạn hán đại tai không phải nhao nhao hướng chúng ta bên này vận chuyển gà vịt ngỗng đến bán sao?"
"Đúng vậy." Lăng Tiêu vẫn không hiểu, "Những người vận chuyển gà vịt ngỗng kia còn tưởng rằng bên chúng ta gặp tai họa, lại sắp sang năm mới, tưởng rằng có thể bán được giá tốt."
Nào biết đâu, người có ý nghĩ này nhiều lắm, ngược lại không bán được giá.
"Cho nên chúng ta phải mua nhiều một chút a, vậy không phải có rất nhiều móng vuốt sao?"
Lăng Tiêu nhíu mày, không tán thành nói: "Nhưng cô nương, trong cửa hàng đồ kho cũng không thể mua. Quá nhiều a, làm được món kho, cũng bán không được quá nhiều a. Tuy là đến mùa đông, làm thành món kho có thể để mấy ngày rồi.”
Mộc Cẩm liếc nàng một cái, kéo nàng đi vào trong cửa hàng.
Vừa nói: "Mua nhiều gà vịt ngỗng cũng không phải chỉ làm món kho a, thừa dịp mấy ngày nay trời đẹp, g.i.ế.c làm hàng muối a.”
Lăng Tiêu mới bừng tỉnh đại ngộ.
Tối nay tôi sẽ đi nói với hai ca ca, bảo họ mấy ngày nay để ý mua nhiều gà vịt ngày.
Mộc Cẩm cười nói: "Không riêng gì gà vịt ngỗng, thịt lợn , thịt cưu và thịt bò đều phải mua nhiều một chút, phải tích góp hàng tết.
Lăng Tiêu đều nhất nhất ghi nhớ.
Mẹ chồng nàng dâu Lý lão phu nhân vừa về đến Lý gia, Lý lão thái gia liền chờ.
Lý lão phu nhân nói chuyện với hắn xong, đôi mắt già nua của hắn cũng sáng lên.
Nhưng lập tức lại nhanh chóng đứng dậy, vỗ vỗ quần áo nói: "Ta phải nhanh chóng đi cùng Nguyên công tử nói một tiếng, để cho hắn tối mai lại đến!"
”Đi thôi đi thôi. Đi sớm về sớm. "Lý lão phu nhân cười ha hả nói.
Sáng sớm hôm sau, Mộc Cẩm bởi vì muốn làm món ăn mới, liền cùng Lăng Tiêu điều chế một món.
Sáng sớm cô đi cửa hàng đồ kho, bảo Lăng Tiêu cùng Mộc Oánh và Nhị Ny Tử đến cửa hàng thêu Mộc Ký.
Bởi vì Lăng Tiêu hôm qua đã sớm báo cho Lăng Hư Lăng Không hai huynh đệ muốn mua nhiều gà vịt ngỗng.Truyện được đăng duy nhất trên MonkeyD.vn
Cùng lợn bòcừu, hai huynh đệ bọn họ liền để ý.
Sáng sớm hôm nay đi qua, Mộc Cẩm liền nhìn thấy trong chậu gỗ hậu viện của cửa hàng kho chất đầy.
Chân gà, chân vịt, chân ngỗng đều chặt ra.
Mộc Cẩm hài lòng gật đầu.
Chuẩn bị món ăn mới hôm nay.
Món ăn mới kỳ thật cũng không phiền toái, chỉ là làm móng gà tỏi băm.
Phương thức pha sốt tỏi băm nàng nhớ rõ, gia vị hiện giờ trong cửa hàng nước kho chuẩn bị đầy đủ hết, muốn dùng cái gì cũng có thể lấy ra.
Công thức sốt tỏi băm nhanh chóng được phối hợp.
Trước tiên đem móng gà trắng nõn đã rửa sạch và lột da bỏ vào trong nồi nước hoa tiêu ngâm nước một chút, vớt lên rửa lại một lần nữa.
Lại cho vào nồi nước kho gia vị đun chín, đun liên tục mấy lần.
Sau khi đun chín hoàn toàn, cho sốt tỏi băm vào nước ngâm muối, ước chừng một canh giờ là xong.
Chờ sau khi làm xong một nồi tỏi băm chân phượng, Mộc Cẩm cầm lấy một cái nếm thử, có chút nhạt, liền thêm chút bột muối giã nhỏ.
Sau khi chuẩn bị xong, nàng liền đi hậu viện nhìn thoáng qua, thấy Lăng Không muốn ướp gà vịt ngỗng, vội hô một tiếng, ngăn hắn lại.
“Nàng nhớ ra rồi!”
"Phàm là còn có ta lão Lý gia ở một ngày, Sẽ không để mấy nguoi vô liêm sỉ các ngươi khi dễ tiểu bối!"
Ba tỷ muội Chúc thị lúc này mặt trắng bệch như ba con quỷ.
Chúc Nhị Nương chỉ cảm thấy xui xẻo.
Nếu không phải gặp mẹ chồng nàng dâu Lý lão phu nhân, hôm nay ba tỷ muội cùng Phong lão bà tử nghĩ đến cũng sẽ không mất mặt chật vật như thế...
Nàng tất nhiên là không nghĩ tới, mẹ chồng nàng dâu Lý lão phu nhân chính là biết được ba tỷ muội các nàng cùng Phong lão bà tử muốn làm khó Mộc Cẩm tỷ muội, cố ý chạy tới giúp Mộc Cẩm tỷ muội thu thập các nàng.
Chúc Nhị Nương còn muốn dọn dẹp thể diện một chút, Lý lão phu nhân trực tiếp nói.
“Nếu ba tỷ muội các ngươi còn không rời đi, sau này cũng đừng nghĩ mở cửa buôn bán ở trấn này.”
Ba tỷ muội Chúc thị nhất tề chấn động.
Các nàng sợ.Truyện được đăng duy nhất trên MonkeyD.vn
Lý lão phu nhân cho tới bây giờ chưa từng cường thế lên tiếng như vậy.
Nhưng nếu nàng đã lên tiếng, vậy cũng không phải là nói chơi đùa.
Ba tỷ muội Chúc thị mở bố trang trên trấn mười mấy năm, trong lòng rất rõ trọng lượng Lý lão phu nhân lên tiếng.
Họ không dám ở lại nữa.
“Đứng lại! "Ngay khi Chúc Nhị Nương mang theo Chúc đại nương và Chúc Tam Nương xám xịt xoay người, Lý lão phu nhân gọi các nàng lại.
Lập tức, Lý lão phu nhân đến gần Chúc Nhị Nương vài bước.
Dùng thanh âm chỉ có ba tỷ muội Chúc thị mới có thể nghe được cảnh cáo các nàng.
"Đồ vật trong cửa hàng thêu Mộc Ký hai mẹ chồng nàng dâu ta cực kỳ thích, còn có quý nhân các ngươi không tưởng tượng được cũng rất thích...........”
“Nếu các ngươi còn dám tới quấy rầy Mộc gia các cô nương, lão thân liền dám để cho ba tỷ muội các ngươi không thể ở trên trấn lăn lộn tiếp! Không tin, ba tỷ muội các ngươi cứ thử xem.”
Chúc thị ba tỷ muội trên mặt lần nữa mất đi tuyết sắc, tái nhợt như quỷ.
Lý lão phu nhân cảnh cáo xong, liền xoay người đi tới trước mặt Mộc Cẩm, khuôn mặt già nua trong nháy mắt đổi thành thần sắc từ ái.
Cười ha hả nói với Mộc Cẩm: "Cẩm cô nương, không có việc gì, ba người không có mắt kia cũng không dám đến cửa hàng Cẩm cô nương làm càn nữa.”
Mộc Cẩm lại phúc thân cảm tạ.
Lý lão phu nhân nhanh chóng vươn hai tay đỡ lấy nàng, không cho nàng hành lễ.
“Cẩm cô nương ngàn vạn lần không nên khách khí với lão thân như vậy! Lão thân không chỉ thích y phục trong cửa hàng thêu của Cẩm cô nương, mà còn thích đồ kho của Cẩm cô nương.”
Tiếp theo chuyển đề tài, tiếp tục cười ha hả nói: "Đúng vậy, không biết cửa hàng kho nhà Cẩm cô nương lần tới lại xuất hiện món kho gì mới?"
Mộc Cẩm nghe vậy liền nghĩ tới phải dùng cái gì để cảm tạ Lý lão phu nhân đã giúp đỡ.
Liền cười hỏi: "Không biết Lý lão phu nhân và Thiếu phu nhân có thể ăn móng phượng hay không?
“Móng phượng? Chính là móng phượng hoàng? Cái này làm sao có thể ăn được...... "Lý lão phu nhân trực tiếp kinh ngạc.
Lý thiếu phu nhân cũng trừng mắt nhìn Mộc Cẩm, trong mắt tự nhiên cũng vậy.
Mộc Cẩm liền cười giải thích, "Chân phượng chính là chân gà, chân phượng là mỹ danh tiền nhân ghi lại trên sách, nhã danh.”
“Không biết ngài và Thiếu phu nhân có ăn không? "Mộc Cẩm lại hỏi.
Lý lão phu nhân liền cười ha hả gật đầu, "Ăn ăn! Chỉ cần là đồ ăn từ cửa hàng kho của Cẩm cô nương, Lý gia chúng ta đều phải tranh nhau đi mua.”
Lý thiếu phu nhân cũng cười gật đầu, tỏ vẻ nàng cũng ăn.
“Muốn nói liền để cho trù nương trong nhà làm cái kia móng gà ăn, chỉ sợ trong nhà đám tôi tớ cũng không muốn ăn. Nhưng cửa hàng đồ kho nhà Cẩm cô nương làm, vậy khẳng định không giống!”
Lý thiếu phu nhân đã chờ mongTruyện được đăng duy nhất trên MonkeyD.vn.
Mộc Cẩm nhân tiện nói, "Vậy ngày mai tiểu nữ dùng chân gà làm một món ăn mới, phái người đưa đến quý phủ.”
Ôi, lão thân đang chờ món ăn mới của Cẩm cô nương! "Lý lão phu nhân vội vàng nói.
Mộc Cẩm cười gật đầu, lại nhắc nhở một câu, "Ngày mai ta muốn làm món ăn mới cũng là món nhắm rượu rất ngon, nếu là Lý lão gia răng miệng tốt, có thể uống chút rượu nhỏ."
Ý cười trên mặt Lý lão phu nhân càng sâu, liên tục nói sẽ chuẩn bị rượu cho Lý lão gia.
Chờ sau khi mẹ chồng nàng dâu Lý lão phu nhân rời đi, Lăng Tiêu liền nắm lấy tay Mộc Cẩm vội vàng hỏi: "Cô nương, ngày mai trong cửa hàng đồ kho có thể dùng chân gà làm món ăn mới gì a?"
Mộc Cẩm cười.
Nói: "Tháng chạp vừa đến, những địa phương xung quanh không gặp hạn hán đại tai không phải nhao nhao hướng chúng ta bên này vận chuyển gà vịt ngỗng đến bán sao?"
"Đúng vậy." Lăng Tiêu vẫn không hiểu, "Những người vận chuyển gà vịt ngỗng kia còn tưởng rằng bên chúng ta gặp tai họa, lại sắp sang năm mới, tưởng rằng có thể bán được giá tốt."
Nào biết đâu, người có ý nghĩ này nhiều lắm, ngược lại không bán được giá.
"Cho nên chúng ta phải mua nhiều một chút a, vậy không phải có rất nhiều móng vuốt sao?"
Lăng Tiêu nhíu mày, không tán thành nói: "Nhưng cô nương, trong cửa hàng đồ kho cũng không thể mua. Quá nhiều a, làm được món kho, cũng bán không được quá nhiều a. Tuy là đến mùa đông, làm thành món kho có thể để mấy ngày rồi.”
Mộc Cẩm liếc nàng một cái, kéo nàng đi vào trong cửa hàng.
Vừa nói: "Mua nhiều gà vịt ngỗng cũng không phải chỉ làm món kho a, thừa dịp mấy ngày nay trời đẹp, g.i.ế.c làm hàng muối a.”
Lăng Tiêu mới bừng tỉnh đại ngộ.
Tối nay tôi sẽ đi nói với hai ca ca, bảo họ mấy ngày nay để ý mua nhiều gà vịt ngày.
Mộc Cẩm cười nói: "Không riêng gì gà vịt ngỗng, thịt lợn , thịt cưu và thịt bò đều phải mua nhiều một chút, phải tích góp hàng tết.
Lăng Tiêu đều nhất nhất ghi nhớ.
Mẹ chồng nàng dâu Lý lão phu nhân vừa về đến Lý gia, Lý lão thái gia liền chờ.
Lý lão phu nhân nói chuyện với hắn xong, đôi mắt già nua của hắn cũng sáng lên.
Nhưng lập tức lại nhanh chóng đứng dậy, vỗ vỗ quần áo nói: "Ta phải nhanh chóng đi cùng Nguyên công tử nói một tiếng, để cho hắn tối mai lại đến!"
”Đi thôi đi thôi. Đi sớm về sớm. "Lý lão phu nhân cười ha hả nói.
Sáng sớm hôm sau, Mộc Cẩm bởi vì muốn làm món ăn mới, liền cùng Lăng Tiêu điều chế một món.
Sáng sớm cô đi cửa hàng đồ kho, bảo Lăng Tiêu cùng Mộc Oánh và Nhị Ny Tử đến cửa hàng thêu Mộc Ký.
Bởi vì Lăng Tiêu hôm qua đã sớm báo cho Lăng Hư Lăng Không hai huynh đệ muốn mua nhiều gà vịt ngỗng.Truyện được đăng duy nhất trên MonkeyD.vn
Cùng lợn bòcừu, hai huynh đệ bọn họ liền để ý.
Sáng sớm hôm nay đi qua, Mộc Cẩm liền nhìn thấy trong chậu gỗ hậu viện của cửa hàng kho chất đầy.
Chân gà, chân vịt, chân ngỗng đều chặt ra.
Mộc Cẩm hài lòng gật đầu.
Chuẩn bị món ăn mới hôm nay.
Món ăn mới kỳ thật cũng không phiền toái, chỉ là làm móng gà tỏi băm.
Phương thức pha sốt tỏi băm nàng nhớ rõ, gia vị hiện giờ trong cửa hàng nước kho chuẩn bị đầy đủ hết, muốn dùng cái gì cũng có thể lấy ra.
Công thức sốt tỏi băm nhanh chóng được phối hợp.
Trước tiên đem móng gà trắng nõn đã rửa sạch và lột da bỏ vào trong nồi nước hoa tiêu ngâm nước một chút, vớt lên rửa lại một lần nữa.
Lại cho vào nồi nước kho gia vị đun chín, đun liên tục mấy lần.
Sau khi đun chín hoàn toàn, cho sốt tỏi băm vào nước ngâm muối, ước chừng một canh giờ là xong.
Chờ sau khi làm xong một nồi tỏi băm chân phượng, Mộc Cẩm cầm lấy một cái nếm thử, có chút nhạt, liền thêm chút bột muối giã nhỏ.
Sau khi chuẩn bị xong, nàng liền đi hậu viện nhìn thoáng qua, thấy Lăng Không muốn ướp gà vịt ngỗng, vội hô một tiếng, ngăn hắn lại.
“Nàng nhớ ra rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.