Chương 368: Thân thế
Tịch Mịch Thanh Tuyền
17/02/2022
Thái độ Hà phu nhân rất làm cho người khác nghĩ lại, bà ta không tính
nhiệt tình với Trần A Phúc, thậm chí là dùng khóe mắt nhìn nàng, vẻ bên
ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười. Cùng Giang thị lại cười cười nói nói, còn lúc nào cũng kéo kéo tay Giang thị, lấy biểu hiện hai
người thân mật. Thậm chí Giang thị muốn đứng dậy đi ngồi kề bên Trần A
Phúc, đều bị bà ta kéo không thể đứng dậy.
Hà gia vẫn muốn kết thân cùng Trần gia, Hà phu nhân như thế nào sẽ đối với mẹ con Trần gia hai loại thái độ? Ít nhất, bà ta không nên ghét bỏ xuất thân Trần A Phúc đi?
Ngẫm lại cũng liền thông, Trần A Phúc là "Con gái riêng" của Trần Thế Anh, ở trong mắt vài "Chủ mẫu" ở đây, con gái riêng xa còn chán ghét hơn thứ nữ. Đều phỏng đoán Giang thị cũng là chán ghét với Trần A Phúc, chỉ là vì danh tiếng hiền lành cùng lấy niềm vui trượng phu, mới liên tục chịu nhịn nàng.
Những nữ nhân này khẳng định không thể tưởng được này trên đời thật có nữ nhân yêu trượng phu đến hèn mọn cùng vô tư như Giang thị, thật sự muốn suy nghĩ thay cho trượng phu, hết thảy lấy chồng là chính.
Cái thời đại này gần như tất cả nữ nhân đều là quảng cáo chính mình rùm beng dạng này, phải hiền lành rộng lượng, phải lấy nam nhân vi tôn. Nhưng phần lớn người đều từng đánh tính toán nhỏ nhặt, rất ít nữ nhân thật sự làm được hiền lành rộng lượng từ trong lòng. Nếu không, hậu trạch cũng sẽ không có nhiều việc ngấm ngầm xấu xa như vậy.
Có lẽ Hà phu nhân còn sẽ cảm thấy, bà ta khó xử Trần A Phúc, Giang thị sẽ càng thêm ký tình bà ta. Chờ về sau hai nhà Hà Trần thật sự làm thân gia, bà ta lại sẽ châm ngòi quan hệ hai nhà Sở Trần, khiến Trần Thế Anh thực sự trở thành người của Nhị hoàng tử.
Từ điểm đó xem ra, có phải Hoàng thượng lại muốn trọng dụng Trần Thế Anh hay không?
Trần A Phúc làm bộ như không nhìn ra Hà phu nhân khinh thị, cũng không hề để ý bà ta, nói cười cùng phu nhân bên cạnh.
Kỳ thật, nàng một chút cũng không thích nói chuyện cùng những phu nhân này, các nàng đều lên mặt, bối phận còn cùng kém bản thân, cũng không có tiếng nói chung. Nghĩ tới qua loa vài câu, liền dẫn tiểu cô nương đi tìm Tần phu nhân.
Mấy phu nhân nhóm "Chủ mẫu", phần lớn cho rằng Trần A Phúc là "Con gái riêng", nông dân, cho nên có thể gả cho Sở Lệnh Tuyên, cũng là bởi vì nàng có tư sắc, từ đáy lòng không nhìn trúng nàng. Nhưng bắt đầu một khắc vừa nhìn thấy Trần A Phúc cùng Sở Hàm Yên, một số người liền thu hồi lòng khinh thị.
Trần A Phúc có thể không chỉ có tư sắc, còn ung dung hoa quý, rất biết trang điểm, cũng rất có khí độ, lời nói cử chỉ thỏa đáng, căn bản không giống nông dân. Còn dạy dỗ nữ hài đã từng "Ngu xuẩn" được rất tốt, không trách được con trai trưởng Thụy Vương Gia đều để cho nàng mang đến nông thôn. Sở Lệnh Tuyên vừa ý nàng, có lẽ không chỉ có tư sắc.
Cũng có vài người cho dù trong lòng không quá xem trọng Trần A Phúc, nhưng trên mặt mũi vẫn không có trở ngại.
Chỉ có Hà phu nhân cùng một nữ nhân hơn bốn mươi tuổi dùng khóe mắt nhìn Trần A Phúc, nữ nhân kia giống như là phu nhân Thôi phó tướng đến từ kinh thành. Còn có trong mắt hai người chợt lóe qua vẻ khinh thường, có lẽ cảm thấy Trần A Phúc ngồi ở chỗ này, cũng làm thấp thân phận các nàng đi. Hai người kia là gia quyến quan văn, mặc dù khinh thường, biểu hiện ra cũng không tính rõ ràng. ChieuNinh:{\|}!@#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
Trần A Phúc cũng không chỉ có mười bảy tuổi, cộng thêm đời trước kinh nghiệm nhìn sắc mặt người khác ở công sở, nàng đã nhìn ra bảy, tám phần tâm tư những người này. Nàng hy vọng hôm nay có thể yên bình trôi qua, ngày đầu tiên gắng gượng qua đi, về sau sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Giao lão phu nhân đặc biệt hiền lành, một bên kêu người đi gọi đại tỷ nhi Giao gia bảy tuổi đến bồi tiểu khách nhân chơi đùa, một bên vẻ mặt ôn hoà nói chuyện cùng Sở tiểu cô nương.
Tiểu cô nương thấy lão phu nhân hiền hòa, mẫu thân lại ở một bên, cũng liền không sợ hãi như vậy, lão phu nhân hỏi cái gì nàng đáp cái đó. Lão phu nhân cũng sẽ không hỏi vấn đề xảo trá, đều là một ít các loại như cháu mấy tuổi, có biết chữ không, thích cái gì v.v.
Ở dưới sự tuyên dương của Vinh Chiêu cùng Sở nhị phu nhân, danh tiếng của Sở tiểu cô nương có thể nói "vang tận mây xanh", người kinh thành cùng phủ Định Châu đều biết rõ nàng là si nữ. Cho dù năm ngoái lúc tiểu cô nương qua sinh nhật biểu hiện khiến người gặp nàng có đổi cái nhìn, nhưng rất nhiều người không thấy được vẫn chưa tin si bệnh tiểu cô nương sẽ triệt để khỏe lại. Lòng người phần lớn như vậy, đối với người khác thà rằng tin tưởng không tốt, đối với chính mình thà rằng tin tưởng tốt.
Bây giờ nhìn đến tiểu cô nương xinh đẹp đáng yêu như thế, nơi nào có một điểm bộ dáng ngu xuẩn, vốn là giật mình không thôi. Rất nhiều người đều cười khen ngợi: "Ai da da, hài tử thật động lòng người."
"Vâng, đúng vậy, vừa nhìn liền thông minh lanh lợi."
"Sở phu nhân thủy linh, dưỡng hài tử cũng thủy linh."
...
"A, Sở phu nhân, nghe nói cô còn có một đại nhi tử sáu tuổi, như thế nào không mang đến?"
Có người bắt đầu thêu dệt chuyện rồi.
Trần A Phúc cười nói: "Đại gia nhà ta vốn cũng muốn cho nó đi đến, nói hôm nay nhiều người, có thể làm quen thêm vài bằng hữu. Nhưng hài tử ham học, không muốn xin nghỉ, nói học tập quan trọng hơn. Chúng ta liền kệ nó."
"Sở đại nhân thật là tốt, thật độ lượng." Có người nói.
Trần A Phúc làm bộ như không nghe được mỉa mai trong lời nói, cười nói: "Đúng vậy, mẫu thân của ta thường xuyên nói ta gả đi Sở gia là có phúc."
"Muốn ta nói ấy, không chỉ Sở đại nhân làm cha ghẻ làm thật tốt, Sở phu nhân làm mẹ kế càng làm tốt hơn. Người ta đều nói mẹ kế khó làm, hài tử ngây ngốc như vậy được dạy dỗ thông tuệ dạng này, lại càng thân cận Sở phu nhân, nhất định là hạ không ít công phu. Ai da, thật không dễ dàng."
Thôi phu nhân vòng vèo nói Trần A Phúc mượn nịnh nọt kế nữ, lấy niềm vui Sở Lệnh Tuyên.
Hà phu nhân cười nói: "Đúng vậy, khẳng định không dễ dàng. Không nói đến người khác, liền nói chúng ta đi, nhà ai không có thứ tử thứ nữ, không ngừng có chuyện phiền lòng, nhưng chúng ta từ nhỏ liền thục đọc (nữ giới), được trưởng bối dạy bảo, phải hiền lương thục đức, phải rộng lượng. Không phải là thịt trên người mình rơi xuống, cũng phải coi là con ruột mà đối đãi. Đúng không? Sở phu nhân."
Bà ta nói lời này, đã là thông cảm Giang thị, lại muốn Trần A Phúc mang không đứng đắn. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
Người khác Trần A Phúc có lẽ sẽ cho một chút mặt mũi, khi vặn lại còn nói chút vòng vo. Còn Thôi phu nhân ghen tị này Trần A Phúc không biết, cũng không muốn dẫn tới chuyện xấu cho Sở Lệnh Tuyên, tạm thời không là địch cùng bà ta.
Nhưng Trần A Phúc cũng sẽ không khách khí đối với vị Hà phu nhân này, còn muốn mượn anh chị em cùng cha khác mẹ của nàng gõ hổ. Liền nghiêm nghị nói: "Hà phu nhân nói đương nhiên không đúng. Đại tỷ nhi nhà ta là trưởng tôn nữ phủ Vĩnh An Hầu, đừng nói thứ tử thứ nữ nhà nào đó, cho dù là con trai trưởng đích nữ một vài gia đình, cũng không có tư cách đánh đồng với nhau cùng đại tỷ nhi nhà ta. Còn như mầy lời 'Hạ công phu' 'Không dễ dàng' này, thì nói được càng không đúng. Hầu hạ trượng phu, giáo dục con gái, vốn là bổn phận làm thê tử mẫu thân của chúng ta, ta còn không dám kể công." Nói xong, còn lắc lắc quạt tròn trong tay.
Hà phu nhân tức giận đến đỏ mặt, trượng phu của mình mặc dù quan chức lớn hơn Sở Lệnh Tuyên một cấp, nhưng người ta là thế tử hầu môn, luận thân phận nhà mình xác thực không cách nào so với Sở gia. Trong nội tâm giận dữ, nhưng trên mặt còn bình tĩnh chế nhạo nói: "Sở phu nhân, cô tới đây là khoe khoang thân thế?"
Hai chữ "thân thế" cắn được đặc biệt nặng, chọc cho vài vị phu nhân cười lên.
Trần A Phúc khí định thần nhàn lắc lắc quạt tròn, cười nói: "Thân thế của ta không có cái gì có thể khoe khoang, mẫu thân của ta ở chỗ này. Ta sở dĩ nói như vậy, là đang trả lời vấn đề Hà phu nhân. Bà hỏi ta, ta không tốt không đáp lại."
Hà gia vẫn muốn kết thân cùng Trần gia, Hà phu nhân như thế nào sẽ đối với mẹ con Trần gia hai loại thái độ? Ít nhất, bà ta không nên ghét bỏ xuất thân Trần A Phúc đi?
Ngẫm lại cũng liền thông, Trần A Phúc là "Con gái riêng" của Trần Thế Anh, ở trong mắt vài "Chủ mẫu" ở đây, con gái riêng xa còn chán ghét hơn thứ nữ. Đều phỏng đoán Giang thị cũng là chán ghét với Trần A Phúc, chỉ là vì danh tiếng hiền lành cùng lấy niềm vui trượng phu, mới liên tục chịu nhịn nàng.
Những nữ nhân này khẳng định không thể tưởng được này trên đời thật có nữ nhân yêu trượng phu đến hèn mọn cùng vô tư như Giang thị, thật sự muốn suy nghĩ thay cho trượng phu, hết thảy lấy chồng là chính.
Cái thời đại này gần như tất cả nữ nhân đều là quảng cáo chính mình rùm beng dạng này, phải hiền lành rộng lượng, phải lấy nam nhân vi tôn. Nhưng phần lớn người đều từng đánh tính toán nhỏ nhặt, rất ít nữ nhân thật sự làm được hiền lành rộng lượng từ trong lòng. Nếu không, hậu trạch cũng sẽ không có nhiều việc ngấm ngầm xấu xa như vậy.
Có lẽ Hà phu nhân còn sẽ cảm thấy, bà ta khó xử Trần A Phúc, Giang thị sẽ càng thêm ký tình bà ta. Chờ về sau hai nhà Hà Trần thật sự làm thân gia, bà ta lại sẽ châm ngòi quan hệ hai nhà Sở Trần, khiến Trần Thế Anh thực sự trở thành người của Nhị hoàng tử.
Từ điểm đó xem ra, có phải Hoàng thượng lại muốn trọng dụng Trần Thế Anh hay không?
Trần A Phúc làm bộ như không nhìn ra Hà phu nhân khinh thị, cũng không hề để ý bà ta, nói cười cùng phu nhân bên cạnh.
Kỳ thật, nàng một chút cũng không thích nói chuyện cùng những phu nhân này, các nàng đều lên mặt, bối phận còn cùng kém bản thân, cũng không có tiếng nói chung. Nghĩ tới qua loa vài câu, liền dẫn tiểu cô nương đi tìm Tần phu nhân.
Mấy phu nhân nhóm "Chủ mẫu", phần lớn cho rằng Trần A Phúc là "Con gái riêng", nông dân, cho nên có thể gả cho Sở Lệnh Tuyên, cũng là bởi vì nàng có tư sắc, từ đáy lòng không nhìn trúng nàng. Nhưng bắt đầu một khắc vừa nhìn thấy Trần A Phúc cùng Sở Hàm Yên, một số người liền thu hồi lòng khinh thị.
Trần A Phúc có thể không chỉ có tư sắc, còn ung dung hoa quý, rất biết trang điểm, cũng rất có khí độ, lời nói cử chỉ thỏa đáng, căn bản không giống nông dân. Còn dạy dỗ nữ hài đã từng "Ngu xuẩn" được rất tốt, không trách được con trai trưởng Thụy Vương Gia đều để cho nàng mang đến nông thôn. Sở Lệnh Tuyên vừa ý nàng, có lẽ không chỉ có tư sắc.
Cũng có vài người cho dù trong lòng không quá xem trọng Trần A Phúc, nhưng trên mặt mũi vẫn không có trở ngại.
Chỉ có Hà phu nhân cùng một nữ nhân hơn bốn mươi tuổi dùng khóe mắt nhìn Trần A Phúc, nữ nhân kia giống như là phu nhân Thôi phó tướng đến từ kinh thành. Còn có trong mắt hai người chợt lóe qua vẻ khinh thường, có lẽ cảm thấy Trần A Phúc ngồi ở chỗ này, cũng làm thấp thân phận các nàng đi. Hai người kia là gia quyến quan văn, mặc dù khinh thường, biểu hiện ra cũng không tính rõ ràng. ChieuNinh:{\|}!@#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
Trần A Phúc cũng không chỉ có mười bảy tuổi, cộng thêm đời trước kinh nghiệm nhìn sắc mặt người khác ở công sở, nàng đã nhìn ra bảy, tám phần tâm tư những người này. Nàng hy vọng hôm nay có thể yên bình trôi qua, ngày đầu tiên gắng gượng qua đi, về sau sẽ thuận lợi hơn nhiều.
Giao lão phu nhân đặc biệt hiền lành, một bên kêu người đi gọi đại tỷ nhi Giao gia bảy tuổi đến bồi tiểu khách nhân chơi đùa, một bên vẻ mặt ôn hoà nói chuyện cùng Sở tiểu cô nương.
Tiểu cô nương thấy lão phu nhân hiền hòa, mẫu thân lại ở một bên, cũng liền không sợ hãi như vậy, lão phu nhân hỏi cái gì nàng đáp cái đó. Lão phu nhân cũng sẽ không hỏi vấn đề xảo trá, đều là một ít các loại như cháu mấy tuổi, có biết chữ không, thích cái gì v.v.
Ở dưới sự tuyên dương của Vinh Chiêu cùng Sở nhị phu nhân, danh tiếng của Sở tiểu cô nương có thể nói "vang tận mây xanh", người kinh thành cùng phủ Định Châu đều biết rõ nàng là si nữ. Cho dù năm ngoái lúc tiểu cô nương qua sinh nhật biểu hiện khiến người gặp nàng có đổi cái nhìn, nhưng rất nhiều người không thấy được vẫn chưa tin si bệnh tiểu cô nương sẽ triệt để khỏe lại. Lòng người phần lớn như vậy, đối với người khác thà rằng tin tưởng không tốt, đối với chính mình thà rằng tin tưởng tốt.
Bây giờ nhìn đến tiểu cô nương xinh đẹp đáng yêu như thế, nơi nào có một điểm bộ dáng ngu xuẩn, vốn là giật mình không thôi. Rất nhiều người đều cười khen ngợi: "Ai da da, hài tử thật động lòng người."
"Vâng, đúng vậy, vừa nhìn liền thông minh lanh lợi."
"Sở phu nhân thủy linh, dưỡng hài tử cũng thủy linh."
...
"A, Sở phu nhân, nghe nói cô còn có một đại nhi tử sáu tuổi, như thế nào không mang đến?"
Có người bắt đầu thêu dệt chuyện rồi.
Trần A Phúc cười nói: "Đại gia nhà ta vốn cũng muốn cho nó đi đến, nói hôm nay nhiều người, có thể làm quen thêm vài bằng hữu. Nhưng hài tử ham học, không muốn xin nghỉ, nói học tập quan trọng hơn. Chúng ta liền kệ nó."
"Sở đại nhân thật là tốt, thật độ lượng." Có người nói.
Trần A Phúc làm bộ như không nghe được mỉa mai trong lời nói, cười nói: "Đúng vậy, mẫu thân của ta thường xuyên nói ta gả đi Sở gia là có phúc."
"Muốn ta nói ấy, không chỉ Sở đại nhân làm cha ghẻ làm thật tốt, Sở phu nhân làm mẹ kế càng làm tốt hơn. Người ta đều nói mẹ kế khó làm, hài tử ngây ngốc như vậy được dạy dỗ thông tuệ dạng này, lại càng thân cận Sở phu nhân, nhất định là hạ không ít công phu. Ai da, thật không dễ dàng."
Thôi phu nhân vòng vèo nói Trần A Phúc mượn nịnh nọt kế nữ, lấy niềm vui Sở Lệnh Tuyên.
Hà phu nhân cười nói: "Đúng vậy, khẳng định không dễ dàng. Không nói đến người khác, liền nói chúng ta đi, nhà ai không có thứ tử thứ nữ, không ngừng có chuyện phiền lòng, nhưng chúng ta từ nhỏ liền thục đọc (nữ giới), được trưởng bối dạy bảo, phải hiền lương thục đức, phải rộng lượng. Không phải là thịt trên người mình rơi xuống, cũng phải coi là con ruột mà đối đãi. Đúng không? Sở phu nhân."
Bà ta nói lời này, đã là thông cảm Giang thị, lại muốn Trần A Phúc mang không đứng đắn. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
Người khác Trần A Phúc có lẽ sẽ cho một chút mặt mũi, khi vặn lại còn nói chút vòng vo. Còn Thôi phu nhân ghen tị này Trần A Phúc không biết, cũng không muốn dẫn tới chuyện xấu cho Sở Lệnh Tuyên, tạm thời không là địch cùng bà ta.
Nhưng Trần A Phúc cũng sẽ không khách khí đối với vị Hà phu nhân này, còn muốn mượn anh chị em cùng cha khác mẹ của nàng gõ hổ. Liền nghiêm nghị nói: "Hà phu nhân nói đương nhiên không đúng. Đại tỷ nhi nhà ta là trưởng tôn nữ phủ Vĩnh An Hầu, đừng nói thứ tử thứ nữ nhà nào đó, cho dù là con trai trưởng đích nữ một vài gia đình, cũng không có tư cách đánh đồng với nhau cùng đại tỷ nhi nhà ta. Còn như mầy lời 'Hạ công phu' 'Không dễ dàng' này, thì nói được càng không đúng. Hầu hạ trượng phu, giáo dục con gái, vốn là bổn phận làm thê tử mẫu thân của chúng ta, ta còn không dám kể công." Nói xong, còn lắc lắc quạt tròn trong tay.
Hà phu nhân tức giận đến đỏ mặt, trượng phu của mình mặc dù quan chức lớn hơn Sở Lệnh Tuyên một cấp, nhưng người ta là thế tử hầu môn, luận thân phận nhà mình xác thực không cách nào so với Sở gia. Trong nội tâm giận dữ, nhưng trên mặt còn bình tĩnh chế nhạo nói: "Sở phu nhân, cô tới đây là khoe khoang thân thế?"
Hai chữ "thân thế" cắn được đặc biệt nặng, chọc cho vài vị phu nhân cười lên.
Trần A Phúc khí định thần nhàn lắc lắc quạt tròn, cười nói: "Thân thế của ta không có cái gì có thể khoe khoang, mẫu thân của ta ở chỗ này. Ta sở dĩ nói như vậy, là đang trả lời vấn đề Hà phu nhân. Bà hỏi ta, ta không tốt không đáp lại."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.