Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn
Chương 12: Nhiều Lần Đầu Tiên Sẽ Quen Thôi!
Già Nhất
28/07/2023
Lúc này trong mắt Mãnh Lực Sĩ dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực, loại cảm giác vừa vặn gặp được địch thủ này, trong mắt còn có tán thưởng đối với Khưu Tiểu Ngư.
Mãnh Lực Sĩ cử động khớp xương toàn thân, trong mắt hiện lên nghiêm túc và cẩn thận.
Khưu Tiểu Ngư nhìn mười mấy người Tác-ta, còn có Tiêu Mộc Trạch bị thương, hình như nhân số không bình đẳng.
Hơn nữa Khưu Tiểu Ngư lo lắng khi mình chiến đấu không rảnh lo Tiêu Mộc Trạch, đến lúc đó bị người Tác-ta đánh chết, vậy không phải là nhiệm vụ của nàng thất bại sao?
Khen thưởng là thịt kho tàu đấy, cho dù là ở mạt thế, nàng cũng đã lâu không được ăn.
“Này, nam nhân kia, ngươi đến gần một chút.” Khưu Tiểu Ngư nói với Tiêu Mộc Trạch.
Chữa trị của Khưu Tiểu Ngư có phạm vi khoảng cách, phạm vi khoảng cách vượt quá 3 mét thì không chữa trị được.
Tiêu Mộc Trạch cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn nghe lời tới gần, cầm kiếm cảnh giác đề phòng người Tác-ta khác.
Tiến vào khoảng cách 3 mét xong, Tiêu Mộc Trạch lập tức toàn thân cứng đờ, trong mắt hiện lên kinh hãi, bởi vì hắn cảm nhận được miệng vết thương đang nhanh chóng khỏi hẳn.
Ngay cả dược lực áp chế nội lực trong cơ thể hắn cũng đang tiêu tán, khiến nội lực của hắn dần khôi phục.
Tiêu Mộc Trạch nhìn Khưu Tiểu Ngư với vẻ khiếp sợ, là nàng, rốt cuộc là nàng làm kiểu gì thế?
Sau đó lại nghĩ tới lúc trước mình bị thương nặng, được Khưu Tiểu Ngư cứu xong trên người không có một vết thương.
Đặc biệt là sau đó Khưu Tiểu Ngư đánh hắn thành trọng thương mấy lần lại lập tức chữa khỏi, Tiêu Mộc Trạch vẫn luôn tưởng rằng là ảo giác của mình, không nghĩ tới chuyện này là thật.
“Đừng trừng mắt, lát nữa đánh nhau đừng có mà chết, mạng của ngươi là của ta.” Khưu Tiểu Ngư bá đạo nói, nàng còn chưa xén đủ lông cừu đâu, không thể chết như vậy.
Tiêu Mộc Trạch cảm động, quyết định không so đo chuyện Khưu Tiểu Ngư đánh hắn lúc trước, dù sao cũng là hắn dùng dao găm dọa nàng trước, nàng cũng không phải cố ý.
“Ngươi yên tâm, những người này không phải đối thủ của ta. Còn nữa, ta tên Tiêu Mộc Trạch!” Tiêu Mộc Trạch tự tin nói, đồng thời trong mắt lóe lên sắc bén.
Những người phản bội hắn, một người cũng đừng mơ sống tốt.
Khưu Tiểu Ngư dặn dò Tiêu Mộc Trạch xong thì nhìn về phía Mãnh Lực Sĩ, căn bản không để những lời giới thiệu của Tiêu Mộc Trạch ở trong lòng.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Mộc Trạch bị người ta bỏ qua như vậy, rất tốt, Khưu Tiểu Ngư lại phá lần đầu tiên của hắn!
Khưu Tiểu Ngư: Nhiều lần đầu tiên sẽ quen thôi!
“Giết bọn họ.” Mãnh Lực Sĩ hạ lệnh, lúc này hắn ta không rảnh lo nhiều như thế, cái gì mà công chúa dặn dò hắn ta đều không rảnh lo.
Đấu pháp của Khưu Tiểu Ngư xảo quyệt, bởi vì ở mạt thế đánh nhau đều là chỗ nào trí mạng thì đánh vào chỗ đó, không có kết cấu đáng nói.
Cho nên Mãnh Lực Sĩ căn bản không có cách nào phán đoán được bước tiếp theo Khưu Tiểu Ngư sẽ đánh thế nào, mà tốc độ của hắn ta thì không theo kịp Khưu Tiểu Ngư, cuối cùng cũng cảm nhận được tuyệt vọng của Lang Vương.
“Phụt…” Huyệt thái dương trúng chiêu.
“Rầm…” Phần eo trúng chiêu.
“Rắc…” Khớp xương trúng chiêu.
Bên này Tiêu Mộc Trạch cũng đánh đến tận hứng, đánh người mấy người Tác-ta không có sức phản kháng.
“Sao có thể, rõ ràng là ngươi trúng…” Người Tác-ta còn chưa nói xong đã bị cắt đứt đầu ngã xuống.
Đối với kẻ xâm lược, Tiêu Mộc Trạch giết chưa bao giờ nương tay.
Khưu Tiểu Ngư không giết Mãnh Lực Sĩ, bởi vì lúc này hệ thống tuyên bố nhiệm vụ.
[Kiểm tra thấy có người bệnh… Người bệnh đã tử vong!]
[Kiểm tra thấy có người bệnh… Người bệnh đã tử vong!]
[Kiểm tra thấy có người bệnh… Người bệnh đã tử vong!]
Liên tục mười mấy câu nói vang lên.
Những người này đã bị Tiêu Mộc Trạch giết chết, hệ thống còn chưa kịp tuyên bố nhiệm vụ đã chết, cho nên không tính là nhiệm vụ của nàng thất bại.
Nhưng mà Mãnh Lực Sĩ thì khác, bị Khưu Tiểu Ngư đánh trọng thương còn chưa chết, hệ thống lập tức tuyên bố nhiệm vụ.
[Kiểm tra thấy có người bệnh, mong ký chủ mau chóng chữa trị, nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng 2.5 cân khô bò, nhiệm vụ thất bại sét đánh 5 phút!]
Vì thế Khưu Tiểu Ngư không thể không dừng tấn công, bởi vì lại đánh Mãnh Lực Sĩ chết, đến lúc đó nhiệm vụ của nàng sẽ thất bại.
Cho nên sau này muốn giết người mà nói, vậy phải giết trước khi hệ thống tuyên bố nhiệm vụ.
Mãnh Lực Sĩ cử động khớp xương toàn thân, trong mắt hiện lên nghiêm túc và cẩn thận.
Khưu Tiểu Ngư nhìn mười mấy người Tác-ta, còn có Tiêu Mộc Trạch bị thương, hình như nhân số không bình đẳng.
Hơn nữa Khưu Tiểu Ngư lo lắng khi mình chiến đấu không rảnh lo Tiêu Mộc Trạch, đến lúc đó bị người Tác-ta đánh chết, vậy không phải là nhiệm vụ của nàng thất bại sao?
Khen thưởng là thịt kho tàu đấy, cho dù là ở mạt thế, nàng cũng đã lâu không được ăn.
“Này, nam nhân kia, ngươi đến gần một chút.” Khưu Tiểu Ngư nói với Tiêu Mộc Trạch.
Chữa trị của Khưu Tiểu Ngư có phạm vi khoảng cách, phạm vi khoảng cách vượt quá 3 mét thì không chữa trị được.
Tiêu Mộc Trạch cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn nghe lời tới gần, cầm kiếm cảnh giác đề phòng người Tác-ta khác.
Tiến vào khoảng cách 3 mét xong, Tiêu Mộc Trạch lập tức toàn thân cứng đờ, trong mắt hiện lên kinh hãi, bởi vì hắn cảm nhận được miệng vết thương đang nhanh chóng khỏi hẳn.
Ngay cả dược lực áp chế nội lực trong cơ thể hắn cũng đang tiêu tán, khiến nội lực của hắn dần khôi phục.
Tiêu Mộc Trạch nhìn Khưu Tiểu Ngư với vẻ khiếp sợ, là nàng, rốt cuộc là nàng làm kiểu gì thế?
Sau đó lại nghĩ tới lúc trước mình bị thương nặng, được Khưu Tiểu Ngư cứu xong trên người không có một vết thương.
Đặc biệt là sau đó Khưu Tiểu Ngư đánh hắn thành trọng thương mấy lần lại lập tức chữa khỏi, Tiêu Mộc Trạch vẫn luôn tưởng rằng là ảo giác của mình, không nghĩ tới chuyện này là thật.
“Đừng trừng mắt, lát nữa đánh nhau đừng có mà chết, mạng của ngươi là của ta.” Khưu Tiểu Ngư bá đạo nói, nàng còn chưa xén đủ lông cừu đâu, không thể chết như vậy.
Tiêu Mộc Trạch cảm động, quyết định không so đo chuyện Khưu Tiểu Ngư đánh hắn lúc trước, dù sao cũng là hắn dùng dao găm dọa nàng trước, nàng cũng không phải cố ý.
“Ngươi yên tâm, những người này không phải đối thủ của ta. Còn nữa, ta tên Tiêu Mộc Trạch!” Tiêu Mộc Trạch tự tin nói, đồng thời trong mắt lóe lên sắc bén.
Những người phản bội hắn, một người cũng đừng mơ sống tốt.
Khưu Tiểu Ngư dặn dò Tiêu Mộc Trạch xong thì nhìn về phía Mãnh Lực Sĩ, căn bản không để những lời giới thiệu của Tiêu Mộc Trạch ở trong lòng.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Mộc Trạch bị người ta bỏ qua như vậy, rất tốt, Khưu Tiểu Ngư lại phá lần đầu tiên của hắn!
Khưu Tiểu Ngư: Nhiều lần đầu tiên sẽ quen thôi!
“Giết bọn họ.” Mãnh Lực Sĩ hạ lệnh, lúc này hắn ta không rảnh lo nhiều như thế, cái gì mà công chúa dặn dò hắn ta đều không rảnh lo.
Đấu pháp của Khưu Tiểu Ngư xảo quyệt, bởi vì ở mạt thế đánh nhau đều là chỗ nào trí mạng thì đánh vào chỗ đó, không có kết cấu đáng nói.
Cho nên Mãnh Lực Sĩ căn bản không có cách nào phán đoán được bước tiếp theo Khưu Tiểu Ngư sẽ đánh thế nào, mà tốc độ của hắn ta thì không theo kịp Khưu Tiểu Ngư, cuối cùng cũng cảm nhận được tuyệt vọng của Lang Vương.
“Phụt…” Huyệt thái dương trúng chiêu.
“Rầm…” Phần eo trúng chiêu.
“Rắc…” Khớp xương trúng chiêu.
Bên này Tiêu Mộc Trạch cũng đánh đến tận hứng, đánh người mấy người Tác-ta không có sức phản kháng.
“Sao có thể, rõ ràng là ngươi trúng…” Người Tác-ta còn chưa nói xong đã bị cắt đứt đầu ngã xuống.
Đối với kẻ xâm lược, Tiêu Mộc Trạch giết chưa bao giờ nương tay.
Khưu Tiểu Ngư không giết Mãnh Lực Sĩ, bởi vì lúc này hệ thống tuyên bố nhiệm vụ.
[Kiểm tra thấy có người bệnh… Người bệnh đã tử vong!]
[Kiểm tra thấy có người bệnh… Người bệnh đã tử vong!]
[Kiểm tra thấy có người bệnh… Người bệnh đã tử vong!]
Liên tục mười mấy câu nói vang lên.
Những người này đã bị Tiêu Mộc Trạch giết chết, hệ thống còn chưa kịp tuyên bố nhiệm vụ đã chết, cho nên không tính là nhiệm vụ của nàng thất bại.
Nhưng mà Mãnh Lực Sĩ thì khác, bị Khưu Tiểu Ngư đánh trọng thương còn chưa chết, hệ thống lập tức tuyên bố nhiệm vụ.
[Kiểm tra thấy có người bệnh, mong ký chủ mau chóng chữa trị, nhiệm vụ hoàn thành khen thưởng 2.5 cân khô bò, nhiệm vụ thất bại sét đánh 5 phút!]
Vì thế Khưu Tiểu Ngư không thể không dừng tấn công, bởi vì lại đánh Mãnh Lực Sĩ chết, đến lúc đó nhiệm vụ của nàng sẽ thất bại.
Cho nên sau này muốn giết người mà nói, vậy phải giết trước khi hệ thống tuyên bố nhiệm vụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.