Nông Môn Khoa Cử Chi Kiếm Tiền, Khảo Thí, Dưỡng Gia
Chương 36
Thỏ Nguyệt Quan
30/10/2021
Kết quả của cả đêm triền miên là cả hai người đều không rời giường vào ngày hôm sau.
Một người quá thoải mái khi nghĩ về điều đó, người còn lại thì quá mệt mỏi không động được, Lâm Trạch vung tay quyết định cho mình một ngày nghỉ, mặc kệ nhóm người đang thèm bánh mì hôm nay ở trấn trên.
Buổi sáng mở mắt ra nhìn thấy dấu hôn đầy trên người Chương Tụ, trong lòng Lâm Trạch tự hào không nói nên lời, cũng không cảm thấy xấu hổ chút nào.
Có gì mà xấu hổ, A Tụ là người của hắn, tối qua hai phu phu giao lưu tình cảm là chuyện bình thường, đánh ấn dấu của mình lên phu lang là chuyện hiển nhiên.
Lúc trước là vì Chương Tụ mới nhận thức còn cố kỵ hắn, nên hắn mới giả bộ ra bên ngoài là người nho nhã. Hiện tại A Tụ không đẩy hắn ra chính là ngầm đồng ý cùng hắn sống chung, sao hắn không nắm lấy cơ hội ăn con người ta được, không lên giường với phu lang tức là không phải tướng công tốt.
Lâm Trạch nói rằng hắn có chỉ số IQ cao, và hắn hiểu một số điều về phu lang mình mà không cần nói!
Ý tưởng về chuyện quái đản này trong lòng hắn không nói ra, nếu không Chương Tụ thế nào cũng xấu hổ và giận dữ đá hắn một cái.
Khi Chương Tụ thức dậy nhìn thấy người nào đó xuân phong đắc ý tươi cười, hận không thể đào một cái hố chôn mình ngay.
Cậu vốn là muốn quan sát thật kỹ, dùng thời gian để thấy rõ bản chất con người của hắn, kết quả mơ màng hồ đồ lại bị ăn luôn......
Tuy trong lòng cậu cũng nguyện ý, nhưng Chương Tụ cảm thấy không thích hợp ở chỗ nào đó. Nói từ từ tìm hiểu nhau đâu? Sao cậu bị đưa lên giường một cách không hiểu được!
Lòng đầy ảo não mà Chương Tụ hoàn toàn xem nhẹ việc quả nam cô nam ngủ chung một giường mỗi ngày **.
Bất quá ảo não thì ảo não, nhưng cậu luyến tiếc rời khỏi lòng ngực của Lâm Trạch, khuôn mặt đỏ bừng lén nhìn cằm Lâm Trạch, khóe miệng không ngừng ngọt ngào.
Lâm Trạch càng vui mừng hơn, thiên hạ còn chuyện gì tốt đẹp hơn khi phu lang dính lấy mình? Dĩ nhiên là không.
Nam nhân vào buổi sáng là hưng phấn nhất, nhìn thấy Chương Tụ ngoan ngoãn ỷ lại, Lâm Trạch không nhịn nữa xoay người đem cậu ăn thêm lần nữa, biết được mùi vị liền không dừng được......
Tình cảm phu phu càng thêm nồng nàn, mấy ngày tiếp theo hai người ân ái quả thực chói mù mắt các chủ sạp xung quanh.
Các khách hàng bị tình cảm của hai người đập vào cũng nhấp miệng cười theo, cảm thấy bánh mì bán Lâm Trạch mấy ngày nay càng ngọt ngào hơn.
Chờ đến khi Lâm Trạch tung thẻ 'duy ái bỉ' ra, mọi người đều nhìn Chương Tụ và hiểu ý mỉm cười.
Sau khi cười xong, mọi người đều tò mò về thẻ 'duy ái bỉ ', thứ này quá mới mẻ, làm mọi người không tò mò cũng khó.
Kỳ thật thương nhân cổ đại làm buôn bán cũng nhằm vào giai cấp người mua khác nhau sẽ có cách phục vụ khác nhau, không có gì hiếm lạ khi nhìn thấy đồ ăn, nhưng thực sự không có nhiều người làm giống như Lâm Trạch.
Vì đẩy mạnh tiêu thụ thẻ VIP, Lâm Trạch đã tốn rất nhiều công sức và tiền bạc.
Không chỉ đặt ra nhiều đặc quyền ưu đãi cho loại thẻ này, mà đặc biệt còn tìm thợ đồng chế tác thẻ, vì làm nổi bật sự quý giá của nó, hắn còn đến cửa hàng trang sức nhờ người mạ lên thẻ đồng bốn chữ 'Nhất Kiến Chung Tình' một lớp vàng và một lớp bạc, nhìn rất là sang trọng.
Lâm Trạch tự nhiên sẽ không bỏ ra nhiều tiền vốn để làm như vậy, vì thế các thẻ VIP cũng dựa theo màu sắc để phân biệt đẳng cấp, có ba lại cấp bậc là vàng, bạc và đồng, giá cả cũng mỗi loại sẽ khác nhau, cấp thấp nhất là bán 1 lượng bạc.
Tuy rằng các lão gia, phu nhân, tiểu thư đều có tiền, nhưng bọn họ cũng không phải ngu ngốc, không thể móc tiền ra chỉ vì hắn nói mấy câu được.
Vì vậy để mọi người hiểu rõ hơn về chỗ tốt của thẻ VIP, Lâm Trạch làm ra vài đồ ngọt mới miễn phí cho người nào còn do dự mua thẻ VIP.
Hương vị ngọt ngào của bánh kem bơ, vị giòn tan của bánh quy, vị thơm béo của bánh tart trứng, những người chưa từng được ăn đều bị chinh phục hết.
Phải biết rằng những đồ ngọt này không dễ làm, chỉ có người mua thẻ VIP mới được mua, hơn nữa sau này có đồ ngọt mới đều được mua trước tiên, những phu nhân tiểu thư yêu thích đồ ngọt lại không thiếu mấy lượng bạc liền mua ngay lập tức.
Tên gọi Duy ái bỉ cũng rất hay, ngụ ý dễ nghe, nam nhân cũng có thể mua về lấy lòng tức phụ hay người mình thích.
Mọi người cũng không sợ Lâm Trạch cầm bạc chạy trốn. Thứ nhất bọn họ bỏ bạc ra cũng không có bao nhiêu, thứ hai mọi người đều biết mọi thông tin về Lâm Trạch, dù sao hắn đã từng là tú tài, tránh được hòa thượng nhưng không trốn được miếu!
*************
Ba loại thẻ VIP tổng cộng bán 30 thẻ, 5 thẻ vàng, 10 thẻ bạc và 15 thẻ đồng, bán theo thứ tự là 3 lượng bạc, 2 lượng bạc và 1 lượng bạc, tổng cộng bán được 50 lượng bạc.
Đừng nhìn trấn Nam Dương không lớn, nhưng kẻ có tiền thật sự không ít, mấy lượng bạc này đối với bọn họ như muối bỏ biển thôi.
Trong lòng Lâm Trạch thầm mừng quả nhiên là hàng xa xỉ để kiếm tiền. Vì tránh bán quá nhiều thẻ VIP dẫn tới không còn hiếm lạ nữa, Lâm Trạch thật sự muốn làm nhiều thẻ hơn nữa, tiền này tới quá nhanh.
Những phu nhân tiểu thư đều tiếc khi không kịp mua thẻ VIP, trong lòng thầm nghĩ đợi lần sau phát hành nhất định phải kêu nha hoàn gã sai vặt mua nhanh hơn, để những người khác mua được không đắc ý khoe khoang ra, người giàu ở thời đại nào cũng ganh đua với nhau.
Những người bình thường không đủ tiền mua chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Xét theo tư thế này, cho dù bọn họ có tích lũy đủ bạc cũng chưa chắc đổi được thẻ VIP, bởi vì những người không thiếu tiền đều cướp sạch hết!
Tình huống này làm Lâm Trạch rất vừa lòng, không uổng công hắn bỏ ra nhiều sức lực như vậy, còn tốn số tiền lớn kêu thợ đồng làm cho hắn 'máy đánh trứng' cầm tay đơn giản, dùng để đánh lòng trắng trứng làm bánh kem bơ, tiền vốn bỏ ra cũng rất có giá trị.
Mấy ngày nay thẻ 'duy ái bỉ' trở thành đề tài nổi nhất ở trấn trên......
*********
Sau khi tên tuổi của thẻ VIP được thăng hạng, hôn sự của Trịnh Tiểu Lạc và Hà Hướng Phong cũng tới rồi.
Nói là muốn đi hỗ trợ, Lâm Trạch và Chương Tụ thương lượng một lúc, dứt khoát nghỉ bán hai ngày.
Lúc này Hà gia bỏ tiền ra cho trưởng tử Hà Hướng Phong đón dâu, tất nhiên phần lớn bạc để làm hôn sự vẫn do Hà Hướng Phong tự mình kiếm, dù sao trong nhà còn nhiều huynh đệ độc thân, hắn không thể vì mình liền đem bạc để dành trong nhà lấy hết.
Hà Hướng Phong săn thú rất giỏi, từ lúc bắt đầu đính hôn hắn đều trữ con mồi ướp lại, cho nên có rất nhiều thịt trong hỷ tiệc.
Vốn dĩ Hà gia tính chuẩn bị trong hỷ tiệc là một nồi bún thịt hầm giò heo, một mâm thịt rừng sấy khô, thêm món vài món chay và một mâm màn thầu trộn đủ bột.
Bữa tiệc này ở trong thôn rất là tốt, nhưng đặt trong mắt người ở trấn trên là không đủ tầm.
Trịnh cha lại sĩ diện mời bạn ở trấn trên tới, Hà Hướng Phong sợ hỷ tiệc làm không tốt đắc tội với cha vợ, cho nên mới đưa thêm bánh mì của Lâm Trạch vào, bởi vì bánh mì này là đồ ngọt có tiếng ở trấn trên.
Lâm Trạch cũng hiểu được tâm tình của Hà Hướng Phong, vì nể mặt của Chương Tụ, hắn mới miễn cưỡng làm đầu bếp cho cho người khác.
Dựa theo khẩu vị của người ở đây, hắn giúp Hà Hướng Phong làm 12 món. 4 món thịt, 4 món chay, 2 nguội, thêm 2 món đồ ngọt.
Bốn món thịt là: khâu nhục*, thịt heo kho khoai tây, thịt heo hầm củ cải, tôm rang tỏi.
Khâu nhục*: món thịt kho có nguồn gốc từ Quảng Đông, Trung Quốc. Theo truyền thống, khâu nhục được chế biến khá cầu kì từ thịt ba chỉ sau khi đã được ướp kỹ các loại gia vị và chưng cách thủy trong thời gian dài
Bốn món chay là: canh cải thảo, ba loại rau trộn lạnh, miến trộn rau củ ngũ sắc, rau xào nấm.
Món nguội là: ốc xào cay, thịt rừng sấy khô, cuối cùng đồ ngọt là bánh mì nhân óc chó và khoai lang đỏ ngào đường, món chính vẫn là màn thầu trộn đủ bột.
Tuy nghe thấy có nhiều món quý giá nhưng thật ra nguyên liệu hầu hết là thịt và rau do Hà gia chuẩn bị ban đầu, cũng không có thêm chi phí, giống như tôm ốc là có sẵn trong sông.
Gia cảnh Hà gia kiếm bạc không dễ dàng, cho nên Lâm Trạch vắt hết óc tận dụng những thứ có sẵn, đem nguyên liệu phát huy đến giá trị cao nhất.
Cùng là nguyên liệu giống nhau, làm ra được những món ăn khác nhau chính là do tay nghề của đầu bếp.
Hà Hướng Phong bội phục lại cảm kích Lâm Trạch. Cùng là số tiền như nhau có thể làm ra những ăn khác biệt như vậy.
Hơn nữa Lâm Trạch còn chuẩn bị thẻ 'duy ái bỉ' cho những người bạn của Trịnh cha, đến lúc đó Trịnh cha rất có thể diện với những người bạn ở trấn trên.
Ngoại trừ những cái đó ra, Lâm Trạch chuẩn bị lễ vật cho hai phu phu Trịnh Hà là một cái bánh kem bơ ba tầng.
Điều này gây kinh hỉ cho Trịnh Tiểu Lạc và Trịnh Tiểu Lạc đến mức miệng không khép lại được.
Trời mới biết đồ ngọt của Lâm Trạch nổi tiếng đến mức nào ở trấn trên. Những ngày mà thẻ VIP được tung ra, bất kỳ ai đã ăn qua bánh kem, bánh tart trứng, bánh quy đều nói là mỹ vĩ nhân gian.
Tiếc là bánh kem khó làm, chỉ khách hàng có thẻ VIP mới được mua, giá cả cao không nói, hơn nữa không phải lúc nào cũng có.
Có thể hình dung chiếc bánh kem ba tầng của Lâm Trạch khi đặt bên ngoài có giá trị như thế nào.
Quan trọng nhất vẫn là tâm ý, mặt trên bánh kem còn có tượng tân lang được nặn bằng đường bột, thêm chữ 'bách niên giai lão' thật là làm người thích đến mức cực điểm.
Đừng nói cổ nhân nơi này không có mắt thẩm mỹ, chính Lâm Trạch cũng rất vừa lòng.
Mặc dù hương vị và hình dáng bị hạn chế, cũng không được tinh xảo như những chiếc bánh hiện đại, nhưng hắn đã dốc hết sức để làm ra cái bánh tốt nhất.
Đưa đồ vật tốt như vậy ngoại trừ giao tình ra, Lâm Trạch còn nhân cơ hội để quảng cáo đồ ngọt mới.
Hắn đã nghĩ kỹ rồi, nếu sau này có người tìm hắn làm bánh kem trong các tiệc tân hôn, tiệc mừng thọ, yến tiệc khác, hắn nhất định sẽ thành sư tử mở miệng ra giá đến mức thoải mái.
Đồ ngọt hắn làm đều là thủ công hết, không bán giá cao quả thực phải xin lỗi chính mình! Hơn nữa hắn còn là tú Tài, ăn được đồ ngọt hắn làm chính là phúc khí đó!
Tất nhiên, tặng bánh kem tân hôn cho phu phu Trịnh Hà, Lâm Trạch cũng không quên làm bánh kem cho Chương Tụ, vẫn có thể làm bánh kem vào ngày bái đường thành thân của bọn họ.
Việc thành thân thì đợi một thời gian nữa, hiện tại thời gian gấp gáp, nhưng bánh kem tân hôn có thể ăn trước, thứ tốt đương nhiên phải cho A Tụ của hắn hưởng thụ trước.
Chương Tụ rất vui vẻ, hai phu phu ở nhà tình chàng ý thiếp ăn xong bánh kem, một bên có tình cảm, một bên tràn đầy năng lượng, cuối cùng củi khô bốc lửa lăn lên giường.
Sau đêm 'tân hôn' tình cảm hai người càng thêm như ngọt ngào, như đôi tình nhân trong thời kỳ nồng nhiệt.
Đến ngày thành thân của Trịnh Tiểu Lạc và Hà Hướng Phong hôm nay.
Không có bất ngờ gì xảy ra, những người bạn ở trấn trên của Trịnh cha đến uống rượu mừng rất ngạc nhiên khi thấy bánh mì xuất hiện, đặc biệt là phu nhân hài tử đi cùng, đôi mắt liền sáng lên.
Từ khi Lâm Trạch dùng chiến lược 'marketing bỏ đói' để làm danh tiếng bánh mì cho tới nay, các khách hàng sẽ không chần chừ mua một ổ bánh mì còn phải do dự nửa ngày, bỏ tiền mua rất sảng khoái, mua một lần sẽ mua được lần hai, sợ vừa mới quay đầu liền bán hết.
Mà người ở trấn trên không ít, 800 cái bánh mì thiệt tình không đủ mua, dẫn tới rất nhiều người muốn ăn mà mua không được.
Hiện tại tiểu hài tử ở trấn trên nếu có một ổ bánh mì, nó liền đi ra ngoài dạo một vòng trước mặt các bạn nhỏ khác mà ăn đến đắc ý.
Người lớn cũng không khác gì, cô nương hay tiểu ca được đối tượng tặng hộp bánh 'Nhất Kiến Chung Tình' lập tức khoe ra. Nếu nam nhân chọc tức phụ hay phu lang sinh khí, liền đưa hộp bánh 'Nhất Kiến Chung Tình' ra cũng có thể dỗ người vui vẻ.
Tóm lại, Lâm Trạch lăng xê rất thành công, 'Nhất Kiến Chung Tình' nổi tiếng nhanh đến mức các ông chủ điểm tâm ở trấn trên phản ứng không kịp.
Sau khi Hà Hướng Phong đưa thẻ 'duy ái bỉ' cho những người bạn của Trịnh cha, biểu tình khiếp sợ và kinh ngạc của những người đó khiến khuôn mặt của Trịnh cha tỏa sáng.
Một người quá thoải mái khi nghĩ về điều đó, người còn lại thì quá mệt mỏi không động được, Lâm Trạch vung tay quyết định cho mình một ngày nghỉ, mặc kệ nhóm người đang thèm bánh mì hôm nay ở trấn trên.
Buổi sáng mở mắt ra nhìn thấy dấu hôn đầy trên người Chương Tụ, trong lòng Lâm Trạch tự hào không nói nên lời, cũng không cảm thấy xấu hổ chút nào.
Có gì mà xấu hổ, A Tụ là người của hắn, tối qua hai phu phu giao lưu tình cảm là chuyện bình thường, đánh ấn dấu của mình lên phu lang là chuyện hiển nhiên.
Lúc trước là vì Chương Tụ mới nhận thức còn cố kỵ hắn, nên hắn mới giả bộ ra bên ngoài là người nho nhã. Hiện tại A Tụ không đẩy hắn ra chính là ngầm đồng ý cùng hắn sống chung, sao hắn không nắm lấy cơ hội ăn con người ta được, không lên giường với phu lang tức là không phải tướng công tốt.
Lâm Trạch nói rằng hắn có chỉ số IQ cao, và hắn hiểu một số điều về phu lang mình mà không cần nói!
Ý tưởng về chuyện quái đản này trong lòng hắn không nói ra, nếu không Chương Tụ thế nào cũng xấu hổ và giận dữ đá hắn một cái.
Khi Chương Tụ thức dậy nhìn thấy người nào đó xuân phong đắc ý tươi cười, hận không thể đào một cái hố chôn mình ngay.
Cậu vốn là muốn quan sát thật kỹ, dùng thời gian để thấy rõ bản chất con người của hắn, kết quả mơ màng hồ đồ lại bị ăn luôn......
Tuy trong lòng cậu cũng nguyện ý, nhưng Chương Tụ cảm thấy không thích hợp ở chỗ nào đó. Nói từ từ tìm hiểu nhau đâu? Sao cậu bị đưa lên giường một cách không hiểu được!
Lòng đầy ảo não mà Chương Tụ hoàn toàn xem nhẹ việc quả nam cô nam ngủ chung một giường mỗi ngày **.
Bất quá ảo não thì ảo não, nhưng cậu luyến tiếc rời khỏi lòng ngực của Lâm Trạch, khuôn mặt đỏ bừng lén nhìn cằm Lâm Trạch, khóe miệng không ngừng ngọt ngào.
Lâm Trạch càng vui mừng hơn, thiên hạ còn chuyện gì tốt đẹp hơn khi phu lang dính lấy mình? Dĩ nhiên là không.
Nam nhân vào buổi sáng là hưng phấn nhất, nhìn thấy Chương Tụ ngoan ngoãn ỷ lại, Lâm Trạch không nhịn nữa xoay người đem cậu ăn thêm lần nữa, biết được mùi vị liền không dừng được......
Tình cảm phu phu càng thêm nồng nàn, mấy ngày tiếp theo hai người ân ái quả thực chói mù mắt các chủ sạp xung quanh.
Các khách hàng bị tình cảm của hai người đập vào cũng nhấp miệng cười theo, cảm thấy bánh mì bán Lâm Trạch mấy ngày nay càng ngọt ngào hơn.
Chờ đến khi Lâm Trạch tung thẻ 'duy ái bỉ' ra, mọi người đều nhìn Chương Tụ và hiểu ý mỉm cười.
Sau khi cười xong, mọi người đều tò mò về thẻ 'duy ái bỉ ', thứ này quá mới mẻ, làm mọi người không tò mò cũng khó.
Kỳ thật thương nhân cổ đại làm buôn bán cũng nhằm vào giai cấp người mua khác nhau sẽ có cách phục vụ khác nhau, không có gì hiếm lạ khi nhìn thấy đồ ăn, nhưng thực sự không có nhiều người làm giống như Lâm Trạch.
Vì đẩy mạnh tiêu thụ thẻ VIP, Lâm Trạch đã tốn rất nhiều công sức và tiền bạc.
Không chỉ đặt ra nhiều đặc quyền ưu đãi cho loại thẻ này, mà đặc biệt còn tìm thợ đồng chế tác thẻ, vì làm nổi bật sự quý giá của nó, hắn còn đến cửa hàng trang sức nhờ người mạ lên thẻ đồng bốn chữ 'Nhất Kiến Chung Tình' một lớp vàng và một lớp bạc, nhìn rất là sang trọng.
Lâm Trạch tự nhiên sẽ không bỏ ra nhiều tiền vốn để làm như vậy, vì thế các thẻ VIP cũng dựa theo màu sắc để phân biệt đẳng cấp, có ba lại cấp bậc là vàng, bạc và đồng, giá cả cũng mỗi loại sẽ khác nhau, cấp thấp nhất là bán 1 lượng bạc.
Tuy rằng các lão gia, phu nhân, tiểu thư đều có tiền, nhưng bọn họ cũng không phải ngu ngốc, không thể móc tiền ra chỉ vì hắn nói mấy câu được.
Vì vậy để mọi người hiểu rõ hơn về chỗ tốt của thẻ VIP, Lâm Trạch làm ra vài đồ ngọt mới miễn phí cho người nào còn do dự mua thẻ VIP.
Hương vị ngọt ngào của bánh kem bơ, vị giòn tan của bánh quy, vị thơm béo của bánh tart trứng, những người chưa từng được ăn đều bị chinh phục hết.
Phải biết rằng những đồ ngọt này không dễ làm, chỉ có người mua thẻ VIP mới được mua, hơn nữa sau này có đồ ngọt mới đều được mua trước tiên, những phu nhân tiểu thư yêu thích đồ ngọt lại không thiếu mấy lượng bạc liền mua ngay lập tức.
Tên gọi Duy ái bỉ cũng rất hay, ngụ ý dễ nghe, nam nhân cũng có thể mua về lấy lòng tức phụ hay người mình thích.
Mọi người cũng không sợ Lâm Trạch cầm bạc chạy trốn. Thứ nhất bọn họ bỏ bạc ra cũng không có bao nhiêu, thứ hai mọi người đều biết mọi thông tin về Lâm Trạch, dù sao hắn đã từng là tú tài, tránh được hòa thượng nhưng không trốn được miếu!
*************
Ba loại thẻ VIP tổng cộng bán 30 thẻ, 5 thẻ vàng, 10 thẻ bạc và 15 thẻ đồng, bán theo thứ tự là 3 lượng bạc, 2 lượng bạc và 1 lượng bạc, tổng cộng bán được 50 lượng bạc.
Đừng nhìn trấn Nam Dương không lớn, nhưng kẻ có tiền thật sự không ít, mấy lượng bạc này đối với bọn họ như muối bỏ biển thôi.
Trong lòng Lâm Trạch thầm mừng quả nhiên là hàng xa xỉ để kiếm tiền. Vì tránh bán quá nhiều thẻ VIP dẫn tới không còn hiếm lạ nữa, Lâm Trạch thật sự muốn làm nhiều thẻ hơn nữa, tiền này tới quá nhanh.
Những phu nhân tiểu thư đều tiếc khi không kịp mua thẻ VIP, trong lòng thầm nghĩ đợi lần sau phát hành nhất định phải kêu nha hoàn gã sai vặt mua nhanh hơn, để những người khác mua được không đắc ý khoe khoang ra, người giàu ở thời đại nào cũng ganh đua với nhau.
Những người bình thường không đủ tiền mua chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Xét theo tư thế này, cho dù bọn họ có tích lũy đủ bạc cũng chưa chắc đổi được thẻ VIP, bởi vì những người không thiếu tiền đều cướp sạch hết!
Tình huống này làm Lâm Trạch rất vừa lòng, không uổng công hắn bỏ ra nhiều sức lực như vậy, còn tốn số tiền lớn kêu thợ đồng làm cho hắn 'máy đánh trứng' cầm tay đơn giản, dùng để đánh lòng trắng trứng làm bánh kem bơ, tiền vốn bỏ ra cũng rất có giá trị.
Mấy ngày nay thẻ 'duy ái bỉ' trở thành đề tài nổi nhất ở trấn trên......
*********
Sau khi tên tuổi của thẻ VIP được thăng hạng, hôn sự của Trịnh Tiểu Lạc và Hà Hướng Phong cũng tới rồi.
Nói là muốn đi hỗ trợ, Lâm Trạch và Chương Tụ thương lượng một lúc, dứt khoát nghỉ bán hai ngày.
Lúc này Hà gia bỏ tiền ra cho trưởng tử Hà Hướng Phong đón dâu, tất nhiên phần lớn bạc để làm hôn sự vẫn do Hà Hướng Phong tự mình kiếm, dù sao trong nhà còn nhiều huynh đệ độc thân, hắn không thể vì mình liền đem bạc để dành trong nhà lấy hết.
Hà Hướng Phong săn thú rất giỏi, từ lúc bắt đầu đính hôn hắn đều trữ con mồi ướp lại, cho nên có rất nhiều thịt trong hỷ tiệc.
Vốn dĩ Hà gia tính chuẩn bị trong hỷ tiệc là một nồi bún thịt hầm giò heo, một mâm thịt rừng sấy khô, thêm món vài món chay và một mâm màn thầu trộn đủ bột.
Bữa tiệc này ở trong thôn rất là tốt, nhưng đặt trong mắt người ở trấn trên là không đủ tầm.
Trịnh cha lại sĩ diện mời bạn ở trấn trên tới, Hà Hướng Phong sợ hỷ tiệc làm không tốt đắc tội với cha vợ, cho nên mới đưa thêm bánh mì của Lâm Trạch vào, bởi vì bánh mì này là đồ ngọt có tiếng ở trấn trên.
Lâm Trạch cũng hiểu được tâm tình của Hà Hướng Phong, vì nể mặt của Chương Tụ, hắn mới miễn cưỡng làm đầu bếp cho cho người khác.
Dựa theo khẩu vị của người ở đây, hắn giúp Hà Hướng Phong làm 12 món. 4 món thịt, 4 món chay, 2 nguội, thêm 2 món đồ ngọt.
Bốn món thịt là: khâu nhục*, thịt heo kho khoai tây, thịt heo hầm củ cải, tôm rang tỏi.
Khâu nhục*: món thịt kho có nguồn gốc từ Quảng Đông, Trung Quốc. Theo truyền thống, khâu nhục được chế biến khá cầu kì từ thịt ba chỉ sau khi đã được ướp kỹ các loại gia vị và chưng cách thủy trong thời gian dài
Bốn món chay là: canh cải thảo, ba loại rau trộn lạnh, miến trộn rau củ ngũ sắc, rau xào nấm.
Món nguội là: ốc xào cay, thịt rừng sấy khô, cuối cùng đồ ngọt là bánh mì nhân óc chó và khoai lang đỏ ngào đường, món chính vẫn là màn thầu trộn đủ bột.
Tuy nghe thấy có nhiều món quý giá nhưng thật ra nguyên liệu hầu hết là thịt và rau do Hà gia chuẩn bị ban đầu, cũng không có thêm chi phí, giống như tôm ốc là có sẵn trong sông.
Gia cảnh Hà gia kiếm bạc không dễ dàng, cho nên Lâm Trạch vắt hết óc tận dụng những thứ có sẵn, đem nguyên liệu phát huy đến giá trị cao nhất.
Cùng là nguyên liệu giống nhau, làm ra được những món ăn khác nhau chính là do tay nghề của đầu bếp.
Hà Hướng Phong bội phục lại cảm kích Lâm Trạch. Cùng là số tiền như nhau có thể làm ra những ăn khác biệt như vậy.
Hơn nữa Lâm Trạch còn chuẩn bị thẻ 'duy ái bỉ' cho những người bạn của Trịnh cha, đến lúc đó Trịnh cha rất có thể diện với những người bạn ở trấn trên.
Ngoại trừ những cái đó ra, Lâm Trạch chuẩn bị lễ vật cho hai phu phu Trịnh Hà là một cái bánh kem bơ ba tầng.
Điều này gây kinh hỉ cho Trịnh Tiểu Lạc và Trịnh Tiểu Lạc đến mức miệng không khép lại được.
Trời mới biết đồ ngọt của Lâm Trạch nổi tiếng đến mức nào ở trấn trên. Những ngày mà thẻ VIP được tung ra, bất kỳ ai đã ăn qua bánh kem, bánh tart trứng, bánh quy đều nói là mỹ vĩ nhân gian.
Tiếc là bánh kem khó làm, chỉ khách hàng có thẻ VIP mới được mua, giá cả cao không nói, hơn nữa không phải lúc nào cũng có.
Có thể hình dung chiếc bánh kem ba tầng của Lâm Trạch khi đặt bên ngoài có giá trị như thế nào.
Quan trọng nhất vẫn là tâm ý, mặt trên bánh kem còn có tượng tân lang được nặn bằng đường bột, thêm chữ 'bách niên giai lão' thật là làm người thích đến mức cực điểm.
Đừng nói cổ nhân nơi này không có mắt thẩm mỹ, chính Lâm Trạch cũng rất vừa lòng.
Mặc dù hương vị và hình dáng bị hạn chế, cũng không được tinh xảo như những chiếc bánh hiện đại, nhưng hắn đã dốc hết sức để làm ra cái bánh tốt nhất.
Đưa đồ vật tốt như vậy ngoại trừ giao tình ra, Lâm Trạch còn nhân cơ hội để quảng cáo đồ ngọt mới.
Hắn đã nghĩ kỹ rồi, nếu sau này có người tìm hắn làm bánh kem trong các tiệc tân hôn, tiệc mừng thọ, yến tiệc khác, hắn nhất định sẽ thành sư tử mở miệng ra giá đến mức thoải mái.
Đồ ngọt hắn làm đều là thủ công hết, không bán giá cao quả thực phải xin lỗi chính mình! Hơn nữa hắn còn là tú Tài, ăn được đồ ngọt hắn làm chính là phúc khí đó!
Tất nhiên, tặng bánh kem tân hôn cho phu phu Trịnh Hà, Lâm Trạch cũng không quên làm bánh kem cho Chương Tụ, vẫn có thể làm bánh kem vào ngày bái đường thành thân của bọn họ.
Việc thành thân thì đợi một thời gian nữa, hiện tại thời gian gấp gáp, nhưng bánh kem tân hôn có thể ăn trước, thứ tốt đương nhiên phải cho A Tụ của hắn hưởng thụ trước.
Chương Tụ rất vui vẻ, hai phu phu ở nhà tình chàng ý thiếp ăn xong bánh kem, một bên có tình cảm, một bên tràn đầy năng lượng, cuối cùng củi khô bốc lửa lăn lên giường.
Sau đêm 'tân hôn' tình cảm hai người càng thêm như ngọt ngào, như đôi tình nhân trong thời kỳ nồng nhiệt.
Đến ngày thành thân của Trịnh Tiểu Lạc và Hà Hướng Phong hôm nay.
Không có bất ngờ gì xảy ra, những người bạn ở trấn trên của Trịnh cha đến uống rượu mừng rất ngạc nhiên khi thấy bánh mì xuất hiện, đặc biệt là phu nhân hài tử đi cùng, đôi mắt liền sáng lên.
Từ khi Lâm Trạch dùng chiến lược 'marketing bỏ đói' để làm danh tiếng bánh mì cho tới nay, các khách hàng sẽ không chần chừ mua một ổ bánh mì còn phải do dự nửa ngày, bỏ tiền mua rất sảng khoái, mua một lần sẽ mua được lần hai, sợ vừa mới quay đầu liền bán hết.
Mà người ở trấn trên không ít, 800 cái bánh mì thiệt tình không đủ mua, dẫn tới rất nhiều người muốn ăn mà mua không được.
Hiện tại tiểu hài tử ở trấn trên nếu có một ổ bánh mì, nó liền đi ra ngoài dạo một vòng trước mặt các bạn nhỏ khác mà ăn đến đắc ý.
Người lớn cũng không khác gì, cô nương hay tiểu ca được đối tượng tặng hộp bánh 'Nhất Kiến Chung Tình' lập tức khoe ra. Nếu nam nhân chọc tức phụ hay phu lang sinh khí, liền đưa hộp bánh 'Nhất Kiến Chung Tình' ra cũng có thể dỗ người vui vẻ.
Tóm lại, Lâm Trạch lăng xê rất thành công, 'Nhất Kiến Chung Tình' nổi tiếng nhanh đến mức các ông chủ điểm tâm ở trấn trên phản ứng không kịp.
Sau khi Hà Hướng Phong đưa thẻ 'duy ái bỉ' cho những người bạn của Trịnh cha, biểu tình khiếp sợ và kinh ngạc của những người đó khiến khuôn mặt của Trịnh cha tỏa sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.