Chương 24: Không thể tiếp tục giả vờ
Phó Ngũ Dao
05/09/2022
Chuông điện thoại vang lên hồi lâu, anh đang định lên tiếng thì nghe thấy giọng nam nhàn nhạt từ đầu bên kia.
Anh nói: “Vi Nguyệt hôm nay không cẩn thận tiếp xúc với rượu, dị ứng một chút, đã ngủ rồi.”
Giọng nói trầm thấp lười biếng của Châu Kinh Duy quá mức đặc biệt, Triệu Hàn Trầm vừa nghe từ đầu tiên đã nhận ra.
Khớp tay cầm điện thoại của anh siết đến tái đi, trái tim như bị ai đó nắm lấy, ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn.
Anh có chậm chạp đến mức nào đi nữa, hiện tại cũng không thể không phát hiện ra.
Châu Kinh Duy là ai?
Ngoài mặt đến tính cách đều rất lạnh nhạt.
Anh sao có thể đem một người phụ nữ về nhà mình.
Triệu Hàn Trầm hô hấp hơi nặng nề, đột nhiên cười lạnh: “Ngủ rồi? Tại sao có ấy lại ngủ ở chỗ anh?”
Châu Kinh Duy không nói gì, anh càng tức giận hơn: “Châu Kinh Duy, tôi hỏi anh, anh mang Trình Vi Nguyệt về nhà mình là có ý gì? Nói chuyện!”
Đầu bên kia điện thoại, hành lang ánh sáng lờ mờ, Châu Kinh Duy đã đóng cửa phòng lại.
Tay anh đặt trên tay nắm cửa, rũ mi, thái độ trấn định bình tĩnh.
Anh nói: “Hàn Trầm, tôi rất lâu trước đây đã nói với anh, tôi yêu Vi Nguyệt.”
Tâm tình của Triệu Hàn Trầm lúc này, đã không thể hít một ngụm khí lạnh có thể diễn tả được.
Giọng nói của anh run lên, phẫn nộ cùng kích động quấn lấy trái tim của anh, mang theo sự đau đớn và thống khổ khó nói thành lời.
“Châu Kinh Duy, tôi mẹ nó coi anh là anh em!”
Anh nghiến răng nói ra từng từ, hai mắt đỏ ngầu, vẻ mặt có chút dữ tợn: “Anh vậy mà lại hồi báo tôi như thế này?”
“Anh trước kia không phải nói, phụ nữ bên cạnh anh, bất luận tôi nhìn trúng ai, đều sẽ giao cho tôi sao? Tôi không muốn ai khác, chỉ muốn Trình Vi Nguyệt.”
Mỗi một từ Châu Kinh Duy nói, giống như đang tát vào mặt Triệu Hàn Trầm.
Mỗi một cái tát, đều là cái giá của sự điên cuồng thời thiếu niên của anh.
Triệu Hàn Trầm cắn chặt răng, quai hàm căng lên.
Anh xác thực đã từng nói như vậy, anh đúng là có nói qua.
Lúc đó Kiều Tịnh Tuyết kết hôn, anh trải qua một cuộc sống thanh sắc khuyển mã*, xá thực có nói với Châu Kinh Duy đang ở nước ngoài: “Những người phụ nữ này chẳng qua chỉ là thế thân, làm gì có thích, cậu nếu như nhìn trúng ai, tôi tặng cho cậu.”
*Thanh sắc khuyển mã (声色犬马): mình có lên mạng để tra nghĩa cơ mà nó ra đọc thấy sợ quá, đưa vào cũng thấy hơi quá. Tóm lại nó kiểu như là một cuộc sống nhục dục không tốt miếng nào
Anh nói: “Vi Nguyệt hôm nay không cẩn thận tiếp xúc với rượu, dị ứng một chút, đã ngủ rồi.”
Giọng nói trầm thấp lười biếng của Châu Kinh Duy quá mức đặc biệt, Triệu Hàn Trầm vừa nghe từ đầu tiên đã nhận ra.
Khớp tay cầm điện thoại của anh siết đến tái đi, trái tim như bị ai đó nắm lấy, ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn.
Anh có chậm chạp đến mức nào đi nữa, hiện tại cũng không thể không phát hiện ra.
Châu Kinh Duy là ai?
Ngoài mặt đến tính cách đều rất lạnh nhạt.
Anh sao có thể đem một người phụ nữ về nhà mình.
Triệu Hàn Trầm hô hấp hơi nặng nề, đột nhiên cười lạnh: “Ngủ rồi? Tại sao có ấy lại ngủ ở chỗ anh?”
Châu Kinh Duy không nói gì, anh càng tức giận hơn: “Châu Kinh Duy, tôi hỏi anh, anh mang Trình Vi Nguyệt về nhà mình là có ý gì? Nói chuyện!”
Đầu bên kia điện thoại, hành lang ánh sáng lờ mờ, Châu Kinh Duy đã đóng cửa phòng lại.
Tay anh đặt trên tay nắm cửa, rũ mi, thái độ trấn định bình tĩnh.
Anh nói: “Hàn Trầm, tôi rất lâu trước đây đã nói với anh, tôi yêu Vi Nguyệt.”
Tâm tình của Triệu Hàn Trầm lúc này, đã không thể hít một ngụm khí lạnh có thể diễn tả được.
Giọng nói của anh run lên, phẫn nộ cùng kích động quấn lấy trái tim của anh, mang theo sự đau đớn và thống khổ khó nói thành lời.
“Châu Kinh Duy, tôi mẹ nó coi anh là anh em!”
Anh nghiến răng nói ra từng từ, hai mắt đỏ ngầu, vẻ mặt có chút dữ tợn: “Anh vậy mà lại hồi báo tôi như thế này?”
“Anh trước kia không phải nói, phụ nữ bên cạnh anh, bất luận tôi nhìn trúng ai, đều sẽ giao cho tôi sao? Tôi không muốn ai khác, chỉ muốn Trình Vi Nguyệt.”
Mỗi một từ Châu Kinh Duy nói, giống như đang tát vào mặt Triệu Hàn Trầm.
Mỗi một cái tát, đều là cái giá của sự điên cuồng thời thiếu niên của anh.
Triệu Hàn Trầm cắn chặt răng, quai hàm căng lên.
Anh xác thực đã từng nói như vậy, anh đúng là có nói qua.
Lúc đó Kiều Tịnh Tuyết kết hôn, anh trải qua một cuộc sống thanh sắc khuyển mã*, xá thực có nói với Châu Kinh Duy đang ở nước ngoài: “Những người phụ nữ này chẳng qua chỉ là thế thân, làm gì có thích, cậu nếu như nhìn trúng ai, tôi tặng cho cậu.”
*Thanh sắc khuyển mã (声色犬马): mình có lên mạng để tra nghĩa cơ mà nó ra đọc thấy sợ quá, đưa vào cũng thấy hơi quá. Tóm lại nó kiểu như là một cuộc sống nhục dục không tốt miếng nào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.