Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển

Chương 641: Khai Trương Rầm Rộ

Quỹ Họa Tình Vũ

21/12/2022

Danh tiếng của món Phật nhảy tường đã anh lan xa từ khi “Dược thiện phường” còn chưa khai trương, thậm chí còn có rất nhiều người quyền quý đặt trước. Đương nhiên là nhóm người Thái thượng hoàng, Viên đại nho có công rất lớn trong việc này, họ đều dốc sức tuyên truyền.

Người nấu Phật nhảy tường là Dương Liễu và một nha đầu tâm phúc của nàng ta. Thiên phú nấu nướng của Dương Liễu rất cao, học một thời gian đã được chủ nhân công nhận khả năng nấu Phật nhảy tường. Kim Hoàn, nha đầu tâm phúc của nàng ta khống chế lửa có hơi kém hơn một xíu. Nhưng mà sau khi Dược thiện phường khai trương, Kim Hoan tiến bộ thần tốc, chẳng bao lâu sau có thể một mình phụ trách một mảng rôi!

“Dược thiện phường Dư Ký” khai trương long trọng vào ngày mùng sáu tháng Sáu. Tuy rằng khai trương vào giữa mùa hè nhưng thời tiết nóng bức cũng không thể làm phai nhạt đi lòng mong chờ của các quyền quý trong Kinh thành. Khoa trương hơn là các bàn ăn trong cửa hàng đã sớm bị đặt chỗ hết từ một tháng trước. Mỗi ngày cửa hàng chỉ bán mười hũ “Phật nhảy tường”, vì mười hũ Phật nhảy tường này, các quyền quý và phú thương trong Kinh thành tranh nhau đến chảy máu đầu!

Ngày đầu tiên cửa hàng khai trương, rất nhiều “Đại lão” có thân phận tôn quý trong Kinh thành đều đến “Dược thiện phường Dư Ký”, tham gia lễ yết biển. Thái thượng hoàng, Đoan vương, Tĩnh vương, Táp vương và các Vương phi, Thế tử, Thế tử phi,... tất cả chiếm hai bàn lớn, có lẽ đây sắp trở thành buổi tụ họp của hoàng thân quốc thích rồi. Vinh Quốc công, Định Viễn hầu, Viên tể tướng, Vu thị lang, Hồng tư lự khanh Lý đại nhân... đều dẫn con gái đến chúc mừng.

Còn có nhiều người lạ ngày thường chẳng quen thân gì, Tiểu Thảo còn chẳng nhận ra mặt cũng đến chung vui. Người ta quyền cao chức trọng, lại mang lễ vật đến chúc mừng, nàng chẳng thể nào đuổi người ta ra ngoài được. Hơn nữa bình thường bọn họ cũng có qua lại với Tiểu Thảo và Phòng gia. Hơn ba mươi nhã gian trên lầu mới đủ để xếp hết chỗ cho bọn họ. Tiểu Thảo vô cùng nghi ngờ, một vài người đến đây ngày hôm nay là vì muốn nếm thử dược thiện mà thôi.

Thôi kệ vậy! Nàng lập tức đến bếp sau, nâng cao tinh thần cho đám đầu bếp trong bếp: “Khách đến hôm nay không giàu thì sang. Họ đều là khách hàng tiềm năng của Dược thiện phường chúng ta, chúng ta có thể nổi tiếng ngay hay không đều phải nhờ vào những ngươi đó! Đừng đập bảng hiệu vàng ‘Dư Ký của chúng ta!”

Thấy mấy dược thiện sư khá hướng nội vẻ mặt căng thẳng thì nàng lập tức an ủi: “Bình tĩnh nào! Người đến Dược thiện phường của chúng ta, dù hắn ở bên ngoài lợi hại thế nào, đến chỗ chúng ta chỉ có một thân phận, là khách! Tay nghề của mỗi người các ngươi đều được tuyển chọn kĩ càng, rất nhiều người đã trò giỏi hơn thầy. Chỉ cần phát huy như bình thường thì nhất định có thể khiến bọn họ kinh ngạc!!”

Nàng nói vậy thật ra cũng đã trấn an được mấy dược thiện sư này. Có mấy fan của Tiểu Thảo còn nhiệt huyết dâng trào, nhao nhao muốn thể hiện, để chủ tử thấy cố gắng và tay nghề của mình. Chủ tử nói, tương lai Dược thiện phường nhất định sẽ mở chi nhánh, một mình Dương Liễu không thể quản lý hết được nên cần có người san sẻ trách nhiệm này với nàng ta. Chuyện này giống như treo củ cải trước mặt lừa, khiến cho mấy dược thiện sư có chí tiến thủ kia càng cố gắng làm việc hơn.

Chưa nói tới chức chưởng sự, nói đến đãi ngộ của Dược thiện phường này vậy! Tất cả dược thiện sư, ngoài lương cơ bản ra, mỗi một hũ Phật nhảy tường bọn họ đều được chia tiền hoa hồng. Nói cách khác, ai được gọi nấu nhiều nhất thì tiền lương người đó càng cao. Điều này khiến bọn họ càng thêm cố gắng khi nấu món dược thiện chuyên môn của mình, đã ngon càng ngon hơn, cố gắng mỗi lần nấu đều khiến món ăn đạt đến mức hoàn hảo.

Một đoạn thời gian khá dài sau, sự kiện Dược thiện phường Dư Ký khai trương vẫn được mọi người bàn tán rất sôi nổi. Không nói đến lúc nó khai trương còn có những màn biểu diễn mới lạ, chỉ nói đến những nhân vật đứng đầu đến chúc mừng kia thôi gần như đã là nửa số quan viên tam phẩm trên triều đình rồi.

Hoàng thân quốc thích gần như đều đến hết, ngay cả Hoàng thượng cũng tự tay đề từ cho Dược thiện phường, được treo ở sảnh chính trong lầu một, vừa vào cửa là có thể nhìn thấy! Đại hoàng tử đã được nhận định làm Thái tử cũng tự đến Dược thiện phường thưởng thức dược thiện, còn đánh giá rất cao.



Đúng như Tiểu Thảo nói, các khách quý đến chúc mừng hôm nay, sau khi ăn xong bữa dược thiện ngon miệng đậm đà này thì lập tức trở thành fan trung thành của Dược thiện phường. Soi gương những sản nghiệp khác của “Dư Ký”, họ quyết định ra tay giành chỗ trước, gần như nhà nào nhà nấy đều đặt trước dược thiện.

Dù sao diện tích của Dược thiện phường Dư Ký có hạn, mỗi ngày chỉ có thể chứa một số lượng khách nhất định. Vì muốn càng nhiều người có thể nếm được dược thiện vừa ngon vừa dưỡng sinh, Dược thiện phường quyết định triển khai dịch vụ giao hàng. Hàng đặt trước có thể tự đến lấy hoặc có thể giao tận nhà. Nhưng nếu giao tận nhà phải trả thêm phí giao hàng! 2

Dược thiện phường cũng có chế độ hội viên, thẻ kim cương và thẻ vàng còn có thể hưởng thụ dịch vụ bắt mạch của ngự y, dựa vào mạch tượng để nấu dược thiện phù hợp. Nếu trong vòng một tháng mà bệnh không chuyển biến tốt thì sẽ trả lại toàn bộ tiền! Còn những hội viên khác cũng có thể cầm mạch án đến để Dược thiện phường lập ra phác đồ điều dưỡng phù hợp, nhưng mà phải trả tiền đấy!

Thật ra thì trên tường ở lầu một Dược thiện phường có ghi giới thiệu mỗi loại dược thiện và công dụng của nó. Ngoài cái này ra, mỗi căn phòng nhỏ đều có một quyển thực đơn, trong thực đơn cũng vẽ dược thiện và giới thiệu về nó. Chỉ riêng việc làm ra thực đơn này thôi Tiểu Thảo đã tốn không ít công sức, mời họa sĩ danh gia nổi tiếng trong Kinh thành ra tay.

Vị họa sĩ Thái đấu này là do Viên đại nho giới thiệu cho Tiểu Thảo. Tiểu Thảo vừa nói ra yêu cầu của mình, vị họa sĩ danh gia này đã lập tức thay đổi vẻ mặt. Nếu không phải nể mặt bạn cũ Viên Tư Niên, ông ta đã sớm đá bay người này ra khỏi cửa rồi.

Tranh vẽ của ông ở Kinh thành nghìn vàng khó mua, giờ lại muốn ông ta vẽ đồ ăn, đúng là sỉ nhục mà! Nhưng mà ông ta có thể trở thành bạn tốt tâm giao của Viên Tư Niên, hai người cũng có sở thích chung là thưởng thức đồ ăn ngon!

Người này vì muốn vẽ được một bức tranh đẹp đã đi khắp thiên hạ, cũng tự xưng đã ăn hết món ngon trong thiên hạ. Hơn nữa lúc ở chung hai người đều khoe mình đã ăn món ngon nào, còn ý đồ áp đảo đối phương.

Đừng nhìn vị Thái đấu có vị trí cao trong giới hội họa này lúc đầu tức giận như thế nào, kiên quyết từ chối ra sao. Viên Tư Niên chỉ cười cười, nói một câu: “Giúp chuyện này, miễn phí ăn ‘Phật nhảy tường một năm!!”

Món “Phật nhảy tường” vị Thái đấu này đã nghe bao nhiêu người nói. Bạn tốt của ông ta đã hình dung món này trên trời dưới đất khó tìm thế nào, đã sớm gọi con sâu ham ăn trong bụng ông ta ra. Đã rất nhiều lần ông ta tiếc hùi tiếc hụt vì không tạo được mối quan hệ với Dư gia, lại không dám mặt dày đến ăn chùa uống chùa cùng ông bạn già, bản thân ông ta đã sớm bị món “Phật nhảy tường” này hấp dẫn đến ngứa ngáy trong lòng.

Vừa nghe cuối cùng cũng có thể được thưởng thức “Phật nhảy tường” như mong muốn, hơn nữa còn là miễn phí một năm!! Sự kiên trì của một văn nhân, sự dè dặt của một nhà nghệ thuật đều bị ông ta vứt sau đầu.

“Dược thiện phường Dư Ký” lại nổi tiếng, nhưng không phải vì hương vị của dược thiện, hiệu quả trị liệu, phục vụ... này nọ mà là vì quyển thực đơn nho nhỏ trong bao gian kia là tác phẩm của Lâm Lão! Rất nhiều văn nhân mặc khách thấy quyển thực đơn này mà đỏ cả mặt, rất muốn trộm quyển thực đơn này về, treo trên tường trong thư phòng ngắm mỗi ngày...



Người phục vụ trong nhã gian Dược thiện phường có nhiệm vụ rất quan trọng, ngoài việc phục vụ tốt khách quý ra còn phải đề phòng thực đơn bị người khác trộm mất, hoặc bị xé một trang...

Tóm lại, “Dược thiện phường Dư Ký” nổi như cồn trong Kinh thành. Sống trong Kinh thành mà không biết đến Dược thiện phường Dư Ký nhất định sẽ bị chê cười là đồ nhà quê!

Đề tài liên quan đến Dược thiện phường được nói nhiều nhất là công hiệu của nó. Bọn họ lại dám tự tin cam đoan một tháng không thấy hiệu quả sẽ trả lại toàn bộ tiền! Những hội viên thẻ vàng có bệnh trong người, mỗi ngày đều kiên trì uống dược thiện, thân thể tốt lên trông thấy.

Chứng đau nửa đầu của Thái sư, chứng mất ngủ của lão thái quân nhà Lại bộ thượng thư, bệnh khí huyết của phu nhân Thiểu chiêm sự... đều không thuốc tự khỏi một cách thần kỳ! Sau một tháng, Dư Ký lại sắp xếp ngự y khám bệnh, sự thật rành rành ngay trước mắt đã trở thành biển quảng cáo chạy bằng cơm của Dược thiện phường.

Nội dung được bàn tán nhiều thứ hai là hương vị của dược thiện. Người bình thường vừa nghe đến từ “Dược thiện” sẽ luôn cảm thấy sẽ có mùi dược liệu, vậy thì ngươi lầm rồi! Dược thiện của “Dược thiện phường Dư Ký”, nếu không nói là dược thiện ngươi sẽ không biết món ăn này được nấu từ các vị thuốc. Mỗi một món dược thiện ngon không kém gì đồ ăn của “Trân Tu lâu”. Đồ ăn vừa ngon vừa dưỡng sinh, sao có thể không nổi danh?

Đương nhiên là dược thiện như vậy không phải ai cũng có thể ăn được! Nội dung được bàn tán thứ ba chính là giá tiền!! Một món dược thiện nhìn nguyên liệu rất bình thường cũng phải trăm lượng bạc, bên trong có bỏ dược liệu quý giá trăm tuổi trở lên, trả cái cái giá này cũng không quá cao! Không có dược liệu tốt thì sao có thể có hiệu quả tốt như vậy.

Còn món tủ “Phật nhảy tường” của Dược thiện phường, ngoài dược liệu ra còn có nhiều nguyên liệu nấu ăn đắt tiền, sơn hào hải vị đều tập trung trong một cái hũ, giá tiền càng không rẻ. Một hũ Phật nhảy tường năm trăm lượng bạc mà vẫn còn rất nhiều người muốn cướp mua. Mỗi ngày mười phần mà danh sách đặt trước đã dài đến ba tháng sau. Nghèo khó hạn chế tưởng tượng bản thân, chỉ có thể xúc động cảm thán trong Kinh thành có quá nhiều người có tiền!

Nếu bọn họ biết dược liệu quý giá trên trăm tuổi họ nghĩ chỉ là nước ngâm từ một hòn đá nhỏ, khẳng định sẽ mắng Tiểu Thảo cướp tiền!!

Mỗi ngày, dược thiện sư của Dược thiện phường đều nhận một loại nước phối đặc thù- nước linh thạch. Tiểu Thảo nói với bên ngoài đây là loại nước đun từ hơn mười loại dược liệu trân quý. Mỗi một món dược thiện bình thường nhỏ một giọt, còn “Phật nhảy tường” thì nhỏ hai giọt. Đạo lý “Hăng quá hóa dở” ai cũng biết, phải đề phòng có người nhỏ nhiều nước linh thạch hơn, hiệu quả quá rõ ràng sẽ khiến người khác sợ hãi.

Thật ra thì mấy người đó nói không sai. Dược thiện phường này của Tiểu Thảo chẳng khác nào nhặt tiền rơi trên đất, hơn nữa còn là dùng ôm đống tiền trên đất. Theo thống kê tạm thời, doanh thu một ngày của “Dược thiện phường Dư Ký” ngang với Trân Tu lâu bán chạy đồ ăn trong một tháng.

Dược thiện phường khai trương không bao lâu thì Chu Tam thiếu dẫn theo vợ mình- fan ruột của Dư Tiểu Thảo đến thăm hỏi. Hắn cố tình nửa thật nửa giả than phiền với nàng, nói nàng đoạt mất một nửa thị trường buôn bán của hắn, nếu còn tiếp tục như vậy, Trân Tu lâu chắc chắn phải đóng cửa. Hắn còn chưa nói xong đã bị Tiểu Thảo nói cho không phản bác lại được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook