Chương 14: Bài Học Đầu Tiên
Sora Fuyu
10/01/2017
- Được rồi! Hôm nay chúng ta sẽ học về các nguyên tố cơ bản! Cả lớp chú ý lắng nghe! Bài này rất quan trọng trong việc sử dụng năng lực của các ngươi. Xung quanh chúng ta luôn tồn tại bốn nguyên tố chính yếu: Thủy, Phong, Hỏa, Thổ. Mỗi người sẽ sử dụng được một nguyên tố hoặc có thể nhiều hơn, song song đó còn tồn tại các nguyên tố khác: Mộc, Kim,... Cũng như năng lực bẩm sinh khác: Thôi miên, dịch chuyển tức thời,... vân vân. Nhưng! - Yume nghiêm túc nhấn mạnh - Tất cả Học Viên đều có điểm chung, đó là sức mạnh cơ thể khi chiến đấu! Các Ma Cà Rồng phải cực kì quan trọng sức mạnh về thể chất! Nên ngày ngày phải cố gằn tập luyện để nâng sức mạnh ấy lên nữa! Sức mạnh chúng ta không nằm trong các nguyên tố hay năng lực, những thứ đó nghiêng về cách điều khiển, thầy Back sẽ dạy các ngươi sao! Hôm nay, chính ta sẽ là người dạy các ngươi sức mạnh chiến đấu! Bây giờ, nhanh chóng di chuyển ra ngoài sàn luyện tập đi nào! - Yume hét lên khiến mọi Học Viên phải khiếp sợ.
Họ nhanh chóng lao ra ngoài cửa sổ để đến khuôn viên, Fin và Jin cũng kéo cậu nhảy theo. Thực sự thì cậu không thích cách đi này cho lắm, cảm giác thật kinh khủng. Mọi Học Viên trong lớp phải khựng lại khi thấy vài nhân vật xuất hiện. Các Học Viên lớp Dragon cũng đang học ở đó, Jin nhanh chóng liếc nhìn khinh khỉnh, Fin nhắc nhở Jin nhỏ tiếng một chút. Sàn luyện tập rất rộng xung quanh nó chỉ là cây và cây, ở đây có thể rộng bằng cả Kinh Thành ấy! Lafar nhìn biểu hiện không vui của những Học Viên trong lớp mình rồi níu áo Jin hỏi, nhỏ khoanh tay liếc nhìn ngang ngạnh nói:
- Người không biết cũng phải... bọn chúng rất là kì cục, trước đó lớp chúng ta có đụng độ với chúng vài lần rồi... Nhưng do chúng quá ghê gớm nên không ai dám đụng vào mà cũng chả ai đụng vào được - Jin tức giận - Bọn chúng nghĩ chúng là ai chứ? Người yên tâm lớp chúng ta cực kì đoàn kết, chúng ta chắc chắn sẽ không để tụi nó gây khó dễ cho người - Jin nói, giơ hai ngón tay trước mặt Lafar và cười, Fin cóc đầu nhỏ một cái rồi mắng:
- Điên à! Lớp chung ta tuy rất đoàn kết nhưng cũng chẳng phải là đối thủ của chúng! Không nhớ đợt trước à? Chúng đã đánh lớp chúng ta tàn tật cả đấy! Ở đó mà mạnh miệng lo giữ mồm đi thì hơn.
- Sao? Tàn tật? Bên lớp họ chỉ có sáu người thôi mà? Lớp chúng ta tận mười lăm người... không đánh lại sao? - Lafar ngạc nhiên tột độ.
- Người không biết sao? Vô số Học Viên trong Thần Điện này có cố gắng đến cách mấy cũng chỉ lên được lớp Goddess chứ không lết nổi đến Dragon đâu! Chỉ những người nào thực sự tài năng cơ và thực sự mạnh cơ - Fin thở dài ngao ngán.
Lafar gật đầu rồi nhìn sang phía bên kia, các Học Viên đang tập chiến đấu với nhau, họ vây thành một vòng tròn ở giữa có hai người đang chiến đấu với nhau. Cô gái có đôi mắt xám tro ấy đứng đối diện với Lafar, bắt gặp ánh mắt của cậu cô mỉm cười lại là nụ cười kì lạ ấy nhưng nó đẹp đến mê hồn. Mọi Học Viên bên cậu dường như đang đứng chứng kiến cảnh hai người họ chiến đấu với nhau, rất chăm chú. Sau khi đã có người thua, chàng trai kia bắt đầu gọi hai người khác ra và lần này là FaLin và một người con gái có mái tóc nhạt màu. Trông cô gái kia có vẻ run sợ trước Falin, Jin nhìn cảnh tượng này rồi nói với Fin:
- Ta chắc chắn Lin sẽ chết đấy, ngươi nghĩ sao?
- Cái đó ai cũng đoán được thôi! Nhưng biết đâu phép lạ xảy ra thì sao? Cá đi, ai thua phải bao người kia cùng Lafar ăn trưa? - Fin khoanh tay chắc chắn.
- Okay - Nhỏ dùng ngón tay quệt vào mũi mình đắc thắng.
- Thế là sao? Sẽ mất cả mạng ư? - Lafar ngây ngô kèm lẫn lo sợ nhìn vào hai người họ.
- Người không biết sao? Khi hai Ma Cà Rồng chiến đấu với nhau không được mang theo nỗi sợ hãi, nếu không Ma Cà Rồng kia chắc chắn sẽ lấy đầu người còn lại! Chúng không để cho lớp chúng tồn tại mùi sợ hãi! Phải là người khác sợ hãi khi thấy chúng! Cô gái kia tên là Lin là "ma mới" mới được vào lớp Dragon nhưng nhìn tình trạng này chắc chắn cô nàng sẽ mất mạng ngay thôi! Falin là Hậu Vệ của Hawua cơ mà... không thể nào thua được! - Jin nói và nhìn sang Lafar đôi mắt cậu còn có gì đó rất mơ hồ, nhỏ thở dài rồi giải thích tiếp - Hawua là Học Viên đứng đầu lớp Dragon, hiện hắn ta không có ở đây, hắn rất đáng để sợ giống như Quốc Vương vậy, tốt nhất đừng đến gần hắn thì hơn. - Jin nói rồi tiếp tục theo giỏi trận đấu.
FaLin và Lin đưa tay lên ngực cuối chào nhau, đôi mắt xám tro của FaLin lóe sáng lên, hai chiếc răng nanh từ đôi môi đỏ mọng kia dần dài ra đe dọa. Lin mặc dù e dè nhưng cũng nhanh chóng vào tư thế chiến đấu, chiếc răng nanh dài ra cùng đôi mắt màu lam ánh lên. FaLin mọc ra hai đôi cánh của mình lao đến Lin và thế là cô bé bị hưởng hết cả cú đấm kia vào mặt. FaLin ngồi trên người Lin giáng cú tiếp theo nhưng cô bé đã tránh được hậu quả là một lỗ nức lớn dưới sàn, Lin dùng lửa của cây đuốc gần đó đánh bay FaLin ra nhưng không khiến cô ngã. Bàn chân FaLin trở thành thứ ổn định tốc độ, rồi bật về phía trước tấn công cô bé, Lin làm vài động tác và thổi ra một luồn hơi bụi bắt buộc FaLin phải tránh đi, đó là một luồn hơi axit nếu bị dính vào thì nó sẽ bào mòn đến tận xương tủy nạn nhân. FaLin dâng lên một đám dây leo siết chặt chân của Lin khiến cô bé không thể né hay di chuyển, tay Lin tinh ý đưa ngọn lửa của ngọc đuốc về phía mình nhưng đã bị FaLin bắt được, cô rút về phía mình vài chiếc lá từ các nhánh cây xung quanh phóng về phía cô bé, các cơn đau nhức tại các nguyệt hiểm khiến cho Lin không thể nào điều khiển được nguyên tố nữa.
FaLin giơ hai bàn tay trước mặt mình rồi chiếm lấy đám lửa của ngọn đuốc, đám lửa chuyển từ đỏ thành màu xanh, mỉm cười phóng tia lửa về Lin. Cô bé do bị đốt nên không tránh khỏi những tiếng la hét, Lafar không kiềm lòng được liền huơ tay, đám lửa tắt vụt. Học Viên trong lớp Dragon có biểu hiện khá ngạc nhiên kể cả FaLin, họ đồng loạt hướng ánh nhìn về phía cậu, FaLin mỉm cười vỗ tay như một lời tán dương, thoắt một cái tay cô cứ như trở thành một vật gì đó cực kì sắt bén khiến đầu của Lin trông chớp mắt đã nằm dưới đất, FaLin vẫn giữ nguyên một nụ cười. Jin khéo léo kéo cậu về phía mình, tránh ánh đi những mắt của họ. Tiếng còi vang lên, báo hiệu giờ sử dụng sàn luyện tập của lớp Dragon kết thúc, họ thôi chiến và di chuyển, FaLin bước chân sáo chạy đi, không quên quay lại chào tạm biệt cậu, cái vẫy tay khiến các Học Viên trong lớp cậu rùng mình. Jin nhắc nhở cậu:
- Người đừng nên dính dáng đến cô ta thì hơn.
- Được rồi mau xếp thành một hàng rồi ngồi xuống! Ta sẽ chọn ra người để làm mẫu cho các ngươi thấy! - Yume nghiêm khắc chỉ đạo.
- Họ không đánh nhau đến chết chứ? - Lafar ghé sát tai Jin thì thầm
- Không đâu... Chúng ta đâu phải tụi kia chứ - Fin vỗ vai trấn an Lafar và trả lời thay cho Jin, nhỏ hậm hực huýt Fin một cái rõ đau.
Yume đưa đôi mắt chim ưng của mình quét quanh, sau đó chỉ tay về phía Jin, nhỏ không sợ ngược lại còn thích thú vô cùng liên tục vỗ tay. Jin bước lên trước con mắt thán phục của các Học Viên. Yume cuối đầu chào Jin, nhỏ để tay lên ngực và cuối chào đáp lại, cả hai vào tư thế sẵn sàng chiến đấu, đôi mắt cả hai như những bóng đèn sáng rực trong đêm tối cùng chiếc răng nanh dài bén. Yume ra chiêu đầu tiên, cô lao đến và đá vào nhỏ nhưng Jin nào có đứng yên chịu trận nhỏ nhảy lên song cước vào mặt cô. Yume né đi rồi thoắt cái cuối người gạt chân Jin, nhỏ ngã xuống một cái đau đớn, chưa kịp hoàn hồn thì cô đã tấn công tiếp:
- Lộ nhược điểm! - Yume nói rồi nhanh chóng khóa tay Jin một cái dễ dàng, nhỏ cố gắng dùng mọi chiêu thoát ra nhưng không thành công, cuối cùng cũng phải khuất phục.
- Đã thấy chứ? Mỗi khi chiến đấu điều đầu tiên là không được để lộ nhược điểm - Yume nói rồi buông Jin ra nhỏ nhanh nhảu chạy về chỗ ngồi của mình - Điều thứ hai, không được để đối phương đọc được suy nghĩ của mình hay nói cách khác là không cho đối phương nắm được chiêu tấn công kế tiếp của mình! Nếu không chiêu đó sẽ trở thành mối đe dọa cho chúng ta! Và... có một điều quan trọng mà ai cũng biết đó là không được... Nhân Từ! - Yume nói và đưa mắt nhìn sang Lafar đầy ẩn ý - Chúng ta nhân từ với kẻ thù có nghĩa là chúng ta tự tàn nhẫn với bản thân! Nghe rõ chưa! - Yume hét lên.
- Rõ! - Cả lớp đồng thanh.
- Tốt vậy bây giờ bắt cặp tập đi nào. Riêng Lafar do người là Học Viên mới nên đích thân ta sẽ chỉ cho người - Cô nói và nở một nụ cười khiến Học Viên nào trong lớp cũng lạnh sống lưng.
- Bảo trọng - Jin nói vờ làm vẻ mặt xúc động chọc Lafar, cậu thì không hiểu tại sao mọi người có vẻ sợ Yume như vậy.
Cô dẫn cậu ra xa mọi người một chút, Yume đặt tay mình lên vai cậu và nói:
- Được rồi bây giờ người thử đánh văng ta ra xem nào.
Lafar nhìn Yume hiểu ý, cậu đánh nhẹ vào tay cô thực sự rất rất rất nhẹ chẳng bằng lúc cô bất cẩn đụng phải ai đó nữa. Yume đập tay vào trán ngao ngán, khuôn mặt trông có vẻ cực kì cay với cú đấm khi nãy của cậu, cô vuốt lại mặt nhằm kiềm lại cơn phẫn nộ bên trong thâm tâm mình, Yume mỉm cười:
- Không phải đánh bình thường, mà là hết sức cơ.
- Tôi... không làm được, tôi không đánh con gái được... Tôi càng không thể đánh cô - Lafar kiên quyết lắc đầu.
- Người không có lựa chọn... hoặc người đánh hoặc người chết! - Yume nghiêm túc gằn giọng.
Nhìn thấy Lafar cứ chần chừ, biết chắc chắn là cậu không dám, sự phẫn nộ của Yume là có hạn nhưng nếu không làm căng thì liệu Chúa Tể có chịu ra tay không chứ? Bây giờ, Yume hiểu những gì Thiên Trạch nói. Thực sự nếu Quốc Vương cần một Chúa Tể tàn nhẫn cô có thể dạy cho ngài sự tàn nhẫn nhưng với cái kiểu này cô không chắc là mình làm được. Chúa Tể quá nhân từ như vậy thì thời gian sống của ngài sẽ bị rút ngắn nhanh hơn, nếu ngài cứ như vậy chắc chắn sẽ không thể tự bảo vệ bản thân. Nếu để Chúa Tể bị giết chết thì cô không chắc có thể đợi hơn một ngàn năm nữa đâu. Yume suy nghĩ một hồi lâu rồi hít một hơi sâu, cô quyết rồi nhất định dùng mọi cách cũng phải triệt hạ đi cái tính nhân từ kia của ngài.
Yume mở mắt trừng trừng nhìn Lafar, trông ánh mắt của cô chứa đầy ám khí kinh hoàng, Lafar cảm thấy có gì đó không ổn liền quay đầu chạy đi nhưng bị một cước của Yume làm cho ngã xuống đất. Khuôn mặt hiện lên những vết trầy xước, cậu tiếp tục bò dậy để chạy và cũng tiếp tục bị một cước của Yume làm té ngã chảy máu cả mặt, đầu gối. Mọi người trợn mắt hốt hoảng nhìn cảnh tưởng chưa bao giờ tưởng tượng ra được này, Yume đang đánh Chúa Tể sao? Jin và Fin thì ngớ mắt như hóa đá mà thực sự họ cũng hóa đá rồi. Lafar khó nhọc trở người dậy, hơi thở của cậu bây giờ trở nên khó khăn, Yume chậm rãi bước tới bên cậu, giẫm chân mình lên người cậu, đè chặt xuống. Lafar khó thở tay cố gắng đẩy chân cô đi nhưng không thành.
- Lafar nếu người không chống trả người sẽ chết đấy... ở đây không tồn tại cái nhân từ vớ vẫn kia đâu - Ánh mắt hun hút sâu kia nhìn cậu chắc chắn, Lafar không làm gì vẫn cứ cố gắng đẩy chân cô ra trong bất lực.
Yume nghiến răng, đá thêm nhiều cú vào mặt Lafar khiến cậu lăn vòng, miệng đã rỉ ra nhiều máu. Cô lao đến dùng tất cả những chiêu mà mình biết tấn công Lafar, cậu chẳng làm gì cả chỉ chống đỡ rồi hưởng tất cả hết. Yume càng đánh thì càng hăng, cậu càng không chống trả cô càng tức giận, cô hết lên gối rồi lại đấm đá đến khi chính cô cũng cảm thấy thấm mệt thì mới chịu dừng lại. Lafar của chúng ta bây giờ tàn tạ hơn bao giờ hết, Jin siết chặt lấy Fin xót thương thay cho cậu, Lafar giờ đây chẳng còn đứng lên nổi nữa cậu chỉ nằm đó mà thở dốc. Yume tức giận và trong khi tức giận cô đã nảy ra một ý tưởng:
- Đưa Mira đến đây!
Họ nhanh chóng lao ra ngoài cửa sổ để đến khuôn viên, Fin và Jin cũng kéo cậu nhảy theo. Thực sự thì cậu không thích cách đi này cho lắm, cảm giác thật kinh khủng. Mọi Học Viên trong lớp phải khựng lại khi thấy vài nhân vật xuất hiện. Các Học Viên lớp Dragon cũng đang học ở đó, Jin nhanh chóng liếc nhìn khinh khỉnh, Fin nhắc nhở Jin nhỏ tiếng một chút. Sàn luyện tập rất rộng xung quanh nó chỉ là cây và cây, ở đây có thể rộng bằng cả Kinh Thành ấy! Lafar nhìn biểu hiện không vui của những Học Viên trong lớp mình rồi níu áo Jin hỏi, nhỏ khoanh tay liếc nhìn ngang ngạnh nói:
- Người không biết cũng phải... bọn chúng rất là kì cục, trước đó lớp chúng ta có đụng độ với chúng vài lần rồi... Nhưng do chúng quá ghê gớm nên không ai dám đụng vào mà cũng chả ai đụng vào được - Jin tức giận - Bọn chúng nghĩ chúng là ai chứ? Người yên tâm lớp chúng ta cực kì đoàn kết, chúng ta chắc chắn sẽ không để tụi nó gây khó dễ cho người - Jin nói, giơ hai ngón tay trước mặt Lafar và cười, Fin cóc đầu nhỏ một cái rồi mắng:
- Điên à! Lớp chung ta tuy rất đoàn kết nhưng cũng chẳng phải là đối thủ của chúng! Không nhớ đợt trước à? Chúng đã đánh lớp chúng ta tàn tật cả đấy! Ở đó mà mạnh miệng lo giữ mồm đi thì hơn.
- Sao? Tàn tật? Bên lớp họ chỉ có sáu người thôi mà? Lớp chúng ta tận mười lăm người... không đánh lại sao? - Lafar ngạc nhiên tột độ.
- Người không biết sao? Vô số Học Viên trong Thần Điện này có cố gắng đến cách mấy cũng chỉ lên được lớp Goddess chứ không lết nổi đến Dragon đâu! Chỉ những người nào thực sự tài năng cơ và thực sự mạnh cơ - Fin thở dài ngao ngán.
Lafar gật đầu rồi nhìn sang phía bên kia, các Học Viên đang tập chiến đấu với nhau, họ vây thành một vòng tròn ở giữa có hai người đang chiến đấu với nhau. Cô gái có đôi mắt xám tro ấy đứng đối diện với Lafar, bắt gặp ánh mắt của cậu cô mỉm cười lại là nụ cười kì lạ ấy nhưng nó đẹp đến mê hồn. Mọi Học Viên bên cậu dường như đang đứng chứng kiến cảnh hai người họ chiến đấu với nhau, rất chăm chú. Sau khi đã có người thua, chàng trai kia bắt đầu gọi hai người khác ra và lần này là FaLin và một người con gái có mái tóc nhạt màu. Trông cô gái kia có vẻ run sợ trước Falin, Jin nhìn cảnh tượng này rồi nói với Fin:
- Ta chắc chắn Lin sẽ chết đấy, ngươi nghĩ sao?
- Cái đó ai cũng đoán được thôi! Nhưng biết đâu phép lạ xảy ra thì sao? Cá đi, ai thua phải bao người kia cùng Lafar ăn trưa? - Fin khoanh tay chắc chắn.
- Okay - Nhỏ dùng ngón tay quệt vào mũi mình đắc thắng.
- Thế là sao? Sẽ mất cả mạng ư? - Lafar ngây ngô kèm lẫn lo sợ nhìn vào hai người họ.
- Người không biết sao? Khi hai Ma Cà Rồng chiến đấu với nhau không được mang theo nỗi sợ hãi, nếu không Ma Cà Rồng kia chắc chắn sẽ lấy đầu người còn lại! Chúng không để cho lớp chúng tồn tại mùi sợ hãi! Phải là người khác sợ hãi khi thấy chúng! Cô gái kia tên là Lin là "ma mới" mới được vào lớp Dragon nhưng nhìn tình trạng này chắc chắn cô nàng sẽ mất mạng ngay thôi! Falin là Hậu Vệ của Hawua cơ mà... không thể nào thua được! - Jin nói và nhìn sang Lafar đôi mắt cậu còn có gì đó rất mơ hồ, nhỏ thở dài rồi giải thích tiếp - Hawua là Học Viên đứng đầu lớp Dragon, hiện hắn ta không có ở đây, hắn rất đáng để sợ giống như Quốc Vương vậy, tốt nhất đừng đến gần hắn thì hơn. - Jin nói rồi tiếp tục theo giỏi trận đấu.
FaLin và Lin đưa tay lên ngực cuối chào nhau, đôi mắt xám tro của FaLin lóe sáng lên, hai chiếc răng nanh từ đôi môi đỏ mọng kia dần dài ra đe dọa. Lin mặc dù e dè nhưng cũng nhanh chóng vào tư thế chiến đấu, chiếc răng nanh dài ra cùng đôi mắt màu lam ánh lên. FaLin mọc ra hai đôi cánh của mình lao đến Lin và thế là cô bé bị hưởng hết cả cú đấm kia vào mặt. FaLin ngồi trên người Lin giáng cú tiếp theo nhưng cô bé đã tránh được hậu quả là một lỗ nức lớn dưới sàn, Lin dùng lửa của cây đuốc gần đó đánh bay FaLin ra nhưng không khiến cô ngã. Bàn chân FaLin trở thành thứ ổn định tốc độ, rồi bật về phía trước tấn công cô bé, Lin làm vài động tác và thổi ra một luồn hơi bụi bắt buộc FaLin phải tránh đi, đó là một luồn hơi axit nếu bị dính vào thì nó sẽ bào mòn đến tận xương tủy nạn nhân. FaLin dâng lên một đám dây leo siết chặt chân của Lin khiến cô bé không thể né hay di chuyển, tay Lin tinh ý đưa ngọn lửa của ngọc đuốc về phía mình nhưng đã bị FaLin bắt được, cô rút về phía mình vài chiếc lá từ các nhánh cây xung quanh phóng về phía cô bé, các cơn đau nhức tại các nguyệt hiểm khiến cho Lin không thể nào điều khiển được nguyên tố nữa.
FaLin giơ hai bàn tay trước mặt mình rồi chiếm lấy đám lửa của ngọn đuốc, đám lửa chuyển từ đỏ thành màu xanh, mỉm cười phóng tia lửa về Lin. Cô bé do bị đốt nên không tránh khỏi những tiếng la hét, Lafar không kiềm lòng được liền huơ tay, đám lửa tắt vụt. Học Viên trong lớp Dragon có biểu hiện khá ngạc nhiên kể cả FaLin, họ đồng loạt hướng ánh nhìn về phía cậu, FaLin mỉm cười vỗ tay như một lời tán dương, thoắt một cái tay cô cứ như trở thành một vật gì đó cực kì sắt bén khiến đầu của Lin trông chớp mắt đã nằm dưới đất, FaLin vẫn giữ nguyên một nụ cười. Jin khéo léo kéo cậu về phía mình, tránh ánh đi những mắt của họ. Tiếng còi vang lên, báo hiệu giờ sử dụng sàn luyện tập của lớp Dragon kết thúc, họ thôi chiến và di chuyển, FaLin bước chân sáo chạy đi, không quên quay lại chào tạm biệt cậu, cái vẫy tay khiến các Học Viên trong lớp cậu rùng mình. Jin nhắc nhở cậu:
- Người đừng nên dính dáng đến cô ta thì hơn.
- Được rồi mau xếp thành một hàng rồi ngồi xuống! Ta sẽ chọn ra người để làm mẫu cho các ngươi thấy! - Yume nghiêm khắc chỉ đạo.
- Họ không đánh nhau đến chết chứ? - Lafar ghé sát tai Jin thì thầm
- Không đâu... Chúng ta đâu phải tụi kia chứ - Fin vỗ vai trấn an Lafar và trả lời thay cho Jin, nhỏ hậm hực huýt Fin một cái rõ đau.
Yume đưa đôi mắt chim ưng của mình quét quanh, sau đó chỉ tay về phía Jin, nhỏ không sợ ngược lại còn thích thú vô cùng liên tục vỗ tay. Jin bước lên trước con mắt thán phục của các Học Viên. Yume cuối đầu chào Jin, nhỏ để tay lên ngực và cuối chào đáp lại, cả hai vào tư thế sẵn sàng chiến đấu, đôi mắt cả hai như những bóng đèn sáng rực trong đêm tối cùng chiếc răng nanh dài bén. Yume ra chiêu đầu tiên, cô lao đến và đá vào nhỏ nhưng Jin nào có đứng yên chịu trận nhỏ nhảy lên song cước vào mặt cô. Yume né đi rồi thoắt cái cuối người gạt chân Jin, nhỏ ngã xuống một cái đau đớn, chưa kịp hoàn hồn thì cô đã tấn công tiếp:
- Lộ nhược điểm! - Yume nói rồi nhanh chóng khóa tay Jin một cái dễ dàng, nhỏ cố gắng dùng mọi chiêu thoát ra nhưng không thành công, cuối cùng cũng phải khuất phục.
- Đã thấy chứ? Mỗi khi chiến đấu điều đầu tiên là không được để lộ nhược điểm - Yume nói rồi buông Jin ra nhỏ nhanh nhảu chạy về chỗ ngồi của mình - Điều thứ hai, không được để đối phương đọc được suy nghĩ của mình hay nói cách khác là không cho đối phương nắm được chiêu tấn công kế tiếp của mình! Nếu không chiêu đó sẽ trở thành mối đe dọa cho chúng ta! Và... có một điều quan trọng mà ai cũng biết đó là không được... Nhân Từ! - Yume nói và đưa mắt nhìn sang Lafar đầy ẩn ý - Chúng ta nhân từ với kẻ thù có nghĩa là chúng ta tự tàn nhẫn với bản thân! Nghe rõ chưa! - Yume hét lên.
- Rõ! - Cả lớp đồng thanh.
- Tốt vậy bây giờ bắt cặp tập đi nào. Riêng Lafar do người là Học Viên mới nên đích thân ta sẽ chỉ cho người - Cô nói và nở một nụ cười khiến Học Viên nào trong lớp cũng lạnh sống lưng.
- Bảo trọng - Jin nói vờ làm vẻ mặt xúc động chọc Lafar, cậu thì không hiểu tại sao mọi người có vẻ sợ Yume như vậy.
Cô dẫn cậu ra xa mọi người một chút, Yume đặt tay mình lên vai cậu và nói:
- Được rồi bây giờ người thử đánh văng ta ra xem nào.
Lafar nhìn Yume hiểu ý, cậu đánh nhẹ vào tay cô thực sự rất rất rất nhẹ chẳng bằng lúc cô bất cẩn đụng phải ai đó nữa. Yume đập tay vào trán ngao ngán, khuôn mặt trông có vẻ cực kì cay với cú đấm khi nãy của cậu, cô vuốt lại mặt nhằm kiềm lại cơn phẫn nộ bên trong thâm tâm mình, Yume mỉm cười:
- Không phải đánh bình thường, mà là hết sức cơ.
- Tôi... không làm được, tôi không đánh con gái được... Tôi càng không thể đánh cô - Lafar kiên quyết lắc đầu.
- Người không có lựa chọn... hoặc người đánh hoặc người chết! - Yume nghiêm túc gằn giọng.
Nhìn thấy Lafar cứ chần chừ, biết chắc chắn là cậu không dám, sự phẫn nộ của Yume là có hạn nhưng nếu không làm căng thì liệu Chúa Tể có chịu ra tay không chứ? Bây giờ, Yume hiểu những gì Thiên Trạch nói. Thực sự nếu Quốc Vương cần một Chúa Tể tàn nhẫn cô có thể dạy cho ngài sự tàn nhẫn nhưng với cái kiểu này cô không chắc là mình làm được. Chúa Tể quá nhân từ như vậy thì thời gian sống của ngài sẽ bị rút ngắn nhanh hơn, nếu ngài cứ như vậy chắc chắn sẽ không thể tự bảo vệ bản thân. Nếu để Chúa Tể bị giết chết thì cô không chắc có thể đợi hơn một ngàn năm nữa đâu. Yume suy nghĩ một hồi lâu rồi hít một hơi sâu, cô quyết rồi nhất định dùng mọi cách cũng phải triệt hạ đi cái tính nhân từ kia của ngài.
Yume mở mắt trừng trừng nhìn Lafar, trông ánh mắt của cô chứa đầy ám khí kinh hoàng, Lafar cảm thấy có gì đó không ổn liền quay đầu chạy đi nhưng bị một cước của Yume làm cho ngã xuống đất. Khuôn mặt hiện lên những vết trầy xước, cậu tiếp tục bò dậy để chạy và cũng tiếp tục bị một cước của Yume làm té ngã chảy máu cả mặt, đầu gối. Mọi người trợn mắt hốt hoảng nhìn cảnh tưởng chưa bao giờ tưởng tượng ra được này, Yume đang đánh Chúa Tể sao? Jin và Fin thì ngớ mắt như hóa đá mà thực sự họ cũng hóa đá rồi. Lafar khó nhọc trở người dậy, hơi thở của cậu bây giờ trở nên khó khăn, Yume chậm rãi bước tới bên cậu, giẫm chân mình lên người cậu, đè chặt xuống. Lafar khó thở tay cố gắng đẩy chân cô đi nhưng không thành.
- Lafar nếu người không chống trả người sẽ chết đấy... ở đây không tồn tại cái nhân từ vớ vẫn kia đâu - Ánh mắt hun hút sâu kia nhìn cậu chắc chắn, Lafar không làm gì vẫn cứ cố gắng đẩy chân cô ra trong bất lực.
Yume nghiến răng, đá thêm nhiều cú vào mặt Lafar khiến cậu lăn vòng, miệng đã rỉ ra nhiều máu. Cô lao đến dùng tất cả những chiêu mà mình biết tấn công Lafar, cậu chẳng làm gì cả chỉ chống đỡ rồi hưởng tất cả hết. Yume càng đánh thì càng hăng, cậu càng không chống trả cô càng tức giận, cô hết lên gối rồi lại đấm đá đến khi chính cô cũng cảm thấy thấm mệt thì mới chịu dừng lại. Lafar của chúng ta bây giờ tàn tạ hơn bao giờ hết, Jin siết chặt lấy Fin xót thương thay cho cậu, Lafar giờ đây chẳng còn đứng lên nổi nữa cậu chỉ nằm đó mà thở dốc. Yume tức giận và trong khi tức giận cô đã nảy ra một ý tưởng:
- Đưa Mira đến đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.