Npc Cô Đ Y Có Thể Có Ý Xấu Gì Được Chứ [Vô Hạn]
Chương 28:
Cửu Giai Huyễn Phương
03/10/2024
Cá mập: ???
Cậu bé ngạc nhiên đến quên cả khóc.
Ninh Cáp im lặng: Người này là nha sĩ sao? Nhổ răng trông chuyên nghiệp thế?
Bùi Hàn cầm chiếc răng của con cá mập lên ngắm nghía, rồi giải thích: "Cá mập mỗi năm thay rất nhiều răng, chiếc này đã lung lay rồi nên nhổ cũng không khó."
Cá mập: "..."
Bùi Hàn quay người, nhẹ nhàng ném chiếc răng cá mập trong tay.
Chiếc răng vẽ một đường cong trên không trung rồi rơi vào lòng cậu bé, cậu bé theo phản xạ liền đưa tay đón lấy.
“Cầm chơi đi,” Bùi Hàn nói, “Nếu thêm một cái móc, luồn một sợi dây qua làm dây chuyền hẳn là sẽ rất đẹp.”
Cậu bé cầm chiếc răng cá mập, rồi nhìn con cá mập đang tức muốn hộc máu vì bị Bùi Hàn nhổ răng, thế mà dần dần trấn tĩnh lại và không còn khóc nữa.
Bùi Hàn tiện miệng hỏi Ninh Cáp và mọi người: “Mấy người có muốn không?”
Cá mập: ???
Cá mập: Các người lấy răng người khác rồi đi rao bán lung tung là có ý gì?
Cô gái lắc đầu, Ninh Cáp cũng nói: “Không cần đâu, giữ lại cho nó cắn người đi.”
Ninh Cáp không quan tâm đến cái răng, chỉ nhìn con cá mập mà nghĩ: Owen đã sai.
Hoàn toàn không phải là phản ứng dây chuyền, vì trên tấm poster của phòng 203 không có cá mập.
Hơn nữa, Ninh Cáp biết rằng không có tấm poster nào trong năm căn phòng này có hình con cá mập. Không chỉ năm căn phòng này, mà tất cả các phòng trong nhà nghỉ cũng không có poster nào có cá mập.
Nhưng mà Ninh Cáp cũng không xem nhiều phim kinh dị, có lẽ trong phim có cá mập nhưng trong poster lại không vẽ cũng nên.
Bùi Hàn rõ ràng cũng đang suy nghĩ về điều này.
Anh nói: “Nếu cá mập đã xuất hiện rồi thì để tôi đi xem poster ở phòng 203.”
Anh quay lại phòng 203, lật tờ báo dán trên tường lên, dùng giọng mũi nhẹ nhàng ‘‘Hử?” một tiếng.
Ninh Cáp biết rõ nhưng vẫn hỏi: “Phía dưới là gì?”
Bùi Hàn thẳng thắn kéo tờ báo lên, để cô nhìn thấy người phụ nữ mặc váy trắng trên poster, “Không phải cá mập. Giả thuyết về phản ứng dây chuyền là sai.”
Đã trải qua bốn vòng, họ vẫn chưa tìm ra quy luật xuất hiện của quái vật.
Bùi Hàn nhíu mày, “Chúng ta nhất định phải tìm cho ra quy luật. Tôi nghĩ rằng việc phát hiện ra quy luật sẽ giúp hoàn thành nhiệm vụ. Hơn nữa, nhiều nhiệm vụ trong phó bản này là manh mối để chúng ta tìm ra điểm neo.”
Cậu bé ngạc nhiên đến quên cả khóc.
Ninh Cáp im lặng: Người này là nha sĩ sao? Nhổ răng trông chuyên nghiệp thế?
Bùi Hàn cầm chiếc răng của con cá mập lên ngắm nghía, rồi giải thích: "Cá mập mỗi năm thay rất nhiều răng, chiếc này đã lung lay rồi nên nhổ cũng không khó."
Cá mập: "..."
Bùi Hàn quay người, nhẹ nhàng ném chiếc răng cá mập trong tay.
Chiếc răng vẽ một đường cong trên không trung rồi rơi vào lòng cậu bé, cậu bé theo phản xạ liền đưa tay đón lấy.
“Cầm chơi đi,” Bùi Hàn nói, “Nếu thêm một cái móc, luồn một sợi dây qua làm dây chuyền hẳn là sẽ rất đẹp.”
Cậu bé cầm chiếc răng cá mập, rồi nhìn con cá mập đang tức muốn hộc máu vì bị Bùi Hàn nhổ răng, thế mà dần dần trấn tĩnh lại và không còn khóc nữa.
Bùi Hàn tiện miệng hỏi Ninh Cáp và mọi người: “Mấy người có muốn không?”
Cá mập: ???
Cá mập: Các người lấy răng người khác rồi đi rao bán lung tung là có ý gì?
Cô gái lắc đầu, Ninh Cáp cũng nói: “Không cần đâu, giữ lại cho nó cắn người đi.”
Ninh Cáp không quan tâm đến cái răng, chỉ nhìn con cá mập mà nghĩ: Owen đã sai.
Hoàn toàn không phải là phản ứng dây chuyền, vì trên tấm poster của phòng 203 không có cá mập.
Hơn nữa, Ninh Cáp biết rằng không có tấm poster nào trong năm căn phòng này có hình con cá mập. Không chỉ năm căn phòng này, mà tất cả các phòng trong nhà nghỉ cũng không có poster nào có cá mập.
Nhưng mà Ninh Cáp cũng không xem nhiều phim kinh dị, có lẽ trong phim có cá mập nhưng trong poster lại không vẽ cũng nên.
Bùi Hàn rõ ràng cũng đang suy nghĩ về điều này.
Anh nói: “Nếu cá mập đã xuất hiện rồi thì để tôi đi xem poster ở phòng 203.”
Anh quay lại phòng 203, lật tờ báo dán trên tường lên, dùng giọng mũi nhẹ nhàng ‘‘Hử?” một tiếng.
Ninh Cáp biết rõ nhưng vẫn hỏi: “Phía dưới là gì?”
Bùi Hàn thẳng thắn kéo tờ báo lên, để cô nhìn thấy người phụ nữ mặc váy trắng trên poster, “Không phải cá mập. Giả thuyết về phản ứng dây chuyền là sai.”
Đã trải qua bốn vòng, họ vẫn chưa tìm ra quy luật xuất hiện của quái vật.
Bùi Hàn nhíu mày, “Chúng ta nhất định phải tìm cho ra quy luật. Tôi nghĩ rằng việc phát hiện ra quy luật sẽ giúp hoàn thành nhiệm vụ. Hơn nữa, nhiều nhiệm vụ trong phó bản này là manh mối để chúng ta tìm ra điểm neo.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.