Npc Cô Đ Y Có Thể Có Ý Xấu Gì Được Chứ [Vô Hạn]
Chương 35:
Cửu Giai Huyễn Phương
04/10/2024
Ninh Cáp ngẩng đầu, chạm vào ánh mắt của Bùi Hàn, hai người nhìn nhau cười.
Kể từ sáng đến giờ, đây là lần đầu tiên cô thấy người đàn ông này cười.
Nụ cười nhẹ nhàng hiện lên nơi khoé môi và khóe mắt, khiến Ninh Cáp thoáng ngẩn ngơ.
Anh cười, nhưng tay thì không chút do dự nhặt lấy sợi dây điện hở chạm vào cậu bé mặc đồng phục.
Giữa những tia lửa điện, hình bóng cậu bé biến mất.
Cuối cùng, họ đã tìm ra quy luật, Ninh Cáp thở phào nhẹ nhõm ngồi xuống đầu giường, lấy gối tựa sau lưng, hai tay đặt ngay ngắn trên bụng, nhìn lên trần nhà suy nghĩ từ đầu toàn bộ sự việc.
Trong nhiệm vụ này, khi hai người trong cùng một phòng có cùng suy nghĩ, các nhân vật trong phim kinh dị sẽ xuất hiện.
Buổi sáng khi mọi người bước vào phòng, đầu óc còn trống rỗng, không có gì xảy ra.
Phòng 202 là phòng đầu tiên xé tờ báo, cả hai người cùng nhìn thấy poster về kẻ đeo mặt nạ và có cùng suy nghĩ về hắn ta, kẻ đeo mặt nạ thật sự xuất hiện và giết cả hai.
Rồi mọi thứ bắt đầu rối loạn, không thể kiểm soát.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy poster phim kinh dị và bắt đầu suy nghĩ lung tung cùng nhau.
Ở vòng thứ hai, Đầu Xanh và Tóc Xám Trắng ở phòng 205 có lẽ cùng nghĩ về kẻ đeo mặt nạ vừa xuất hiện, và hắn đã xuất hiện ở phòng 205, sau đó bị Bùi Hàn KO.
Bùi Hàn để tìm ra quy luật đã mở poster phòng 205 và cùng Ninh Cáp nhìn thấy con búp bê xấu xí. Khi vòng thứ ba bắt đầu, cả hai cùng nghĩ đến con búp bê, và con búp bê thật sự xuất hiện.
Vòng thứ tư, cô gái và cậu bé ở phòng 201 đã giành trước nghĩ đến con cá mập, con cá mập xuất hiện ngay lập tức.
Sau đó, để kiểm tra phản ứng dây chuyền, Bùi Hàn chủ động mở tờ báo của phòng 203, nhìn thấy người phụ nữ mặc áo trắng, và ngay khi vòng thứ năm bắt đầu, anh và Ninh Cáp đã cùng nhau thành công triệu hồi cô ta.
Cuối cùng là lần thí nghiệm thành công ở vòng thứ sáu.
Nói cách khác, một nửa số quái vật này đều do Bùi Hàn tạo ra.
Anh tự tạo ra chúng và tự giải quyết chúng, thật sự là tự sản tự tiêu.
Nhưng có lẽ nếu anh và Ninh Cáp không triệu hồi quái vật trước thì người khác cũng sẽ triệu hồi chúng, chỉ là anh và Ninh Cáp đã xem qua các poster nên suy nghĩ đồng nhất và nhanh hơn người khác.
Bùi Hàn ngồi xuống bên cạnh giường, "Cô còn nhớ lúc đầu cô đã nói gì không? Vòng tay bảo chúng ta nghỉ ngơi, có nghĩa là nếu chúng ta thật sự nghỉ ngơi, không làm gì cả thì sẽ không có chuyện gì xảy ra."
Bây giờ Ninh Cáp không nghĩ như vậy nữa, "Nhưng nếu muốn tìm ra điểm neo thì không thể không làm gì cả."
"Đúng vậy." Bùi Hàn đồng ý, "Nếu không làm gì cả, chúng ta sẽ bỏ lỡ manh mối về điểm neo mà nhiệm vụ cung cấp."
Thiết lập điểm neo là để ngăn người chơi qua được nhiệm vụ bằng cách lẩn tránh.
Ninh Cáp tiếp tục suy nghĩ.
"Vậy manh mối mà nhiệm vụ đưa ra là ý nghĩ sao?"
"Có lẽ vậy." Giọng điệu của Bùi Hàn chắc chắn.
Những thứ liên quan đến ý nghĩ, sẽ là gì đây?
Bùi Hàn nhìn vào đồng hồ đếm ngược trên vòng tay, "Phải nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ này thôi. Tôi nghĩ ở vòng tiếp theo, chúng ta có thể thử khiến mọi người…"
Khiến mọi người không còn suy nghĩ lung tung.
Ngủ là tốt nhất, nhưng trong tình huống này, không phải muốn ngủ là được, Ninh Cáp nghĩ một chút, "Ngất đi?"
Mỗi vòng trước đó đều triệu hồi một thứ gì đó, nếu không triệu hồi thêm quái vật, rất có thể chuỗi vòng lặp bất tận này sẽ kết thúc.
Bùi Hàn ngẫm nghĩ một lát: "Nói thì dễ. Hay là…"
Ánh mắt anh lướt qua Ninh Cáp đang ngồi trên giường.
"… Làm gì đó để đánh lạc hướng."
Kể từ sáng đến giờ, đây là lần đầu tiên cô thấy người đàn ông này cười.
Nụ cười nhẹ nhàng hiện lên nơi khoé môi và khóe mắt, khiến Ninh Cáp thoáng ngẩn ngơ.
Anh cười, nhưng tay thì không chút do dự nhặt lấy sợi dây điện hở chạm vào cậu bé mặc đồng phục.
Giữa những tia lửa điện, hình bóng cậu bé biến mất.
Cuối cùng, họ đã tìm ra quy luật, Ninh Cáp thở phào nhẹ nhõm ngồi xuống đầu giường, lấy gối tựa sau lưng, hai tay đặt ngay ngắn trên bụng, nhìn lên trần nhà suy nghĩ từ đầu toàn bộ sự việc.
Trong nhiệm vụ này, khi hai người trong cùng một phòng có cùng suy nghĩ, các nhân vật trong phim kinh dị sẽ xuất hiện.
Buổi sáng khi mọi người bước vào phòng, đầu óc còn trống rỗng, không có gì xảy ra.
Phòng 202 là phòng đầu tiên xé tờ báo, cả hai người cùng nhìn thấy poster về kẻ đeo mặt nạ và có cùng suy nghĩ về hắn ta, kẻ đeo mặt nạ thật sự xuất hiện và giết cả hai.
Rồi mọi thứ bắt đầu rối loạn, không thể kiểm soát.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy poster phim kinh dị và bắt đầu suy nghĩ lung tung cùng nhau.
Ở vòng thứ hai, Đầu Xanh và Tóc Xám Trắng ở phòng 205 có lẽ cùng nghĩ về kẻ đeo mặt nạ vừa xuất hiện, và hắn đã xuất hiện ở phòng 205, sau đó bị Bùi Hàn KO.
Bùi Hàn để tìm ra quy luật đã mở poster phòng 205 và cùng Ninh Cáp nhìn thấy con búp bê xấu xí. Khi vòng thứ ba bắt đầu, cả hai cùng nghĩ đến con búp bê, và con búp bê thật sự xuất hiện.
Vòng thứ tư, cô gái và cậu bé ở phòng 201 đã giành trước nghĩ đến con cá mập, con cá mập xuất hiện ngay lập tức.
Sau đó, để kiểm tra phản ứng dây chuyền, Bùi Hàn chủ động mở tờ báo của phòng 203, nhìn thấy người phụ nữ mặc áo trắng, và ngay khi vòng thứ năm bắt đầu, anh và Ninh Cáp đã cùng nhau thành công triệu hồi cô ta.
Cuối cùng là lần thí nghiệm thành công ở vòng thứ sáu.
Nói cách khác, một nửa số quái vật này đều do Bùi Hàn tạo ra.
Anh tự tạo ra chúng và tự giải quyết chúng, thật sự là tự sản tự tiêu.
Nhưng có lẽ nếu anh và Ninh Cáp không triệu hồi quái vật trước thì người khác cũng sẽ triệu hồi chúng, chỉ là anh và Ninh Cáp đã xem qua các poster nên suy nghĩ đồng nhất và nhanh hơn người khác.
Bùi Hàn ngồi xuống bên cạnh giường, "Cô còn nhớ lúc đầu cô đã nói gì không? Vòng tay bảo chúng ta nghỉ ngơi, có nghĩa là nếu chúng ta thật sự nghỉ ngơi, không làm gì cả thì sẽ không có chuyện gì xảy ra."
Bây giờ Ninh Cáp không nghĩ như vậy nữa, "Nhưng nếu muốn tìm ra điểm neo thì không thể không làm gì cả."
"Đúng vậy." Bùi Hàn đồng ý, "Nếu không làm gì cả, chúng ta sẽ bỏ lỡ manh mối về điểm neo mà nhiệm vụ cung cấp."
Thiết lập điểm neo là để ngăn người chơi qua được nhiệm vụ bằng cách lẩn tránh.
Ninh Cáp tiếp tục suy nghĩ.
"Vậy manh mối mà nhiệm vụ đưa ra là ý nghĩ sao?"
"Có lẽ vậy." Giọng điệu của Bùi Hàn chắc chắn.
Những thứ liên quan đến ý nghĩ, sẽ là gì đây?
Bùi Hàn nhìn vào đồng hồ đếm ngược trên vòng tay, "Phải nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ này thôi. Tôi nghĩ ở vòng tiếp theo, chúng ta có thể thử khiến mọi người…"
Khiến mọi người không còn suy nghĩ lung tung.
Ngủ là tốt nhất, nhưng trong tình huống này, không phải muốn ngủ là được, Ninh Cáp nghĩ một chút, "Ngất đi?"
Mỗi vòng trước đó đều triệu hồi một thứ gì đó, nếu không triệu hồi thêm quái vật, rất có thể chuỗi vòng lặp bất tận này sẽ kết thúc.
Bùi Hàn ngẫm nghĩ một lát: "Nói thì dễ. Hay là…"
Ánh mắt anh lướt qua Ninh Cáp đang ngồi trên giường.
"… Làm gì đó để đánh lạc hướng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.