Chương 11
Ngọc Ly Vũ
11/06/2023
Tịnh Y và Huy Nhân đến bệnh viện thấy Y Nguyệt đang ngồi ở cửa phòng bệnh chạy đến nói:
-Y Nguyệt, Tư Thành sao rồi cháu
-Anh ấy đang nằm trong kia chuyền nước ạ
Vì cửa sổ phòng là cửa trong suốt nên Tịnh Y và Huy Nhân có thể nhìn thấy Tư Thành đang nằm ngoan ngoãn chuyền nước hai người rất sốc quay sang nói với Y Nguyệt:
-Sao cháu có thể cho thằng tiểu tử thối này nằm ở giường bệnh được vậy
-Dạ thì anh ấy ngất đi cháu đưa anh ấy vào viện nhưng lúc anh ấy biết đây là bệnh viện liền đòi xuất viện cháu cũng không hiểu lắm
-Chuyện đó bác sẽ nói sau,cháu cho bác biết bệnh tình của nó đi-Huy Nhân nói
-Anh ấy do làm việc quá sức nên sức khỏe yếu đi cộng thêm việc gần đây mất ngủ nữa nên tình trạng bệnh nặng hơn bây giờ chỉ cần anh ấy nghỉ ngơi đủ và không làm việc quá sức thì tình trạng sẽ bình thường trở lại-Y Nguyệt nói
-Ừm, cảm ơn cháu nha Y Nguyệt
-Bác à, vừa nãy bác có nói là sẽ kể cho cháu nghe một chuyện bây giờ bác kể đi ạ-Y Nguyệt nói
-Được bác sẽ kể cho cháu nghe,ngày xưa khi thằng nhóc này khảng 8 tuổi thì bị ốm nên 2 bác đưa nó đến bệnh viện khám thì nó bị ông bác sĩ say rượu khám ông ta đã cho thằng bé vào phòng khám rồi đập vỡ lung tung đồ trong phòng thằng bé sợ hãi,hoảng loạn chạy ra ngoài nhưng khi nó vừa chạy ra thì có một bệnh nhân người bê bết máu vì vừa bị tai nạn đang đưa vào phòng thằng bé càng sợ hơn từ đó nó không bao giờ vào bệnh viện nữa nếu cố ý đưa nó đến bệnh viện ngay lập tức nó sẽ phá nát bệnh viện.Nhiều người nghĩ là nó ghét bệnh viện nhưng thật sự là nó sợ bệnh viện thế nên bác nhờ cháu chăm sóc hộ bác thằng này bây giờ hai bác ở đây cũng vô vị nhờ cháu hết nha Y Nguyệt.
-Vâng ạ
Huy Nhân và Tịnh Y rời đi, Y Nguyệt vào phòng bệnh của Tư Thành thì thấy người của Tư Thành đang run rẩy,thấy vậy Y Nguyệt chạy lại nói:
-Anh sao thế, Tư Thành
Tư Thành vừa mới hé mắt nhìn thấy vậy liền kéo Y Nguyệt lên giường của mình,ôm chặt.Y Nguyệt cự quậy nói:
-Anh làm sao thế Tư Thành thả tôi ra
Nghe Y Nguyệt nói như vậy nhưng vẫn ôm chặt người thì run rẩy,nói mớ:
-Đừng,đừng
Y Nguyệt thấy Tư Thành liền nhớ lại những gì Huy Nhân kể nên quay lại xoa đầu Tư Thành nói:
-Anh ngủ đi sẽ không sao đâu
HẾT CHAP 19
CHAP 20
Sáng hôm sau, khi Tư Thành đang chuẩn bị tỉnh giấc anh cảm thấy đêm hôm qua là một đêm ngủ ngon nhất của mình và khi mở mắt ra anh đã thấy Y Nguyệt ngủ trong vòng tay của mình liền cười mỉm rồi ngủ tiếp.Một lúc sau, Y Nguyệt tỉnh dậy thấy mình đang nằm cạnh Tư Thành và cảm thấy anh chàng này đang ngủ say nên cẩn thận rời khỏi giường rồi trở về phòng của mình. Thấy dáng vẻ lo sợ bị mình phát hiện của Y Nguyệt,Tư Thành liền cười mỉm rồi nói:
-Đúng là cô gái thú vị
Y Nguyệt trở về phòng mặt đỏ bừng lên, đặt tay lên trán nói:
-Trời ơi, tại sao tối hôm qua mình lại ngủ với anh ta đáng lẽ mình phải rời đi chứ.Làm sao bây giờ, mình mà gặp lại anh ta mình xấu hổ chết mất
Đúng lúc đấy Huy Nhân gọi điện cho Y Nguyệt:
-Reng…reng…reng
-Alo ạ-Y Nguyệt bắt máy
-Y Nguyệt à hôm nay cháu có thể sắp xếp cho thằng tiểu tử thối về nhà được không bác chỉ sợ là nó sẽ áp lực khi ở viện mất-Huy Nhân nói
-Vâng ạ-Y Nguyệt trả lời
-Thế là có cách không gặp anh ta nữa rồi-Y Nguyệt vui sướng nói
Nói xong Y Nguyệt liền xuống phòng của Tư Thành ,đưa tay ra để mở cửa nhưng lại rụt lại nghĩ trong đầu:
-Mình có nên gặp anh ta không?Nếu gặp thì phải nói gì bây giờ?
Y Nguyệt liền hít một hơi thật sâu rồi lấy can đảm vặn tay nắm cửa bước vào, lúc này Tư Thành đang xem điện thoại nhìn thấy Y Nguyệt bước vào liền nói:
-Cô lại bắt tôi chuyền nước à?
-K…hông.Toi đến để nói anh có thể về nhà thôi-Y Nguyệt nói nhưng mặt lại đỏ lên
-Tại sao mặt cô đỏ lên thế-Tư Thành hỏi
-À…thì chắc là do thời tiết nóng thôi maf0Y Nguyệt cười nói
-Máy lạnh của phòng bệnh đang chạy rất tốt mà-Tư Thành nói
-Chắc là do tôi ăn phải gì thôi-Y Nguyệt nói
Tư Thành nghe Y Nguyệt nói như vậy liền cười phì nhìn thấy Tư Thành cười như thế Y Nguyệt liền nói:
-Anh cười cái gì thế?
-Cô thật là đáng yêu đó
-Bây giờ anh mới biết à,thôi không nói nhiều nữa bây giờ để tôi gọi cho anh Tử Minh đến đưa anh về
-Đừng gọi cho nó-Tư Thành ngăn lại
-Tại sao chứ?-Y Nguyệt hỏi
-Hiện tại tôi không có ở công ty công việc rất nhiều nên chắc giờ nó đang bận lắm không rảnh đâu
-Thế thì anh mau chóng khỏi bệnh để giúp người khác đi-Y Nguyệt nói
-Nhưng mà có người nào đó nói tôi phải nghỉ ngơi cơ mà
-Tôi không nhiều lời với anh nữa tôi sẽ đưa anh về với 2 bác anh mau dọn dẹp đi
-À, tôi quên chưa nói với cô tôi chuyển nhà rồi.Tôi và Tử Minh sống chung bây giờ nó đang ở công ty nên cô có thể đưa tôi về nhà và chăm sóc tôi được không?
-Y Nguyệt, Tư Thành sao rồi cháu
-Anh ấy đang nằm trong kia chuyền nước ạ
Vì cửa sổ phòng là cửa trong suốt nên Tịnh Y và Huy Nhân có thể nhìn thấy Tư Thành đang nằm ngoan ngoãn chuyền nước hai người rất sốc quay sang nói với Y Nguyệt:
-Sao cháu có thể cho thằng tiểu tử thối này nằm ở giường bệnh được vậy
-Dạ thì anh ấy ngất đi cháu đưa anh ấy vào viện nhưng lúc anh ấy biết đây là bệnh viện liền đòi xuất viện cháu cũng không hiểu lắm
-Chuyện đó bác sẽ nói sau,cháu cho bác biết bệnh tình của nó đi-Huy Nhân nói
-Anh ấy do làm việc quá sức nên sức khỏe yếu đi cộng thêm việc gần đây mất ngủ nữa nên tình trạng bệnh nặng hơn bây giờ chỉ cần anh ấy nghỉ ngơi đủ và không làm việc quá sức thì tình trạng sẽ bình thường trở lại-Y Nguyệt nói
-Ừm, cảm ơn cháu nha Y Nguyệt
-Bác à, vừa nãy bác có nói là sẽ kể cho cháu nghe một chuyện bây giờ bác kể đi ạ-Y Nguyệt nói
-Được bác sẽ kể cho cháu nghe,ngày xưa khi thằng nhóc này khảng 8 tuổi thì bị ốm nên 2 bác đưa nó đến bệnh viện khám thì nó bị ông bác sĩ say rượu khám ông ta đã cho thằng bé vào phòng khám rồi đập vỡ lung tung đồ trong phòng thằng bé sợ hãi,hoảng loạn chạy ra ngoài nhưng khi nó vừa chạy ra thì có một bệnh nhân người bê bết máu vì vừa bị tai nạn đang đưa vào phòng thằng bé càng sợ hơn từ đó nó không bao giờ vào bệnh viện nữa nếu cố ý đưa nó đến bệnh viện ngay lập tức nó sẽ phá nát bệnh viện.Nhiều người nghĩ là nó ghét bệnh viện nhưng thật sự là nó sợ bệnh viện thế nên bác nhờ cháu chăm sóc hộ bác thằng này bây giờ hai bác ở đây cũng vô vị nhờ cháu hết nha Y Nguyệt.
-Vâng ạ
Huy Nhân và Tịnh Y rời đi, Y Nguyệt vào phòng bệnh của Tư Thành thì thấy người của Tư Thành đang run rẩy,thấy vậy Y Nguyệt chạy lại nói:
-Anh sao thế, Tư Thành
Tư Thành vừa mới hé mắt nhìn thấy vậy liền kéo Y Nguyệt lên giường của mình,ôm chặt.Y Nguyệt cự quậy nói:
-Anh làm sao thế Tư Thành thả tôi ra
Nghe Y Nguyệt nói như vậy nhưng vẫn ôm chặt người thì run rẩy,nói mớ:
-Đừng,đừng
Y Nguyệt thấy Tư Thành liền nhớ lại những gì Huy Nhân kể nên quay lại xoa đầu Tư Thành nói:
-Anh ngủ đi sẽ không sao đâu
HẾT CHAP 19
CHAP 20
Sáng hôm sau, khi Tư Thành đang chuẩn bị tỉnh giấc anh cảm thấy đêm hôm qua là một đêm ngủ ngon nhất của mình và khi mở mắt ra anh đã thấy Y Nguyệt ngủ trong vòng tay của mình liền cười mỉm rồi ngủ tiếp.Một lúc sau, Y Nguyệt tỉnh dậy thấy mình đang nằm cạnh Tư Thành và cảm thấy anh chàng này đang ngủ say nên cẩn thận rời khỏi giường rồi trở về phòng của mình. Thấy dáng vẻ lo sợ bị mình phát hiện của Y Nguyệt,Tư Thành liền cười mỉm rồi nói:
-Đúng là cô gái thú vị
Y Nguyệt trở về phòng mặt đỏ bừng lên, đặt tay lên trán nói:
-Trời ơi, tại sao tối hôm qua mình lại ngủ với anh ta đáng lẽ mình phải rời đi chứ.Làm sao bây giờ, mình mà gặp lại anh ta mình xấu hổ chết mất
Đúng lúc đấy Huy Nhân gọi điện cho Y Nguyệt:
-Reng…reng…reng
-Alo ạ-Y Nguyệt bắt máy
-Y Nguyệt à hôm nay cháu có thể sắp xếp cho thằng tiểu tử thối về nhà được không bác chỉ sợ là nó sẽ áp lực khi ở viện mất-Huy Nhân nói
-Vâng ạ-Y Nguyệt trả lời
-Thế là có cách không gặp anh ta nữa rồi-Y Nguyệt vui sướng nói
Nói xong Y Nguyệt liền xuống phòng của Tư Thành ,đưa tay ra để mở cửa nhưng lại rụt lại nghĩ trong đầu:
-Mình có nên gặp anh ta không?Nếu gặp thì phải nói gì bây giờ?
Y Nguyệt liền hít một hơi thật sâu rồi lấy can đảm vặn tay nắm cửa bước vào, lúc này Tư Thành đang xem điện thoại nhìn thấy Y Nguyệt bước vào liền nói:
-Cô lại bắt tôi chuyền nước à?
-K…hông.Toi đến để nói anh có thể về nhà thôi-Y Nguyệt nói nhưng mặt lại đỏ lên
-Tại sao mặt cô đỏ lên thế-Tư Thành hỏi
-À…thì chắc là do thời tiết nóng thôi maf0Y Nguyệt cười nói
-Máy lạnh của phòng bệnh đang chạy rất tốt mà-Tư Thành nói
-Chắc là do tôi ăn phải gì thôi-Y Nguyệt nói
Tư Thành nghe Y Nguyệt nói như vậy liền cười phì nhìn thấy Tư Thành cười như thế Y Nguyệt liền nói:
-Anh cười cái gì thế?
-Cô thật là đáng yêu đó
-Bây giờ anh mới biết à,thôi không nói nhiều nữa bây giờ để tôi gọi cho anh Tử Minh đến đưa anh về
-Đừng gọi cho nó-Tư Thành ngăn lại
-Tại sao chứ?-Y Nguyệt hỏi
-Hiện tại tôi không có ở công ty công việc rất nhiều nên chắc giờ nó đang bận lắm không rảnh đâu
-Thế thì anh mau chóng khỏi bệnh để giúp người khác đi-Y Nguyệt nói
-Nhưng mà có người nào đó nói tôi phải nghỉ ngơi cơ mà
-Tôi không nhiều lời với anh nữa tôi sẽ đưa anh về với 2 bác anh mau dọn dẹp đi
-À, tôi quên chưa nói với cô tôi chuyển nhà rồi.Tôi và Tử Minh sống chung bây giờ nó đang ở công ty nên cô có thể đưa tôi về nhà và chăm sóc tôi được không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.