Chương 8
Ngọc Ly Vũ
11/06/2023
Sau khi ngồi trên taxi bác tài chở cô đến trước cổng tập đoàn Dương thị rồi đi. Bảo Bảo dắt Y Nguyệt vào
đến cửa công ty 2 vệ sĩ nói:
-Chào tiểu thiếu gia
-Đây là cô Y Nguyệt sau này cô ấy đến thì các anh cho cô ấy vào nhé- Bảo Bảo nói với 2 vệ sĩ
-Vâng thưa tiểu thiếu gia
Bảo Bảo dắt Y Nguyệt đến phòng làm việc của bố mình nhưng lúc đấy Dương Thiên Hoa đang đi họp nên Bảo Bảo dắt Y Nguyệt ngồi lên ghế ,chạy vào lấy cốc nước cho Y Nguyệt rồi nói:
-Cô uống nước đi ạ
-Bảo Bảo ơi, cho cô hỏi đây là đâu vậy?-Y Nguyệt hỏi
-Dạ đây là phòng làm việc của bố cháu ạ- Bảo Bảo trả lời
-Bố cháu là chủ tịch hả-Y Nguyệt hỏi câu này vì thấy ở ngoài cửa phòng này là phòng chủ tịch
-Vâng ạ
-Ừm, cảm ơn cháu về cốc nước nha
-Không có gì ạ
Nói xong Bảo Bảo trèo lên ghế rồi ngồi vào lòng của Y Nguyệt và nói:
-Cô ơi cháu buồn ngủ ạ
Nghe Bảo Bảo nói như vậy Y Nguyệt ôm Bảo Bảo vào lòng rồi nói:
-Cháu ngủ đi cô ôm cháu
Nghe xong Bảo Bảo chìm vào trong giấc ngủ đúng lúc đó Thiên Hoa vừa đi họp về vào phòng thì thấy Y Nguyệt đang ôm con trai mình ngủ cảm thấy rất hạnh phúc tiến gần rồi ngồi xuống ghế, Y Nguyệt thấy Dương Thiên Hoa về nói:
-Anh về rồi ạ?
-Ừm, tôi vừa đi họp về-Thiên Hoa đáp
-Anh về rồi vậy thì anh trông Bảo Bảo nha
-Cô cứ ôm thằng bé đi cho thằng bé được giấc ngủ ngon nhất cuộc đời của nó trong khi đó chúng ta ngồi nói chuyện chút nha, chúng ta quen nhau rồi mà chưa hiểu về nhau nên có rất nhiều chuyện nói đó
-Được, vậy anh muốn nói chuyện gì?
-Vậy cô muốn hỏi tôi gì thì tôi sẽ trả lời
-Được, vậy cho tôi hỏi năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi?
-Tôi năm nay 26 tuổi
-Ồ vậy anh còn rất trẻ, cho tôi hỏi thêm câu nữa được không?
-Được cô cứ tự nhiên
-Mẹ của Bảo Bảo đâu rồi?
-Cô hỏi cái này làm gì
-Tôi hỏi để lúc nói chuyện với Bảo Bảo sẽ không nhắc đến cho thằng bé buồn, còn anh không muôn nói thì thôi tôi không ép buộc anh đâu-Cô đã nói như thế thì tôi phải trả lời rồi, mấy năm trước tôi là thanh niên mới về nước có một người phụ nữ rất thích tôi thích đến mê mệt đó chính là mẹ của Bảo Bảo,cô ta tán tỉnh tôi hết lần này đến lần khác nhưng đều bị tôi từ chối, cô ta đã đi gần 1 tuần tôi đã nghĩ cô ta đã bỏ cuộc nhưng không bỗng dưng có một ngày cô ta chạy đến nhà của tôi quỳ xuống khóc lóc rồi đưa cho tôi một tờ khám bệnh và nói cô ấy không còn sống được bao lâu nữa tôi nghe vậy liền trả lời cô ta một câu lạnh nhạt “liên quan gì đến tôi” cô ta nghe vậy bất ngờ lắm liền vừa chạy vừa khóc nhưng khi có một bữa tiệc tôi đến dự cô ta đã chuốc thuốc tôi rồi làm loại chuyện đó xong bỏ chạy, mấy hôm sau cô ta quay lại rồi nói là cô ta có thai bắt tôi chịu trách nhiệm còn đưa ra cái video đêm đó tôi đã hết cách liền để cô ta ở trong nhà tôi đến khi đẻ đứa bé, đến ngày đẻ Bảo Bảo vừa mới khóc tiếng khóc chào đời thì cũng là lúc cô ta nỏ nụ cười tạm biệt.
-Thế là sau khi cô ấy mất anh nuôi dưỡng Bảo Bảo đến bây giờ-Y Nguyệt nói
-Ừm sau khi lo hậu sự cho cô ta xong tôi còn mang Bảo Bảo đi xét nghiệm AND với tôi và có kết quả cùng huyết thống cha con
-Ồ, vậy cũng tội cho cô gái đó quá chứ
-Tội? cô ta mà tội, nhiều lúc Bảo Bảo luôn hỏi tôi mẹ của nó như thế nào tôi luôn nói mẹ nó là một thiên thần nhưng tôi luôn nghĩ cô ta một loại cáo già nhiều mưu nhiều kế thì có
-Anh thật sự là có một trái tim đóng băng cô ấy là người thích anh theo đuổi anh đến tận cùng có nghĩa là cô ấy là người chung thủy nêu đã thích người nào đo thật lòng thì sẽ mãi mãi yêu họ những người phụ nữ đó bây giờ đã rất hiếm rồi, anh nên nhớ là phụ nữ còn rất nhiều nỗi bất hạnh tôi mong anh nên suy nghĩ lại còn bây giờ tôi phải về rồi
Vừa nói Y Nguyệt đưa Bảo Bảo cho Thiên Hoa, rồi rời đi nhưng Thiên Hoa nắm tay của Y Nguyệt nói:
-Để tôi đưa cô về
-Được
-Chào tiểu thiếu gia
-Đây là cô Y Nguyệt sau này cô ấy đến thì các anh cho cô ấy vào nhé- Bảo Bảo nói với 2 vệ sĩ
-Vâng thưa tiểu thiếu gia
Bảo Bảo dắt Y Nguyệt đến phòng làm việc của bố mình nhưng lúc đấy Dương Thiên Hoa đang đi họp nên Bảo Bảo dắt Y Nguyệt ngồi lên ghế ,chạy vào lấy cốc nước cho Y Nguyệt rồi nói:
-Cô uống nước đi ạ
-Bảo Bảo ơi, cho cô hỏi đây là đâu vậy?-Y Nguyệt hỏi
-Dạ đây là phòng làm việc của bố cháu ạ- Bảo Bảo trả lời
-Bố cháu là chủ tịch hả-Y Nguyệt hỏi câu này vì thấy ở ngoài cửa phòng này là phòng chủ tịch
-Vâng ạ
-Ừm, cảm ơn cháu về cốc nước nha
-Không có gì ạ
Nói xong Bảo Bảo trèo lên ghế rồi ngồi vào lòng của Y Nguyệt và nói:
-Cô ơi cháu buồn ngủ ạ
Nghe Bảo Bảo nói như vậy Y Nguyệt ôm Bảo Bảo vào lòng rồi nói:
-Cháu ngủ đi cô ôm cháu
Nghe xong Bảo Bảo chìm vào trong giấc ngủ đúng lúc đó Thiên Hoa vừa đi họp về vào phòng thì thấy Y Nguyệt đang ôm con trai mình ngủ cảm thấy rất hạnh phúc tiến gần rồi ngồi xuống ghế, Y Nguyệt thấy Dương Thiên Hoa về nói:
-Anh về rồi ạ?
-Ừm, tôi vừa đi họp về-Thiên Hoa đáp
-Anh về rồi vậy thì anh trông Bảo Bảo nha
-Cô cứ ôm thằng bé đi cho thằng bé được giấc ngủ ngon nhất cuộc đời của nó trong khi đó chúng ta ngồi nói chuyện chút nha, chúng ta quen nhau rồi mà chưa hiểu về nhau nên có rất nhiều chuyện nói đó
-Được, vậy anh muốn nói chuyện gì?
-Vậy cô muốn hỏi tôi gì thì tôi sẽ trả lời
-Được, vậy cho tôi hỏi năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi?
-Tôi năm nay 26 tuổi
-Ồ vậy anh còn rất trẻ, cho tôi hỏi thêm câu nữa được không?
-Được cô cứ tự nhiên
-Mẹ của Bảo Bảo đâu rồi?
-Cô hỏi cái này làm gì
-Tôi hỏi để lúc nói chuyện với Bảo Bảo sẽ không nhắc đến cho thằng bé buồn, còn anh không muôn nói thì thôi tôi không ép buộc anh đâu-Cô đã nói như thế thì tôi phải trả lời rồi, mấy năm trước tôi là thanh niên mới về nước có một người phụ nữ rất thích tôi thích đến mê mệt đó chính là mẹ của Bảo Bảo,cô ta tán tỉnh tôi hết lần này đến lần khác nhưng đều bị tôi từ chối, cô ta đã đi gần 1 tuần tôi đã nghĩ cô ta đã bỏ cuộc nhưng không bỗng dưng có một ngày cô ta chạy đến nhà của tôi quỳ xuống khóc lóc rồi đưa cho tôi một tờ khám bệnh và nói cô ấy không còn sống được bao lâu nữa tôi nghe vậy liền trả lời cô ta một câu lạnh nhạt “liên quan gì đến tôi” cô ta nghe vậy bất ngờ lắm liền vừa chạy vừa khóc nhưng khi có một bữa tiệc tôi đến dự cô ta đã chuốc thuốc tôi rồi làm loại chuyện đó xong bỏ chạy, mấy hôm sau cô ta quay lại rồi nói là cô ta có thai bắt tôi chịu trách nhiệm còn đưa ra cái video đêm đó tôi đã hết cách liền để cô ta ở trong nhà tôi đến khi đẻ đứa bé, đến ngày đẻ Bảo Bảo vừa mới khóc tiếng khóc chào đời thì cũng là lúc cô ta nỏ nụ cười tạm biệt.
-Thế là sau khi cô ấy mất anh nuôi dưỡng Bảo Bảo đến bây giờ-Y Nguyệt nói
-Ừm sau khi lo hậu sự cho cô ta xong tôi còn mang Bảo Bảo đi xét nghiệm AND với tôi và có kết quả cùng huyết thống cha con
-Ồ, vậy cũng tội cho cô gái đó quá chứ
-Tội? cô ta mà tội, nhiều lúc Bảo Bảo luôn hỏi tôi mẹ của nó như thế nào tôi luôn nói mẹ nó là một thiên thần nhưng tôi luôn nghĩ cô ta một loại cáo già nhiều mưu nhiều kế thì có
-Anh thật sự là có một trái tim đóng băng cô ấy là người thích anh theo đuổi anh đến tận cùng có nghĩa là cô ấy là người chung thủy nêu đã thích người nào đo thật lòng thì sẽ mãi mãi yêu họ những người phụ nữ đó bây giờ đã rất hiếm rồi, anh nên nhớ là phụ nữ còn rất nhiều nỗi bất hạnh tôi mong anh nên suy nghĩ lại còn bây giờ tôi phải về rồi
Vừa nói Y Nguyệt đưa Bảo Bảo cho Thiên Hoa, rồi rời đi nhưng Thiên Hoa nắm tay của Y Nguyệt nói:
-Để tôi đưa cô về
-Được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.