Quyển 2 - Chương 16
Phong Gian Danh Hương
07/06/2016
Trong lòng Nguyệt Nhi cả kinh, lập tức cố gắng bình tĩnh, đi đến hiệu thuốc lấy dược, sau đó ôm bụng, làm theo âm thanh chỉ dẫn của Xảo Nhi truyền tới, tiến vào một ngôi nhà , Tiếu An nhìn nàng tiến vào rồi rời đi
Trong phòng Nguyệt Nhi, sau khi đi nhà xí một lần Nguyệt Nhi khó chịu nhìn Xảo Nhi nói ( tội nghiệp nguyệt tỷ =))
- Xảo Nhi, ngươi nói đêm nay hắn có đến đây không a?
Nguyệt Nhi bắt đầu sợ hãi
- Đừng lo lắng, ta sẽ luôn ở xung quanh ngươi, ngươi ăn dấm chua giải độc trước rồi nói sau
Xảo Nhi sợ nàng kiên trì không được
- Nga, được, thật khó chịu
Nguyệt Nhi cười khổ nói
- Ta đi trước giúp ngươi chuẩn bị một chút, ngươi an tâm ở trong này nghỉ ngơi, không có việc gì đâu
Xảo Nhi an ủi nàng nói
- Ha ha, cám ơn Xảo Nhi, kỳ thật cũng không có việc gì, không phải là bị cường bạo một lần sao, ha ha, không có việc gì
Nguyệt Nhi lấy thêm can đảm cho bản thân
- Đừng nói bậy! Đại nhân nói, ngươi không cần tự coi nhẹ mình, còn nữa như thế nào có thể tiện nghi cho lão gia hỏa kia, ngươi đẹp như vậy, về sau nhất định sẽ được gả cho người tốt
Tính cách lạnh lùng của Xảo Nhi đối với nàng không khỏi nổi lên một tia đồng tình
- Ha ha, Nguyệt Nhi không tin trên đời này còn có nam nhân tốt, sống bình an cả đời là tốt rồi
Tử Nguyệt Nhi mỉm cười dịu dàng
Xảo Nhi sửng sốt, trong lòng dâng lên tia đồng ý , nhìn nàng một hồi mới thở dài, nàng không biết nên khuyên như thế nào, chính mình cũng làm không được, làm gì khuyên nàng, trên đời này quả thật không có nam nhân tốt, nếu không nữ nhân cũng không bị lừa
Bởi vì Tử Nguyệt Nhi, đêm nay Xảo Nhi ngủ trên nóc nhà của Nguyệt Nhi, nhắm mắt dưỡng thần, kết quả không có chuyện xảy ra, Xảo Nhi buồn bực về nha môn
Lâm Vô Du thấy nàng một đêm không trở về, gấp đến độ ngủ không ngon, thấy nàng trở về, liền lập tức ra đón
- Đừng làm ồn ta, ta đi ngủ trước, Nguyệt Nhi không có việc gì, ta để nàng về nhà mình,tối nay lại tới chỗ Thần y
Xảo Nhi nói đơn giản vài câu sau đó đi vào phòng Lâm Vô Du , bắt đầu ngủ
Lâm Vô Du nóng vội, vội vàng đi tìm Lưu Toàn, kêu hắn đi theo Tử Nguyệt Nhi, chỉ sợ lúc Xảo Nhi không có mặt, Thần y kia giở trò quỷ
Khi Xảo Nhi tỉnh lại mặt trời đã lên cao, chạy nhanh đến xem Lãnh Sương Hàn, không nghĩ tới Đông Phuơng Ngọc cũng ở đó chiếu cố hắn
- Xảo Nhi, nguơi đã đến rồi
Đông Phương Ngọc mỉm cười nghênh đón nàng
- Nguơi đến a, Hàn, thân thể tốt lên chưa ?
Xảo Nhi đi đến bên giường, thực tự nhiên nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Sương Hàn, tuyệt không cảm thấy e lệ, ngược lại mặt Lãnh Sương Hàn lại đỏ lên =)))
- Ta, ta tốt hơn nhiều, Thần y kia đã bị bắt chưa?
Lãnh Sương Hàn thực sợ Xảo Nhi ở trước mặt Đông Phương Ngọc phi lễ hắn
- Chưa, tên kia thật sự giảo hoạt, tí nữa ta còn phải đi qua, hai ngày này không thể ở cùng ngươi, ngươi tự mình dưỡng thương thật tốt, ta hy vọng nhìn thấy được tinh thần khỏe mạnh của nguơi
Xảo Nhi một câu hai ý nghĩa, nhìn hắn bằng ánh mắt tình ý, khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Sương Hàn toàn bộ đều đỏ ( ta nói anh gặp chị chỉ có biết đỏ mặt thôi a~ =))
- Đông Phương Ngọc, vết thương ngươi khỏi rồi sao? Như thế nào chạy đến đây, không sợ Hàn Mộc Tà lại đến đây sao?
Xảo Nhi buồn cười nhìn hắn
- Ha ha, nơi nay so với nha môn an toàn hơn , không phải sao? Người có võ công đều ở trong này, đúng rồi, Xảo Nhi, nha môn không có người có võ công, vạn nhất ngươi không ở, những người đó đến....
Đông Phương Ngọc lo lắng nói
Xảo Nhi biến sắc nói
- Ta cũng nghĩ đến vấn đề này, ta đi tìm Chân Thủy Kiệt, võ công hắn không tệ, ít nhất có thể báo tin cho ta
Xảo Nhi sợ Lâm Vô Du gặp chuyện không may, nàng thậm chí muốn hắn cũng chuyển ra ngoài ở, đáng tiếc Lâm Vô Du là đồ cổ hủ, chính mình là huyện thái gia, ngay cả nha môn cũng không thể ở, chuyện này thật mất mặt
Xảo Nhi nói xong bước đi, Đông Phương Ngọc cùng đi ra ngoài, trên hành lang, Đông Phương Ngọc một phen giữ chặt Xảo Nhi
Xảo Nhi xoay người khó hiểu nhìn hắn nói
- Như thế nào?
- Xảo Nhi, ngươi cùng Lãnh Sương Hàn đã xảy ra chuyện gì?
Đông Phương Ngọc rõ ràng cảm nhận được Xảo Nhi đối với hắn khác so với đối với Lãnh Sương Hàn (lặp từ nhiều, các nàng thông cảm )
- A, cái gì sao lại thế này, hắn là người của ta, như thế nào?
Xảo Nhi nói một cách tự nhiên
Sắc mặt Đông Phương Ngọc trắng nhợt nói
- Tại sao lại nói hắn là người của ngươi?
Lòng của hắn trầm xuống
Chương 17
- Ha ha, hắn đáp ứng làm bạn giường của ta, tự nhận là người của ta, từ giờ về sau ta bảo vệ hắn, xem Hàn Mộc Tà kia còn dám động đến hắn hay không
Xảo Nhi tự hào nói, nam nhân của mình, chính mình bảo hộ, đương nhiên là không có chuyện phản bội nàng, nếu phản bội, chính nàng sẽ là người đầu tiên giết hắn
- Cái gì?
Đông Phương Ngọc kinh ngạc buông Xảo Nhi ra, trợn mắt há mồm đứng bất động
- Làm gì mà giật mình như vậy! Nếu ngươi là người của ta, ta cũng sẽ bảo vệ ngươi
Xảo Nhi buồn cười nhìn hắn một cái, hướng phòng Quân Vô Nhai mà đi
Tiểu Thanh vừa vắn đi ra nhìn thiếu gia của mình đứng như tượng gỗ , kéo kéo ống tay áo hắn nói
- Thiếu gia, thiếu gia, người sao vậy? Xảo Nhi tỷ tỷ đã đi rồi!
Đông Phương Ngọc hồi phục tinh thần, trên khuôn mặt tuấn dật lộ vẻ chua xót nói
- Xem ra nàng cách ta càng ngày càng xa
- Thiếu gia, cái gì càng ngày càng xa a?
Tiểu Thanh hiếu kì hỏi
- Ngươi không hiểu, đi thôi
Khuôn mặt tuấn tú của Đông Phương Ngọc bình tĩnh
- Thiếu gia là nói Xảo Nhi tỷ tỷ sao? Ha ha, thiếu gia thích Xảo Nhi tỷ tỷ đúng không?
Tiểu Thanh thật sự thông minh
-Đừng nói bừa
Khuôn mặt tuấn tú của Đông Phương Ngọc nóng lên một chút, liếc mắt trừng hắn một cái
- Xảo Nhi tỷ tỷ thực lợi hại, võ công cao, tính cách cường ngạnh, có phong thái nam nhi, Tiểu Thanh rất là sùng bái, nếu thiếu gia có thể lấy Xảo Nhi tỷ tỷ về nhà thì tốt rồi, lão gia gia sẽ không ghép thiếu gia với Doanh Doanh tiểu thư, bất quá thiếu gia, Doanh Doanh tiểu thư có vẻ rất kì quái, trước kia luôn thích đi theo bên người, bây giờ người bị thương lâu như vậy, nàng cũng làm rất nhiều trò để thấy người, sẽ không phải là tình cảm lưu luyến chứ?
Tiểu Thanh bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi
- Ta sẽ không lấy Doanh Doanh
Đông Phương Ngọc lập tức nghĩ lại câu nói lúc ấy của Xảo Nhi " Đông Phương Ngọc là của ta! " . Trong lòng một mảnh đau đớn
- Thiếu gia, không bằng ngươi theo đuổi Xảo Nhi tỷ tỷ đi, dù sao nàng cũng sẽ không thành thân cùng Lâm đại nhân ( ta nói Tiểu Thanh là quân sư giúp Đông Phương ca tiến tới với Xảo tỷ a~ =))
Tiểu Thanh đột nhiên nói
Đông Phương Ngọc cả kinh nói
- Làm sao có thể, nàng không phải hoa cúc khuê nữ, cha sẽ không cho nàng vào cửa
- Haizz, thiếu gia vấn đề này ngươi thật hồ đồ, tính cách Xảo Nhi tỷ tỷ giống nam nhân, giống như các công tử đi kĩ viện vậy, Lâm đại nhân cũng không bắt được lòng nàng không phải sao? Tiểu Thanh còn nhỏ, nếu ta lớn như thiếu gia, nhất định theo đuổi Xảo Nhi tỷ tỷ
Tiểu Thanh tâm tình tiểu hài tử, hoàn toàn sùng bái
- Tiểu Thanh , ngươi làm sao có tư tưởng này?
Đông Phương Ngọc nhíu mày nói
- A, cái gì a, chính mình thích là quan trọng nhất
Mặt Tiểu Thanh đỏ lên một chút, hắn thật sự thích Xảo Nhi, hy vọng nàng làm thiếu phu nhân của Đông Phương gia tộc
- Sự tình nào có đơn giản như vậy, thiếu gia quả thật thích Xảo Nhi, nhưng đã biết không còn kịp nữa rồi, hiện tại Lãnh Sương Hàn cũng thành người của Xảo Nhi, này còn thể thống gì, chẳng lẽ muốn nam nhân chúng ta cùng tranh một người sao? Ngươi cũng thấy Lâm đại nhân đối với Xảo Nhi là thực tình, hắn sẽ không buông tay
Trong lòng Đông Phương Ngọc rối rắm, cho dù có thể chịu được Xảo Nhi không phải hoa cúc khuê nữ, nhưng bên người Xảo Nhi không chỉ có mình nam nhân là hắn
- Quan trọng nhất là Xảo Nhi tỷ tỷ thích ai không phải sao?
Tiểu Thanh một câu vạch trần được người đang trong mộng
Đông Phương Ngọc cười khổ nói
- Ai nàng cũng không thích, nàng thích chính là đùa bỡn nam nhân , chẳng lẽ ngươi muốn thiếu gia của ngươi cũng bị đùa bỡn?
- Thiếu gia, Tiểu Thanh cảm thấy Xảo Nhi tỷ tỷ không phải đùa bỡn nam nhân, người không thấy nàng thực che chở Lâm đại nhân sao?
Tiểu Thanh ngây ngốc nói
Đông Phương Ngọc tiếp tục lắc đầu
- Ai, ngươi không hiểu
Trong lòng một mảnh bất đắc dĩ
Vừa vặn Xảo Nhi từ phòng của Quân Vô Nhai đi ra, theo sau là sắc mặt nghiêm túc của Chân Thủy Kiệt
- Di, các ngươi như thế nào còn ở nơi này?
Xảo Nhi kì quái nói
- Xảo Nhi, có nơi nào cần ta hỗ trợ không?
Đông Phương Ngọc lập tức hỏi
- Ha ha, ngươi tự bảo vệ mình, ta đoán trấn nhỏ này rất nhanh sẽ xuất hiện càng ngày càng nhiều cao thủ võ lâm, ngươi cũng là mục tiêu của Hàn Mộc Tà, cho nên phải cẩn thận, không cần đi ra ngoài một mình
Xảo Nhi nhăn mày mi nói
- Ân, ta biết, thị vệ của Vương đại nhân nhất định chú ý động tĩnh
Đông Phương Ngọc bởi vì câu nói của Xảo Nhi, trong lòng một lần nữa ấm áp
Trong phòng Nguyệt Nhi, sau khi đi nhà xí một lần Nguyệt Nhi khó chịu nhìn Xảo Nhi nói ( tội nghiệp nguyệt tỷ =))
- Xảo Nhi, ngươi nói đêm nay hắn có đến đây không a?
Nguyệt Nhi bắt đầu sợ hãi
- Đừng lo lắng, ta sẽ luôn ở xung quanh ngươi, ngươi ăn dấm chua giải độc trước rồi nói sau
Xảo Nhi sợ nàng kiên trì không được
- Nga, được, thật khó chịu
Nguyệt Nhi cười khổ nói
- Ta đi trước giúp ngươi chuẩn bị một chút, ngươi an tâm ở trong này nghỉ ngơi, không có việc gì đâu
Xảo Nhi an ủi nàng nói
- Ha ha, cám ơn Xảo Nhi, kỳ thật cũng không có việc gì, không phải là bị cường bạo một lần sao, ha ha, không có việc gì
Nguyệt Nhi lấy thêm can đảm cho bản thân
- Đừng nói bậy! Đại nhân nói, ngươi không cần tự coi nhẹ mình, còn nữa như thế nào có thể tiện nghi cho lão gia hỏa kia, ngươi đẹp như vậy, về sau nhất định sẽ được gả cho người tốt
Tính cách lạnh lùng của Xảo Nhi đối với nàng không khỏi nổi lên một tia đồng tình
- Ha ha, Nguyệt Nhi không tin trên đời này còn có nam nhân tốt, sống bình an cả đời là tốt rồi
Tử Nguyệt Nhi mỉm cười dịu dàng
Xảo Nhi sửng sốt, trong lòng dâng lên tia đồng ý , nhìn nàng một hồi mới thở dài, nàng không biết nên khuyên như thế nào, chính mình cũng làm không được, làm gì khuyên nàng, trên đời này quả thật không có nam nhân tốt, nếu không nữ nhân cũng không bị lừa
Bởi vì Tử Nguyệt Nhi, đêm nay Xảo Nhi ngủ trên nóc nhà của Nguyệt Nhi, nhắm mắt dưỡng thần, kết quả không có chuyện xảy ra, Xảo Nhi buồn bực về nha môn
Lâm Vô Du thấy nàng một đêm không trở về, gấp đến độ ngủ không ngon, thấy nàng trở về, liền lập tức ra đón
- Đừng làm ồn ta, ta đi ngủ trước, Nguyệt Nhi không có việc gì, ta để nàng về nhà mình,tối nay lại tới chỗ Thần y
Xảo Nhi nói đơn giản vài câu sau đó đi vào phòng Lâm Vô Du , bắt đầu ngủ
Lâm Vô Du nóng vội, vội vàng đi tìm Lưu Toàn, kêu hắn đi theo Tử Nguyệt Nhi, chỉ sợ lúc Xảo Nhi không có mặt, Thần y kia giở trò quỷ
Khi Xảo Nhi tỉnh lại mặt trời đã lên cao, chạy nhanh đến xem Lãnh Sương Hàn, không nghĩ tới Đông Phuơng Ngọc cũng ở đó chiếu cố hắn
- Xảo Nhi, nguơi đã đến rồi
Đông Phương Ngọc mỉm cười nghênh đón nàng
- Nguơi đến a, Hàn, thân thể tốt lên chưa ?
Xảo Nhi đi đến bên giường, thực tự nhiên nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Sương Hàn, tuyệt không cảm thấy e lệ, ngược lại mặt Lãnh Sương Hàn lại đỏ lên =)))
- Ta, ta tốt hơn nhiều, Thần y kia đã bị bắt chưa?
Lãnh Sương Hàn thực sợ Xảo Nhi ở trước mặt Đông Phương Ngọc phi lễ hắn
- Chưa, tên kia thật sự giảo hoạt, tí nữa ta còn phải đi qua, hai ngày này không thể ở cùng ngươi, ngươi tự mình dưỡng thương thật tốt, ta hy vọng nhìn thấy được tinh thần khỏe mạnh của nguơi
Xảo Nhi một câu hai ý nghĩa, nhìn hắn bằng ánh mắt tình ý, khuôn mặt tuấn tú của Lãnh Sương Hàn toàn bộ đều đỏ ( ta nói anh gặp chị chỉ có biết đỏ mặt thôi a~ =))
- Đông Phương Ngọc, vết thương ngươi khỏi rồi sao? Như thế nào chạy đến đây, không sợ Hàn Mộc Tà lại đến đây sao?
Xảo Nhi buồn cười nhìn hắn
- Ha ha, nơi nay so với nha môn an toàn hơn , không phải sao? Người có võ công đều ở trong này, đúng rồi, Xảo Nhi, nha môn không có người có võ công, vạn nhất ngươi không ở, những người đó đến....
Đông Phương Ngọc lo lắng nói
Xảo Nhi biến sắc nói
- Ta cũng nghĩ đến vấn đề này, ta đi tìm Chân Thủy Kiệt, võ công hắn không tệ, ít nhất có thể báo tin cho ta
Xảo Nhi sợ Lâm Vô Du gặp chuyện không may, nàng thậm chí muốn hắn cũng chuyển ra ngoài ở, đáng tiếc Lâm Vô Du là đồ cổ hủ, chính mình là huyện thái gia, ngay cả nha môn cũng không thể ở, chuyện này thật mất mặt
Xảo Nhi nói xong bước đi, Đông Phương Ngọc cùng đi ra ngoài, trên hành lang, Đông Phương Ngọc một phen giữ chặt Xảo Nhi
Xảo Nhi xoay người khó hiểu nhìn hắn nói
- Như thế nào?
- Xảo Nhi, ngươi cùng Lãnh Sương Hàn đã xảy ra chuyện gì?
Đông Phương Ngọc rõ ràng cảm nhận được Xảo Nhi đối với hắn khác so với đối với Lãnh Sương Hàn (lặp từ nhiều, các nàng thông cảm )
- A, cái gì sao lại thế này, hắn là người của ta, như thế nào?
Xảo Nhi nói một cách tự nhiên
Sắc mặt Đông Phương Ngọc trắng nhợt nói
- Tại sao lại nói hắn là người của ngươi?
Lòng của hắn trầm xuống
Chương 17
- Ha ha, hắn đáp ứng làm bạn giường của ta, tự nhận là người của ta, từ giờ về sau ta bảo vệ hắn, xem Hàn Mộc Tà kia còn dám động đến hắn hay không
Xảo Nhi tự hào nói, nam nhân của mình, chính mình bảo hộ, đương nhiên là không có chuyện phản bội nàng, nếu phản bội, chính nàng sẽ là người đầu tiên giết hắn
- Cái gì?
Đông Phương Ngọc kinh ngạc buông Xảo Nhi ra, trợn mắt há mồm đứng bất động
- Làm gì mà giật mình như vậy! Nếu ngươi là người của ta, ta cũng sẽ bảo vệ ngươi
Xảo Nhi buồn cười nhìn hắn một cái, hướng phòng Quân Vô Nhai mà đi
Tiểu Thanh vừa vắn đi ra nhìn thiếu gia của mình đứng như tượng gỗ , kéo kéo ống tay áo hắn nói
- Thiếu gia, thiếu gia, người sao vậy? Xảo Nhi tỷ tỷ đã đi rồi!
Đông Phương Ngọc hồi phục tinh thần, trên khuôn mặt tuấn dật lộ vẻ chua xót nói
- Xem ra nàng cách ta càng ngày càng xa
- Thiếu gia, cái gì càng ngày càng xa a?
Tiểu Thanh hiếu kì hỏi
- Ngươi không hiểu, đi thôi
Khuôn mặt tuấn tú của Đông Phương Ngọc bình tĩnh
- Thiếu gia là nói Xảo Nhi tỷ tỷ sao? Ha ha, thiếu gia thích Xảo Nhi tỷ tỷ đúng không?
Tiểu Thanh thật sự thông minh
-Đừng nói bừa
Khuôn mặt tuấn tú của Đông Phương Ngọc nóng lên một chút, liếc mắt trừng hắn một cái
- Xảo Nhi tỷ tỷ thực lợi hại, võ công cao, tính cách cường ngạnh, có phong thái nam nhi, Tiểu Thanh rất là sùng bái, nếu thiếu gia có thể lấy Xảo Nhi tỷ tỷ về nhà thì tốt rồi, lão gia gia sẽ không ghép thiếu gia với Doanh Doanh tiểu thư, bất quá thiếu gia, Doanh Doanh tiểu thư có vẻ rất kì quái, trước kia luôn thích đi theo bên người, bây giờ người bị thương lâu như vậy, nàng cũng làm rất nhiều trò để thấy người, sẽ không phải là tình cảm lưu luyến chứ?
Tiểu Thanh bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, hỏi
- Ta sẽ không lấy Doanh Doanh
Đông Phương Ngọc lập tức nghĩ lại câu nói lúc ấy của Xảo Nhi " Đông Phương Ngọc là của ta! " . Trong lòng một mảnh đau đớn
- Thiếu gia, không bằng ngươi theo đuổi Xảo Nhi tỷ tỷ đi, dù sao nàng cũng sẽ không thành thân cùng Lâm đại nhân ( ta nói Tiểu Thanh là quân sư giúp Đông Phương ca tiến tới với Xảo tỷ a~ =))
Tiểu Thanh đột nhiên nói
Đông Phương Ngọc cả kinh nói
- Làm sao có thể, nàng không phải hoa cúc khuê nữ, cha sẽ không cho nàng vào cửa
- Haizz, thiếu gia vấn đề này ngươi thật hồ đồ, tính cách Xảo Nhi tỷ tỷ giống nam nhân, giống như các công tử đi kĩ viện vậy, Lâm đại nhân cũng không bắt được lòng nàng không phải sao? Tiểu Thanh còn nhỏ, nếu ta lớn như thiếu gia, nhất định theo đuổi Xảo Nhi tỷ tỷ
Tiểu Thanh tâm tình tiểu hài tử, hoàn toàn sùng bái
- Tiểu Thanh , ngươi làm sao có tư tưởng này?
Đông Phương Ngọc nhíu mày nói
- A, cái gì a, chính mình thích là quan trọng nhất
Mặt Tiểu Thanh đỏ lên một chút, hắn thật sự thích Xảo Nhi, hy vọng nàng làm thiếu phu nhân của Đông Phương gia tộc
- Sự tình nào có đơn giản như vậy, thiếu gia quả thật thích Xảo Nhi, nhưng đã biết không còn kịp nữa rồi, hiện tại Lãnh Sương Hàn cũng thành người của Xảo Nhi, này còn thể thống gì, chẳng lẽ muốn nam nhân chúng ta cùng tranh một người sao? Ngươi cũng thấy Lâm đại nhân đối với Xảo Nhi là thực tình, hắn sẽ không buông tay
Trong lòng Đông Phương Ngọc rối rắm, cho dù có thể chịu được Xảo Nhi không phải hoa cúc khuê nữ, nhưng bên người Xảo Nhi không chỉ có mình nam nhân là hắn
- Quan trọng nhất là Xảo Nhi tỷ tỷ thích ai không phải sao?
Tiểu Thanh một câu vạch trần được người đang trong mộng
Đông Phương Ngọc cười khổ nói
- Ai nàng cũng không thích, nàng thích chính là đùa bỡn nam nhân , chẳng lẽ ngươi muốn thiếu gia của ngươi cũng bị đùa bỡn?
- Thiếu gia, Tiểu Thanh cảm thấy Xảo Nhi tỷ tỷ không phải đùa bỡn nam nhân, người không thấy nàng thực che chở Lâm đại nhân sao?
Tiểu Thanh ngây ngốc nói
Đông Phương Ngọc tiếp tục lắc đầu
- Ai, ngươi không hiểu
Trong lòng một mảnh bất đắc dĩ
Vừa vặn Xảo Nhi từ phòng của Quân Vô Nhai đi ra, theo sau là sắc mặt nghiêm túc của Chân Thủy Kiệt
- Di, các ngươi như thế nào còn ở nơi này?
Xảo Nhi kì quái nói
- Xảo Nhi, có nơi nào cần ta hỗ trợ không?
Đông Phương Ngọc lập tức hỏi
- Ha ha, ngươi tự bảo vệ mình, ta đoán trấn nhỏ này rất nhanh sẽ xuất hiện càng ngày càng nhiều cao thủ võ lâm, ngươi cũng là mục tiêu của Hàn Mộc Tà, cho nên phải cẩn thận, không cần đi ra ngoài một mình
Xảo Nhi nhăn mày mi nói
- Ân, ta biết, thị vệ của Vương đại nhân nhất định chú ý động tĩnh
Đông Phương Ngọc bởi vì câu nói của Xảo Nhi, trong lòng một lần nữa ấm áp
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.