Nữ Chính Đại Lão Là Bạch Cốt Tinh
Chương 25:
Đường Hoàn Hoàn
23/07/2024
Mưu trí.jpg
Lúc đầu, bộ xương trắng nhỏ còn hơi căng thẳng nhưng sau đó cô ngồi trên đôi vai rắn chắc căng cứng của người đàn ông, đổi từ nắm tai sang nắm lấy cổ áo. Theo những động tác nhảy nhót của người đàn ông, cô được thưởng thức một chuyến tàu lượn siêu tốc cực đỉnh và khá thú vị.
Đặc biệt là khi nhìn thấy anh lấy dao găm chém liên tục mấy cây nấm xấu xí vừa đen vừa hồng đó thì đúng là người cô thấy rất thoải mái.
Lục Dã băng qua đám nấm, dường như đôi chân dài tràn ngập sức mạnh của sấm sét vạn quân, đá văng ngay cây nấm xấu xí đen hồng cao khoảng mười mét đang cúi đầu nấm đuổi theo anh, làm nó bắn ngược lại.
Cây nấm xấu xí đen hồng kêu lên "chít chít” có vẻ đau đớn, đầu nấm đứt ra từ giữa, cái mũ nấm khổng lồ đập xuống, đập vào vị trí cách Lục Dã nửa mét.
Cơn gió mạnh thổi tung mái tóc của người đàn ông, cũng thổi tung cả bộ xương trắng nhỏ trên vai anh.
"Làm tốt lắm! Đáng được khen ngợi." Phong Kỳ Kỳ ngồi vững lại rồi đập mạnh hai bàn tay xương nhỏ vào nhau, ngay sau đó chúng vang lên tiếng dễ nghe như tiếng ngọc đập vào nhau.
Lục Dã điều chỉnh hơi thở, khôi phục lại nhịp đập bình thường của trái tim: "..."
Cô là lãnh đạo đang đi thị sát à?
Anh quay người đi tiếp nhưng mới đi được vài bước.
Phong Kỳ Kỳ: "Dừng lại, dừng lại, dừng lại."
Người đàn ông dừng lại, hơi nghiêng đầu nhìn, vật biến dị nhỏ bé bám lấy quần áo của anh nhảy xuống rất linh hoạt, nhảy vài cái đã xuống đất, trông giống hệt một chú khỉ con màu trắng.
"Cô muốn làm gì?" Lúc này tạm thời an toàn, anh hỏi với vẻ thích thú.
"Báo thù rửa hận!" Bộ xương trắng nhỏ vội vàng chạy về phía cây nấm xấu xí đen hồng đã ngã xuống đất đang nằm im không nhúc nhích, cũng không thèm quay đầu lại mà nói.
Lục Dã: "..."
Mỗi lần bị nấm xấu xí đen hồng nuốt vào rồi lại nhổ ra đầy ghê tởm, tôi không cần mặt mũi sao.
Phong Kỳ Kỳ nhấc chân nhỏ lên, đạp liên tiếp vào cây nấm xấu xí đen hồng trông như đã mất hết sức sống.
Báo thù xong, cô quay người chạy về phía Lục Dã.
"Được rồi~" Giọng nói rất vui vẻ.
... Đây gọi là báo thù rửa hận của cô à?
Lục Dã khẽ nhếch môi, vừa buồn cười vừa bất lực.
Giây tiếp theo, ánh mắt của anh thay đổi, con dao găm trong tay bị phi như bay về phía sau Phong Kỳ Kỳ.
Phong Kỳ Kỳ: "?"
Cô không cho rằng Lục Dã sẽ lấy dao đánh cô nên vô thức quay đầu nhìn lại. Cô thấy mũ nấm của cây nấm xấu xí đen hồng mọc ra hàng loạt sợi nấm màu đen hồng, che trời lấp đất vọt lên quấn lấy bộ xương trắng nhỏ ở gần, chỉ chớp mắt đã bao bọc lấy cô, tóm vào trong mũ nấm.
Lúc này, con dao găm đã đến nơi, chỉ kịp cắt đứt mấy sợi nấm còn chưa kịp rút về, dao đâm vào mũ nấm, Lục Dã đến ngay gần rút con dao găm ra rồi nhìn lướt qua mũ nấm.
Anh không quá lo lắng, dù sao Phong Kỳ Kỳ cũng đã tức giận kể lể với anh về việc cây nấm xấu xí đen hồng này đã ăn rồi lại nhổ cô ra.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía trước, đám nấm anh vừa băng qua đã trở lại trạng thái bình tĩnh, những xác nấm bị anh chém đứt hoặc giẫm nát đã bị đồng loại hút sạch, biến mất không còn dấu vết.
Không lâu sau sẽ lại mọc ra một loạt mới.
Đây là một trong những đặc điểm của thực vật biến dị: Tái sinh.
Anh đang định mổ mũ nấm để đào vật biến dị nhỏ bé ra thì mũ nấm bỗng dưng phình lên như nước sôi. Nó liên tục nổi lên hàng loạt bong bóng, mùi khó ngửi xộc vào mũi, diện tích cơ thể của nó thu nhỏ lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, như thể có thứ gì đó đang hấp thụ nó.
Lúc đầu, bộ xương trắng nhỏ còn hơi căng thẳng nhưng sau đó cô ngồi trên đôi vai rắn chắc căng cứng của người đàn ông, đổi từ nắm tai sang nắm lấy cổ áo. Theo những động tác nhảy nhót của người đàn ông, cô được thưởng thức một chuyến tàu lượn siêu tốc cực đỉnh và khá thú vị.
Đặc biệt là khi nhìn thấy anh lấy dao găm chém liên tục mấy cây nấm xấu xí vừa đen vừa hồng đó thì đúng là người cô thấy rất thoải mái.
Lục Dã băng qua đám nấm, dường như đôi chân dài tràn ngập sức mạnh của sấm sét vạn quân, đá văng ngay cây nấm xấu xí đen hồng cao khoảng mười mét đang cúi đầu nấm đuổi theo anh, làm nó bắn ngược lại.
Cây nấm xấu xí đen hồng kêu lên "chít chít” có vẻ đau đớn, đầu nấm đứt ra từ giữa, cái mũ nấm khổng lồ đập xuống, đập vào vị trí cách Lục Dã nửa mét.
Cơn gió mạnh thổi tung mái tóc của người đàn ông, cũng thổi tung cả bộ xương trắng nhỏ trên vai anh.
"Làm tốt lắm! Đáng được khen ngợi." Phong Kỳ Kỳ ngồi vững lại rồi đập mạnh hai bàn tay xương nhỏ vào nhau, ngay sau đó chúng vang lên tiếng dễ nghe như tiếng ngọc đập vào nhau.
Lục Dã điều chỉnh hơi thở, khôi phục lại nhịp đập bình thường của trái tim: "..."
Cô là lãnh đạo đang đi thị sát à?
Anh quay người đi tiếp nhưng mới đi được vài bước.
Phong Kỳ Kỳ: "Dừng lại, dừng lại, dừng lại."
Người đàn ông dừng lại, hơi nghiêng đầu nhìn, vật biến dị nhỏ bé bám lấy quần áo của anh nhảy xuống rất linh hoạt, nhảy vài cái đã xuống đất, trông giống hệt một chú khỉ con màu trắng.
"Cô muốn làm gì?" Lúc này tạm thời an toàn, anh hỏi với vẻ thích thú.
"Báo thù rửa hận!" Bộ xương trắng nhỏ vội vàng chạy về phía cây nấm xấu xí đen hồng đã ngã xuống đất đang nằm im không nhúc nhích, cũng không thèm quay đầu lại mà nói.
Lục Dã: "..."
Mỗi lần bị nấm xấu xí đen hồng nuốt vào rồi lại nhổ ra đầy ghê tởm, tôi không cần mặt mũi sao.
Phong Kỳ Kỳ nhấc chân nhỏ lên, đạp liên tiếp vào cây nấm xấu xí đen hồng trông như đã mất hết sức sống.
Báo thù xong, cô quay người chạy về phía Lục Dã.
"Được rồi~" Giọng nói rất vui vẻ.
... Đây gọi là báo thù rửa hận của cô à?
Lục Dã khẽ nhếch môi, vừa buồn cười vừa bất lực.
Giây tiếp theo, ánh mắt của anh thay đổi, con dao găm trong tay bị phi như bay về phía sau Phong Kỳ Kỳ.
Phong Kỳ Kỳ: "?"
Cô không cho rằng Lục Dã sẽ lấy dao đánh cô nên vô thức quay đầu nhìn lại. Cô thấy mũ nấm của cây nấm xấu xí đen hồng mọc ra hàng loạt sợi nấm màu đen hồng, che trời lấp đất vọt lên quấn lấy bộ xương trắng nhỏ ở gần, chỉ chớp mắt đã bao bọc lấy cô, tóm vào trong mũ nấm.
Lúc này, con dao găm đã đến nơi, chỉ kịp cắt đứt mấy sợi nấm còn chưa kịp rút về, dao đâm vào mũ nấm, Lục Dã đến ngay gần rút con dao găm ra rồi nhìn lướt qua mũ nấm.
Anh không quá lo lắng, dù sao Phong Kỳ Kỳ cũng đã tức giận kể lể với anh về việc cây nấm xấu xí đen hồng này đã ăn rồi lại nhổ cô ra.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía trước, đám nấm anh vừa băng qua đã trở lại trạng thái bình tĩnh, những xác nấm bị anh chém đứt hoặc giẫm nát đã bị đồng loại hút sạch, biến mất không còn dấu vết.
Không lâu sau sẽ lại mọc ra một loạt mới.
Đây là một trong những đặc điểm của thực vật biến dị: Tái sinh.
Anh đang định mổ mũ nấm để đào vật biến dị nhỏ bé ra thì mũ nấm bỗng dưng phình lên như nước sôi. Nó liên tục nổi lên hàng loạt bong bóng, mùi khó ngửi xộc vào mũi, diện tích cơ thể của nó thu nhỏ lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, như thể có thứ gì đó đang hấp thụ nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.