Chương 431: Tổng Tài Trong Lòng Có Bạch Nguyệt Quang (11)
Mộ Như Tửu
19/10/2021
Sau bữa sáng.
Hoắc Kình mang theo Trà Trà đi ra biệt thự, sau đó lên xe.
Tiểu cô nương ôm đồ ăn vặt, có chút mờ mịt.
"Chúng ta đi đâu vậy?" Cô hỏi.
Hoắc Kình liếc nhìn cô một cái, lên tiếng trêu chọc cô, "Tôi tính toán đem em đi tìm một cái giá tốt để bán."
Trà Trà nghĩ nghĩ, thập phần phối hợp gật gật đầu, "............Có thể, nhớ rõ đem hợp đồng cho tôi."
Nói xong câu đó, cô ngồi ở một bên, từ trong túi không nhanh không chậm móc đồ ăn vặt ra, thật sâu nhìn Hoắc Kình một cái.
"Tóm lại, mặc kệ anh làm cái gì, đồ ăn vặt của tôi không thể ném."
Hoắc Kình, "............"
Đồ ăn vặt đồ ăn vặt lại là đồ ăn vặt?
Hắn đen mặt, giơ tay đem đồ ăn vặt trong tay cô đoạt đi.
Trong lúc tiểu cô nương kinh ngạc nhìn chăm chú, một tay đem đồ ăn vặt còn lại đổ vào lòng bàn tay, toàn bộ nhét vào trong miệng, răng rắc răng rắc ăn cái sạch sẽ.
Trợ lý ngồi phía trước, "......" Tổng tài mẹ nó thật ấu trĩ a!
Nhưng hắn ta không dám nói.
Sau khi trợ lý phản ứng lại, lập tức duỗi tay kéo xuống tấm ngăn xuống.
Tuy rằng hắn ta muốn xem diễn, nhưng là, hắn ta tương đối yêu cái mạng nhỏ này của mình, cũng tương đối thích tiền thưởng......
Trà Trà nhìn tấm ngăn đã kéo xuống, lại nhìn nhìn Hoắc Kình đoạt đồ ăn vặt của cô.
Sau đó ở dưới ánh mắt chăm chú của hắn chậm rì rì từ trong túi móc ra hai túi đồ ăn vặt.
Tiểu cô nương lưu luyến đưa tới trước mặt hắn một túi.
Hoắc Kình nhìn đồ ăn vặt trước mắt, tức giận đến huyệt Thái Dương giật giật.
Hắn nhìn chằm chằm túi của tiểu cô nương, "Trong túi của em còn có bao nhiêu đồ vật? Toàn bộ móc ra tới!"
Trà Trà sửng sốt, vội vàng đem đồ ăn vặt trong tay ném cho hắn, sau đó khẩn trương bảo vệ túi của mình.
"Anh lại quên đã ký hợp đồng! Tôi nói cho anh biết, anh lại ngăn cản tôi ăn đồ ăn vặt, tôi liền cùng anh hảo hào nói chuyện hợp đồng, cùng lắm thì, tôi đi tìm người khác vay tiền sau đó đem tiền bồi thường cho anh!"
Tiểu cô nương tràn đầy tự tin nói, trên thực tế, nội tâm hoảng một đoàn.
Nói thực ra, cô thật đúng là tìm không được người nào để vay tiền.
Cha Yến mẹ yến mới không có khả năng cho cô nhiều tiền như vậy.......Còn người khác?
Nàng cũng không quen biết.
Cho nên......
Chỉ cần Hoắc Kình không phải quá đáng, cô miễn cưỡng có thể cùng hắn chắp vá một chút để tiếp tục thực hiện hợp đồng.
Lại cứ.
Câu nói kia giống như một ngọn lửa, kíƈɦ ŧɦíƈɦ tới Hoắc Kình.
Hắn giơ tay, một tay đem tiểu cô nương trốn ở bên cạnh nhắc lên đặt trên đùi mình, hai tay gắt gao ôm chặt eo cô.
Sắc mặt biến thành màu đen chất vấn, "Em muốn đi tìm ai? Tìm Hoắc Thu Đèn? Tìm bạn trai cũ của em sao?"
Tiểu cô nương bị động tác của hắn làm cho hoảng sợ.
Vẻ mặt mộng bức nhìn hắn.
Ngay sau đó chính là theo bản năng giãy giụa.
Giãy giụa vài cái, cũng không có hiệu quả......Cô từ bỏ giãy giụa, nghiêng đầu suy nghĩ một chút lời nói vừa rồi của hắn.
"Hoắc Thu Đèn? Cái tiểu ngốc tử kia? Tôi vì cái gì muốn đi tìm hắn?"
Cô vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau trong chốc lát.
Trà Trà đột nhiên tìm được rồi một điểm mấu chốt, "Anh vì cái gì biết Hoắc Thu Đèn a? Chẳng lẽ hắn rất có danh tiếng sao? Hơn nữa, anh cư nhiên còn biết hắn là bạn trai cũ của tôi?"
Hơn nữa, cái vị bạn trai cũ nay......Là bạn trai cũ của nguyên chủ, không phải của cô.
Lại nói tiếp, nguyên chủ trừ bỏ có chút ngốc, còn có chút mù.
Như thế nào lại có thể coi trọng Hoắc Thu Đèn chứ?
Giống như trừ bỏ gương mặt kia lớn lên còn tại được ra, cũng không có ưu điểm khác.
Nghĩ đến gương mặt, tiểu cô nương lại nhìn chằm chằm Hoắc Kình trong chốc lát, nghiêm túc nói, "Anh so với Hoắc Thu Đèn đẹp trai nhiều."
Hoắc Kình, "......"
Tức không đến giận không được!
Tôi mẹ nó đang cùng em cãi nhau, em không nghe ra tới sao?
Đột nhiên khen tôi là cái thao tác gì!
Tức giận a!
Mới vừa rồi ngọn lửa giận được đốt lên, nhưng trong nháy mắt liền tắt hơn phân nửa......
Hoắc Kình mang theo Trà Trà đi ra biệt thự, sau đó lên xe.
Tiểu cô nương ôm đồ ăn vặt, có chút mờ mịt.
"Chúng ta đi đâu vậy?" Cô hỏi.
Hoắc Kình liếc nhìn cô một cái, lên tiếng trêu chọc cô, "Tôi tính toán đem em đi tìm một cái giá tốt để bán."
Trà Trà nghĩ nghĩ, thập phần phối hợp gật gật đầu, "............Có thể, nhớ rõ đem hợp đồng cho tôi."
Nói xong câu đó, cô ngồi ở một bên, từ trong túi không nhanh không chậm móc đồ ăn vặt ra, thật sâu nhìn Hoắc Kình một cái.
"Tóm lại, mặc kệ anh làm cái gì, đồ ăn vặt của tôi không thể ném."
Hoắc Kình, "............"
Đồ ăn vặt đồ ăn vặt lại là đồ ăn vặt?
Hắn đen mặt, giơ tay đem đồ ăn vặt trong tay cô đoạt đi.
Trong lúc tiểu cô nương kinh ngạc nhìn chăm chú, một tay đem đồ ăn vặt còn lại đổ vào lòng bàn tay, toàn bộ nhét vào trong miệng, răng rắc răng rắc ăn cái sạch sẽ.
Trợ lý ngồi phía trước, "......" Tổng tài mẹ nó thật ấu trĩ a!
Nhưng hắn ta không dám nói.
Sau khi trợ lý phản ứng lại, lập tức duỗi tay kéo xuống tấm ngăn xuống.
Tuy rằng hắn ta muốn xem diễn, nhưng là, hắn ta tương đối yêu cái mạng nhỏ này của mình, cũng tương đối thích tiền thưởng......
Trà Trà nhìn tấm ngăn đã kéo xuống, lại nhìn nhìn Hoắc Kình đoạt đồ ăn vặt của cô.
Sau đó ở dưới ánh mắt chăm chú của hắn chậm rì rì từ trong túi móc ra hai túi đồ ăn vặt.
Tiểu cô nương lưu luyến đưa tới trước mặt hắn một túi.
Hoắc Kình nhìn đồ ăn vặt trước mắt, tức giận đến huyệt Thái Dương giật giật.
Hắn nhìn chằm chằm túi của tiểu cô nương, "Trong túi của em còn có bao nhiêu đồ vật? Toàn bộ móc ra tới!"
Trà Trà sửng sốt, vội vàng đem đồ ăn vặt trong tay ném cho hắn, sau đó khẩn trương bảo vệ túi của mình.
"Anh lại quên đã ký hợp đồng! Tôi nói cho anh biết, anh lại ngăn cản tôi ăn đồ ăn vặt, tôi liền cùng anh hảo hào nói chuyện hợp đồng, cùng lắm thì, tôi đi tìm người khác vay tiền sau đó đem tiền bồi thường cho anh!"
Tiểu cô nương tràn đầy tự tin nói, trên thực tế, nội tâm hoảng một đoàn.
Nói thực ra, cô thật đúng là tìm không được người nào để vay tiền.
Cha Yến mẹ yến mới không có khả năng cho cô nhiều tiền như vậy.......Còn người khác?
Nàng cũng không quen biết.
Cho nên......
Chỉ cần Hoắc Kình không phải quá đáng, cô miễn cưỡng có thể cùng hắn chắp vá một chút để tiếp tục thực hiện hợp đồng.
Lại cứ.
Câu nói kia giống như một ngọn lửa, kíƈɦ ŧɦíƈɦ tới Hoắc Kình.
Hắn giơ tay, một tay đem tiểu cô nương trốn ở bên cạnh nhắc lên đặt trên đùi mình, hai tay gắt gao ôm chặt eo cô.
Sắc mặt biến thành màu đen chất vấn, "Em muốn đi tìm ai? Tìm Hoắc Thu Đèn? Tìm bạn trai cũ của em sao?"
Tiểu cô nương bị động tác của hắn làm cho hoảng sợ.
Vẻ mặt mộng bức nhìn hắn.
Ngay sau đó chính là theo bản năng giãy giụa.
Giãy giụa vài cái, cũng không có hiệu quả......Cô từ bỏ giãy giụa, nghiêng đầu suy nghĩ một chút lời nói vừa rồi của hắn.
"Hoắc Thu Đèn? Cái tiểu ngốc tử kia? Tôi vì cái gì muốn đi tìm hắn?"
Cô vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau trong chốc lát.
Trà Trà đột nhiên tìm được rồi một điểm mấu chốt, "Anh vì cái gì biết Hoắc Thu Đèn a? Chẳng lẽ hắn rất có danh tiếng sao? Hơn nữa, anh cư nhiên còn biết hắn là bạn trai cũ của tôi?"
Hơn nữa, cái vị bạn trai cũ nay......Là bạn trai cũ của nguyên chủ, không phải của cô.
Lại nói tiếp, nguyên chủ trừ bỏ có chút ngốc, còn có chút mù.
Như thế nào lại có thể coi trọng Hoắc Thu Đèn chứ?
Giống như trừ bỏ gương mặt kia lớn lên còn tại được ra, cũng không có ưu điểm khác.
Nghĩ đến gương mặt, tiểu cô nương lại nhìn chằm chằm Hoắc Kình trong chốc lát, nghiêm túc nói, "Anh so với Hoắc Thu Đèn đẹp trai nhiều."
Hoắc Kình, "......"
Tức không đến giận không được!
Tôi mẹ nó đang cùng em cãi nhau, em không nghe ra tới sao?
Đột nhiên khen tôi là cái thao tác gì!
Tức giận a!
Mới vừa rồi ngọn lửa giận được đốt lên, nhưng trong nháy mắt liền tắt hơn phân nửa......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.