Chương 32: 22: Tuyệt đối không nên đắc tội nữ phụ.
Huỳnh Thắm
16/05/2016
Vì tò mò Lạc Thanh Linh cũng nhìn về hướng Mộ Dung Thấu đang nhìn, ngay lập tức nàng liền biết nguyên nhân.
Mộ Khuynh Tuyết khẽ cúi người, như một cái lễ, lại ngẩng đầu lên, quay về nhìn về phía lam y công tử bên đàn cầm, tao nhã cười. Mặc dù nụ cười của Mộ Khuynh Tuyết rất đẹp nhưng điều làm cho ngốc ra, chính là vị đánh đàn kia -Mộ Dung Tuyệt.
Đương nhiên mọi người ở đây sau khi hoàn hồn nhìn thấy vị Húc Vương quanh người luôn tản ra khí tức ' người sống chớ lại', nổi tiếng băng mĩ nam lại trở thành người đánh đàn cho bao cỏ có tiếng của Ngạo Thiên Quốc không khỏi giật mình.
Người đã ngừng múa, tiếng đàn cũng đã dứt nhưng mà dư âm lượn lờ hoài không dứt. Có lẽ sau hôm nay, mọi chuyện sẽ rất nhiều đổi khác.
Tỷ như, Húc Vương một khúc đàn tuyệt diệu say đắm thiên hạ chỉ vì một nữ nhân mà gãy.
Tỷ như, một khúc vũ khuynh thành của hồng y nữ tử khiến cho người ta say mê không dứt.
Trong đầu mọi người thấy hai người trên vũ đài quả như là đôi kim đồng ngọc nữ, đương nhiên cũng có rất nhiều người căm giận đặc biệt là phía nữ nhân, tỷ như...
...Hai vị đại mỹ nhân Trần Bích La và Mộ Nhã Liền ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn phía trên đài, đặc biệt là Mộ Nhã Liên.
Con tiện nhân đó không những lên nhảy, nhảy còn rất tốt hơn nữa còn dám quyến rũ Húc Vương đánh đàn cho nó!
Tiêu Dao công tử -Mạc Cố Khanh nhìn người luôn luôn không để tâm đến mọi thứ như Húc Vương nay lại giúp Mộ Khuynh Tuyết, hai này quen biết từ khi nào vậy?
Càng nghĩ Mạc Cố Khanh càng tò mò, khóe miệng cong lên. Ánh mắt nhìn về phía Mộ Khuynh Tuyết, nữ nhân này...thú vị a!
Mộ Dung Tuyên si ngốc ngắm nhìn Mộ Khuyn Tuyết, người này thật sự là vị hôn thê vô dụng của hắn sao?
Lạc Thanh Linh thu hết sự biến hóa của tứ mỹ nam, nhất là Mộ Dung Thấu mà đưa tay bóc vỏ hạt dưa bỏ vào miệng ăn vừa cảm thán một phen: Đàn ông yêu bằng mắt, không ai có thể thoát khỏi ải mỹ nhân cho dù người lạnh lùng như Mộ Dung Thấu cũng phải cởi bỏ lớp mặt nạ lạnh lùng say mê xem.
Chỉ là Mộ Dung Thấu, tình địch của người nhiều như vậy quả thật khiến cho nàng cảm thấy cực kì vui vẻ nếu không phải e ngại không đúng nơi thì Lạc Thanh Linh, nàng nhất định sẽ vỗ bàn cười lớn: Đáng đời, nếu ngươi không chèn ép bà đây suốt mấy năm trời thì có lẽ bà đây tâm tình tốt thì có thể giúp ngươi một phen.
Cho nên mới nói, đắc tội ai cũng được tuyệt không nên đắc tội với nữ nhân đặc biệt là kiểu người thù dai như Lạc Thanh Linh.
Triều Nhan nhìn nhị tỷ cười sung sướng trong lòng cực kì khó hiểu, Mộ Khuynh Tuyết nhảy tốt như vậy tỷ tỷ nhà mình không những lo lắng mà cười như hoa là sao?
"Tỷ tỷ, sắp tới phần diễn của tỷ. Tỷ còn ung dung ngồi ở đây ăn hạt dưa sao?"
"..." Lạc Thanh Linh hóa đá.
" Đừng nói là tỷ chưa chuẩn bị gì đấy nhé!" Triều Nhan kinh ngạc nhìn nhị tỷ nhà mình.
"...Làm sao có...thể chứ? Mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi chứ, Phiến Đình!" Lạc Thanh Linh cười, ánh mắt tránh cái nhìn của Triều Nhan, nghiêm túc quay lại phía sau nhìn Phiến Đình.
" Đã chuẩn bị ổn thỏa, tiểu thư." Phiến Đình cười đáp.
" Vậy tỷ tỷ đi chuẩn bị đây!"
" Tỷ tỷ, cố lên đó. Nhất định phải đả đảo nàng ta!"
" Ha ha!" Nhìn Triều Nhan khí thế hùng hồn thế kia, Lạc Thanh Linh chỉ có thể cười khổ, trong lòng bổ sung: Nếu có thể đả đảo nữ chính, tỷ tỷ muội cần gì phải lo lắng trước sau nhiều năm như vậy.
Bởi vì cần chuẩn bị cho nên Lạc Thanh Linh không có nghe được hoàng đế tán dương Mộ Khuynh Tuyết mà bước theo sự hướng dẫn của cung nữ đến phòng khai đồ của bản thân.
Chờ khi cung nữ lui ra ngoài, Lạc Thanh Linh lên tiếng: "Phân phó cho Thi Sách chú ý cẩn thận, tuyệt không để cho bất kì ai nhận ra. Nếu để cho có sai sót không phải là ba tháng đơn giản như vậy, lúc đó hắn nên chuẩn bị tinh thần gả cho Tiểu Liên đi."
Xảo Nhi ôm cổ cầm đưa cho Phiến Đình, rồi đáp : " Vâng!"
Lần trước do Thi Sách đánh bạc thua, mặc dùng cung chủ đã thắng lớn nhưng lại đem hắn ném cho Tiểu Liên. Tiểu Liên cũng chẳng phải loại người đáng sợ gì, thực chất là một cô nương vô cùng đáng yêu chỉ tội bám Thi Sách tựa như triền lang, hại hắn không thể vui vẻ đi tìm mỹ nhân nói chuyện phong hoa dẫn đến mỗi khi nghe thấy tên Tiểu Liên liền chạy.
Tiểu Liên mặc dù không phải là người của Lăng Thiên Cung thế nhưng lại là tỷ muội tốt của Lạc Thanh Linh, cho nên vô cùng ủng hộ và mong đợi một ngày nào đó Tiểu Liên có thể khiến cho phong lưu công tử Thi Sách trở thành thê nô, hình ảnh đó quá tuyệt mỹ.
Xảo Nhi bị Lạc Thanh Linh nhồi nhét tư tưởng cho nên cũng rất ao ước tương lai có thể nhìn thấy cảnh tên Thi Sách nham hiểm kia, Tiểu Liên nói một hắn không dám nói hai.
Mộ Khuynh Tuyết khẽ cúi người, như một cái lễ, lại ngẩng đầu lên, quay về nhìn về phía lam y công tử bên đàn cầm, tao nhã cười. Mặc dù nụ cười của Mộ Khuynh Tuyết rất đẹp nhưng điều làm cho ngốc ra, chính là vị đánh đàn kia -Mộ Dung Tuyệt.
Đương nhiên mọi người ở đây sau khi hoàn hồn nhìn thấy vị Húc Vương quanh người luôn tản ra khí tức ' người sống chớ lại', nổi tiếng băng mĩ nam lại trở thành người đánh đàn cho bao cỏ có tiếng của Ngạo Thiên Quốc không khỏi giật mình.
Người đã ngừng múa, tiếng đàn cũng đã dứt nhưng mà dư âm lượn lờ hoài không dứt. Có lẽ sau hôm nay, mọi chuyện sẽ rất nhiều đổi khác.
Tỷ như, Húc Vương một khúc đàn tuyệt diệu say đắm thiên hạ chỉ vì một nữ nhân mà gãy.
Tỷ như, một khúc vũ khuynh thành của hồng y nữ tử khiến cho người ta say mê không dứt.
Trong đầu mọi người thấy hai người trên vũ đài quả như là đôi kim đồng ngọc nữ, đương nhiên cũng có rất nhiều người căm giận đặc biệt là phía nữ nhân, tỷ như...
...Hai vị đại mỹ nhân Trần Bích La và Mộ Nhã Liền ánh mắt tràn đầy tức giận nhìn phía trên đài, đặc biệt là Mộ Nhã Liên.
Con tiện nhân đó không những lên nhảy, nhảy còn rất tốt hơn nữa còn dám quyến rũ Húc Vương đánh đàn cho nó!
Tiêu Dao công tử -Mạc Cố Khanh nhìn người luôn luôn không để tâm đến mọi thứ như Húc Vương nay lại giúp Mộ Khuynh Tuyết, hai này quen biết từ khi nào vậy?
Càng nghĩ Mạc Cố Khanh càng tò mò, khóe miệng cong lên. Ánh mắt nhìn về phía Mộ Khuynh Tuyết, nữ nhân này...thú vị a!
Mộ Dung Tuyên si ngốc ngắm nhìn Mộ Khuyn Tuyết, người này thật sự là vị hôn thê vô dụng của hắn sao?
Lạc Thanh Linh thu hết sự biến hóa của tứ mỹ nam, nhất là Mộ Dung Thấu mà đưa tay bóc vỏ hạt dưa bỏ vào miệng ăn vừa cảm thán một phen: Đàn ông yêu bằng mắt, không ai có thể thoát khỏi ải mỹ nhân cho dù người lạnh lùng như Mộ Dung Thấu cũng phải cởi bỏ lớp mặt nạ lạnh lùng say mê xem.
Chỉ là Mộ Dung Thấu, tình địch của người nhiều như vậy quả thật khiến cho nàng cảm thấy cực kì vui vẻ nếu không phải e ngại không đúng nơi thì Lạc Thanh Linh, nàng nhất định sẽ vỗ bàn cười lớn: Đáng đời, nếu ngươi không chèn ép bà đây suốt mấy năm trời thì có lẽ bà đây tâm tình tốt thì có thể giúp ngươi một phen.
Cho nên mới nói, đắc tội ai cũng được tuyệt không nên đắc tội với nữ nhân đặc biệt là kiểu người thù dai như Lạc Thanh Linh.
Triều Nhan nhìn nhị tỷ cười sung sướng trong lòng cực kì khó hiểu, Mộ Khuynh Tuyết nhảy tốt như vậy tỷ tỷ nhà mình không những lo lắng mà cười như hoa là sao?
"Tỷ tỷ, sắp tới phần diễn của tỷ. Tỷ còn ung dung ngồi ở đây ăn hạt dưa sao?"
"..." Lạc Thanh Linh hóa đá.
" Đừng nói là tỷ chưa chuẩn bị gì đấy nhé!" Triều Nhan kinh ngạc nhìn nhị tỷ nhà mình.
"...Làm sao có...thể chứ? Mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi chứ, Phiến Đình!" Lạc Thanh Linh cười, ánh mắt tránh cái nhìn của Triều Nhan, nghiêm túc quay lại phía sau nhìn Phiến Đình.
" Đã chuẩn bị ổn thỏa, tiểu thư." Phiến Đình cười đáp.
" Vậy tỷ tỷ đi chuẩn bị đây!"
" Tỷ tỷ, cố lên đó. Nhất định phải đả đảo nàng ta!"
" Ha ha!" Nhìn Triều Nhan khí thế hùng hồn thế kia, Lạc Thanh Linh chỉ có thể cười khổ, trong lòng bổ sung: Nếu có thể đả đảo nữ chính, tỷ tỷ muội cần gì phải lo lắng trước sau nhiều năm như vậy.
Bởi vì cần chuẩn bị cho nên Lạc Thanh Linh không có nghe được hoàng đế tán dương Mộ Khuynh Tuyết mà bước theo sự hướng dẫn của cung nữ đến phòng khai đồ của bản thân.
Chờ khi cung nữ lui ra ngoài, Lạc Thanh Linh lên tiếng: "Phân phó cho Thi Sách chú ý cẩn thận, tuyệt không để cho bất kì ai nhận ra. Nếu để cho có sai sót không phải là ba tháng đơn giản như vậy, lúc đó hắn nên chuẩn bị tinh thần gả cho Tiểu Liên đi."
Xảo Nhi ôm cổ cầm đưa cho Phiến Đình, rồi đáp : " Vâng!"
Lần trước do Thi Sách đánh bạc thua, mặc dùng cung chủ đã thắng lớn nhưng lại đem hắn ném cho Tiểu Liên. Tiểu Liên cũng chẳng phải loại người đáng sợ gì, thực chất là một cô nương vô cùng đáng yêu chỉ tội bám Thi Sách tựa như triền lang, hại hắn không thể vui vẻ đi tìm mỹ nhân nói chuyện phong hoa dẫn đến mỗi khi nghe thấy tên Tiểu Liên liền chạy.
Tiểu Liên mặc dù không phải là người của Lăng Thiên Cung thế nhưng lại là tỷ muội tốt của Lạc Thanh Linh, cho nên vô cùng ủng hộ và mong đợi một ngày nào đó Tiểu Liên có thể khiến cho phong lưu công tử Thi Sách trở thành thê nô, hình ảnh đó quá tuyệt mỹ.
Xảo Nhi bị Lạc Thanh Linh nhồi nhét tư tưởng cho nên cũng rất ao ước tương lai có thể nhìn thấy cảnh tên Thi Sách nham hiểm kia, Tiểu Liên nói một hắn không dám nói hai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.