Chương 28: Nên dùng từ nào để hình dung?
Huỳnh Thắm
11/05/2016
Tiệc Thiên Kim kéo
dài từ sáng cho đến tận tối, màn quan trọng nhất chính là cuộc thi đấu
để chọn ra bảng xếp hạng mỹ nhân của Ngạo Thiên Quốc bốn năm diễn ra một lần cho các tiểu thư nhà quyền quý có độ tuổi từ 15-19 tuổi, do đích
thân hoàng hậu đứng ra chủ trì.
Nói nó là cuộc tuyển chuyện hoa hậu hoàn vũ cũng chẳng ngoa chút nào, để đạt được danh hiệu đệ nhất ngoài sắc đẹp còn cần tài năng.
Và đương nhiên nó không được tổ chức ở ngự hoa viên mà ở Cẩm Sắc cung- nơi thường dùng để tổ chức các yến tiệc lớn.
Nếu không phải vì muội muội muốn xem toàn bộ tiệc Thiên Kim thì nàng đã chờ đến chiều tối mới xuất phát.
Nắm lấy tay của Triều Nhan, nếu không phải quy định chỉ có thể mang theo một tỳ nữ thì Lạc Thanh Linh cũng sẽ không phân phó Xảo Nhi mang hoa rời khỏi mà chỉ mang theo Phiến Đình đến Cẩm Sắc cung.
Trên đường đi ánh mắt Triều Nhan cứ nhìn Mộ Dung Thấu không dứt, nếu không phải con bé chỉ mới 6 tuổi chẳng thể nào có mối quan hệ nam nữ gì với tên hồ ly họ Mộ Dung, hazz tên này già trẻ đều bị hắn làm cho đổ điếu cả.
" Tỷ tỷ, ngài cảm thấy Duệ vương gia đủ mĩ sao?" Triều Nhan kéo tay áo nàng mà nói.
"..." Mặc dù dùng từ này hình dung hắn cũng không sai, chẳng qua chúng ta không cần phải nói lên, lỡ chọc giận hồ ly thì khốn. Liếc mắt nhìn thấy Mộ Dung Thấu đang mỉm cười trò chuyện với bọn người Dục vương, Lạc Thanh Linh vội nhắc nhở muội muội nhà mình:" Triều Nhan, từ mĩ không được dùng cho nam tử!"
"...Nhưng chẳng phải tỷ tỷ nói dung mạo của kẻ nào thắng tỷ thì dùng từ mĩ để hình dung người đó hoàn toàn chính xác a!" Triều Nhan chớp mắt hồn nhiên nói.
" Cái đó..." Ặc, hính như nàng có nói qua như vậy.
Vì bảo tồn hình tượng tỷ tỷ tốt đẹp, nàng phải nói chuyện thật uyển chuyển: " Lời tỷ từng nói không sai, nhưng muội nên hiểu trên đời này luôn có ngoại lệ mà hắn chính là ngoại lệ đó!"
" Vậy nên dùng từ gì để hình dung Duệ Vương?"
"Biến thái!" Lạc Thanh Linh không do dự nói.
" Muội nghe ca ca nói 'biến thái'chỉ hình dung tính cách, dùng miêu tả diện mạo được không? Muội chẳng thấy Duệ Vương có gì kỳ hoặc!" Triều Nhan chu môi không tán thành quan điểm này của tỷ tỷ nhà mình.
">///<" Đó là vì muội bị vẻ ngoài của hắn lừa, ngẫm hồi Lạc Thanh Linh cảm thấy dùng 'ngọc thụ phong lâm', 'anh tuấn phi phàm',... quá dài dòng cũng chẳng thể miêu tả dung mạo của tên hồ ly kia, cuối cùng vẫn cảm thấy dùng cách đơn giản nhất cho nhanh: " Chúng ta có thể nói dung mạo Duệ Vương rất mỹ, mỹ hơn cả đệ nhất mỹ nhân của Ngạo Thiên Quốc!"
Dù sao tên đó cũng đẹp hơn Mộ Khuynh Tuyết những một bậc cơ mà!
" (=_=!!!)" Triều Nhan.
Mãi đến về này, Lạc Thanh Linh vô cùng ân hận đã nói với Triều Nhan như vậy báo hại nàng bị tên hồ ly vô sĩ đó làm cho á khẩu không nói được gì, duy chỉ có thể trừng mắt nhìn tên hồ ly kia dương dương tự đắc ăn đậu hủ của bản thân, trên miệng không ngừng nói chính nàng mới là người phi lễ hắn.
Cuộc trò chuyện của hai tỷ muội lại trở về điểm xuất phát.
Nói nó là cuộc tuyển chuyện hoa hậu hoàn vũ cũng chẳng ngoa chút nào, để đạt được danh hiệu đệ nhất ngoài sắc đẹp còn cần tài năng.
Và đương nhiên nó không được tổ chức ở ngự hoa viên mà ở Cẩm Sắc cung- nơi thường dùng để tổ chức các yến tiệc lớn.
Nếu không phải vì muội muội muốn xem toàn bộ tiệc Thiên Kim thì nàng đã chờ đến chiều tối mới xuất phát.
Nắm lấy tay của Triều Nhan, nếu không phải quy định chỉ có thể mang theo một tỳ nữ thì Lạc Thanh Linh cũng sẽ không phân phó Xảo Nhi mang hoa rời khỏi mà chỉ mang theo Phiến Đình đến Cẩm Sắc cung.
Trên đường đi ánh mắt Triều Nhan cứ nhìn Mộ Dung Thấu không dứt, nếu không phải con bé chỉ mới 6 tuổi chẳng thể nào có mối quan hệ nam nữ gì với tên hồ ly họ Mộ Dung, hazz tên này già trẻ đều bị hắn làm cho đổ điếu cả.
" Tỷ tỷ, ngài cảm thấy Duệ vương gia đủ mĩ sao?" Triều Nhan kéo tay áo nàng mà nói.
"..." Mặc dù dùng từ này hình dung hắn cũng không sai, chẳng qua chúng ta không cần phải nói lên, lỡ chọc giận hồ ly thì khốn. Liếc mắt nhìn thấy Mộ Dung Thấu đang mỉm cười trò chuyện với bọn người Dục vương, Lạc Thanh Linh vội nhắc nhở muội muội nhà mình:" Triều Nhan, từ mĩ không được dùng cho nam tử!"
"...Nhưng chẳng phải tỷ tỷ nói dung mạo của kẻ nào thắng tỷ thì dùng từ mĩ để hình dung người đó hoàn toàn chính xác a!" Triều Nhan chớp mắt hồn nhiên nói.
" Cái đó..." Ặc, hính như nàng có nói qua như vậy.
Vì bảo tồn hình tượng tỷ tỷ tốt đẹp, nàng phải nói chuyện thật uyển chuyển: " Lời tỷ từng nói không sai, nhưng muội nên hiểu trên đời này luôn có ngoại lệ mà hắn chính là ngoại lệ đó!"
" Vậy nên dùng từ gì để hình dung Duệ Vương?"
"Biến thái!" Lạc Thanh Linh không do dự nói.
" Muội nghe ca ca nói 'biến thái'chỉ hình dung tính cách, dùng miêu tả diện mạo được không? Muội chẳng thấy Duệ Vương có gì kỳ hoặc!" Triều Nhan chu môi không tán thành quan điểm này của tỷ tỷ nhà mình.
">///<" Đó là vì muội bị vẻ ngoài của hắn lừa, ngẫm hồi Lạc Thanh Linh cảm thấy dùng 'ngọc thụ phong lâm', 'anh tuấn phi phàm',... quá dài dòng cũng chẳng thể miêu tả dung mạo của tên hồ ly kia, cuối cùng vẫn cảm thấy dùng cách đơn giản nhất cho nhanh: " Chúng ta có thể nói dung mạo Duệ Vương rất mỹ, mỹ hơn cả đệ nhất mỹ nhân của Ngạo Thiên Quốc!"
Dù sao tên đó cũng đẹp hơn Mộ Khuynh Tuyết những một bậc cơ mà!
" (=_=!!!)" Triều Nhan.
Mãi đến về này, Lạc Thanh Linh vô cùng ân hận đã nói với Triều Nhan như vậy báo hại nàng bị tên hồ ly vô sĩ đó làm cho á khẩu không nói được gì, duy chỉ có thể trừng mắt nhìn tên hồ ly kia dương dương tự đắc ăn đậu hủ của bản thân, trên miệng không ngừng nói chính nàng mới là người phi lễ hắn.
Cuộc trò chuyện của hai tỷ muội lại trở về điểm xuất phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.