Chương 19:
Bí Ngô
16/10/2022
“Lúc nô tì cùng tiểu thư thấy Trần công tử kéo Khúc cô nương đi thì thiếu phu nhân đi cùng với nô tì. Sau đó, người sai nô tì đi pha trà cho người còn người thì tự mình đi về phòng. Khi nô tì pha trà xong liền đến phòng thiếu phu nhân nhưng mà không thấy ai cả”.
“Sao ngươi để nàng ấy đi một mình?”
“Nô tì nghĩ… nô tì nghĩ ở đây an toàn nên sẽ không xảy ra chuyện gì với thiếu phu nhân cả nên mới..”.
Nói đến đây Uyên Nhi ngập ngừng vội cúi đầu khóc nức nở. Lâm Chi chỉ biết thở dài, sai người tìm kiếm trong phủ. Mãi một hồi hỏi người hầu xung quanh nhưng ai cũng không thấy nàng đâu.
“Một người sao có thể biến mất không một dấu vết như vậy được”. Lâm Chi tức giận nói
“Đệ cứ bình tĩnh, nóng giận sẽ không giải quyết được gì đâu”.Trần Văn trấn an cô
“Đại thiếu gia, thật ra là đại thiếu phu nhân lúc đi cùng nô tì ăn mặc như người hầu trong phủ nên khó tránh ai cũng không nhận ra”. Uyên Nhi vội tiếp lời
“Tại sao nàng ấy lại ăn mặc như vậy chứ?”
Uyên Nhi hướng mắt sang Khúc Nhạc, lúc này Khúc Nhạc mới vỡ lẽ mọi chuyện điều liên quan đến nàng nên mới xảy ra cớ sự này
Nàng vội tiếp lời thay Uyên Nhi: “Là do ta, sở dĩ Hạ cô nương ăn mặc như vậy là để tiện hành động giúp đỡ ta với Trần Văn”.
Nói đến đây, nàng cúi đầu xuống tỏ ra ấy náy. Trần Văn thấy vậy vội an ủi nàng, còn Lâm Chi bên này thì lòng nóng như lửa đốt. Cô suy nghĩ một hồi thì bỗng cái tên Lý công tử hiện lên trong đầu cô. Cô nói hết mọi nghi ngờ của mình cho Trần Văn nghe, khi nghe xong hắn cũng cảm thấy có lý.
Cô nghi ngờ Hạ Minh Nguyệt mất tích có liên quan đến tên Lý công tử kia. Chỉ có người ngoài như Lý công tử mới có khả năng cao làm ra loại chuyện này. Chắc hắn nghĩ Hạ Minh Nguyệt chỉ là một người hầu nếu bắt đi thì sẽ chẳng sao cả. Sở dĩ cô nghi ngờ Lý công tử kia bởi vì từ sáng tới giờ nhà cô không có ai là người ngoài, ngoài hắn ra cả, thứ hai Lý công tử nổi tiếng ăn chơi trác táng, trêu hoa ghẹo nguyệt, ai ai ở đây mà không biết cơ chứ.
Hắn chắc chắn chưa ra khỏi đây, vì nếu ra khỏi đây thì người hầu sớm đã phát hiện ra hắn rồi. Cô ra lệnh cho người hầu lục soát mọi ngóc ngách. Còn cô cùng những người khác đi tìm những nơi có khả năng cao Hạ Minh Nguyệt bị tên họ Lý kia mang đi, đó là khu nhà phía Tây. Vì ở đó nổi tiếng là có oan hồn nên mọi người trong phủ đều không ái dám ở đó cả. Đúng như cô dự đoán, vừa mới đến cô đã nghe tiếng hét của Hạ Minh Nguyệt từ đằng xa.
Cô khẩn trường chạy đến, đạp phăng cánh cửa phòng thì nhìn thấy hắn đang cưỡng ép Hạ Minh Nguyệt nằm dưới thân mình, thắt lưng cùng áo ngoài của nàng thì rơi vươn vãi dưới đất. Cô tức điên người lao về phía hắn, đấm dồn dập vào người hắn khiến hắn bị thương nặng. Cô đang định vung thêm vài nấm đấm nữa thì bị Trần Văn ngăn lại:
“Đừng đánh nữa hắn sẽ chết mất”
“Đệ muốn gϊếŧ chết hắn”.
“Hắn phải sống để nhận lấy hình phạt thích đáng. Cái chết không phải quá dễ dàng cho hắn sao”.
“Đúng.. Trần công tử nói đúng”Hắn vừa nói vừa che mặt mình
“Ai cho phép người lên tiếng”. Lâm Chi tức giận hướng ánh mắt về phía hắn
Bất giác cô nghĩ những lời Trần Văn nói cũng không hề sai, cô vội thu tay lại nhìn về phía hắn: “Cút”.
Sau đó cô vội tiến lại Hạ Minh Nguyệt, còn Trần Văn và những người khác nhìn nhau đầy hàm ý rồi cùng nhau đi ra ngoài. Lâm Chi lúc này cũng không nghĩ nhiều vội cởi lớp áo ngoài của mình ra khoác lên cho nàng. Nàng ngồi dậy với vẻ mặt đầy ủy khuất khiến Lâm Chi không cầm lòng được, vô thức ôm nàng vào lòng. Đột nhiên một tiếng nói vang lên:
“Nụ hôn đó là sao?”
“Ý nàng là sao?”. Cô nhìn nàng không khỏi bất ngờ về câu nói của nàng
Cô bất giác nhìn xung quanh căn phòng có cái gì đó không đúng. Căn phòng này thường ít khi qua lại không lí nào lại có thể sạch sẽ và còn được trang trí một cách tinh tế như vậy được. Trừ khi có người đã sửa sang căn phòng này nếu không nó không thể trông như mới như thế này được.
Nàng biết cô đã phát hiện ra cái gì đó rồi nên nàng cũng không che giấu nữa, cố ý nở ra một nụ cười đầy hàm ý với cô.
“Như vậy là sao, nàng lừa ta sao? Mọi người, ai cũng biết đúng không?”.
Thì ra đây chỉ là kế hoạch do Hạ Minh Nguyệt dựng lên mà thôi. Nhằm xác định tình cảm của Lâm Chi đối với mình. Trước khi thực hiện kế hoạch này, nàng đã có bàn bạc qua với Trần Văn và những người khác. Nhất là nạn nhân họ Lý kia, hắn sẽ được một mối làm ăn lớn sau vụ này để nhằm bù đắp cho việc Lâm Chi đã gây ra.
“Sao ngươi để nàng ấy đi một mình?”
“Nô tì nghĩ… nô tì nghĩ ở đây an toàn nên sẽ không xảy ra chuyện gì với thiếu phu nhân cả nên mới..”.
Nói đến đây Uyên Nhi ngập ngừng vội cúi đầu khóc nức nở. Lâm Chi chỉ biết thở dài, sai người tìm kiếm trong phủ. Mãi một hồi hỏi người hầu xung quanh nhưng ai cũng không thấy nàng đâu.
“Một người sao có thể biến mất không một dấu vết như vậy được”. Lâm Chi tức giận nói
“Đệ cứ bình tĩnh, nóng giận sẽ không giải quyết được gì đâu”.Trần Văn trấn an cô
“Đại thiếu gia, thật ra là đại thiếu phu nhân lúc đi cùng nô tì ăn mặc như người hầu trong phủ nên khó tránh ai cũng không nhận ra”. Uyên Nhi vội tiếp lời
“Tại sao nàng ấy lại ăn mặc như vậy chứ?”
Uyên Nhi hướng mắt sang Khúc Nhạc, lúc này Khúc Nhạc mới vỡ lẽ mọi chuyện điều liên quan đến nàng nên mới xảy ra cớ sự này
Nàng vội tiếp lời thay Uyên Nhi: “Là do ta, sở dĩ Hạ cô nương ăn mặc như vậy là để tiện hành động giúp đỡ ta với Trần Văn”.
Nói đến đây, nàng cúi đầu xuống tỏ ra ấy náy. Trần Văn thấy vậy vội an ủi nàng, còn Lâm Chi bên này thì lòng nóng như lửa đốt. Cô suy nghĩ một hồi thì bỗng cái tên Lý công tử hiện lên trong đầu cô. Cô nói hết mọi nghi ngờ của mình cho Trần Văn nghe, khi nghe xong hắn cũng cảm thấy có lý.
Cô nghi ngờ Hạ Minh Nguyệt mất tích có liên quan đến tên Lý công tử kia. Chỉ có người ngoài như Lý công tử mới có khả năng cao làm ra loại chuyện này. Chắc hắn nghĩ Hạ Minh Nguyệt chỉ là một người hầu nếu bắt đi thì sẽ chẳng sao cả. Sở dĩ cô nghi ngờ Lý công tử kia bởi vì từ sáng tới giờ nhà cô không có ai là người ngoài, ngoài hắn ra cả, thứ hai Lý công tử nổi tiếng ăn chơi trác táng, trêu hoa ghẹo nguyệt, ai ai ở đây mà không biết cơ chứ.
Hắn chắc chắn chưa ra khỏi đây, vì nếu ra khỏi đây thì người hầu sớm đã phát hiện ra hắn rồi. Cô ra lệnh cho người hầu lục soát mọi ngóc ngách. Còn cô cùng những người khác đi tìm những nơi có khả năng cao Hạ Minh Nguyệt bị tên họ Lý kia mang đi, đó là khu nhà phía Tây. Vì ở đó nổi tiếng là có oan hồn nên mọi người trong phủ đều không ái dám ở đó cả. Đúng như cô dự đoán, vừa mới đến cô đã nghe tiếng hét của Hạ Minh Nguyệt từ đằng xa.
Cô khẩn trường chạy đến, đạp phăng cánh cửa phòng thì nhìn thấy hắn đang cưỡng ép Hạ Minh Nguyệt nằm dưới thân mình, thắt lưng cùng áo ngoài của nàng thì rơi vươn vãi dưới đất. Cô tức điên người lao về phía hắn, đấm dồn dập vào người hắn khiến hắn bị thương nặng. Cô đang định vung thêm vài nấm đấm nữa thì bị Trần Văn ngăn lại:
“Đừng đánh nữa hắn sẽ chết mất”
“Đệ muốn gϊếŧ chết hắn”.
“Hắn phải sống để nhận lấy hình phạt thích đáng. Cái chết không phải quá dễ dàng cho hắn sao”.
“Đúng.. Trần công tử nói đúng”Hắn vừa nói vừa che mặt mình
“Ai cho phép người lên tiếng”. Lâm Chi tức giận hướng ánh mắt về phía hắn
Bất giác cô nghĩ những lời Trần Văn nói cũng không hề sai, cô vội thu tay lại nhìn về phía hắn: “Cút”.
Sau đó cô vội tiến lại Hạ Minh Nguyệt, còn Trần Văn và những người khác nhìn nhau đầy hàm ý rồi cùng nhau đi ra ngoài. Lâm Chi lúc này cũng không nghĩ nhiều vội cởi lớp áo ngoài của mình ra khoác lên cho nàng. Nàng ngồi dậy với vẻ mặt đầy ủy khuất khiến Lâm Chi không cầm lòng được, vô thức ôm nàng vào lòng. Đột nhiên một tiếng nói vang lên:
“Nụ hôn đó là sao?”
“Ý nàng là sao?”. Cô nhìn nàng không khỏi bất ngờ về câu nói của nàng
Cô bất giác nhìn xung quanh căn phòng có cái gì đó không đúng. Căn phòng này thường ít khi qua lại không lí nào lại có thể sạch sẽ và còn được trang trí một cách tinh tế như vậy được. Trừ khi có người đã sửa sang căn phòng này nếu không nó không thể trông như mới như thế này được.
Nàng biết cô đã phát hiện ra cái gì đó rồi nên nàng cũng không che giấu nữa, cố ý nở ra một nụ cười đầy hàm ý với cô.
“Như vậy là sao, nàng lừa ta sao? Mọi người, ai cũng biết đúng không?”.
Thì ra đây chỉ là kế hoạch do Hạ Minh Nguyệt dựng lên mà thôi. Nhằm xác định tình cảm của Lâm Chi đối với mình. Trước khi thực hiện kế hoạch này, nàng đã có bàn bạc qua với Trần Văn và những người khác. Nhất là nạn nhân họ Lý kia, hắn sẽ được một mối làm ăn lớn sau vụ này để nhằm bù đắp cho việc Lâm Chi đã gây ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.