Chương 139:
Đường Sơn Nguyệt
07/05/2023
“Cái này tớ biết á.” Một bạn gái khác nói: “Tớ nghe một đàn chị đồng hương nói qua rồi, chị ấy với đàn chị Tô Nhiễm học cùng một lớp. Nói là trước khi nhập học đã có người chụp ảnh đăng lên diễn đàn, trong nhà đàn chị Tô Nhiễm lái hai chiếc xe chở hành lý tới. Mà cái loại một chiếc ít nhất cũng phải trên triệu tệ ấy.”
“Đúng, đúng, chuyện này tớ cũng biết. Cho nên điều kiện gia đình của đàn chị Tô Nhiễm tốt cũng đâu phải chuyện bí mật gì đâu.” Một cô gái khác cũng nói.
“Hơn nữa lần trước các cậu quên à? Chính là cái đêm nhạc hội buổi tối của chị ấy ấy, người cùng lên sân khấu hợp tấu với chị ấy chính là đàn anh Tạ Liên Thành! Nhà anh ấy còn tốt hơn nhà đàn chị Tô Nhiễm. Tớ nghe nói hay nhà vẫn là thế giao, cho nên đàn chị Tô Nhiễm với đàn anh Tạ Liên Thành, là thanh mai trúc mã đó!”
“Ôi…. Sao tớ không có thanh mai trúc mã như vậy chứ? Ghen tị chết tớ rồi!”
“Tớ cũng ghen tị, trúc mã vừa đẹp trai vừa thân sĩ như vậy, không tiền cũng chả sao!”
Ba nữ sinh ríu rít cười nói.
Miệng thì nói ghen tị không ngừng, thực ra thì cứ hi hi ha ha đùa giỡn, nhìn không thấy chút xíu không vui nào.
Tần Tịch ngước mắt nhìn mấy cô ấy một cái, nhịn không được cười cười.
Thanh xuân á, tốt thật.
Cô cũng nên hưởng thụ cuộc sống sinh viên như này sớm chút mới được.
“Tớ định nói cũng không phải là chuyện này đâu.” Nữ sinh mở đầu câu chuyện lại nói: “Chị ấy không phải là đi du học à? Sau đó tớ lại nghe một đàn chị thân thân nói, đàn chị Tô Nhiễm sắp phải đính hôn!”
“Á! Thật hả? Là giáo thảo nào của chúng ta thế?”
“Là với đàn anh Tạ Liên Thành à? Phải không, phải không?!”
“Trời ạ! Tớ đây muốn biến thành chanh tinh luôn rồi. Ngoài chuyện chua lè ra, tớ còn muốn nói một câu:Thật môn đăng hộ đối!”
“Không phải!” Nữ sinh kia nói: “Không phải là đàn anh Tạ Liên Thành.”
“Sao có thể không phải với đàn anh Tạ?!”
“Chẳng lẽ…. tin đồn lần trước là sự thật?”
“Tin đồn gì?” Hai cô gái kia lại lên cơn hóng chuyện.
“Thì là có người nói, trong trường chúng mình có một nữ sinh hoành đao đoạt ái, mạnh mẽ chen vào giữa đàn anh Tạ với đàn chị Tô Nhiễm, hai người bọn họ chia tay đó. Đàn chị Tô Nhiễm tức giận quá nên mới đi du học.”
“Ối! Ai thế? Trâu bò thế á!”
“Trường học mình có sinh viên như vậy luôn hả? Chẳng lẽ còn đẹp hơn đàn chị Tô Nhiễm?” Một nữ sinh khác hỏi.
“Có phải xinh hơn không thì mình không biết.” Cô nữ sinh khơi chuyện nói: “Không ai biết là ai, chỉ biết gần đây đàn anh Tạ Liên Thành rất thích chạy đến trường mình. Còn dạy khoa học máy tính cơ bản cho sinh viên học viện y học. Không phải tớ nói quá đâu, sinh viên học viện y học khoa học máy tính cơ bản mà còn cần tới trâu bò như đàn anh Tạ à?”
“Chị tớ nói với tớ, con trai lúc ngoại tình có khi không phải là vì tiểu tam xinh đẹp, không như ý sẽ làm nũng, sẽ dùng một vài thủ đoạn mê hoặc đối phương đó.” Lại một cô bé khác nói năng hùng hổ, đầy thuyết phục: “Đàn chị Tô Nhiễm tiên khí như vậy, khí chất xuất thần, chắc chắn là chả thèm làm mấy chuyện đó đâu. Làm không tốt còn tạo cơ hội cho cái thứ tiểu tam không biết xấu hổ chen chân vào ý chứ.”
Tần Tịch thu lại ánh mắt, tiếp tục tập trung vào việc đọc sách của mình.
Mấy cô sinh viên càng nói càng xa, cuối cùng cũng chưa nói rõ, có phải Tô Nhiễm sắp đính hôn hay không.
Hay là, sẽ đính hôn với ai.
Chờ tới giờ cơm chiều, mấy người Đường Lăng ra khỏi phòng thí nghiệm gọi cho Tần Tịch, bốn người cùng nhau đi nhà ăn ăn cơm.
Chuyện này Tần Tịch cũng quên béng đi luôn.
Mãi đến khi hơi muộn chút, Tô Nhiễm mới nhắn tin qua wechat.
“Tiểu Tịch!!!”
Ngoài ba cái dấu chấm than to đùng, bên kia còn gửi qua một đống emotion than thở.
Sau khi thân thở chán, mới gửi tới một hàng chữ: “Chị đây vậy mà phải đính hôn!!!”
Tần Tịch: “……”
Thì ra mấy cô gái kia nói cũng không phải chỉ là tin đồn nhảm.
Nhưng mà ngữ khí này của Tô Nhiễm, là sao đây?
Nhìn qua y chang người đang hóng drama vậy, đây là chị ấy đính hôn đấy.
“Em đoán xem là với ai?” Tô Nhiễm tiếp tục gửi tin nhắn qua.
Tần Tịch nghĩ nghĩ, chắc chắn không phải Tạ Liên Thành.
Lúc này chắc là Tô Nhiễm chỉ mong mình chả có xíu xiu quan hệ nào với người đã hung hăng làm chị ấy tổn thương đâu.
“Ai?” Tần Tịch hỏi.
“Lạc Phỉ đó.” Tin nhắn Tô Nhiễm gửi qua rất nhanh: “Chính là Lạc Phỉ mà hôm đó em đột nhiên hỏi tới đó. Ôi, thế giới này thật diệu kỳ.”
Tần Tịch ngẩn ra.
Là với…… Lạc Phỉ sao?
Thế thì, tốt quá đi chứ.
Sau ngày hôm đó, tuy là Lạc Phỉ không có xuất hiện nữa.
Nhưng mà chắc là đã nhìn thấy quá nhiều mặt của Lạc Phỉ khi đối phó với kẻ thù.
Trong lòng Tần Tịch vẫn thấy bất an.
Nếu Lạc Phỉ chỉ đối phó với mình cô, vậy thì cô cũng chả sợ hãi gì.
Nhưng mà còn có Đường Lăng với đàn anh Ngô Hi Ngạn.
Còn có mấy người Âu Dương Nguyệt, cô thật sự muốn giữ gìn tình bạn, tình anh em đáng quý này.
Nên cô mới càng sợ hãi.
“Đúng, đúng, chuyện này tớ cũng biết. Cho nên điều kiện gia đình của đàn chị Tô Nhiễm tốt cũng đâu phải chuyện bí mật gì đâu.” Một cô gái khác cũng nói.
“Hơn nữa lần trước các cậu quên à? Chính là cái đêm nhạc hội buổi tối của chị ấy ấy, người cùng lên sân khấu hợp tấu với chị ấy chính là đàn anh Tạ Liên Thành! Nhà anh ấy còn tốt hơn nhà đàn chị Tô Nhiễm. Tớ nghe nói hay nhà vẫn là thế giao, cho nên đàn chị Tô Nhiễm với đàn anh Tạ Liên Thành, là thanh mai trúc mã đó!”
“Ôi…. Sao tớ không có thanh mai trúc mã như vậy chứ? Ghen tị chết tớ rồi!”
“Tớ cũng ghen tị, trúc mã vừa đẹp trai vừa thân sĩ như vậy, không tiền cũng chả sao!”
Ba nữ sinh ríu rít cười nói.
Miệng thì nói ghen tị không ngừng, thực ra thì cứ hi hi ha ha đùa giỡn, nhìn không thấy chút xíu không vui nào.
Tần Tịch ngước mắt nhìn mấy cô ấy một cái, nhịn không được cười cười.
Thanh xuân á, tốt thật.
Cô cũng nên hưởng thụ cuộc sống sinh viên như này sớm chút mới được.
“Tớ định nói cũng không phải là chuyện này đâu.” Nữ sinh mở đầu câu chuyện lại nói: “Chị ấy không phải là đi du học à? Sau đó tớ lại nghe một đàn chị thân thân nói, đàn chị Tô Nhiễm sắp phải đính hôn!”
“Á! Thật hả? Là giáo thảo nào của chúng ta thế?”
“Là với đàn anh Tạ Liên Thành à? Phải không, phải không?!”
“Trời ạ! Tớ đây muốn biến thành chanh tinh luôn rồi. Ngoài chuyện chua lè ra, tớ còn muốn nói một câu:Thật môn đăng hộ đối!”
“Không phải!” Nữ sinh kia nói: “Không phải là đàn anh Tạ Liên Thành.”
“Sao có thể không phải với đàn anh Tạ?!”
“Chẳng lẽ…. tin đồn lần trước là sự thật?”
“Tin đồn gì?” Hai cô gái kia lại lên cơn hóng chuyện.
“Thì là có người nói, trong trường chúng mình có một nữ sinh hoành đao đoạt ái, mạnh mẽ chen vào giữa đàn anh Tạ với đàn chị Tô Nhiễm, hai người bọn họ chia tay đó. Đàn chị Tô Nhiễm tức giận quá nên mới đi du học.”
“Ối! Ai thế? Trâu bò thế á!”
“Trường học mình có sinh viên như vậy luôn hả? Chẳng lẽ còn đẹp hơn đàn chị Tô Nhiễm?” Một nữ sinh khác hỏi.
“Có phải xinh hơn không thì mình không biết.” Cô nữ sinh khơi chuyện nói: “Không ai biết là ai, chỉ biết gần đây đàn anh Tạ Liên Thành rất thích chạy đến trường mình. Còn dạy khoa học máy tính cơ bản cho sinh viên học viện y học. Không phải tớ nói quá đâu, sinh viên học viện y học khoa học máy tính cơ bản mà còn cần tới trâu bò như đàn anh Tạ à?”
“Chị tớ nói với tớ, con trai lúc ngoại tình có khi không phải là vì tiểu tam xinh đẹp, không như ý sẽ làm nũng, sẽ dùng một vài thủ đoạn mê hoặc đối phương đó.” Lại một cô bé khác nói năng hùng hổ, đầy thuyết phục: “Đàn chị Tô Nhiễm tiên khí như vậy, khí chất xuất thần, chắc chắn là chả thèm làm mấy chuyện đó đâu. Làm không tốt còn tạo cơ hội cho cái thứ tiểu tam không biết xấu hổ chen chân vào ý chứ.”
Tần Tịch thu lại ánh mắt, tiếp tục tập trung vào việc đọc sách của mình.
Mấy cô sinh viên càng nói càng xa, cuối cùng cũng chưa nói rõ, có phải Tô Nhiễm sắp đính hôn hay không.
Hay là, sẽ đính hôn với ai.
Chờ tới giờ cơm chiều, mấy người Đường Lăng ra khỏi phòng thí nghiệm gọi cho Tần Tịch, bốn người cùng nhau đi nhà ăn ăn cơm.
Chuyện này Tần Tịch cũng quên béng đi luôn.
Mãi đến khi hơi muộn chút, Tô Nhiễm mới nhắn tin qua wechat.
“Tiểu Tịch!!!”
Ngoài ba cái dấu chấm than to đùng, bên kia còn gửi qua một đống emotion than thở.
Sau khi thân thở chán, mới gửi tới một hàng chữ: “Chị đây vậy mà phải đính hôn!!!”
Tần Tịch: “……”
Thì ra mấy cô gái kia nói cũng không phải chỉ là tin đồn nhảm.
Nhưng mà ngữ khí này của Tô Nhiễm, là sao đây?
Nhìn qua y chang người đang hóng drama vậy, đây là chị ấy đính hôn đấy.
“Em đoán xem là với ai?” Tô Nhiễm tiếp tục gửi tin nhắn qua.
Tần Tịch nghĩ nghĩ, chắc chắn không phải Tạ Liên Thành.
Lúc này chắc là Tô Nhiễm chỉ mong mình chả có xíu xiu quan hệ nào với người đã hung hăng làm chị ấy tổn thương đâu.
“Ai?” Tần Tịch hỏi.
“Lạc Phỉ đó.” Tin nhắn Tô Nhiễm gửi qua rất nhanh: “Chính là Lạc Phỉ mà hôm đó em đột nhiên hỏi tới đó. Ôi, thế giới này thật diệu kỳ.”
Tần Tịch ngẩn ra.
Là với…… Lạc Phỉ sao?
Thế thì, tốt quá đi chứ.
Sau ngày hôm đó, tuy là Lạc Phỉ không có xuất hiện nữa.
Nhưng mà chắc là đã nhìn thấy quá nhiều mặt của Lạc Phỉ khi đối phó với kẻ thù.
Trong lòng Tần Tịch vẫn thấy bất an.
Nếu Lạc Phỉ chỉ đối phó với mình cô, vậy thì cô cũng chả sợ hãi gì.
Nhưng mà còn có Đường Lăng với đàn anh Ngô Hi Ngạn.
Còn có mấy người Âu Dương Nguyệt, cô thật sự muốn giữ gìn tình bạn, tình anh em đáng quý này.
Nên cô mới càng sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.