Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 318:

Đường Sơn Nguyệt

07/05/2023

Anh ta ngẩng đầu nhìn Tần Tịch, lại tiếp tục gửi tin nhắn: “Lúc Tần Tịch chuyên chú làm việc, đúng là rất có mị lực.”

“Ừ.” Bên kia Lạc Phỉ trả lời tin nhắn vậy mà rất nhanh, có điều chỉ có một chữ cộc lốc.

Hắn đang họp.

Tập đoàn Lạc thị nhanh chóng lớn mạnh, bản đồ ngày càng mở rộng.

Bây giờ mới qua tết còn chưa được 10 ngày, đúng lúc Tổng giám đốc công ty con báo cáo về kế hoạch của một năm tới.

Cán bộ lãnh đạo cao cấp của tổng bộ Lạc thị đang ngồi đây.

Bọn họ cũng đều biết, Tổng giám đốc mới của Lạc thị nhìn thì trẻ tuổi đấy nhưng thủ đoạn tàn nhẫn, làm việc quả quyết.

Nếu không thể làm hắn vừa lòng, hắn sẽ không lưu tình với bất kỳ ai.

Cho nên trong hội nghị quan trọng như vậy, đừng nói là nhìn di động, mỗi người đều phải tập trung tinh thần cao độ, sợ Lạc Phỉ bắt được sai lầm gì.

Nhưng mà hội nghị tiến hành hơn nửa, bọn họ lại sợ ngây người.

Lạc Phỉ không chỉ lấy di động ra nhìn một cái, trả lời tin nhắn, hơn nữa cứ thế…..

Công khai nhìn chằm chằm màn hình di động……

Hình như đang ngẩn người?

Cán bộ cao cấp tổng bộ Lạc thị hai mặt nhìn nhau, trong lòng đều đang căng thẳng.

Có thể khiến cho Tổng giám đốc hỉ nộ không nổi lên mặt bày ra vẻ mặt như này, là tin nhắn như thế nào đây?

Sẽ bất lợi với Lạc thị à?

Hay mà những người Tạ thị vẫn luôn đang đối đầu với bọn họ nắm được cơ hội, chuẩn bị phản kích toàn diện.

Trong mạch nước ngầm mãnh liệt, Lạc Phỉ chỉ ngơ ngẩn nhìn ảnh chụp Lê Phi gửi qua.

Tần Tịch mặc áo blouse trắng nghiêng đâu, chuyên chú nhìn ống nhỏ giọt trước mặt.

Vẻ mặt cô rất chuyên chú.

Cằm nhỏ xinh đẹp với độ cong tuyệt mĩ.

Mũi dọc dừa thẳng tắp, lông mi dày rậm không chớp mắt.



Đôi mắt đẹp như mắt mèo đang mở lớn.

Ánh mắt trong sáng lại nghiêm túc……

Dáng vẻ này……

Ngón tay Lạc Phỉ nhẹ nhàng lướt qua màn hình.

Màn hình di động rất lạnh, cúng không thể nào chạm vào khuôn mặt mềm mại có độ ấm của cô gái nhỏ mà hắn ta nên có.

Tần Tịch làm gì cũng vô cùng nghiêm túc, chuyện này có gì mà phải nghi ngờ?

Cô vốn là một cô gái nhỏ rất nghiêm túc.

Lúc học tài chính cũng nghiêm túc, đủ loại chứng chỉ xếp thành một chồng dày, cho dù là giữa đường đổi chuyên ngành, lúc tốt nghiệp trong học viện tài chính nhân tài nhiều như mây ở đại học A, cũng là sinh viên ưu tú xuất sắc nhất.

Lúc học luật cũng giống thế.

Bây giờ học y, lại là chuyện cô thích, đương nhiên lại càng chuyên tâm.

Về chuyện tình cảm, cô cũng như vậy.

Lúc yêu hắn cống hiến hết lực.

Rồi bến đi bị tổn thương đến tuyệt vọng bỏ đi, cũng vô cùng quả quyết, thuyệt đối không quay đầu lại.

Hiện tại thích Ngô Hi Ngạn sao?

Lạc Phỉ nhếch nhếch khóe môi, ngón tay lại cọ qua màn hình di động lần nữa.

Lòng bàn tay hắn ta cuối cùng dừng ở khóe môi Tần Tịch.

Môi thiếu nữ màu hồng nhạt, cho dù vì nghiêm túc mà mím chặt, nhìn qua cũng đáng yêu như cánh hoa đào.

Ngô Hi Ngạn sẽ trở thành người hạnh phúc nhất trên đời này.

---- Giống như hắn ta lúc trước.

“Mọi người tiếp tục.” Lạc Phỉ cầm di động đứng lên.

Tổng giám đốc công ty con đang báo cáo kế hoạch sợ ngây người.

Áo sơ mị trên người ông ta nháy mắt ướt sũng, hơn nữa ngày mới nhanh chóng nhớ lại, không biết rốt cuộc mình đã nói gì vậu mà khiến Boss lớn không nghe được nữa, đứng dậy đi ra.



Cửa phòng họp mở ra, sau đó đóng lại.

Trong phòng hội nghĩ vẫn im lặng như tớ, không ai nói chuyện.

Một vài Tổng giám đốc chi nhánh khác cũng đều đồng tình nhìn về người xui xẻo đứng trước màn hình máy chiếu.

Ngay cả nhóm cán bộ tổng bọ Lạc thị cũng hai mặt nhìn nhau.

Qua một lúc lâu, trợ lý đặc biệt của Lạc Phỉ mới nhàn nhạt nói: “Tổng giám đốc Trần, mời tiếp tục, Lạc tổng có việc riêng, không liên quan tới ngài, không cần lo lắng.”

Việc riêng?

Trong phòng hội nghị vang lên tiếng nói khe khẽ.

Lạc Phỉ vì việc riêng mà trễ nãi hội nghị quan trọng như này?

Hắn không phải có tiếng cuồng công việc à?

Đây là người trong vòng một năm thanh tẩy Lạc thị, thủ đoạn thiết huyết, lục thân không nhận, máu lạnh tuyệt tình, người người kinh sợ à?

Thì ra Boss lớn của bọn họ cũng có việc riêng à?

“Khụ khụ….” Trợ lý Lạc Phỉ ho nhẹ hai tiếng, nhắc nhở mọi người: “Hội nghị tiếp xúc, tôi sẽ ghi chép rồi giao cho Lạc tổng tự mình coi.”

Những lời này vừa ra, trong phòng họp lại an tĩnh lại.

Những người đang hóng hớt tò mò với “việc riêng” của Lạc Phỉ cũng không dám bàn tán tiếp.

Chỉ là sau hôm nay, tin đồn Tổng giám đốc tập đoàn Lạc thị đang yêu đương bắt đầu lan truyền nhanh chóng.

“Một nhóm cuối cùng!”

Một tuần sau, nhóm thí nghiệm cuối cùng, số liệu cũng được nhập hết vào máy tính.

“Làm xong!” Tần Tịch xoay người, vui sướng đập tay với Đường Lăng!

“Thật hả?” Âu Dương Nguyệt đi lên, nhìn một loạt số liệu trên màn hình.

“Hu hu hu….. vậy mà bọn mình thật sự có thể hoàn thành hết trong thời gian đã định.”

Cô xoay người, ôm Tần Tịch vừa cười vừa nhảy: “Tiểu Tịch, tớ thật không tin nổi.”

“Có gì mà không tin nổi?” Tần Tịch cũng cười rất vui vẻ, “Bốn đứa bọn mình bên nhau, không gì là không thể.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook