Chương 320:
Đường Sơn Nguyệt
07/05/2023
Lúc trước cô từng vô ý mà chụp Tần Tịch với Trịnh Thiên Lỗi ở dạy phòng học chung một bức hình, còn mang tới phiền phức lớn cho Tần Tịch.
Lúc này lại nhìn thấy đối phương, tuy là biết rõ đối phương không có làm gì, cũng là người vô tội.
Theo bản năng Kiều Sơ Hạ vẫn đi tới bên cạnh Tần Tịch, có chút ý tứ bảo vệ cô che phía sau lưng.
“Thầy Trịnh, chào thầy ạ.” Cô nhìn người đàn ông đứng ngoài cửa, “Xin hỏi có chuyện gì ạ?”
Trong lòng Tần Tịch hơi ấm.
Cô nhịn không được nhẹ nhàng cười.
Phong ba năm trước đúng là mang đến cho cô không ít phiền phức.
Nhưng cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu.
Trải qua chuyện kia, Hạ Hạ hình như càng kiên cường hơn, cũng dũng cảm tự tin hơn chút.
Còn có, cũng vì chuyện kia, cô mới biết được, thì ra có một người thực lòng quan tâm mình, bằng lòng vì mình vượt qua không gian, thời gian, bay mười ấy tiếng đồng hồ về, chỉ vì lo lắng cho mình.
Là chuyện ấm áp như vậy.
“Hạ Hạ.” Tần Tịch bước lên một bước.
Cô hơi hơi mỉm cười với Kiều Sơ Hạ, sau đó mỉm cười nhìn về phía Trịnh Thiên Lỗi đang đứng ở cửa.
“Thầy Trịnh, năm mới vui vẻ ạ.” Tần Tịch khách sáo ân cần hỏi thăm: “Thầy về trường học sớm thế ạ?”
“Sinh viên cũng chăm chỉ như vậy……”
Trịnh Thiên Lỗi cũng cười cười với các cô.
Hai tay anh ta cắm vào túi, chậm rãi đi vào phòng thí nghiệm.
Trịnh Thiên Lỗi trẻ tuổi anh tuấn, cũng bằng lòng hòa đồng với sinh viên, thật ra danh tiếng trong bạn học cũng tốt, cũng rất được hoan nghênh.
Hơn nữa lý lịch của anh ta lại đẹp, tuy là còn trẻ tuổi, ở đại học A danh tiếng cũng không tệ.
Thật ra thỉnh thoảng Tần Tịch cũng cảm thấy kỳ lạ.
Cô không hiểu vì sao bản thân theo bản năng luôn cứ không ưa Trịnh Thiên Lỗi.
Là vì anh ta là giáo viên, biết rõ ở khu vực dạy học cấm hút thuốc mà vẫn cứ hút à?
Cô cũng không chắc lắm.
Có lẽ sớm hơn chút nữa, lần đầu tiên gặp mặt ở lớp học đảo ngược, Tần Tịch theo bản năng đi tìm kiếm lý lịch của anh ta.
Với những giáo viên khác, cô đúng là không có suy nghĩ này.
“Tôi đây làm thầy giáo, cũng không dám lơ là.” Trịnh Thiên Lỗi cười cười đi đến trước mặt mấy người Tần Tịch.
Anh ta nhún nhún vai: “Tuy là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng này vẫn cao hơn sóng kia. Sinh viên tương lai cũng sẽ làm ra thành tựu vượt qua giáo viên. Nhưng là một thầy giáo, trước khi đưa các em tới một nơi cao hơn, tôi vẫn không dám thả lỏng.”
Anh ta mỉm cười nhìn Tần Tịch, thân thiết hỏi: “Thế nào? Thí nghiệm thuận lợi không?”
“Cũng còn được ạ.” Tần Tịch gật gật đầu, “Cảm ơn thầy Trịnh quan tâm.”
“Nên thế mà.” Trịnh Thiên Lỗi cười cười lướt qua bả vai Tần Tịch, nhìn phòng thí nghiệm đã thu dọn gần xong.
“Các em đây là…..” Anh ta có vẻ kinh ngạc, “Nhìn như làm xong hết thảy thí nghiệm rồi sao?”
Trịnh Thiên Lỗi bật cười: “Xem ra tôi đã đánh giá thấp các em rồi. Lúc trước nhìn thấy tên đề tài…. Rất thú vị, ánh mắt rất độc đáo. Nhưng mà nói thực, tôi cảm thấy nghiên cứu sinh, thạc sĩ làm còn có chút hơi quá sức, tôi vốn cho rằng các em mới bắt đầu còn chưa được bao lâu. Lúc trước nghe thầy quản lý phòng thí nghiệm nói, các em thuê phòng thí nghiệm nguyen một kỳ nghỉ đông….. tôi còn tưởng là, nếu các em không phạm sai lầm nhiều. Lúc khai giảng có thể cho ra kết quả thí nghiệm thử thôi, rồi mới bắt đầu làm thí nghiệm chính thức.”
Anh ta nói, cười lắc đầu, “Là thầy coi thường các em, sinh viên bây giờ, đúng là không nói được! tốt hơn nhiều so với lúc chúng ta đi học. Đúng là Trường Giang sóng lớn, đúng là càng cao.”
“Thầy Trịnh quá khen ạ.” Tần Tịch lễ phép nói.
“Thật không phải quá khen đâu.” Trịnh Thiên Lỗi cười: “Các em đúng là làm thầy chấn động! Sao mà……”
Anh ta lại bước lên trước vài bước, dừng bên cạnh máy tính, nhìn về phía mặt bàn: “Đã bắt đầu xử lý số liệu rồi? Thầy biết đề tài lần này của các em liên quan đến sinh học phân tử, rất nhiều nội dung các em còn chưa học tới. Có chỗ nào cần thầy giúp không?”
“Ặc….” Tần Tịch với Đường Lăng liếc mắt nhìn nhàu, “Bọn em còn chưa bắt đầu xử lý số liệu, nếu có chỗ nào không hiểu, nhất định sẽ nhờ thầy chỉ giáo ạ.”
Cô cũng không biết vì sao, biểu hiện của Trịnh Thiên Lỗi càng vô tư nhiệt tình, cô lại càng cảm thấy kỳ lạ.
Thật ra có rất nhiều thầy giáo như vậy.
Thầy Chiêm Hoa Phong là như thế, đàn anh Ngô cũng vô tư giúp các cô.
Nhưng mà Trịnh Thiên Lỗi, cô luôn cảm thấy, cứ có cảm giác không muốn tiếp xúc.
Mày đẹp Tần Tịch nhíu lại.
Thật sự rất kỳ lạ luôn.
Ít nhất cho tới bây giờ, vị thầy giáo Trịnh Thiên Lỗi này, cũng không có chỗ nào thể hiện quá mức.
Ngoài chuyện hút thuốc ở chỗ dạy học!
“Báo cáo thí nghiệm làm ra chưa?” Trịnh Thiên Lỗi làm như vẻ không thấy nhóm Tần Tịch đang gạt bỏ.
Anh ta thuận tay cầm con chuột lên, mở nhật ký thí nghiệm ra.
Anh ta xem rất nhanh, nhanh chóng kéo hết toàn bộ tư liệu.
Sau đó lại mở bảng biểu số liệu mà mấy người Tần Tịch mới nhập vào.
“Xem ra đàn anh Ngô của cac em dạy các em rất khá.” Trịnh Thiên Lỗi ngẩng đầu cười cười cới mấy người Tần Tịch: “Từng bước nghiêm cẩn, chi tiết rõ ràng, rất có phong phạm của Ngô Hi Ngạn.”
“Nhưng mà ở đây có mấy chỗ……” anh ta đẩy đẩy mắt kính của mình: “Cho dù đàn anh Ngô có tính khảo nghiệm bọn em cũng không nên thế này? Lại không hề nhắc nhở tụi em có mấy chỗ, có điều không hợp lý à?”
Trịnh Thiên Lỗi nói.
Lúc này lại nhìn thấy đối phương, tuy là biết rõ đối phương không có làm gì, cũng là người vô tội.
Theo bản năng Kiều Sơ Hạ vẫn đi tới bên cạnh Tần Tịch, có chút ý tứ bảo vệ cô che phía sau lưng.
“Thầy Trịnh, chào thầy ạ.” Cô nhìn người đàn ông đứng ngoài cửa, “Xin hỏi có chuyện gì ạ?”
Trong lòng Tần Tịch hơi ấm.
Cô nhịn không được nhẹ nhàng cười.
Phong ba năm trước đúng là mang đến cho cô không ít phiền phức.
Nhưng cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu.
Trải qua chuyện kia, Hạ Hạ hình như càng kiên cường hơn, cũng dũng cảm tự tin hơn chút.
Còn có, cũng vì chuyện kia, cô mới biết được, thì ra có một người thực lòng quan tâm mình, bằng lòng vì mình vượt qua không gian, thời gian, bay mười ấy tiếng đồng hồ về, chỉ vì lo lắng cho mình.
Là chuyện ấm áp như vậy.
“Hạ Hạ.” Tần Tịch bước lên một bước.
Cô hơi hơi mỉm cười với Kiều Sơ Hạ, sau đó mỉm cười nhìn về phía Trịnh Thiên Lỗi đang đứng ở cửa.
“Thầy Trịnh, năm mới vui vẻ ạ.” Tần Tịch khách sáo ân cần hỏi thăm: “Thầy về trường học sớm thế ạ?”
“Sinh viên cũng chăm chỉ như vậy……”
Trịnh Thiên Lỗi cũng cười cười với các cô.
Hai tay anh ta cắm vào túi, chậm rãi đi vào phòng thí nghiệm.
Trịnh Thiên Lỗi trẻ tuổi anh tuấn, cũng bằng lòng hòa đồng với sinh viên, thật ra danh tiếng trong bạn học cũng tốt, cũng rất được hoan nghênh.
Hơn nữa lý lịch của anh ta lại đẹp, tuy là còn trẻ tuổi, ở đại học A danh tiếng cũng không tệ.
Thật ra thỉnh thoảng Tần Tịch cũng cảm thấy kỳ lạ.
Cô không hiểu vì sao bản thân theo bản năng luôn cứ không ưa Trịnh Thiên Lỗi.
Là vì anh ta là giáo viên, biết rõ ở khu vực dạy học cấm hút thuốc mà vẫn cứ hút à?
Cô cũng không chắc lắm.
Có lẽ sớm hơn chút nữa, lần đầu tiên gặp mặt ở lớp học đảo ngược, Tần Tịch theo bản năng đi tìm kiếm lý lịch của anh ta.
Với những giáo viên khác, cô đúng là không có suy nghĩ này.
“Tôi đây làm thầy giáo, cũng không dám lơ là.” Trịnh Thiên Lỗi cười cười đi đến trước mặt mấy người Tần Tịch.
Anh ta nhún nhún vai: “Tuy là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng này vẫn cao hơn sóng kia. Sinh viên tương lai cũng sẽ làm ra thành tựu vượt qua giáo viên. Nhưng là một thầy giáo, trước khi đưa các em tới một nơi cao hơn, tôi vẫn không dám thả lỏng.”
Anh ta mỉm cười nhìn Tần Tịch, thân thiết hỏi: “Thế nào? Thí nghiệm thuận lợi không?”
“Cũng còn được ạ.” Tần Tịch gật gật đầu, “Cảm ơn thầy Trịnh quan tâm.”
“Nên thế mà.” Trịnh Thiên Lỗi cười cười lướt qua bả vai Tần Tịch, nhìn phòng thí nghiệm đã thu dọn gần xong.
“Các em đây là…..” Anh ta có vẻ kinh ngạc, “Nhìn như làm xong hết thảy thí nghiệm rồi sao?”
Trịnh Thiên Lỗi bật cười: “Xem ra tôi đã đánh giá thấp các em rồi. Lúc trước nhìn thấy tên đề tài…. Rất thú vị, ánh mắt rất độc đáo. Nhưng mà nói thực, tôi cảm thấy nghiên cứu sinh, thạc sĩ làm còn có chút hơi quá sức, tôi vốn cho rằng các em mới bắt đầu còn chưa được bao lâu. Lúc trước nghe thầy quản lý phòng thí nghiệm nói, các em thuê phòng thí nghiệm nguyen một kỳ nghỉ đông….. tôi còn tưởng là, nếu các em không phạm sai lầm nhiều. Lúc khai giảng có thể cho ra kết quả thí nghiệm thử thôi, rồi mới bắt đầu làm thí nghiệm chính thức.”
Anh ta nói, cười lắc đầu, “Là thầy coi thường các em, sinh viên bây giờ, đúng là không nói được! tốt hơn nhiều so với lúc chúng ta đi học. Đúng là Trường Giang sóng lớn, đúng là càng cao.”
“Thầy Trịnh quá khen ạ.” Tần Tịch lễ phép nói.
“Thật không phải quá khen đâu.” Trịnh Thiên Lỗi cười: “Các em đúng là làm thầy chấn động! Sao mà……”
Anh ta lại bước lên trước vài bước, dừng bên cạnh máy tính, nhìn về phía mặt bàn: “Đã bắt đầu xử lý số liệu rồi? Thầy biết đề tài lần này của các em liên quan đến sinh học phân tử, rất nhiều nội dung các em còn chưa học tới. Có chỗ nào cần thầy giúp không?”
“Ặc….” Tần Tịch với Đường Lăng liếc mắt nhìn nhàu, “Bọn em còn chưa bắt đầu xử lý số liệu, nếu có chỗ nào không hiểu, nhất định sẽ nhờ thầy chỉ giáo ạ.”
Cô cũng không biết vì sao, biểu hiện của Trịnh Thiên Lỗi càng vô tư nhiệt tình, cô lại càng cảm thấy kỳ lạ.
Thật ra có rất nhiều thầy giáo như vậy.
Thầy Chiêm Hoa Phong là như thế, đàn anh Ngô cũng vô tư giúp các cô.
Nhưng mà Trịnh Thiên Lỗi, cô luôn cảm thấy, cứ có cảm giác không muốn tiếp xúc.
Mày đẹp Tần Tịch nhíu lại.
Thật sự rất kỳ lạ luôn.
Ít nhất cho tới bây giờ, vị thầy giáo Trịnh Thiên Lỗi này, cũng không có chỗ nào thể hiện quá mức.
Ngoài chuyện hút thuốc ở chỗ dạy học!
“Báo cáo thí nghiệm làm ra chưa?” Trịnh Thiên Lỗi làm như vẻ không thấy nhóm Tần Tịch đang gạt bỏ.
Anh ta thuận tay cầm con chuột lên, mở nhật ký thí nghiệm ra.
Anh ta xem rất nhanh, nhanh chóng kéo hết toàn bộ tư liệu.
Sau đó lại mở bảng biểu số liệu mà mấy người Tần Tịch mới nhập vào.
“Xem ra đàn anh Ngô của cac em dạy các em rất khá.” Trịnh Thiên Lỗi ngẩng đầu cười cười cới mấy người Tần Tịch: “Từng bước nghiêm cẩn, chi tiết rõ ràng, rất có phong phạm của Ngô Hi Ngạn.”
“Nhưng mà ở đây có mấy chỗ……” anh ta đẩy đẩy mắt kính của mình: “Cho dù đàn anh Ngô có tính khảo nghiệm bọn em cũng không nên thế này? Lại không hề nhắc nhở tụi em có mấy chỗ, có điều không hợp lý à?”
Trịnh Thiên Lỗi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.