Chương 322:
Đường Sơn Nguyệt
07/05/2023
Âu Dương Nguyệt le lưỡi: “Tớ thấy thầy Trịnh chắc chắn sẽ không chửi người!”
“Nhưng mà…..” Kiều Sơ Hạ nói: “Người chỉ đạo thí nghiệm của bọn mình vẫn luôn là đàn anh Ngô, bọn mình cũng có thể hỏi thầy Chiêm, vượt mặt hai người đi hỏi thầy Trịnh thì không tốt lắm đâu?”
“Nhưng mà do thầy Trịnh chủ động quan tâm bọn mình mà.” Âu Dương Nguyệt nói năng hùng hồn, “Tớ đã sớm nghe ngóng rồi, thầy giáo này tính tình tốt, rất thân thiện, đối xử với sinh viên rất tốt… Thầy ấy chủ động quan tâm tới tiến triển đề tài của bọn mình, cũng là thầy giáo trong trường, cũng chủ động chỉ ra vấn đề còn tồn tại của bọn mình, trực tiếp hỏi thầy ấy, cũng đâu có gì đâu?”
Tần Tịch với Đường Lăng nghe hai bạn tốt tranh luận.
Hai cô lại liếc nhau.
Vốn dĩ hôm nay mọi người đều vui vẻ, bây giờ vì một câu của Trịnh Thiên Lỗi, không khí cũng thay đổi rồi.
“Cậu nghĩ sao?” Đường Lăng nhỏ giọng hỏi.
“Tớ đi hỏi đàn anh Ngô.” Tần Tịch nói.
Về công, Ngô Hi Ngạn là người luôn chỉ dạy các cô từ lúc các cô bắt đầu xin đề tài.
Toàn bộ quá trình thí nghiệm, anh cũng rất quen thuộc.
Hơn nữa anh có cố ý giấu hay không, mấy người Tần Tịch lại không phải tên ngốc, rất dễ dàng cảm nhận được.
Về tư sao……
Tần Tịch không giống Âu Dương Nguyệt, sợ bị đàn anh mắng như thế.
Cô cũng không sợ anh.
“Được rồi.” Tần Tịch gõ gõ cái bàn, “Bọn mình dựa vào kế hoạch mà làm đi, xử lý số liệu trước.”
Cô nhìn Kiều Sơ Hạ một cái, “Hạ Hạ, hai ngày này vất vả chút nhé, bọn mình tranh thủ ngày mốt làm xong, đến lúc đó cầm kết quả đi hỏi đàn anh Ngô.”
“Nhưng mà Tần Tịch, nếu có vấn đề thật, bọn mình không giải quyết vấn đề trước lại đi hỏi đàn anh à?”
“Nếu là vấn đề ảnh hưởng đến kết quả thí nghiệm, cho dù biết rõ, lúc này làm thí nghiệm thêm lần nữa, sửa sang kết quả cũng không kịp rồi.”
Cô dừng một chút, nhìn Âu Dương Nguyệt còn muốn nói, lại nói tiếp: “Tớ tin đàn anh Ngô, cũng không có ý làm khó bọn mình.”
“Nhỡ đâu đàn anh Ngô cũng không phát hiện thì sao…..” Âu Dương Nguyệt nhỏ giọng nói thầm một câu.
Cô ấy nói xong lại lập tức nhìn Tần Tịch: “Tiểu Tịch cậu đừng bận tâm tới tớ! Tớ chỉ là nói nhỡ đâu thôi. Dù sao thì trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường mà, thầy Trịnh cũng không có chỉ đạo toàn bộ quá trình thí nghiệm của bọn mình, cho nên dễ dàng nhìn ra vấn đề.”
”Ừ.” Tần Tịch gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Đây cũng là một khả năng. Nhưng nếu đàn anh Ngô cũng chưa phát hiện vấn đề, vậy chứng minh, với năng lực của bọn mình bây giờ, rất khó phát hiện với giải quyết. Vậy càng không sao.”
Tần Tịch dừng lại một chút, còn nói thêm, “Hơn nữa xử lý số liệu xong, thật sự có vấn đề gì, bọn mình cũng có thể nhìn ra.”
“Được rồi.” Âu Dương Nguyệt lúc này cũng bị thuyết phục.
Cô ấy gật gật đầu, tuy là còn hơi lo lắng, nhưng mặt mày cũng giãn ra.
“A a a a a… cho dù thế nào, hôm nay cũng là một ngày đáng chúc mừng. Bọn mình hoàn thành xong hết thí nghiệm rồi, hơn nữa còn nhập số liệu xong.”
Âu Dương Nguyệt chính là như vậy, tâm trạng tới cũng nhanh đi cũng nhanh.
Vừa rồi còn rất lo lắng, bây giờ cười tươi như ánh mặt trời, “Một ngày vĩ đại! Buổi tối phải ăn mừng một bữa lớn mới được.”
Cô ấy giơ lên tay: “Tớ mời khách!”
Âu Dương Nguyệt hứng thú bừng bừng: “Gọi đàn anh Ngô cùng nhau đi!”
Tần Tịch lắc đầu: “Đàn anh Ngô mấy ngày này bận lắm, mấy ngày này nghiên cứu của thầy Chiêm cũng xem hoàn thành giai đoạn ba, trong khoảng thời gian này cơ bản là anh ấy ngủ ở phòng thí nghiệm. Bọn mình đừng đi quấy rầy anh ấy thì hơn.”
“Tớ đúng là phục các cậu điểm này.” Âu Dương Nguyệt thở dài một tiếng lớn.
Cô ấy tiến lên ôm lấy vai Tần Tịch, cùng nhau sóng vai đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
“Cậu nói cậu với đàn anh Ngô, rõ ràng cùng ở một trường học. Ừm…..”
Âu Dương Nguyệt nghĩ nghĩ, “Bây giờ xem như mới xác định quan hệ, còn đang trong lúc tình yêu cuồng nhiệt nhỉ?”
Cô ấy hỏi: “Xin hỏi: Sao các cậu làm thế được vậy, rõ ràng là đi chừng hơn 10 phút là có thể thấy nhau, còn có mấy ngày chưa gặp nhau nữa?”
“Đại Vũ trị thủy, ba lần đi qua cửa nhà mà không vào.” Đường Lăng chậm rãi nói: “Này bình thường thôi!”
“Trời ạ!” Âu Dương Nguyệt xua xua tay, “Nếu tớ yêu đương, mỗi ngày sẽ phải dính với đối phương. Không dính bên nhau, thì yêu đương cái gì chứ? Cậu cũng không nghĩ à?”
“Ừm….” Tần Tịch nhấp môi, cười nheo mắt lại, “Tình cảm nếu đã dài lâu, cần gì sớm chiều đều phải thấy nhau….”
Cô vươn hai ngón tay, bắn một cái tim nhỏ: “Đàn anh Ngô với tớ, cùng cống hiến cho y học, thế thì tình mới dài lâu được!”
Âu Dương Nguyệt: “……”
Kiều Sơ Hạ: “……”
Ngay cả Đường Lăng đều nhịn không được: “……”
“Được rồi.” Âu Dương Nguyệt gật gật đầu: “Không hiểu nổi học bá các cậu yêu đương kiểu gì.”
Cô ấy đột nhiên cười ra tiếng: “Vậy sau này sinh con thì sao bây giờ?”
Âu Dương Nguyệt không biết nghĩ đến cái gì gập lưng cười ha ha ha, cánh tay bá trên vai Tần Tịch, nửa ngày mới ngừng được, “Chẳng lẽ cứ bận như thế đến mức không thấy mặt nhau, sau đó hai vị đầu đàn ngành y cứ thế gắn bó với y học, rồi thụ tinh ống nghiệm sinh con hả?”
“Tớ đánh cậu giờ!” Tần Tịch nhịn không được cười thành tiếng.
Đường Lăng hơi hơi mỉm cười.
“Nhưng mà…..” Kiều Sơ Hạ nói: “Người chỉ đạo thí nghiệm của bọn mình vẫn luôn là đàn anh Ngô, bọn mình cũng có thể hỏi thầy Chiêm, vượt mặt hai người đi hỏi thầy Trịnh thì không tốt lắm đâu?”
“Nhưng mà do thầy Trịnh chủ động quan tâm bọn mình mà.” Âu Dương Nguyệt nói năng hùng hồn, “Tớ đã sớm nghe ngóng rồi, thầy giáo này tính tình tốt, rất thân thiện, đối xử với sinh viên rất tốt… Thầy ấy chủ động quan tâm tới tiến triển đề tài của bọn mình, cũng là thầy giáo trong trường, cũng chủ động chỉ ra vấn đề còn tồn tại của bọn mình, trực tiếp hỏi thầy ấy, cũng đâu có gì đâu?”
Tần Tịch với Đường Lăng nghe hai bạn tốt tranh luận.
Hai cô lại liếc nhau.
Vốn dĩ hôm nay mọi người đều vui vẻ, bây giờ vì một câu của Trịnh Thiên Lỗi, không khí cũng thay đổi rồi.
“Cậu nghĩ sao?” Đường Lăng nhỏ giọng hỏi.
“Tớ đi hỏi đàn anh Ngô.” Tần Tịch nói.
Về công, Ngô Hi Ngạn là người luôn chỉ dạy các cô từ lúc các cô bắt đầu xin đề tài.
Toàn bộ quá trình thí nghiệm, anh cũng rất quen thuộc.
Hơn nữa anh có cố ý giấu hay không, mấy người Tần Tịch lại không phải tên ngốc, rất dễ dàng cảm nhận được.
Về tư sao……
Tần Tịch không giống Âu Dương Nguyệt, sợ bị đàn anh mắng như thế.
Cô cũng không sợ anh.
“Được rồi.” Tần Tịch gõ gõ cái bàn, “Bọn mình dựa vào kế hoạch mà làm đi, xử lý số liệu trước.”
Cô nhìn Kiều Sơ Hạ một cái, “Hạ Hạ, hai ngày này vất vả chút nhé, bọn mình tranh thủ ngày mốt làm xong, đến lúc đó cầm kết quả đi hỏi đàn anh Ngô.”
“Nhưng mà Tần Tịch, nếu có vấn đề thật, bọn mình không giải quyết vấn đề trước lại đi hỏi đàn anh à?”
“Nếu là vấn đề ảnh hưởng đến kết quả thí nghiệm, cho dù biết rõ, lúc này làm thí nghiệm thêm lần nữa, sửa sang kết quả cũng không kịp rồi.”
Cô dừng một chút, nhìn Âu Dương Nguyệt còn muốn nói, lại nói tiếp: “Tớ tin đàn anh Ngô, cũng không có ý làm khó bọn mình.”
“Nhỡ đâu đàn anh Ngô cũng không phát hiện thì sao…..” Âu Dương Nguyệt nhỏ giọng nói thầm một câu.
Cô ấy nói xong lại lập tức nhìn Tần Tịch: “Tiểu Tịch cậu đừng bận tâm tới tớ! Tớ chỉ là nói nhỡ đâu thôi. Dù sao thì trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường mà, thầy Trịnh cũng không có chỉ đạo toàn bộ quá trình thí nghiệm của bọn mình, cho nên dễ dàng nhìn ra vấn đề.”
”Ừ.” Tần Tịch gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Đây cũng là một khả năng. Nhưng nếu đàn anh Ngô cũng chưa phát hiện vấn đề, vậy chứng minh, với năng lực của bọn mình bây giờ, rất khó phát hiện với giải quyết. Vậy càng không sao.”
Tần Tịch dừng lại một chút, còn nói thêm, “Hơn nữa xử lý số liệu xong, thật sự có vấn đề gì, bọn mình cũng có thể nhìn ra.”
“Được rồi.” Âu Dương Nguyệt lúc này cũng bị thuyết phục.
Cô ấy gật gật đầu, tuy là còn hơi lo lắng, nhưng mặt mày cũng giãn ra.
“A a a a a… cho dù thế nào, hôm nay cũng là một ngày đáng chúc mừng. Bọn mình hoàn thành xong hết thí nghiệm rồi, hơn nữa còn nhập số liệu xong.”
Âu Dương Nguyệt chính là như vậy, tâm trạng tới cũng nhanh đi cũng nhanh.
Vừa rồi còn rất lo lắng, bây giờ cười tươi như ánh mặt trời, “Một ngày vĩ đại! Buổi tối phải ăn mừng một bữa lớn mới được.”
Cô ấy giơ lên tay: “Tớ mời khách!”
Âu Dương Nguyệt hứng thú bừng bừng: “Gọi đàn anh Ngô cùng nhau đi!”
Tần Tịch lắc đầu: “Đàn anh Ngô mấy ngày này bận lắm, mấy ngày này nghiên cứu của thầy Chiêm cũng xem hoàn thành giai đoạn ba, trong khoảng thời gian này cơ bản là anh ấy ngủ ở phòng thí nghiệm. Bọn mình đừng đi quấy rầy anh ấy thì hơn.”
“Tớ đúng là phục các cậu điểm này.” Âu Dương Nguyệt thở dài một tiếng lớn.
Cô ấy tiến lên ôm lấy vai Tần Tịch, cùng nhau sóng vai đi ra khỏi phòng thí nghiệm.
“Cậu nói cậu với đàn anh Ngô, rõ ràng cùng ở một trường học. Ừm…..”
Âu Dương Nguyệt nghĩ nghĩ, “Bây giờ xem như mới xác định quan hệ, còn đang trong lúc tình yêu cuồng nhiệt nhỉ?”
Cô ấy hỏi: “Xin hỏi: Sao các cậu làm thế được vậy, rõ ràng là đi chừng hơn 10 phút là có thể thấy nhau, còn có mấy ngày chưa gặp nhau nữa?”
“Đại Vũ trị thủy, ba lần đi qua cửa nhà mà không vào.” Đường Lăng chậm rãi nói: “Này bình thường thôi!”
“Trời ạ!” Âu Dương Nguyệt xua xua tay, “Nếu tớ yêu đương, mỗi ngày sẽ phải dính với đối phương. Không dính bên nhau, thì yêu đương cái gì chứ? Cậu cũng không nghĩ à?”
“Ừm….” Tần Tịch nhấp môi, cười nheo mắt lại, “Tình cảm nếu đã dài lâu, cần gì sớm chiều đều phải thấy nhau….”
Cô vươn hai ngón tay, bắn một cái tim nhỏ: “Đàn anh Ngô với tớ, cùng cống hiến cho y học, thế thì tình mới dài lâu được!”
Âu Dương Nguyệt: “……”
Kiều Sơ Hạ: “……”
Ngay cả Đường Lăng đều nhịn không được: “……”
“Được rồi.” Âu Dương Nguyệt gật gật đầu: “Không hiểu nổi học bá các cậu yêu đương kiểu gì.”
Cô ấy đột nhiên cười ra tiếng: “Vậy sau này sinh con thì sao bây giờ?”
Âu Dương Nguyệt không biết nghĩ đến cái gì gập lưng cười ha ha ha, cánh tay bá trên vai Tần Tịch, nửa ngày mới ngừng được, “Chẳng lẽ cứ bận như thế đến mức không thấy mặt nhau, sau đó hai vị đầu đàn ngành y cứ thế gắn bó với y học, rồi thụ tinh ống nghiệm sinh con hả?”
“Tớ đánh cậu giờ!” Tần Tịch nhịn không được cười thành tiếng.
Đường Lăng hơi hơi mỉm cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.