Chương 71:
Đường Sơn Nguyệt
07/05/2023
Như thế, ba tuần đầu của kỳ học đầu năm hai, tưởng chừng như đầy sóng gió cuối cùng cũng yên ổn đi qua.
Mấy người Tần Tịch cũng dần thích ứng với tiết tấu của năm học mới.
Mỗi ngày đều kín tiết học, các bài giảng và thực hành của mấy thầy cô chuyên ngành ngày càng yêu cầu cao lên và nhiều hơn.
Cô còn thường xuyên bớt chút thời gian đi phòng thí nghiệm của thầy Chiêm Hoa Phong học tập, muốn xem mấy tư liệu và sách mà Ngô Hi Ngạn nói với cô.
Từng ngày trôi qua, cuộc sống của Tần Tịch đều rất phong phú đa dạng.
Nhất là vào cuối tuần, cô toàn tâm toàn ý nỗ lực đọc hết sách vở, vượt qua kỳ thi của Ngô Hi Ngạn , cuối cùng cũng được cho phép đến tham dự thí nghiệm của thầy Chiêm.
Tuy rằng bây giờ chỉ được làm mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, đa số thời gian là đến hỗ trợ mọi người.
Tần Tịch vẫn cảm thấy rất vui, bởi vì cô học được rất nhiều.
Nhoáng một cái, rất nhanh đã qua hết chín tháng.
Cứ thế, cô không có thời gian nghĩ đến những chuyện linh tinh của Tạ Liên Thành với Lạc Phỉ nữa.
Ngoại trừ thứ ba hàng tuần có tiết khoa học máy tính cơ bản sẽ gặp Tạ Liên Thành ra, Tiểu Tịch cũng có một lần đụng phải hai người này rất lạ lùng.
Cuối thu mát mẻ, thành phố A mỗi ngày trời xanh mây trắng.
Tâm trạng của Tần Tịch mỗi ngày đều rất tốt.
Hôm nay lúc tan học giữa trưa, lúc bốn người trong ký túc xá cùng nhau đi ăn cơm, Âu Dương Nguyệt đột nhiên nói: “Aiz, các cậu thấy không? Khu nhà phía đông đã chia ra một khu đất, tòa nhà thực nghiệm chuẩn bị khởi công rồi.”
“Nhanh thật…..” Kiều Sơ Hạ cảm thán, “Có tiền tốt thật chứ.”
Không chỉ là tòa nhà thực nghiệm bắt đầu khởi công.
Các cô còn phát hiện, sau tết trung thu, rất nhiều phương tiện truyền thông trong tất cả các phòng học đều được thay thành loại hiện đại nhất.
Đây chắc là mị lực của tiền tài nhỉ.!
Nghe đâu đợi đến nghỉ Quốc Khánh, thời tiết bắt đầu lạnh trở lại, máy sưởi của mỗi phòng học cũng sẽ được sửa chữa lại, sẽ không để sinh viên đi học trong ngày đông giá rét bị lạnh cóng.
“Đúng rồi.” Nhắc đến nghỉ lễ, Âu Dương Nguyệt nhìn về phía Tần Tịch: “Tiểu Tịch bảo bối, lễ Quốc Khánh cậu dự định gì không?”
“Ở lại trường học.” Mắt Tần Tịch còn đang nhìn chằm chằm vào di động.
Cô vừa nhét đồ ăn vào miệng vừa nhìn tài liệu mới download về được.
“Hời à,” Âu Dương Nguyệt giơ tay quơ quơ trước mặt cô, “Tiểu Tịch, ăn cơm thì tập trung chút đi. Lúc học tiết sinh học đầu tuần trước không phải bọn mình đã thảo luận và cho ra kết luận, vừa ăn cơm vừa xem di động là một hành vi rất không tốt cho tiêu hóa à.”
“Ừ.” Tần Tịch qua loa đáp lại, mắt cũng không dịch đi chút nào: “Còn có ba ngày thôi. Tối nay đàn anh Ngô kiểm tra.”
Âu Dương Nguyệt: “……”
Kiều Sơ Hạ nhấp miệng, hơi mỉm cười: “Đàn anh Ngô đúng là rất tốt, nhưng mà thật ra, tớ nói thật nha, cái cường độ đó mà để tớ chịu, tớ chắc chắn chịu không nổi đâu.”
“Tớ cũng vậy.” Âu Dương Nguyệt buông tay, lo lắng nhìn Tần Tịch một cái.
Mấy người các cô không ai nói nữa, nhà ăn thì vẫn cứ náo động như cũ.
Nhưng cả ba người đều ngầm hiểu, sẽ cố gắng để cho Tần Tịch có một phạm vi an tĩnh nhất mà các cô có thể làm.
Khó khăn lắm Tần Tịch mới để di động xuống, ngẩng đầu nhìn về phía ba cô bạn tốt: “Tớ ăn cũng….”
“Từ từ.” Âu Dương Nguyệt không để cô nói thêm cái gì, gắp một cái đùi gà bỏ vào trong chén cô: “Ăn luôn đi.”
Cô ấy duỗi tay nhéo mặt Tần Tịch: “Cậu gầy lắm rồi.”
“Không có đâu?” Tần Tịch cũng không dừng lại, cúi đầu bắt đầu gặm đùi gà thơm ngon bạn cùng phòng cho.
“Siêu mỏng thì tốt à?” Âu Dương Nguyệt không đồng tình bĩu môi.
“Đúng rồi, năm ngày đó, các cậu có kế hoạch gì không?” Cô ấy lại hỏi.
“Cho dù có, cũng không có thời gian mà làm đâu.” Tần Tịch hơi mỉm cười: “ Sinh nhật đại tiểu thư Âu Dương, tớ nhất định sẽ rảnh.”
“Tớ cũng vậy.” Kiều Sơ Hạ cười theo.
Đường Lăng cũng gật gật đầu.
“Thế là nói xong rồi nhé.” Âu Dương Nguyệt nói: “Ngày 30 chắc tớ phải về nhà rồi, mùng 4 tớ tới trường đón các cậu, các cậu tới nhà tớ chơi hai ngày, Tiểu Tịch cũng nghỉ ngơi hai ngày. Khai giảng cả tháng rồi cậu còn chưa có cái cuối tuần nào được nghỉ ngơi.”
Kiều Sơ Hạ là người ngoài tỉnh, Quốc Khánh về nhà quá xa, cũng không định về.
Đường Lăng về nhà nhiều nhất mất 2 tiếng, có điều thật ra cô về nhà cũng chả được mấy ngày, dù sao cũng đã nói trước mùng 4 về trường rồi.
Đến nỗi Tần Tịch……
Cô còn đang im lặng gặm đùi gà.
Mấy người Tần Tịch cũng dần thích ứng với tiết tấu của năm học mới.
Mỗi ngày đều kín tiết học, các bài giảng và thực hành của mấy thầy cô chuyên ngành ngày càng yêu cầu cao lên và nhiều hơn.
Cô còn thường xuyên bớt chút thời gian đi phòng thí nghiệm của thầy Chiêm Hoa Phong học tập, muốn xem mấy tư liệu và sách mà Ngô Hi Ngạn nói với cô.
Từng ngày trôi qua, cuộc sống của Tần Tịch đều rất phong phú đa dạng.
Nhất là vào cuối tuần, cô toàn tâm toàn ý nỗ lực đọc hết sách vở, vượt qua kỳ thi của Ngô Hi Ngạn , cuối cùng cũng được cho phép đến tham dự thí nghiệm của thầy Chiêm.
Tuy rằng bây giờ chỉ được làm mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, đa số thời gian là đến hỗ trợ mọi người.
Tần Tịch vẫn cảm thấy rất vui, bởi vì cô học được rất nhiều.
Nhoáng một cái, rất nhanh đã qua hết chín tháng.
Cứ thế, cô không có thời gian nghĩ đến những chuyện linh tinh của Tạ Liên Thành với Lạc Phỉ nữa.
Ngoại trừ thứ ba hàng tuần có tiết khoa học máy tính cơ bản sẽ gặp Tạ Liên Thành ra, Tiểu Tịch cũng có một lần đụng phải hai người này rất lạ lùng.
Cuối thu mát mẻ, thành phố A mỗi ngày trời xanh mây trắng.
Tâm trạng của Tần Tịch mỗi ngày đều rất tốt.
Hôm nay lúc tan học giữa trưa, lúc bốn người trong ký túc xá cùng nhau đi ăn cơm, Âu Dương Nguyệt đột nhiên nói: “Aiz, các cậu thấy không? Khu nhà phía đông đã chia ra một khu đất, tòa nhà thực nghiệm chuẩn bị khởi công rồi.”
“Nhanh thật…..” Kiều Sơ Hạ cảm thán, “Có tiền tốt thật chứ.”
Không chỉ là tòa nhà thực nghiệm bắt đầu khởi công.
Các cô còn phát hiện, sau tết trung thu, rất nhiều phương tiện truyền thông trong tất cả các phòng học đều được thay thành loại hiện đại nhất.
Đây chắc là mị lực của tiền tài nhỉ.!
Nghe đâu đợi đến nghỉ Quốc Khánh, thời tiết bắt đầu lạnh trở lại, máy sưởi của mỗi phòng học cũng sẽ được sửa chữa lại, sẽ không để sinh viên đi học trong ngày đông giá rét bị lạnh cóng.
“Đúng rồi.” Nhắc đến nghỉ lễ, Âu Dương Nguyệt nhìn về phía Tần Tịch: “Tiểu Tịch bảo bối, lễ Quốc Khánh cậu dự định gì không?”
“Ở lại trường học.” Mắt Tần Tịch còn đang nhìn chằm chằm vào di động.
Cô vừa nhét đồ ăn vào miệng vừa nhìn tài liệu mới download về được.
“Hời à,” Âu Dương Nguyệt giơ tay quơ quơ trước mặt cô, “Tiểu Tịch, ăn cơm thì tập trung chút đi. Lúc học tiết sinh học đầu tuần trước không phải bọn mình đã thảo luận và cho ra kết luận, vừa ăn cơm vừa xem di động là một hành vi rất không tốt cho tiêu hóa à.”
“Ừ.” Tần Tịch qua loa đáp lại, mắt cũng không dịch đi chút nào: “Còn có ba ngày thôi. Tối nay đàn anh Ngô kiểm tra.”
Âu Dương Nguyệt: “……”
Kiều Sơ Hạ nhấp miệng, hơi mỉm cười: “Đàn anh Ngô đúng là rất tốt, nhưng mà thật ra, tớ nói thật nha, cái cường độ đó mà để tớ chịu, tớ chắc chắn chịu không nổi đâu.”
“Tớ cũng vậy.” Âu Dương Nguyệt buông tay, lo lắng nhìn Tần Tịch một cái.
Mấy người các cô không ai nói nữa, nhà ăn thì vẫn cứ náo động như cũ.
Nhưng cả ba người đều ngầm hiểu, sẽ cố gắng để cho Tần Tịch có một phạm vi an tĩnh nhất mà các cô có thể làm.
Khó khăn lắm Tần Tịch mới để di động xuống, ngẩng đầu nhìn về phía ba cô bạn tốt: “Tớ ăn cũng….”
“Từ từ.” Âu Dương Nguyệt không để cô nói thêm cái gì, gắp một cái đùi gà bỏ vào trong chén cô: “Ăn luôn đi.”
Cô ấy duỗi tay nhéo mặt Tần Tịch: “Cậu gầy lắm rồi.”
“Không có đâu?” Tần Tịch cũng không dừng lại, cúi đầu bắt đầu gặm đùi gà thơm ngon bạn cùng phòng cho.
“Siêu mỏng thì tốt à?” Âu Dương Nguyệt không đồng tình bĩu môi.
“Đúng rồi, năm ngày đó, các cậu có kế hoạch gì không?” Cô ấy lại hỏi.
“Cho dù có, cũng không có thời gian mà làm đâu.” Tần Tịch hơi mỉm cười: “ Sinh nhật đại tiểu thư Âu Dương, tớ nhất định sẽ rảnh.”
“Tớ cũng vậy.” Kiều Sơ Hạ cười theo.
Đường Lăng cũng gật gật đầu.
“Thế là nói xong rồi nhé.” Âu Dương Nguyệt nói: “Ngày 30 chắc tớ phải về nhà rồi, mùng 4 tớ tới trường đón các cậu, các cậu tới nhà tớ chơi hai ngày, Tiểu Tịch cũng nghỉ ngơi hai ngày. Khai giảng cả tháng rồi cậu còn chưa có cái cuối tuần nào được nghỉ ngơi.”
Kiều Sơ Hạ là người ngoài tỉnh, Quốc Khánh về nhà quá xa, cũng không định về.
Đường Lăng về nhà nhiều nhất mất 2 tiếng, có điều thật ra cô về nhà cũng chả được mấy ngày, dù sao cũng đã nói trước mùng 4 về trường rồi.
Đến nỗi Tần Tịch……
Cô còn đang im lặng gặm đùi gà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.