Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Chương 93:

Đường Sơn Nguyệt

07/05/2023

Chờ mấy người Tần Tịch ra khỏi phòng thí nghiệm, hoàng hôn đã buông xuống bốn phía.

Ngay cả những ngôi sao cũng bắt đầu ló mặt trên bầu trời.

Buổi trưa mấy cô ở phòng thí nghiệm chỉ ăn một chút bánh mì với sữa bò, giờ bụng đã đói réo vang lên, những bước chân đi về phía nhà ăn đặc biệt nặng nề.

“Đúng là…..” Âu Dương Nguyệt cắn một miếng đùi gà to, “A a a, nghĩ đến ngày mai sáng sớm còn phải dậy đi học, tớ chỉ muốn khóc thôi.”

“Tiểu Tịch bảo bối, cậu nói thật cho tớ đi, những ngày như này, khi nào mới thoát được đây?” Cô ấy dùng vẻ mặt đáng thương vô cùng nhìn Tần Tịch: “Không phải sau này, sẽ không y như này, không có ngày nghỉ hả?”

Tần Tịch hơi hơi mỉm cười: “Hai tuần đầu sẽ hơi vất vả xíu, mọi người phải làm quen với lưu trình và thao tác thí nghiệm. Sau đó bọn mình có thể thay phiên nhau đi phòng thí nghiệm, thay phiên nhau nghỉ ngơi.”

Cô dừng lại một chút, nói tiếp: “Như vậy ba người các cậu, mỗi tháng chỉ cần đi phòng thí nghiệm một, hai lần là được.”

Âu Dương Nguyệt nhẹ nhàng thở ra.

Sau đó cô ấy nhanh chóng phản ứng lại: “Sao lại thế? Sao cậu không thay phiên nghỉ ngơi với bọn tớ? Bảo bối Tiểu Tịch, tuy rằng chị đây rất cảm động, nhưng mà cưng đâu phải người máy. Người máy còn phải đúng hạn bảo hành kiểm tra đó cưng ơi.”

“Tớ vẫn ổn.” Tần Tịch cười: “Không phải trước đó cậu đã nói à?”

“Hửm?” Âu Dương Nguyệt nhướng nhướng lông mày, không hiểu chính mình đã nói gì?

“Bùa yêu có thể cho con người ta sức mạnh hồi sinh.” Tần Tịch thong thả ung dung nói: “Tớ đồng ý sâu sắc.”

“Nhưng mà….” Âu Dương Nguyệt có nói qua, nhưng mà Tần Tịch đã phủ nhận mà ta?

Hơn nữa đàn anh Ngô lúc sáng chờ ở đó hai giờ, nhìn chằm chằm thao tác của các cô mấy lần, thấy không có vấn đề gì nên đi luôn.

Yêu đương cái cục gạch ý!



“Ừm.” Tần Tịch gật gật đầu, nghiêm túc nói: “Tớ tuyên bố, tớ yêu đương với y học!”

Âu Dương Nguyệt: “!!!”

Kiều Sơ Hạ nhếch miệng cười khẽ.

Còn có Đường Lăng, im lặng rất lâu nhìn Tần Tịch liếc mắt một cái.

Lúc này nhà ăn khu đông đã bớt đi rất nhiều sinh viên, một ít quầy ăn đã bán hết đồ đóng cửa rồi.

Để tiết kiệm tài nguyên, đèn trên trần nhà ở một khu vực rộng lớn phía sau các cô không được bật.

Tần Tịch đúng lúc ngồi quay lưng lại chỗ chưa bật đèn.

Trước mặt cô, đèn sợi đốt sáng chưng.

Làm cho đôi mắt cô nhìn qua sáng ngời chói lóa, cả người đều có vẻ sức sống bừng bừng.

Đường Lăng nhếch nhếch khóe môi, cúi đầu chậm rãi ăn phần cơm của mình.

Tần Tịch nói, gạt bỏ muộn phiền, không còn gì tốt hơn được nữa.

Hiện tại xem ra là thật sự, không thể tốt hơn.

“Được rồi, ăn xong sớm chút rồi về nghỉ ngơi.” Tần Tịch ngón tay nhẹ gõ gõ lên mặt bàn, nhắc nhở Âu Dương Nguyệt đang trợn mắt há mồm nhìn chằm chằm mình.

Theo như lời của Âu Dương Nguyệt, thời gian nghỉ ngơi của các cô quá quý giá.

Ngày mai là một tuần học mới bắt đầu, những bài học chuyên ngành kia sẽ không vì các cô không được nghỉ ngơi cuối tuần mà ít đi một tiết nào.



Trong mỗi tiết học, giáo viên phụ trách sẽ nghiêm túc tỉ mỉ chuẩn bị kỹ lưỡng một lượng lớn nội dung, chỉ cần tiếp thu hết những điều này, đã cần phải dành nhiều thời gian để xem trước và xem lại trước và sau khi đến lớp.

Tần Tịch đúng là làm như lời cô nói vậy, thật sự yêu đương với chuyên ngành của mình.

Một ngày thứ hai, nửa ngày thứ ba, tổng cộng lên lớp 12 tiết, tinh thần vẫn cứ sáng láng như cũ, tràn đầy năng lượng.

Buổi tối cô còn muốn đi đến phòng thí nghiệm của thầy Chiêm, rõ ràng là còn bận rộn hơn mấy người Âu Dương Nguyệt.

Âu Dương Nguyệt nhìn mà líu lưỡi liên tục, thậm chí còn bắt đầu nhìn lại chính mình, có phải nên tìm một cái bùa cho mình không?

Buổi chiều ngày thứ ba lại là tiết khoa học máy tính cơ bản.

Kỳ nghỉ Quốc Khánh vừa rồi đúng lúc lại nghỉ môn này, đây vẫn là lần đầu tiên kể từ sau bữa tiệc sinh nhật của Âu Dương Nguyệt, Tần Tịch gặp lại Tạ Liên Thành.

Từ lúc Tô Nhiễm trở về, sau buổi hòa nhạc cùng hòa tấu với Tạ Liên Thành.

Tần Tịch rõ ràng cảm nhận được, thời điểm mình đụng phải anh ta ở trường học ít đi nhiều phết.

Cô khẽ cắn môi, hay là trốn tiết khoa học máy tính cơ bản đi.

Thế thì đợi cho học kỳ này kết thúc, chắc có lẽ cũng không gặp lại Tạ Liên Thành.

Nhưng mà cũng không cần thiết.

Tần Tịch chăm chú ngồi ở hàng ghế thứ hai, nghiêm túc nghe Tạ Liên Thành giảng bài.

Chương trình học cơ bản, bọn họ đã học qua ở năm nhất rồi.

Nội dung đang học tập hiện nay liên quan đến việc sử dụng một số phần mềm chuyên nghiệp để phục vụ cho các khóa học về thống kê y học và y học dựa trên bằng chứng sau này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Chính Mau Học Hành Đi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook