Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi
Chương 2: Câu chuyện thứ nhất (2)
Đào Hoa Tửu
27/05/2021
Từ Trạch nhìn thấy bạn cùng bạn giở sách tham khảo số học ra bắt đầu làm bài, không nhịn được hỏi: "Cậu là ai vậy?"
Bạn cùng bàn của hắn không phải Lâm Tử Huyên sao, người anh em cao lớn này ở đâu ra thế?!
Hơn nữa, thân là tác giả của thế giới tiểu thuyết này, hắn nhớ bản thân đã thiết lập nếu chỉ xét về gương mặt thì Chu Hạo Ba có thể xem như hotboy số một của lớp 11-3... Tại sao tự nhiên trong lớp lại lòi ra thêm một nhân vật nam có giá trị nhan sắc lấn át cả nam chính thế này?!
Nghe được câu hỏi của hắn, anh chàng đẹp trai cùng bàn quay sang liếc mắt nhìn hắn, lạnh lùng hừ một tiếng, đặt quyển vở trong tay xuống bàn gõ nhẹ hai cái.
Ánh mắt Từ Trạch nhìn theo, chỉ thấy trên quyển bài tập số học có ba chữ viết bằng bút máy hết sức bay bổng phóng khoáng —— Lâm, Tử, Hiên.
Á đù!
Từ Trạch "soạt" một tiếng lập tức đứng dậy: "Cậu... Cậu..." Hắn hít sâu một hơi, mới tiếp tục nói hết: "Cậu có một cô em gái nào tên là Lâm Tử Huyên, nhưng là Huyên trong huyên thảo (hoa hiên) không?!"[1]
Nam sinh tên Lâm Tử Hiên nhíu mày, đáp lại bằng giọng trầm thấp hơn những người bằng tuổi: "Có bệnh thì về nhà nằm đi, đừng lên cơn thần kinh ở đây."
"Thế này không đúng lắm..." Sau khi xuyên việt, trải qua mấy lần tùy ý phát triển cốt truyện như con lừa bị đứt cương chạy lung tung, Từ Trạch vẫn có thể thích ứng. Nhưng lần này hắn thật sự ngu người luôn, tự lẩm bẩm vài tiếng "Thế này không đúng", rồi lại như muốn bắt lấy cọng rơm cuối cùng, thử xác nhận với Lâm Tử Hiên không biết chui từ đâu ra này: "Ba của cậu mở một công ty thương mại, còn mẹ của cậu là bạn thanh mai trúc mã cùng ba cậu lớn lên, nhưng hai người không còn ở với nhau nữa, bởi vì mẹ cậu..." Là một nữ nghệ sĩ đang hot.
Hắn lời còn chưa nói hết, liền bị người bên cạnh nắm lấy cổ áo kéo xuống, bản thân ngã xuống ghế ngồi chưa được mấy giây thì một nắm đấm đã vung tới sát mặt, hắn thậm chí có thể nghe thấy được nắm đấm này phát ra tiếng gió vù vù.
"Tôi không biết cậu nghe ngóng được ở nơi nào, nhưng..." Thiếu niên lạnh lùng túm chặt lấy cổ áo của hắn, cúi người ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói: "Cậu dám nói ra một câu lung tung, đừng nói là trong trường học, ở bên ngoài tôi cũng có thể khiến cậu không sống được nữa!"
Đối phương nói lời hung ác xong liền buông tay ra, tiếp tục ngồi ngay ngắn làm bài tập của y.
Nhưng Từ Trạch thì cảm thấy mình điên luôn rồi.
Hắn còn cần đếch gì phải nghe ngóng, cái tình tiết xui xẻo cha mẹ ly dị từ nhỏ, cha thì bận bịu làm ăn, còn mẹ là nghệ sĩ không tiện để lộ thân thế gia cảnh, còn không phải là do một tay hắn thiết lập ra sao?
Cái đậu má! Nữ chính nhà hắn biến thành cú có gai rồi!!!
Xuyên sách cũng xuyên nhầm nơi, xuyên con mẹ nó vào quyển đồng nhân [2], cái tình tiết cũ rích này Từ Trạch cũng từng nghe qua.
Nhưng nếu là đồng nhân, thì thường sẽ cho nam phụ nữ phụ Mary Sue [3] lên sàn diễn chính, hoặc sẽ khiến cho mấy nhân vật nam nam nữ nữ chơi gei thành bách hợp đam mỹ, tự nhiên lần này chơi lớn đổi thành chuyển giới luôn?!
Huống hồ bộ truyện viết chín năm trước này của hắn vốn chìm nghỉm, làm gì có ai rảnh viết đồng nhân!
Cứu viện, nữ chính nhà mình biến thành nam rồi phải làm sao? Gấp, đang online chờ!
Từ Trạch thất hồn lạc phách, ngồi trên ghế ngây ngốc mãi đến khi giáo viên tiếng Anh bước vào lớp học dạy tiết đầu tiên, nghe tiếng chuông vào học vang lên mới bừng tỉnh.
Nữ chính nhà hắn từ Lâm Tử Huyên biến thành Lâm Tử Hiên, từ hoa khôi trường biến hotboy trường, hắn còn cần cùng đối phương yêu đương ư?
Dù sao hắn cũng từng nắm trong tay quyền tác giả có thể xử lý mọi người, đối mặt với một người đàn ông cao xấp xỉ bằng mình, chính hắn cũng không thể khuất phục được.
Nhưng lỡ như nhiệm vụ của hắn trong thế giới tiểu thuyết này là công thành danh toại cộng thêm cùng "nữ chính" có một kết cục viên mãn... Được rồi, trước hết để hắn thử đi theo con đường làm anh em tốt đã, nếu lỡ quay về thời điểm ban đầu (*) thì nói sau.
Không chừng nữ chính nhà hắn biến thành đàn ông là để giảm bớt mấy chuyện yêu đương, để hắn có thể tập trung vào cốt truyện chính.
Từ Trạch quyết định chú ý điều này, nội tâm dần dần bình tĩnh trở lại, cũng mở sách giáo khoa ra nghe giáo viên Tiếng Anh giảng bài, chẳng qua nhịn không được liếc sang bạn cùng bàn một cái.
Chờ tiết Tiếng Anh kết thúc, đến tiết Vật lý bắt đầu, ánh mắt hắn càng trắng trợn hướng về phía bạn cùng bàn.
Thế nhưng lần này không phải nhìn người, mà là nhìn ghi chép đối phương viết xuống.
Người chín năm trước tốt nghiệp cấp ba, học đại học ngành kinh doanh, không gì đả thương nổi đâu!
Tiếng Anh hắn tự nhận không có vấn đề gì, mấy câu hỏi môn Ngữ văn cũng không có gì to tát, nhưng những môn học khác thì dùng tiếng hành tinh nào chứ không phải tiếng người?!
Hiện tại cũng là lớp 11 rồi, một tác giả trong tác phẩm của chính mình lo lắng có thi đậu được kì thi phổ thông toàn quốc hay không, thật sự không bị những người xuyên việt khác chê cười chứ?
Có lẽ vì Từ Trạch nhìn sang quá nhiều lần, ánh mắt vừa nóng bỏng vừa sốt ruột, Lâm Tử Hiên nhanh chóng phát hiện ra người bên cạnh đang nhìn bài của mình.
Y hơi hơi cong khóe miệng chế giễu, nhưng không có chủ ý dừng việc viết bài lại, tất nhiên cũng không định bỏ tay trái của mình ra, tiếp tục ghi ghép như thể người bên cạnh không hề tồn tại.
Từ Trạch một bên ở trong lòng ai thán số khổ, một bên chép bài Lâm Tử Hiên viết lúc sáng, từ môn Vật lý, Chính trị đến Hóa học, chép đến mức bản hắn cảm thấy hết sức tội lỗi —— vừa mới đắc tội với người ta xong, không thèm xin lỗi đã lập tức chép lấy chép để bài người ta ba môn liền.
Đáng tiếc Lâm Tử Hiên mặc dù không phản đối việc hắn chép bài, nhưng mỗi lần ra chơi Từ Trạch mở miệng bắt chuyện với y, y đều không thèm để ý.
Xem ra mặc dù Lâm Tử Hiên chuyển giới bị OOC [4], nhưng cái tính cách cao lãnh luôn giữ khoảng cách với người lạ không bị mất đi, Từ Trạch cũng không biết nên đánh giá vui hay buồn.
Khi tiếng chuông báo hiệu tiết học thứ tư buổi sáng kết thúc vang lên, Từ Trạch vừa đứng dậy vừa tính toán đi đến căn tin trường học mua chút đồ ăn vặt linh tinh, định bụng thử cùng vị ngồi cùng bàn kia làm hòa —— thân phận của mẹ là vảy ngược [5] của nữ chính, cái thiết lập này cũng là do hắn xây nên, hắn gánh chịu, cảm ơn —— sau đó hắn lập tức trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy nam sinh nữ sinh trong lớp như chó hoang được thả lao ra phòng học, gia nhập vào cuộc chiến tranh giành miếng cơm.
#người tốt nghiệp đại học được năm năm gần đây chưa từng ăn cơm ở căn tin, không hiểu lắm cuộc chiến tranh giành miếng cơm của các bạn#
Đợi khi Từ Trạch đến căng tin xếp hàng, tới lượt mua cơm, căn tin trường học đã không còn lại món gì, hắn nhìn cơm thừa canh cặn sau lớp kính thủy tinh cũng không có gì hấp dẫn, cuối cùng đi đến quầy bán đồ ăn vặt mua bánh mì cùng lon nước ngọt quay về trong lớp ăn.
Đến khi trở lại phòng học, đúng lúc thấy nữ chính sau khi chuyển giới không còn tài năng nấu nướng và C-cup [6] của nhà mình lấy ra một chiếc bánh gatô được đóng gói tinh xảo và hộp sữa bò, Từ Trạch cảm thấy bắt đầu từ ngày mai nhất định phải tự mang cơm trưa của chính mình cùng với tên ngồi cùng bàn này... Tuy rằng theo cốt truyện gốc phát triển, việc này hẳn là về sau do nữ chính làm.
Coi như là xoát một tí độ thiện cảm của đối phương, cho dù chọn kết cục theo kiểu tình huynh đệ thì cũng cần có cảm tình tốt với NPC [7] mà?!
Huống hồ nếu giống như tình tiết trong tiểu thuyết của hắn, có một học bá giảng bài cho thì có gì tốt bằng.
Chờ đến xế chiều, Từ Trạch lại chép tiếp vở ghi ba tiết học của Lâm Tử Hiên (môn Ngữ văn không cần chép), rồi đi quầy bán đồ ăn vặt mua bánh mì và nước có ga, cùng bạn cùng bàn im lặng ăn một bữa tối vừa không lành mạnh vừa không có dinh dưỡng, rốt cuộc thức được đến tiết tự học buổi tối.
Tiết tự học buổi tối ở trường của trường Nhất trung thành phố Tuyên Dương hoàn toàn là theo tự nguyện của học sinh —— nếu ép buộc thì làm sao nam chính có cơ hội ở bên nữ chính cùng nhau học tập phát triển tình cảm được. —— Tuy nhiên cho dù là Lâm Tử Huyên nữ hay Lâm Tử Hiên nam, trước khi chuyện kia phát sinh, đều lựa chọn ở lại trường tự học buổi tối.
Mà đây cũng là nguyên nhân Từ Trạch vò đầu bứt tai nhìn đống bài tập nhưng vẫn cố nhịn tiếp tục nán lại trong lớp, chứ không chạy đến hiệu sách tìm sách giải tham khảo.
Lúc hắn làm xong bài tập của môn Tiếng Anh và Ngữ Văn - hai môn duy nhất hắn biết làm, thì thời gian tự học buổi tối cũng sắp hết rồi.
Dùng tay trái chống cằm, Từ Trạch vừa lật quyển sách giáo khoa hình học trắng trơn do nguyên chủ để lại, vừa thỉnh thoảng ngây người nhìn Lâm Tử Hiên không ngừng làm bài. Đợi đến khi tiết tự học buổi tối kết thúc, hắn vội vàng sắp xếp lại cặp sách, đi đến nhà xe lấy xe đạp, sau đó lao ra con đường nhỏ tấp nập người qua lại.
Dựa theo bản tiểu thuyết gốc của Từ Trạch, nhà của nữ chính ở trong một tiểu khu cách nhà của nam chính hai con phố, nữ chính vì muốn rèn luyện thân thể nên chọn cách mỗi ngày chạy bộ về nhà. Vốn dĩ con đường mà nữ chính chạy bộ về nhà sau tiết tự học người đi đường qua lại khá nhiều, đèn đường cũng rất sáng, nhưng gần đây trong đó có một đoạn đường đang tu sửa, cho nên nàng đành phải chọn đi một con đường khác tương đối vắng vẻ thưa thớt.
Sau đó bởi vì yếu tố kịch tính, nữ chính liền bị đám côn đồ lảng vảng gần đó để mắt tới, thế là chuyện gì đến cũng sẽ đến, ngay lúc đám côn đồ đang vây lấy nữ chính muốn sàm sỡ, nam chính đúng lúc đi ngang qua anh hùng cứu mỹ nhân. Hai người ngồi cùng bàn hơn một tháng chưa bao giờ nói với nhau quá mấy câu, sau lần này liền trở nên thân thiết. Sau đó nữ chính vì muốn báo đáp nam chính, tất nhiên mỗi ngày sẽ không đến trường tham gia tiết tự học buổi tối nữa, mà là đến nhà nam chính giúp hắn làm bài tập. Nhớ đến các thể loại phát sinh sau đó, Từ Trạch chỉ muốn xóa sạch cái ID lịch sử đen tối kia.
Bây giờ đối tượng bị trêu chọc sàm sỡ lại biến thành đàn ông, Từ Trạch không biết sự kiện bị mấy tên côn đồ lưu manh chặn đường sàm sỡ này có còn xảy ra không.
Tuy rằng là nam sinh thì tương đối an toàn, nhưng nếu Lâm Tử Huyên đã chuyển giới rồi, biết đâu đám NPC này vì ăn khớp với kịch bản cũng rủ nhau thay đổi tính hướng luôn không?!
Từ Trạch - người đến từ một thế giới hiện đại đang có phong trào hủ nữ thịnh hành - cho rằng, thời buổi bây giờ nam sinh chỉ cần đẹp trai một chút thôi cũng rất dễ gặp nguy hiểm.
Tuy rằng nữ chính nhà mình đã biến thành nam, nhưng cũng không thể để cho đám NPC kia muốn làm gì thì làm được, đúng không?!
Trong truyện nam chính Chu Hạo Ba sau một tiết tự học buổi tối nào đó, vô tình đi qua đoạn đường này cứu được nữ chính. Từ Trạch tuy rằng đã vẽ cho nam chính một ánh hào quang nhân vật chính (**), nhưng sau khi xuyên sách lại không thể nào cho bản thân mình một thứ như vậy được, cho nên hắn không biết sự kiện đó phát sinh cụ thể vào ngày nào. Hắn đành phải mỗi ngày âm thầm bảo vệ Lâm Tử Hiên cho đến khi nào con đường cũ y hay đi về sửa xong.
Hắn là một tác giả rất yêu thương nhân vật dưới ngòi bút của mình đó!
Từ Trạch cầm con điện thoại Nokia bản cũ bao năm rồi chưa dùng, đau "bi" đứng chơi trò Tetris (trò xếp gạch) một lát, Lâm Tử Hiên cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
- ---------------------------------------------------------
Chú thích
[1] Nữ chính trong tác phẩm gốc của bạn thụ tên là Lâm Tử Huyên, chữ Huyên 萱 phiên âm đọc là /xuan/, còn nữ chính đã chuyển giới (aka bạn công) hiện tại cũng tên là Lâm Tử Hiên, chữ Hiên轩 phiên âm cũng đọc là /xuan/ nhưng lại có cách viết khác hoàn toàn. Hai chữ đồng âm nhưng khác nhau về cách viết và ý nghĩa nên bạn thụ mới hỏi lại như vậy.
(*) Giải thích một chút về cơ chế xuyên thư của bạn thụ, như chương 1 thì thế giới này bắt bạn thụ phải làm theo đúng như cốt truyện (đúng hơn là bắt thụ phải dây dưa với công =))). Nếu bạn thụ không làm theo thì sẽ bị lên cơn đau tim rồi quay về thời điểm trước đó để làm lại từ đầu cho đến khi nào đúng ý thế giới thì mới được tiếp tục cốt truyện.
[2] Đồng nhân: Fanfiction, thể loại một truyện về một hoặc nhiều dựa trên một tác phẩm gốc, không phải do gốc viết lên, nên không được công nhận như một tác phẩm chính thức.
[3] Mary Sue: thuật ngữ chỉ một kiểu nhân vật hoàn hảo về mọi mặt, vị tha, luôn sống vì mọi người.
[4] OOC: Out of character, nghĩa là nhân vật trong truyện không giống như những gì vốn có của họ ở bên ngoài.
[5] Vảy ngược: Ý chỉ vảy ngược của rồng. Ẩn dụ chỉ điểm yếu hoặc một điều quan trọng của một người, động vào sẽ khiến họ xù lông lên hoặc nổi giận.
[6] C-cup: Một size ngực của phụ nữ.
[7] NPC: Non-Player Character Chỉ những nhân vật trong các trò chơi mà những người chơi không thể điều khiển được.
(**) Hào quang nhân vật chính: Nói đơn giản cho dễ hiểu hào quang nhân vật chính là một luật quy định rằng nhân vật chính luôn là người mạnh nhất, bá nhất, may mắn nhất... Nói chung cái gì tốt nhất đều là của nhân vật chính, gần giống bàn tay vàng. Người bình thường rơi xuống vực thì chết mất xác nhưng nhân vật chính rơi xuống vực thì không chết còn học được võ công mới, người bình thường đi vào mưa đạn bị bắn thủng lỗ chỗ, nhân vật chính đi vào bay né đạn như chim rồi đấm vêu mồm tất cả...vv
Bạn cùng bàn của hắn không phải Lâm Tử Huyên sao, người anh em cao lớn này ở đâu ra thế?!
Hơn nữa, thân là tác giả của thế giới tiểu thuyết này, hắn nhớ bản thân đã thiết lập nếu chỉ xét về gương mặt thì Chu Hạo Ba có thể xem như hotboy số một của lớp 11-3... Tại sao tự nhiên trong lớp lại lòi ra thêm một nhân vật nam có giá trị nhan sắc lấn át cả nam chính thế này?!
Nghe được câu hỏi của hắn, anh chàng đẹp trai cùng bàn quay sang liếc mắt nhìn hắn, lạnh lùng hừ một tiếng, đặt quyển vở trong tay xuống bàn gõ nhẹ hai cái.
Ánh mắt Từ Trạch nhìn theo, chỉ thấy trên quyển bài tập số học có ba chữ viết bằng bút máy hết sức bay bổng phóng khoáng —— Lâm, Tử, Hiên.
Á đù!
Từ Trạch "soạt" một tiếng lập tức đứng dậy: "Cậu... Cậu..." Hắn hít sâu một hơi, mới tiếp tục nói hết: "Cậu có một cô em gái nào tên là Lâm Tử Huyên, nhưng là Huyên trong huyên thảo (hoa hiên) không?!"[1]
Nam sinh tên Lâm Tử Hiên nhíu mày, đáp lại bằng giọng trầm thấp hơn những người bằng tuổi: "Có bệnh thì về nhà nằm đi, đừng lên cơn thần kinh ở đây."
"Thế này không đúng lắm..." Sau khi xuyên việt, trải qua mấy lần tùy ý phát triển cốt truyện như con lừa bị đứt cương chạy lung tung, Từ Trạch vẫn có thể thích ứng. Nhưng lần này hắn thật sự ngu người luôn, tự lẩm bẩm vài tiếng "Thế này không đúng", rồi lại như muốn bắt lấy cọng rơm cuối cùng, thử xác nhận với Lâm Tử Hiên không biết chui từ đâu ra này: "Ba của cậu mở một công ty thương mại, còn mẹ của cậu là bạn thanh mai trúc mã cùng ba cậu lớn lên, nhưng hai người không còn ở với nhau nữa, bởi vì mẹ cậu..." Là một nữ nghệ sĩ đang hot.
Hắn lời còn chưa nói hết, liền bị người bên cạnh nắm lấy cổ áo kéo xuống, bản thân ngã xuống ghế ngồi chưa được mấy giây thì một nắm đấm đã vung tới sát mặt, hắn thậm chí có thể nghe thấy được nắm đấm này phát ra tiếng gió vù vù.
"Tôi không biết cậu nghe ngóng được ở nơi nào, nhưng..." Thiếu niên lạnh lùng túm chặt lấy cổ áo của hắn, cúi người ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói: "Cậu dám nói ra một câu lung tung, đừng nói là trong trường học, ở bên ngoài tôi cũng có thể khiến cậu không sống được nữa!"
Đối phương nói lời hung ác xong liền buông tay ra, tiếp tục ngồi ngay ngắn làm bài tập của y.
Nhưng Từ Trạch thì cảm thấy mình điên luôn rồi.
Hắn còn cần đếch gì phải nghe ngóng, cái tình tiết xui xẻo cha mẹ ly dị từ nhỏ, cha thì bận bịu làm ăn, còn mẹ là nghệ sĩ không tiện để lộ thân thế gia cảnh, còn không phải là do một tay hắn thiết lập ra sao?
Cái đậu má! Nữ chính nhà hắn biến thành cú có gai rồi!!!
Xuyên sách cũng xuyên nhầm nơi, xuyên con mẹ nó vào quyển đồng nhân [2], cái tình tiết cũ rích này Từ Trạch cũng từng nghe qua.
Nhưng nếu là đồng nhân, thì thường sẽ cho nam phụ nữ phụ Mary Sue [3] lên sàn diễn chính, hoặc sẽ khiến cho mấy nhân vật nam nam nữ nữ chơi gei thành bách hợp đam mỹ, tự nhiên lần này chơi lớn đổi thành chuyển giới luôn?!
Huống hồ bộ truyện viết chín năm trước này của hắn vốn chìm nghỉm, làm gì có ai rảnh viết đồng nhân!
Cứu viện, nữ chính nhà mình biến thành nam rồi phải làm sao? Gấp, đang online chờ!
Từ Trạch thất hồn lạc phách, ngồi trên ghế ngây ngốc mãi đến khi giáo viên tiếng Anh bước vào lớp học dạy tiết đầu tiên, nghe tiếng chuông vào học vang lên mới bừng tỉnh.
Nữ chính nhà hắn từ Lâm Tử Huyên biến thành Lâm Tử Hiên, từ hoa khôi trường biến hotboy trường, hắn còn cần cùng đối phương yêu đương ư?
Dù sao hắn cũng từng nắm trong tay quyền tác giả có thể xử lý mọi người, đối mặt với một người đàn ông cao xấp xỉ bằng mình, chính hắn cũng không thể khuất phục được.
Nhưng lỡ như nhiệm vụ của hắn trong thế giới tiểu thuyết này là công thành danh toại cộng thêm cùng "nữ chính" có một kết cục viên mãn... Được rồi, trước hết để hắn thử đi theo con đường làm anh em tốt đã, nếu lỡ quay về thời điểm ban đầu (*) thì nói sau.
Không chừng nữ chính nhà hắn biến thành đàn ông là để giảm bớt mấy chuyện yêu đương, để hắn có thể tập trung vào cốt truyện chính.
Từ Trạch quyết định chú ý điều này, nội tâm dần dần bình tĩnh trở lại, cũng mở sách giáo khoa ra nghe giáo viên Tiếng Anh giảng bài, chẳng qua nhịn không được liếc sang bạn cùng bàn một cái.
Chờ tiết Tiếng Anh kết thúc, đến tiết Vật lý bắt đầu, ánh mắt hắn càng trắng trợn hướng về phía bạn cùng bàn.
Thế nhưng lần này không phải nhìn người, mà là nhìn ghi chép đối phương viết xuống.
Người chín năm trước tốt nghiệp cấp ba, học đại học ngành kinh doanh, không gì đả thương nổi đâu!
Tiếng Anh hắn tự nhận không có vấn đề gì, mấy câu hỏi môn Ngữ văn cũng không có gì to tát, nhưng những môn học khác thì dùng tiếng hành tinh nào chứ không phải tiếng người?!
Hiện tại cũng là lớp 11 rồi, một tác giả trong tác phẩm của chính mình lo lắng có thi đậu được kì thi phổ thông toàn quốc hay không, thật sự không bị những người xuyên việt khác chê cười chứ?
Có lẽ vì Từ Trạch nhìn sang quá nhiều lần, ánh mắt vừa nóng bỏng vừa sốt ruột, Lâm Tử Hiên nhanh chóng phát hiện ra người bên cạnh đang nhìn bài của mình.
Y hơi hơi cong khóe miệng chế giễu, nhưng không có chủ ý dừng việc viết bài lại, tất nhiên cũng không định bỏ tay trái của mình ra, tiếp tục ghi ghép như thể người bên cạnh không hề tồn tại.
Từ Trạch một bên ở trong lòng ai thán số khổ, một bên chép bài Lâm Tử Hiên viết lúc sáng, từ môn Vật lý, Chính trị đến Hóa học, chép đến mức bản hắn cảm thấy hết sức tội lỗi —— vừa mới đắc tội với người ta xong, không thèm xin lỗi đã lập tức chép lấy chép để bài người ta ba môn liền.
Đáng tiếc Lâm Tử Hiên mặc dù không phản đối việc hắn chép bài, nhưng mỗi lần ra chơi Từ Trạch mở miệng bắt chuyện với y, y đều không thèm để ý.
Xem ra mặc dù Lâm Tử Hiên chuyển giới bị OOC [4], nhưng cái tính cách cao lãnh luôn giữ khoảng cách với người lạ không bị mất đi, Từ Trạch cũng không biết nên đánh giá vui hay buồn.
Khi tiếng chuông báo hiệu tiết học thứ tư buổi sáng kết thúc vang lên, Từ Trạch vừa đứng dậy vừa tính toán đi đến căn tin trường học mua chút đồ ăn vặt linh tinh, định bụng thử cùng vị ngồi cùng bàn kia làm hòa —— thân phận của mẹ là vảy ngược [5] của nữ chính, cái thiết lập này cũng là do hắn xây nên, hắn gánh chịu, cảm ơn —— sau đó hắn lập tức trợn mắt há hốc mồm nhìn thấy nam sinh nữ sinh trong lớp như chó hoang được thả lao ra phòng học, gia nhập vào cuộc chiến tranh giành miếng cơm.
#người tốt nghiệp đại học được năm năm gần đây chưa từng ăn cơm ở căn tin, không hiểu lắm cuộc chiến tranh giành miếng cơm của các bạn#
Đợi khi Từ Trạch đến căng tin xếp hàng, tới lượt mua cơm, căn tin trường học đã không còn lại món gì, hắn nhìn cơm thừa canh cặn sau lớp kính thủy tinh cũng không có gì hấp dẫn, cuối cùng đi đến quầy bán đồ ăn vặt mua bánh mì cùng lon nước ngọt quay về trong lớp ăn.
Đến khi trở lại phòng học, đúng lúc thấy nữ chính sau khi chuyển giới không còn tài năng nấu nướng và C-cup [6] của nhà mình lấy ra một chiếc bánh gatô được đóng gói tinh xảo và hộp sữa bò, Từ Trạch cảm thấy bắt đầu từ ngày mai nhất định phải tự mang cơm trưa của chính mình cùng với tên ngồi cùng bàn này... Tuy rằng theo cốt truyện gốc phát triển, việc này hẳn là về sau do nữ chính làm.
Coi như là xoát một tí độ thiện cảm của đối phương, cho dù chọn kết cục theo kiểu tình huynh đệ thì cũng cần có cảm tình tốt với NPC [7] mà?!
Huống hồ nếu giống như tình tiết trong tiểu thuyết của hắn, có một học bá giảng bài cho thì có gì tốt bằng.
Chờ đến xế chiều, Từ Trạch lại chép tiếp vở ghi ba tiết học của Lâm Tử Hiên (môn Ngữ văn không cần chép), rồi đi quầy bán đồ ăn vặt mua bánh mì và nước có ga, cùng bạn cùng bàn im lặng ăn một bữa tối vừa không lành mạnh vừa không có dinh dưỡng, rốt cuộc thức được đến tiết tự học buổi tối.
Tiết tự học buổi tối ở trường của trường Nhất trung thành phố Tuyên Dương hoàn toàn là theo tự nguyện của học sinh —— nếu ép buộc thì làm sao nam chính có cơ hội ở bên nữ chính cùng nhau học tập phát triển tình cảm được. —— Tuy nhiên cho dù là Lâm Tử Huyên nữ hay Lâm Tử Hiên nam, trước khi chuyện kia phát sinh, đều lựa chọn ở lại trường tự học buổi tối.
Mà đây cũng là nguyên nhân Từ Trạch vò đầu bứt tai nhìn đống bài tập nhưng vẫn cố nhịn tiếp tục nán lại trong lớp, chứ không chạy đến hiệu sách tìm sách giải tham khảo.
Lúc hắn làm xong bài tập của môn Tiếng Anh và Ngữ Văn - hai môn duy nhất hắn biết làm, thì thời gian tự học buổi tối cũng sắp hết rồi.
Dùng tay trái chống cằm, Từ Trạch vừa lật quyển sách giáo khoa hình học trắng trơn do nguyên chủ để lại, vừa thỉnh thoảng ngây người nhìn Lâm Tử Hiên không ngừng làm bài. Đợi đến khi tiết tự học buổi tối kết thúc, hắn vội vàng sắp xếp lại cặp sách, đi đến nhà xe lấy xe đạp, sau đó lao ra con đường nhỏ tấp nập người qua lại.
Dựa theo bản tiểu thuyết gốc của Từ Trạch, nhà của nữ chính ở trong một tiểu khu cách nhà của nam chính hai con phố, nữ chính vì muốn rèn luyện thân thể nên chọn cách mỗi ngày chạy bộ về nhà. Vốn dĩ con đường mà nữ chính chạy bộ về nhà sau tiết tự học người đi đường qua lại khá nhiều, đèn đường cũng rất sáng, nhưng gần đây trong đó có một đoạn đường đang tu sửa, cho nên nàng đành phải chọn đi một con đường khác tương đối vắng vẻ thưa thớt.
Sau đó bởi vì yếu tố kịch tính, nữ chính liền bị đám côn đồ lảng vảng gần đó để mắt tới, thế là chuyện gì đến cũng sẽ đến, ngay lúc đám côn đồ đang vây lấy nữ chính muốn sàm sỡ, nam chính đúng lúc đi ngang qua anh hùng cứu mỹ nhân. Hai người ngồi cùng bàn hơn một tháng chưa bao giờ nói với nhau quá mấy câu, sau lần này liền trở nên thân thiết. Sau đó nữ chính vì muốn báo đáp nam chính, tất nhiên mỗi ngày sẽ không đến trường tham gia tiết tự học buổi tối nữa, mà là đến nhà nam chính giúp hắn làm bài tập. Nhớ đến các thể loại phát sinh sau đó, Từ Trạch chỉ muốn xóa sạch cái ID lịch sử đen tối kia.
Bây giờ đối tượng bị trêu chọc sàm sỡ lại biến thành đàn ông, Từ Trạch không biết sự kiện bị mấy tên côn đồ lưu manh chặn đường sàm sỡ này có còn xảy ra không.
Tuy rằng là nam sinh thì tương đối an toàn, nhưng nếu Lâm Tử Huyên đã chuyển giới rồi, biết đâu đám NPC này vì ăn khớp với kịch bản cũng rủ nhau thay đổi tính hướng luôn không?!
Từ Trạch - người đến từ một thế giới hiện đại đang có phong trào hủ nữ thịnh hành - cho rằng, thời buổi bây giờ nam sinh chỉ cần đẹp trai một chút thôi cũng rất dễ gặp nguy hiểm.
Tuy rằng nữ chính nhà mình đã biến thành nam, nhưng cũng không thể để cho đám NPC kia muốn làm gì thì làm được, đúng không?!
Trong truyện nam chính Chu Hạo Ba sau một tiết tự học buổi tối nào đó, vô tình đi qua đoạn đường này cứu được nữ chính. Từ Trạch tuy rằng đã vẽ cho nam chính một ánh hào quang nhân vật chính (**), nhưng sau khi xuyên sách lại không thể nào cho bản thân mình một thứ như vậy được, cho nên hắn không biết sự kiện đó phát sinh cụ thể vào ngày nào. Hắn đành phải mỗi ngày âm thầm bảo vệ Lâm Tử Hiên cho đến khi nào con đường cũ y hay đi về sửa xong.
Hắn là một tác giả rất yêu thương nhân vật dưới ngòi bút của mình đó!
Từ Trạch cầm con điện thoại Nokia bản cũ bao năm rồi chưa dùng, đau "bi" đứng chơi trò Tetris (trò xếp gạch) một lát, Lâm Tử Hiên cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
- ---------------------------------------------------------
Chú thích
[1] Nữ chính trong tác phẩm gốc của bạn thụ tên là Lâm Tử Huyên, chữ Huyên 萱 phiên âm đọc là /xuan/, còn nữ chính đã chuyển giới (aka bạn công) hiện tại cũng tên là Lâm Tử Hiên, chữ Hiên轩 phiên âm cũng đọc là /xuan/ nhưng lại có cách viết khác hoàn toàn. Hai chữ đồng âm nhưng khác nhau về cách viết và ý nghĩa nên bạn thụ mới hỏi lại như vậy.
(*) Giải thích một chút về cơ chế xuyên thư của bạn thụ, như chương 1 thì thế giới này bắt bạn thụ phải làm theo đúng như cốt truyện (đúng hơn là bắt thụ phải dây dưa với công =))). Nếu bạn thụ không làm theo thì sẽ bị lên cơn đau tim rồi quay về thời điểm trước đó để làm lại từ đầu cho đến khi nào đúng ý thế giới thì mới được tiếp tục cốt truyện.
[2] Đồng nhân: Fanfiction, thể loại một truyện về một hoặc nhiều dựa trên một tác phẩm gốc, không phải do gốc viết lên, nên không được công nhận như một tác phẩm chính thức.
[3] Mary Sue: thuật ngữ chỉ một kiểu nhân vật hoàn hảo về mọi mặt, vị tha, luôn sống vì mọi người.
[4] OOC: Out of character, nghĩa là nhân vật trong truyện không giống như những gì vốn có của họ ở bên ngoài.
[5] Vảy ngược: Ý chỉ vảy ngược của rồng. Ẩn dụ chỉ điểm yếu hoặc một điều quan trọng của một người, động vào sẽ khiến họ xù lông lên hoặc nổi giận.
[6] C-cup: Một size ngực của phụ nữ.
[7] NPC: Non-Player Character Chỉ những nhân vật trong các trò chơi mà những người chơi không thể điều khiển được.
(**) Hào quang nhân vật chính: Nói đơn giản cho dễ hiểu hào quang nhân vật chính là một luật quy định rằng nhân vật chính luôn là người mạnh nhất, bá nhất, may mắn nhất... Nói chung cái gì tốt nhất đều là của nhân vật chính, gần giống bàn tay vàng. Người bình thường rơi xuống vực thì chết mất xác nhưng nhân vật chính rơi xuống vực thì không chết còn học được võ công mới, người bình thường đi vào mưa đạn bị bắn thủng lỗ chỗ, nhân vật chính đi vào bay né đạn như chim rồi đấm vêu mồm tất cả...vv
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.