Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 48

Đào Hoa Tửu

09/07/2021

Sau khi triệt phá xong hang ổ tang thi nằm ẩn sâu dưới lòng đất của tòa thư viện, Từ Trạch và Thẩm Tùng Băng ở lại nhà ăn đại học T nghỉ ngơi dưỡng sức thêm hai ngày, sau đó mới tiếp tục hành trình.

Hiện tại đã là ngày mùng tám, cũng chính là thời điểm mà ba thành viên của đoàn đội nhân vật chính chật vật thoát khỏi đợt tang thi triều ở đại học T trong tiểu thuyết gốc, tuy nhiên bây giờ chỉ còn có hai người nam nữ chính ung dung nhàn nhã lên đường.

Đúng vậy, chỉ có Thần Sáng Thế Từ và Thẩm nữ chính chuyển giới ra đi, Hà Chí Cường muốn ở lại đại học T cùng những người ở trong nhà ăn thành lập căn cứ của chính họ, anh ta khéo léo từ chối lời mời gia nhập đoàn đội của hai người bọn hắn.

Đối với hành vi "rời đội" này của một thành viên tương lai trong đoàn đội nhân vật chính, ban đầu Từ Trạch nhất quyết không đồng ý.

Khi Thẩm Tùng Băng thuyết phục hắn với lí do "Giấc mơ chung quy lại vẫn chỉ là giấc mơ, cậu xem, không phải chúng ta cũng đã sớm diệt trừ con tang thi đột biến về trí tuệ kia còn gì" thì hắn cũng chỉ cười gằn trong lòng, âm thầm chờ đợi cơ chế quay ngược thời gian sẽ phát động khi xuất phát vì nhóm bọn họ thiếu mất một người.

Kết quả, thế mà lại chẳng có gì xảy ra cả, hai người nam nữ chính rất thuận lợi rời khỏi thành phố T.

#Nói thật, ta không hiểu cơ chế trở về của bọn mi lắm#

Dựa theo tiểu thuyết gốc, ba người nhân vật chính sau khi rời khỏi thành phố T thì ban đầu muốn lái xe đi thẳng ra phía bắc, dự định đến nơi có nhiều căn cứ quan trọng nhất trên cả nước trong thời đại tận thế —— Thủ đô.

Tuy nhiên bởi vì ở thế giới này còn tồn tại một nhân vật chưa từng xuất hiện trong nguyên tác - chiến hữu cũ của Thẩm nữ chính chuyển giới - NPC pháo hôi có gương mặt chữ điền mà Từ Trạch từng gặp trước đây, bọn họ bèn quyết định trước tiên đi về hướng Đông đến thành phố L lân cận, người chiến hữu cũ NPC kia đang đóng quân ở đơn vị quân đội nơi đó.

Có điều mặc dù nói là thành phố lân cận, nhưng bởi vì tận thế khiến nhiều con đường bị chặn, lại có thêm lũ tang thi tập trung thành bầy đàn, những kẻ cướp bóc, người cầu cứu thỉnh thoảng xuất hiện dọc đường, bọn họ mãi đến lúc xế chiều ngày hôm sau mới tới được nơi cần tới.

Tuy rằng sau khi trải qua hai lần mất (cưỡng) khống chế (gian), sức chiến đấu của Thẩm Tùng Băng xem chừng đã có thể sánh ngang với ba thành viên trong đoàn đội nhân vật chính ở cùng thời điểm, nhưng dù sao bọn họ hiện tại cũng chỉ có hai người (mà một người thì không có năng lực đánh đấm gì), buổi tối tiến vào doanh trại quân đội thăm dò rất nguy hiểm, cho nên bọn họ liền quyết định không vội vàng xông vào trong ngay, mà đỗ xe nghỉ ngơi ở nơi gần đó quan sát động tĩnh, chờ đến ban ngày hôm sau sẽ đi xem thử tình hình.

Vốn dĩ kế hoạch đã lên cẩn thận như vậy, nhưng tệ là tệ ở chỗ Thần Sáng Thế Từ nhất thời quên mất, hắn đã từng viết một đoạn như thế này trong nửa phần sau của cuốn tiểu thuyết ——【Người kia lại giới thiệu: "Trợ thủ của Lý lão đại cũng là một nhân vật rất lợi hại. Năm ngoái tại thành phố L lân cận, các dị năng giả cấp cao của ba căn cứ cùng nhau liên thủ lại săn giết một con tang thi sắp tiến hóa lên cấp Vua, thế nhưng chỉ có duy nhất một người sống sót, còn chặt được đầu của con tang thi kia. Người này, chính là Trình Kiệt. Cho nên đầu năm nay khi anh ta đến nương nhờ, Lý lão đại liền lập tức thăng chức cho anh ta lên làm trợ thủ.】

Thế là, không còn nghi ngờ gì nữa, với ánh hào quang nhân vật chính đi đến đâu thì có chuyện đến đấy, Từ Trạch và Thẩm Tùng Băng ngay khi tiến vào vùng ngoại ô thành phố L chưa được bao lâu thì đã đụng trúng vị đại ca tang thi vốn nên trước tiên từ từ thăng cấp, rồi vào giai đoạn sau của quyển tiểu thuyết sẽ ở một nơi mà nhóm nhân vật chính không nhìn thấy uy phong lẫm liệt làm bá chủ một phương này.

Con tang thi này tuy rằng trong tiểu thuyết gốc chỉ cần viết một câu là lăn đùng ra chết, nhưng vào phần sau của câu chuyện nó có thể mang theo cả đám đàn em kéo đến đánh bại ba căn cứ dị năng giả, năng lực cá nhân chắc chắn không thể coi thường.



Không thể coi thường đến mức, cho dù hiện tại nó vẫn chưa có đám đàn em, thì Thẩm cựu nữ chính sở hữu sức mạnh của ba người gộp lại vẫn rất khó khăn khi chiến đấu tay đôi một đối một với nó.

Thẩm Tùng Băng nhiều lần dùng lưỡi kiếm sắt kết hợp đao gió để tấn công đều bị con tang thi có tốc độ vượt trội này tránh thoát được, sức lực và dị năng trong cơ thể y cũng càng ngày càng giảm dần. Tuy rằng cả hai bên đều đã bị thương, nhưng dù sao người sống vẫn sẽ đau đớn, còn người chết thì không cảm thấy gì, thời gian càng kéo dài, bên còn có thể cảm nhận được sự đau đớn và mệt mỏi lại càng bất lợi.

Hơn nữa trong tình huống cả người Thẩm Tùng Băng đều bị thương bởi những vết cào này, lỡ như y bị cắn phải thì hoàn toàn không cần đánh tiếp nữa, chờ một lát đợi quá trình tang thi hóa xong là kết thúc rồi.

Từ Trạch ngồi trong chiếc xe SUV lo lắng quan sát trận ác chiến này, tuy hắn biết rõ trong lòng nếu Thẩm nữ chính chuyển giới chết ở đây, hắn chín mươi chín phần trăm cũng sẽ lại lên cơn đau tim đột ngột, sau đó bị quay ngược thời gian trở về. Nhưng dù sao phải tận mắt nhìn thấy đối phương cực khổ chiến đấu như vậy, mà bản thân chỉ có thể ngồi ở một bên không làm được gì thực sự rất khó chịu.

Thần Sáng Thế Từ bồn chồn lo lắng dõi theo Thẩm Tùng Băng chiến đấu ở trong xe, bên ngoài này Thẩm cựu nữ chính càng sốt ruột không yên lòng hơn hắn —— Phía bên trái chiếc SUV, có hai con tang thi đang đi ngang qua bị trận chiến của bọn họ thu hút, tựa hồ đã bắt đầu chú ý còn có người sống ở trong xe, đang lao về hướng ghế lái —— Tuy chủ nhân của chiếc SUV này đã sửa sang lại thân xe tương đối kiên cố, nhưng phần cửa kính vẫn là loại bình thường dễ vỡ, một khi cửa kính buồng lái bị bọn chúng đập bể, người ngồi bên trong sẽ có hậu quả gì thì không cần phải nói thêm nữa.

Ngay thời khắc đó toàn bộ sức lực còn sót lại trong cơ thể Thẩm Tùng Băng lập tức bộc phát, y quay đầu về phía con tang thi biến dị tốc độ kia quát to một tiếng "Cút!", đồng thời phóng ra một luồng đao gió sắc bén có phạm vi rộng hơn mười mét, nhắm thẳng vào đối phương.

Con tang thi kia cho dù tốc độ hành động có nhanh hơn nữa, trong giai đoạn đầu tận thế này cũng không cách nào trốn thoát khỏi phạm vi công kích của luồng gió sắc bén, cả người bị lập tức chặt đứt làm đôi, Thẩm Tùng Băng lại tiến tới sát bên cạnh nó, giơ tay vung kiếm chém xuống, đầu nó liền lìa khỏi cổ, hoàn toàn không cử động nữa.

Một đòn tấn công này của Thẩm Tùng Băng đã gần như hao tổn hết tất cả sức lực và dị năng trong cơ thể y, hai cánh tay thoáng chốc mềm nhũn đến mức ngay cả thanh kiếm cũng không tự mình cầm nổi chứ nói gì đến việc chuyển sang đối phó với hai con tang thi kia, y chỉ có thể cố gắng lấy chút sức lực cuối cùng hét lên với Từ Trạch: "Đừng lo cho anh, mau chạy đi!"

Mà Thần Sáng Thế Từ làm sao có thể ích kỉ bỏ nữ chính chuyển giới vừa liều mạng dũng cảm chiến đấu xong ở lại còn bản thân một mình chạy trốn.

Hắn vốn dĩ đã chuẩn bị tinh thần cơ chế quay ngược thời gian sẽ phát động, ai ngờ được Thẩm cựu nữ chính lại có thể giết chết con tang thi biến dị kia. Nếu không có Thẩm Tùng Băng thì hắn cũng chẳng thèm muốn cái mạng vô ích này của chính mình thêm một giây nào nữa.

Từ Trạch cắn răng một cái, liền nhấc thanh kiếm thời Đường mà Thẩm Tùng Băng để lại ở chỗ ghế phó lái lên, khi cửa xe vừa mở, hắn cũng rút thanh kiếm từ bên trong vỏ đao ra, nhanh chóng lao xuống xe.

May mắn hai con tang thi đi ngang qua này đều là tang thi bình thường không biến dị gì, mặc dù ban đêm hành động của bọn chúng nhanh hơn, nhưng trong giai đoạn đầu vẫn không thể nhanh hơn tốc độ chạy hết sức lực của một người đàn ông trưởng thành.

Lúc hai con tang thi kia chỉ còn cách Thẩm Tùng Băng đang gắng gượng đứng dựa vào thanh kiếm chống trên đất chưa tới một mét thì Từ Trạch đuổi kịp đến nơi, hắn lập tức vung kiếm lên chém mạnh, ấy thế mà cũng đánh lén thành công, từ phía sau chém rớt đầu của một trong hai con tang thi kia.

Nhưng dù sao hiện tại khối thân thể nam chính này của hắn cũng chỉ là một người dân văn phòng bình thường không có dị năng chiến đấu gì, liều lĩnh một lần thì không sao, nhưng khi đối mặt với con tang thi còn lại đang càng lúc càng tiến đến gần mình, hắn hoàn toàn không biết nên trốn đi thế nào.

Bi thương làm sao, lần này hắn thật sự muốn khởi động cơ chế quay ngược thời gian trở về, mong rằng lúc bị tang thi cắn sẽ không quá đau!



Nếu như có thể nhốt thứ này vào trong không gian tùy thân thì tốt rồi...

Thần Sáng Thế Từ nhắm chặt hai mắt chờ đợi khoảnh khắc sinh mệnh kết thúc, nhưng hắn đợi hồi lâu vẫn không có chuyện gì phát sinh, vội vàng mở mắt ra, liền phát hiện con tang thi kia thật sự đã bị cái vòng ngọc của hắn thu vào trong không gian tùy thân.

??

!!!

Đù máa! Hóa ra có thể làm thế ư?!

Chẳng lẽ là do tang thi được nhận định là vật thể đã chết không có sự sống, cho nên cũng có thể cất vào không gian?

Hắn thế mà quên mất chi tiết này... Quyển tiểu thuyết gốc của hắn đã bỏ lỡ một tình tiết cao trào như vậy, nếu lúc đó hắn có thể nghĩ ra được việc nữ chính thu nhốt tang thi vào trong không gian tùy thân, chắc chắn hắn có thể viết thêm hai mươi, ba mươi chương cốt truyện nữa!

Từ Trạch tập trung dùng ý nghĩ điều khiển con tang thi đang bất động vì thời gian trong không gian tùy thân ngừng trôi, ném nó vào một góc trong cùng, rồi xoay người lại đỡ lấy Thẩm Tùng Băng sau khi thở phào nhẹ nhõm thì kiệt sức ngã xuống... Tiếp đó hắn bị con người một thân cường tráng nhưng bắp thịt không cuồn cuộn này đè đến mức suýt chút nữa ngã ngồi trên mặt đất.

Hắn thở hồng hộc nửa lôi nửa kéo tên to con này quay về hàng ghế phía sau trên xe, để đối phương ngồi nghiêng dựa vào cửa xe nghỉ ngơi, sau khi di chuyển đôi chân thon dài mạnh mẽ kia cũng nhét vào hàng ghế sau, hắn mới yên tâm chui vào bên trong, khoá kĩ cửa xe lại.

Từ Trạch cúi người xuống đưa mắt về phía chỗ ngồi phía sau, lấy ra từ trong không gian một chai nước khoáng Khang soái phó do Hà Chí Cường đưa trước đó, rót cho Thẩm nữ chính chuyển giới uống hơn nửa chai để bổ sung nước. Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, khi hắn định lấy tiếp một thanh chocolate ra đút cho y ăn bổ sung thể lực thì phát hiện ra ánh mắt của đối phương tựa hồ không đúng lắm.

Tuy ở dưới ánh trăng lờ mờ tạm thời khó có thể nhìn rõ được cặp đồng tử trong đôi mắt kia rốt cuộc là màu gì, nhưng hắn dám cá rằng, thứ kia chắc chắn không phải màu đen bình thường.

...

......

Từ đêm giao thừa đến ngày mồng chín âm, trong mười ngày mất khống chế động dục ba lần... Thẩm ca mi không sợ bị hư thận sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook