Nữ Chính Thích Chèo Thuyền Giới Giải Trí
Chương 40: Người Nhà
Lạc đường cũng không đi lại
17/10/2023
Nữ chính thích chèo thuyền giới giải trí
Cuối cùng, năm người vẫn đồng tâm hiệp lực bảo vệ đồ mà thôn dân tặng họ. Tránh cho đêm dài lắm mộng, họ đồng loạt quyết định sẽ dùng làm thức ăn tối nay.
Cơm tối vẫn do Tiết Lam làm bếp chính, Lâm Hưng và Miêu Y Y ở trong phòng bếp phụ giúp. Về phần hai người Dịch Phi Phàm và Thẩm Lãng, vẫn là ở trong sân chẻ củi.
Cơm tối gồm có sáu món, cá hấp, tôm cua rang, thịt kho tàu, rau xào, còn có hai món trộn là đậu phụ hành lá và rau trộn cà chua, cũng xem như khá phong phú.
Đây là bữa cơm tối đầu tiên của họ khi tới đây, mấy người bàn bạc với nhau, quyết định ăn mừng một phen. Họ còn dùng cá đổi với tổ làm chương trình lấy bốn lon bia và một lon coca.
Vì vậy bốn người Tiết Lam nâng bia, Dịch Phi Phàm dùng coca thay rượu, năm người nâng cốc chạm nhau, bầu không khí ấm áp hài hòa.
Trông thấy bàn cơm tối phong phú như vậy, tổng đạo diễn đứng sau máy quay ngậm điếu thuốc, cạn lời nhìn trời cao.
Rõ ràng bọn họ là chương trình trải nghiệm cuộc sống, người không biết chắc sẽ tưởng đây là nhà nông vui vẻ quá.
Nhân viên đứng bên cạnh khuyên: “Đạo diễn, em thấy người xem trong phòng livestream không ngừng tăng lên, một ngày này cũng lên hot search mấy lần, chúng ta cũng nên nghĩ thoáng một chút, ít ra kết quả tốt mà.”
Tổng đạo diễn hít một hơi thật sâu. Ông rốt cuộc phát hiện, Tiết Lam chính là bug của chương trình, sau này phải đề phòng cô mới được.
Không được, ông phải thay đổi nhiệm vụ ngày mai, tăng thêm độ khó.
Tiết Lam không hề biết cô đã bị tổ đạo diễn cho vào danh sách đen. Cơm tối xong xuôi, cô và Miêu Y Y trở về phòng họ, Miêu Y Y tắm xong trước thì lên giường lướt điện thoại, Tiết Lam dọn dẹp xong cũng thay đồ ngủ, từ trong nhà vệ sinh bước ra.
Miêu Y Y vừa thấy Tiết Lam thì liền vội kéo hành lý của mình qua, vung một tay lên: “Em thấy vóc dáng hai chúng ta không khác nhau lắm, mấy bộ đồ này em chưa mặc bao giờ, chị xem chị thích bộ nào, nửa tháng tới hai chúng ta chia nhau mặc.”
Tiết Lam sửng sốt, “Không cần, chị….”
“Thế không được, chúng ta phải có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu chứ, vì để mang theo đồ ăn mà chị hi sinh quần áo của mình, em không thể nào không biết điều như vậy.” Miêu Y Y kiên trì.
Tiết Lam: “…….”
Éc, cô có thể nói chỉ vì mình lười dọn quần áo nên mới mang theo lắm đồ ăn hay không?!
Miêu Y Y mở to mắt nhìn Tiết Lam, có một loại khí thế nếu cô không chọn thì không bỏ qua. Bất đắc dĩ, Tiết Lam chỉ có thể đi tới chuẩn bị lựa một hai cái.
Cô biết Miêu Y Y tính cách đơn thuần, nếu cô kiên quyết không chọn thì cuối cùng cô bé sẽ không an lòng.
Tiết Lam ngồi xuống trước vali, Miêu Y Y ôm điện thoại cũng ngồi phịch xuống. Khóe mắt của Tiết Lam vô tình lướt qua điện thoại cô ấy thì không khỏi bất ngờ, siêu thoại [Thịnh Thời Thiên Hạ].
Tiết Lam mở to mắt, thấp giọng hỏi: “Thiên nhân?”
Miêu Y Y cũng sững sờ hết mấy giây, rồi hai mắt phút chốc vụt sáng, kích động nói: “Người nhà?”
Tiết Lam vội kéo cô ấy, nghiêng người liếc mắt về phía máy quay gần đó.
IQ của Miêu Y Y nháy mắt quay lại, ra vẻ trấn định bổ sung: “Nếu chúng ta đã vào đây thì chính là người một nhà, đừng khách sáo, của em chính là của chị, mấy bộ quần áo này chị cứ chọn lựa tùy thích.”
Tiết Lam dằn xuống tâm tình kích động nơi đáy mắt, tiện tay chọn hai bộ, sau đó lấy cớ buồn ngủ muốn nghỉ ngơi kéo Miêu Y Y tới trước máy quay chúc ngủ ngon với khán giả, sau đó trực tiếp tắt máy quay trong phòng.
Máy quay vừa tắt, Tiết Lam liền cười tươi như hoa, cô không ngờ Miêu Y Y vậy mà cũng là một fan đẩy thuyền [Thịnh Thời Thiên Hạ]!
“Chị em, chúc mừng em tìm thấy tổ chức!”
Sau khi Tiết Lam và Miêu Y Y để lộ thân phận là fan đẩy thuyền thì quan hệ của hai người lập tức được kéo gần hơn không ít, quả thực chính là hận sao gặp nhau quá muộn.
Miêu Y Y kéo tay Tiết Lam, mừng rỡ nói: “Em nói mà, trực giác của em siêu chuẩn luôn, Thoạt nhìn chị đã thấy rất tốt rồi, mấy thứ linh ta linh tinh trên mạng kia sao có thể tin chứ.”
Tiết Lam nghĩ tới những hành động của chính chủ, bỗng có chút chột dạ: “Thật ra cũng có vài thứ có thể tin.”
Miêu Y Y chỉ cho rằng Tiết Lam đang đùa, còn cảm thấy cô rất hài hước, “Đúng rồi, ở chương trình ấy, ước mơ của chị là “ship học gia”, là em tưởng như vậy sao?”
Tiết Lam gật đầu.
Miêu Y Y vui đến bật người dậy, “Trùng hợp quá, không giấu gì chị, đây cũng là ước mơ của em. Đúng là chung một thế giới cùng một mộng tưởng mà!”
Tiết Lam bật cười, trong lòng cô cũng không khỏi cảm khái, không hổ là đồng đạo chung chí hướng.
Miêu Y Y nhướn nhướn mày với Tiết Lam, thần bí nói: “Vậy chị cảm thấy chiến thuyền mà chúng ta chèo có thật không?”
Tiết Lam “hì hì” hai tiếng, “Em gần đây mới lọt hố [Thịnh Thời Thiên Hạ] đúng không, vừa nhìn em đã thấy là người chân ướt chân ráo.”
Miêu Y Y hơi bất ngờ: “Đúng vậy, sao chị biết vậy ạ?”
Tiết Lam ra vẻ cao thâm: “Bởi vì chỉ có baby mới như các em thì còn ship thật giả, mà tụi chị thì khác, dùng sở học cả đời để tranh đấu.”
Miêu Y Y hai tay che miệng, mắt há hốc, hết sức khoa trương nói: “Kinh nghiệm chị thế nào vậy ạ?”
Tiết Lam khinh thường nhìn cô nàng một cái, nói: “Em đừng có giả bộ, ai không biết con gái đẩy thuyền nam nam thì mười người hết chín trong máu có tiềm chất tà râm, đừng nói với chị em không tò mò chút nào?”
Miêu Y Y cũng không làm bộ nữa, mắt lộ vẻ mong đợi, hỏi: “Thế nên, với kinh nghiệm của “lão tài xế” các chị, hai người họ ai trên ai dưới thế ạ?”
Tiết Lam nghẹn lời. Éc, vụ này cô thật sự không làm rõ được. Về phương diện tình cảm mà nói cô vẫn hi vọng Thịnh Lâm ở trên, dù sao cũng là em trai cô mà.
Nhưng theo quan sát của cô lúc trong đoàn phim, thuộc tính của họ thật sự không rõ, có cảm giác hai người đều có thể là công lẫn thụ, có thể 1 cũng có thể 0.
“Chuyện này nói thế nào nhỉ, trước mắt chị vẫn chưa nhìn ra.” Tiết Lam hậm hực quệt mũi.
Miêu Y Y cũng không để bụng, “Hiện tại vấn đề này cũng không quan trọng, chị ở trong đoàn chắc chắn get được không ít đường đâu nhỉ, mau mau mau, nhanh kể em nghe với.”
Tiết Lam không chút che giấu, hưng trí bừng bừng bắt đầu rải đường: “Theo chị quan sát, quan hệ cá nhân giữa hai người họ rất tốt…”
Vì vậy, Tiết Lam không giấu riêng chút nào, đem đường mà cô get được trong đoàn phim toàn bộ đều chia sẻ ra hết. Có đồ ngon thì phải chia với bà con mà.
Miêu Y Y nghe cô thuật lại xong thì ở trong phòng nhảy tưng tưng một lúc, cứ mãi thốt lên “get được rồi get được rồi”, sau đó Tiết Lam trơ mắt nhìn tấm chiếu mới này lấy di động ra, dùng clone đăng một status trong siêu thoại [Thịnh Thời Thiên Hạ].
@ Tiểu Miêu chèo thuyền: Chị em eeeeeee, mật báo độc nhất vô nhị đây. Theo người biết sự tình tiết lộ, chúng ta ship là thật đó!!
“Người biết sự tình” Tiết Lam: “………..”
Cuối cùng, năm người vẫn đồng tâm hiệp lực bảo vệ đồ mà thôn dân tặng họ. Tránh cho đêm dài lắm mộng, họ đồng loạt quyết định sẽ dùng làm thức ăn tối nay.
Cơm tối vẫn do Tiết Lam làm bếp chính, Lâm Hưng và Miêu Y Y ở trong phòng bếp phụ giúp. Về phần hai người Dịch Phi Phàm và Thẩm Lãng, vẫn là ở trong sân chẻ củi.
Cơm tối gồm có sáu món, cá hấp, tôm cua rang, thịt kho tàu, rau xào, còn có hai món trộn là đậu phụ hành lá và rau trộn cà chua, cũng xem như khá phong phú.
Đây là bữa cơm tối đầu tiên của họ khi tới đây, mấy người bàn bạc với nhau, quyết định ăn mừng một phen. Họ còn dùng cá đổi với tổ làm chương trình lấy bốn lon bia và một lon coca.
Vì vậy bốn người Tiết Lam nâng bia, Dịch Phi Phàm dùng coca thay rượu, năm người nâng cốc chạm nhau, bầu không khí ấm áp hài hòa.
Trông thấy bàn cơm tối phong phú như vậy, tổng đạo diễn đứng sau máy quay ngậm điếu thuốc, cạn lời nhìn trời cao.
Rõ ràng bọn họ là chương trình trải nghiệm cuộc sống, người không biết chắc sẽ tưởng đây là nhà nông vui vẻ quá.
Nhân viên đứng bên cạnh khuyên: “Đạo diễn, em thấy người xem trong phòng livestream không ngừng tăng lên, một ngày này cũng lên hot search mấy lần, chúng ta cũng nên nghĩ thoáng một chút, ít ra kết quả tốt mà.”
Tổng đạo diễn hít một hơi thật sâu. Ông rốt cuộc phát hiện, Tiết Lam chính là bug của chương trình, sau này phải đề phòng cô mới được.
Không được, ông phải thay đổi nhiệm vụ ngày mai, tăng thêm độ khó.
Tiết Lam không hề biết cô đã bị tổ đạo diễn cho vào danh sách đen. Cơm tối xong xuôi, cô và Miêu Y Y trở về phòng họ, Miêu Y Y tắm xong trước thì lên giường lướt điện thoại, Tiết Lam dọn dẹp xong cũng thay đồ ngủ, từ trong nhà vệ sinh bước ra.
Miêu Y Y vừa thấy Tiết Lam thì liền vội kéo hành lý của mình qua, vung một tay lên: “Em thấy vóc dáng hai chúng ta không khác nhau lắm, mấy bộ đồ này em chưa mặc bao giờ, chị xem chị thích bộ nào, nửa tháng tới hai chúng ta chia nhau mặc.”
Tiết Lam sửng sốt, “Không cần, chị….”
“Thế không được, chúng ta phải có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu chứ, vì để mang theo đồ ăn mà chị hi sinh quần áo của mình, em không thể nào không biết điều như vậy.” Miêu Y Y kiên trì.
Tiết Lam: “…….”
Éc, cô có thể nói chỉ vì mình lười dọn quần áo nên mới mang theo lắm đồ ăn hay không?!
Miêu Y Y mở to mắt nhìn Tiết Lam, có một loại khí thế nếu cô không chọn thì không bỏ qua. Bất đắc dĩ, Tiết Lam chỉ có thể đi tới chuẩn bị lựa một hai cái.
Cô biết Miêu Y Y tính cách đơn thuần, nếu cô kiên quyết không chọn thì cuối cùng cô bé sẽ không an lòng.
Tiết Lam ngồi xuống trước vali, Miêu Y Y ôm điện thoại cũng ngồi phịch xuống. Khóe mắt của Tiết Lam vô tình lướt qua điện thoại cô ấy thì không khỏi bất ngờ, siêu thoại [Thịnh Thời Thiên Hạ].
Tiết Lam mở to mắt, thấp giọng hỏi: “Thiên nhân?”
Miêu Y Y cũng sững sờ hết mấy giây, rồi hai mắt phút chốc vụt sáng, kích động nói: “Người nhà?”
Tiết Lam vội kéo cô ấy, nghiêng người liếc mắt về phía máy quay gần đó.
IQ của Miêu Y Y nháy mắt quay lại, ra vẻ trấn định bổ sung: “Nếu chúng ta đã vào đây thì chính là người một nhà, đừng khách sáo, của em chính là của chị, mấy bộ quần áo này chị cứ chọn lựa tùy thích.”
Tiết Lam dằn xuống tâm tình kích động nơi đáy mắt, tiện tay chọn hai bộ, sau đó lấy cớ buồn ngủ muốn nghỉ ngơi kéo Miêu Y Y tới trước máy quay chúc ngủ ngon với khán giả, sau đó trực tiếp tắt máy quay trong phòng.
Máy quay vừa tắt, Tiết Lam liền cười tươi như hoa, cô không ngờ Miêu Y Y vậy mà cũng là một fan đẩy thuyền [Thịnh Thời Thiên Hạ]!
“Chị em, chúc mừng em tìm thấy tổ chức!”
Sau khi Tiết Lam và Miêu Y Y để lộ thân phận là fan đẩy thuyền thì quan hệ của hai người lập tức được kéo gần hơn không ít, quả thực chính là hận sao gặp nhau quá muộn.
Miêu Y Y kéo tay Tiết Lam, mừng rỡ nói: “Em nói mà, trực giác của em siêu chuẩn luôn, Thoạt nhìn chị đã thấy rất tốt rồi, mấy thứ linh ta linh tinh trên mạng kia sao có thể tin chứ.”
Tiết Lam nghĩ tới những hành động của chính chủ, bỗng có chút chột dạ: “Thật ra cũng có vài thứ có thể tin.”
Miêu Y Y chỉ cho rằng Tiết Lam đang đùa, còn cảm thấy cô rất hài hước, “Đúng rồi, ở chương trình ấy, ước mơ của chị là “ship học gia”, là em tưởng như vậy sao?”
Tiết Lam gật đầu.
Miêu Y Y vui đến bật người dậy, “Trùng hợp quá, không giấu gì chị, đây cũng là ước mơ của em. Đúng là chung một thế giới cùng một mộng tưởng mà!”
Tiết Lam bật cười, trong lòng cô cũng không khỏi cảm khái, không hổ là đồng đạo chung chí hướng.
Miêu Y Y nhướn nhướn mày với Tiết Lam, thần bí nói: “Vậy chị cảm thấy chiến thuyền mà chúng ta chèo có thật không?”
Tiết Lam “hì hì” hai tiếng, “Em gần đây mới lọt hố [Thịnh Thời Thiên Hạ] đúng không, vừa nhìn em đã thấy là người chân ướt chân ráo.”
Miêu Y Y hơi bất ngờ: “Đúng vậy, sao chị biết vậy ạ?”
Tiết Lam ra vẻ cao thâm: “Bởi vì chỉ có baby mới như các em thì còn ship thật giả, mà tụi chị thì khác, dùng sở học cả đời để tranh đấu.”
Miêu Y Y hai tay che miệng, mắt há hốc, hết sức khoa trương nói: “Kinh nghiệm chị thế nào vậy ạ?”
Tiết Lam khinh thường nhìn cô nàng một cái, nói: “Em đừng có giả bộ, ai không biết con gái đẩy thuyền nam nam thì mười người hết chín trong máu có tiềm chất tà râm, đừng nói với chị em không tò mò chút nào?”
Miêu Y Y cũng không làm bộ nữa, mắt lộ vẻ mong đợi, hỏi: “Thế nên, với kinh nghiệm của “lão tài xế” các chị, hai người họ ai trên ai dưới thế ạ?”
Tiết Lam nghẹn lời. Éc, vụ này cô thật sự không làm rõ được. Về phương diện tình cảm mà nói cô vẫn hi vọng Thịnh Lâm ở trên, dù sao cũng là em trai cô mà.
Nhưng theo quan sát của cô lúc trong đoàn phim, thuộc tính của họ thật sự không rõ, có cảm giác hai người đều có thể là công lẫn thụ, có thể 1 cũng có thể 0.
“Chuyện này nói thế nào nhỉ, trước mắt chị vẫn chưa nhìn ra.” Tiết Lam hậm hực quệt mũi.
Miêu Y Y cũng không để bụng, “Hiện tại vấn đề này cũng không quan trọng, chị ở trong đoàn chắc chắn get được không ít đường đâu nhỉ, mau mau mau, nhanh kể em nghe với.”
Tiết Lam không chút che giấu, hưng trí bừng bừng bắt đầu rải đường: “Theo chị quan sát, quan hệ cá nhân giữa hai người họ rất tốt…”
Vì vậy, Tiết Lam không giấu riêng chút nào, đem đường mà cô get được trong đoàn phim toàn bộ đều chia sẻ ra hết. Có đồ ngon thì phải chia với bà con mà.
Miêu Y Y nghe cô thuật lại xong thì ở trong phòng nhảy tưng tưng một lúc, cứ mãi thốt lên “get được rồi get được rồi”, sau đó Tiết Lam trơ mắt nhìn tấm chiếu mới này lấy di động ra, dùng clone đăng một status trong siêu thoại [Thịnh Thời Thiên Hạ].
@ Tiểu Miêu chèo thuyền: Chị em eeeeeee, mật báo độc nhất vô nhị đây. Theo người biết sự tình tiết lộ, chúng ta ship là thật đó!!
“Người biết sự tình” Tiết Lam: “………..”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.