Nữ Chính Thích Chèo Thuyền Giới Giải Trí
Chương 27: Tặng Quà Đôi
Lạc đường cũng không đi lại
17/10/2023
Nữ chính thích chèo thuyền giới giải trí
Sau khi đại khái biết được nguyên nhân đằng sau tin nhắn kia của Tiết Lam, Thịnh Lâm vừa định gửi tin chất vấn cô, thế nhưng thấy Tiết Lam đột nhiên kéo vào group chat.
Trong group có ba người, cậu, Thời Chí và Tiết Lam, tên group là “ba người hỗ trợ”.
Thịnh Lâm không thèm hỏi Tiết Lam lập group làm gì, cũng không thèm càu nhàu lấy tên group quỷ quái gì vậy, trực tiếp ở trong group thẳng ruột ngựa nói—
“Tiết Lam, chị làm gì với bài hát của tôi thế? Bảo người quản lý của chị gửi đoạn quay video hát tại hiện trường cho tôi!”
Trong nhóm, Tiết Lam rất nhanh đã rep tin: “Em nói gì thế! Gì mà bảo chị làm gì với bài hát của em, chị như vậy cũng coi như giúp em tuyên truyền đúng không, chưa tìm em đòi tiền là may rồi.”
Thịnh Lâm gửi một cái emo “Chị đùa tôi đấy hả?”, “Tôi đây cần chị giúp tuyên truyền hả? Sỉ nhục ai vậy!”
Thịnh Lâm: “Mau gửi video cho tôi, tôi muốn xem thử chị hát thành cái quỷ gì!”
Tiết Lam cùi không sợ lở: “Không có video! Tuần sau em xem chương trình không phải là được rồi à, chị hát cũng đã hát rồi, có bản lĩnh em bảo tổ chương trình cắt đi!”
Thịnh Lâm: “……..”
Tiết Lam: “Được rồi được rồi, để an ủi tâm hồn nhỏ bé bị tổn thương của em, nên chị tặng quà cho hai người đó.”
Thịnh Lâm: “Chị có tiền rồi?”
Tiết Lam: “……..Không có, thẻ của em không phải ở chỗ chị sao.”
Thịnh Lâm gửi một emo mặt hỏi chấm, “Cho nên, chị dùng tiền của tôi mua quà tặng tôi?!”
Tiết Lam: “Đương nhiên không phải!”
Tiết Lam: “Chị còn muốn dùng tiền của em mua quà cho Thời Chí!”
Thịnh Lâm đang ôm điện thoại rep tin đột nhiên có chút lờ mờ, sao lại có cảm giác sai sai là Tiết Lam dùng tiền của cậu nuôi tiểu bạch kiểm thế nhở!
Mà lúc này Thời Chí vừa mới tắm xong, nghe thấy điện thoại không ngừng vang lên âm báo tin nhắn thì cầm lên xem, mới biết anh đã bị add vào group “ba người hỗ trợ” này.
Sau khi đọc lướt toàn bộ tin nhắn trong group, Thời Chí: “Cảm ơn, không cần mua quà cho tôi.”
Tiết Lam tức tốc rep lại: “Hey, người một nhà khách sáo chi.”
Kế đó Tiết Lam lại gửi tin lên group: “Thịnh Lâm đại lão gia, được chưa, không phải đã nói rồi sao, sau này sẽ trả lại tiền cho em, bớt nói nhảm đi!”
Thịnh Lâm: “……”
Tiết Lam: “Được rồi, không làm khó hai người nữa, tự tôi xem rồi mua vậy, tới lúc đó hai người gửi định vị cho tôi, tôi gửi qua cho hai người.”
Tiết Lam: “OK, quyết định thế nhé, không nói với hai người nữa, tôi đang dạo phố bên ngoài, đi mua đây.”
Sau khi quay xong show , tiếp theo Tiết Lam cũng không có công việc nào gấp, vì vậy cô không vội lên máy bay, ở lại đây nghỉ ngơi một đêm.
Ăn cơm xong thảnh thơi rảnh rỗi, sau khi cô trang bị đầy đủ liền cùng trợ lý Trương Giai ra ngoài dạo phố, vì vậy sau khi gửi tin nhắn cuối cùng trong group, cô lập tức kéo Trương Giai tức tốc tới cửa hàng đối diện.
Về phần mua gì đó thì trong lòng Tiết Lam đại khái đã có tính toán. Hôm nay lúc lướt siêu thoại của một chiến thuyền, nhìn thấy fan nhà họ đang liệt kê các món đồ giống nhau của các ca ca nhà mình, đẩy rất chi là hạnh phúc.
Tiết Lam nhất thời bị dẫn dắt, chiến thuyền nhà người ta có, mấy nhóc nhà mình sao có thể không chứ, nhất định phải sắp xếp mới được.
Vì vậy, cô chuẩn bị mua một vài món đồ giống nhau cho hai người, lại mượn danh nghĩa là tặng quà gửi qua, như vậy vừa không để lộ là mình cố ý, lại vừa có thể đạt được mục đích, hết sức hoàn mỹ!
Càng nghĩ càng vui, cô thật sự phục mình quá, tận tâm tận lực online sản xuất đường cho chiến thuyền mình ship cũng chính là một fan đẩy thuyền kính nghiệp không thể nghi ngờ!
Tác giả có lời muốn nói:
Thịnh Lâm: “Ba người hỗ trợ”? Tiết Lam chị có “ phèn” quá hay không!
Tiết Lam: Vậy hay là gọi “cả nhà thương nhau”?
Thịnh Lâm: …….Coi như tui chưa nói gì.
Sau khi đại khái biết được nguyên nhân đằng sau tin nhắn kia của Tiết Lam, Thịnh Lâm vừa định gửi tin chất vấn cô, thế nhưng thấy Tiết Lam đột nhiên kéo vào group chat.
Trong group có ba người, cậu, Thời Chí và Tiết Lam, tên group là “ba người hỗ trợ”.
Thịnh Lâm không thèm hỏi Tiết Lam lập group làm gì, cũng không thèm càu nhàu lấy tên group quỷ quái gì vậy, trực tiếp ở trong group thẳng ruột ngựa nói—
“Tiết Lam, chị làm gì với bài hát của tôi thế? Bảo người quản lý của chị gửi đoạn quay video hát tại hiện trường cho tôi!”
Trong nhóm, Tiết Lam rất nhanh đã rep tin: “Em nói gì thế! Gì mà bảo chị làm gì với bài hát của em, chị như vậy cũng coi như giúp em tuyên truyền đúng không, chưa tìm em đòi tiền là may rồi.”
Thịnh Lâm gửi một cái emo “Chị đùa tôi đấy hả?”, “Tôi đây cần chị giúp tuyên truyền hả? Sỉ nhục ai vậy!”
Thịnh Lâm: “Mau gửi video cho tôi, tôi muốn xem thử chị hát thành cái quỷ gì!”
Tiết Lam cùi không sợ lở: “Không có video! Tuần sau em xem chương trình không phải là được rồi à, chị hát cũng đã hát rồi, có bản lĩnh em bảo tổ chương trình cắt đi!”
Thịnh Lâm: “……..”
Tiết Lam: “Được rồi được rồi, để an ủi tâm hồn nhỏ bé bị tổn thương của em, nên chị tặng quà cho hai người đó.”
Thịnh Lâm: “Chị có tiền rồi?”
Tiết Lam: “……..Không có, thẻ của em không phải ở chỗ chị sao.”
Thịnh Lâm gửi một emo mặt hỏi chấm, “Cho nên, chị dùng tiền của tôi mua quà tặng tôi?!”
Tiết Lam: “Đương nhiên không phải!”
Tiết Lam: “Chị còn muốn dùng tiền của em mua quà cho Thời Chí!”
Thịnh Lâm đang ôm điện thoại rep tin đột nhiên có chút lờ mờ, sao lại có cảm giác sai sai là Tiết Lam dùng tiền của cậu nuôi tiểu bạch kiểm thế nhở!
Mà lúc này Thời Chí vừa mới tắm xong, nghe thấy điện thoại không ngừng vang lên âm báo tin nhắn thì cầm lên xem, mới biết anh đã bị add vào group “ba người hỗ trợ” này.
Sau khi đọc lướt toàn bộ tin nhắn trong group, Thời Chí: “Cảm ơn, không cần mua quà cho tôi.”
Tiết Lam tức tốc rep lại: “Hey, người một nhà khách sáo chi.”
Kế đó Tiết Lam lại gửi tin lên group: “Thịnh Lâm đại lão gia, được chưa, không phải đã nói rồi sao, sau này sẽ trả lại tiền cho em, bớt nói nhảm đi!”
Thịnh Lâm: “……”
Tiết Lam: “Được rồi, không làm khó hai người nữa, tự tôi xem rồi mua vậy, tới lúc đó hai người gửi định vị cho tôi, tôi gửi qua cho hai người.”
Tiết Lam: “OK, quyết định thế nhé, không nói với hai người nữa, tôi đang dạo phố bên ngoài, đi mua đây.”
Sau khi quay xong show , tiếp theo Tiết Lam cũng không có công việc nào gấp, vì vậy cô không vội lên máy bay, ở lại đây nghỉ ngơi một đêm.
Ăn cơm xong thảnh thơi rảnh rỗi, sau khi cô trang bị đầy đủ liền cùng trợ lý Trương Giai ra ngoài dạo phố, vì vậy sau khi gửi tin nhắn cuối cùng trong group, cô lập tức kéo Trương Giai tức tốc tới cửa hàng đối diện.
Về phần mua gì đó thì trong lòng Tiết Lam đại khái đã có tính toán. Hôm nay lúc lướt siêu thoại của một chiến thuyền, nhìn thấy fan nhà họ đang liệt kê các món đồ giống nhau của các ca ca nhà mình, đẩy rất chi là hạnh phúc.
Tiết Lam nhất thời bị dẫn dắt, chiến thuyền nhà người ta có, mấy nhóc nhà mình sao có thể không chứ, nhất định phải sắp xếp mới được.
Vì vậy, cô chuẩn bị mua một vài món đồ giống nhau cho hai người, lại mượn danh nghĩa là tặng quà gửi qua, như vậy vừa không để lộ là mình cố ý, lại vừa có thể đạt được mục đích, hết sức hoàn mỹ!
Càng nghĩ càng vui, cô thật sự phục mình quá, tận tâm tận lực online sản xuất đường cho chiến thuyền mình ship cũng chính là một fan đẩy thuyền kính nghiệp không thể nghi ngờ!
Tác giả có lời muốn nói:
Thịnh Lâm: “Ba người hỗ trợ”? Tiết Lam chị có “ phèn” quá hay không!
Tiết Lam: Vậy hay là gọi “cả nhà thương nhau”?
Thịnh Lâm: …….Coi như tui chưa nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.