Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Phụ Mau Lui Tán!
Chương 192: Đại thần game online vs đồ đệ thích làm nũng (5)
Tô Thủ Chiết Chi
21/10/2018
Chủ topic này hình như là fan của Lạc Mộc Tiêu Tiêu và Sơn Hà Nhất Kiếm, hơn nữa còn cổ vũ cho đôi này yêu nhau.
Cô ta viết một bài viết gần một nghìn chữ nói về cảm nhận của mình đối với tấm hình.
Cái gì mà hai người nắm tay nhau cùng ngắm hoàng hôn, ôm nhau một cách tình tứ... lời văn vô cùng sinh động, từ ngữ trau chuốt, nếu không phải là một trong hai nhân vật chính thì Cố Thịnh Nhân không nhịn được mà khen ngợi cô ta.
Lạc Mộc Tiêu Tiêu và Sơn Hà Nhất Kiếm đều là người làm mưa làm gió trong server Lâm Giang Tiên, mà Lạc Mộc Tiêu Tiêu là người chơi vô cùng nổi tiếng trong game online Linh Kiếm Tiên.
Nói ngắn gọn là bài viết này rất hot!
Không chỉ đứng số một trong cao lầu mà còn có vô số những lời bình luận về nó.
Khen cũng có mà chê cũng có.
Bỏ qua một số ít bộ phận người chơi suy nghĩ theo kiểu lý tính vẫn đưa ra nghi ngờ về mối quan hệ của hai người thì những người còn lại đều tin rằng mối quan hệ của họ không bình thường.
Mà trong số những người đó, đại bộ phận đều ủng hộ hoặc có thái độ dưng dưng, chỉ có một số ít người bắt đầu chửi rủa.
“Mặc dù Lạc Mộc Tiêu Tiêu rất lợi hại nhưng cũng không nhìn lại bản thân mình xem, cô ta có điểm nào xứng với Sơn Hà Nhất Kiếm đại thần!” Không thể không nói, khuôn mặt của Sơn Hà Nhất Kiếm thật sự rất anh tuấn, không ít người chơi nữ đều là vì khuôn mặt của anh.
“Đúng vậy, trong game lợi hại đương nhiên có thể kiếm cơm ăn, Sơn Hà Nhất Kiếm đại thần nghĩ thế nào vậy?”
“Tôi nói các người thật là, đương nhiên Sơn Hà Nhất Kiếm đại thần làm sao lại có suy nghĩ nông cạn như các người?”
“Tôi nói những người lầu trên đúng là ăn không ngồi rồi, đây là chuyện của hai đại thần, liên quan gì đến chúng ta?”
...
Cố Thịnh Nhân xem qua vài bình luận, cảm thấy không có gì nên cũng không quan tâm bọn họ nữa.
“Thấy rồi, sao vậy?” Cố Thịnh Nhân nhắn tin cho Sơn Hà Nhất Kiếm.
Sơn Hà Nhất Kiếm đến rất nhanh, anh liếc nhìn Cố Thịnh Nhân, phát hiện cô không có gì khác thường, trong lòng thất vọng: “Em nhìn những bài bình luận chưa, có ý kiến gì không?”
Cố Thịnh Nhân thản nhiên nói: “Một đám người nhạt nhẽo vô vị, em không có ý kiến gì cả.”
Sơn Hà Nhất Kiếm không nói gì, quả nhiên câu trả lời rất đúng với phong cách của Lạc Mộc Tiêu Tiêu.
Điều này cũng chứng minh Lạc Mộc Tiêu Tiêu không hề có tình cảm với anh.
Sơn Hà Nhất Kiếm lần đầu tiên nghi ngờ sức quyến rũ của chính bản thân mình.
“Anh sao vậy?” Cố Thịnh Nhân nhìn anh rồi hỏi.
Sơn Hà Nhất Kiếm lấy lại tinh thần: “Anh không sao?”
“Thế thì em out đây, một lát nữa em còn có việc.” Cố Thịnh Nhân nhìn về phía anh khẽ gật đầu, thân thể hóa thành một luồng sáng trắng, biến mất không thấy đâu nữa.
Quả thật cô có việc.
“Hệ thống, theo lý mà nói, đến hôm nay chân của tôi phải khỏi rồi chứ.”
Hệ thống trả lời: “Kí chủ, cô có thể đứng lên.”
Cố Thịnh Nhân vịn vào chỗ để tay của xe lăn, chầm chậm đứng lên.
Tình trạng rất tốt, ngoài việc chân hơi bủn rủn không có sức lực vì ngồi xe lăn lâu ngày thì không có vấn đề gì lớn.
Cô kéo ống quần lên, phát hiện chỗ biến dạng ở chân cũng đã biến mất, bây giờ nhìn chân của Thẩm Tiêu Tiêu không khác gì người bình thường.
Cố Thịnh Nhân đứng lên bước đi hai bước, cảm giác đôi chân thật sự có thể dẫm trên mặt đất thật là tuyệt. Mặc dù trong game cũng có thể làm được điều này nhưng vẫn không thể so sánh với ngoài đời thực.
“Vậy thì tiếp theo chỉ cần tập luyện một chút.” Tâm trạng Cố Thịnh Nhân rất vui vẻ.
Ở một nơi khác.
“Cậu nói gì cơ? Mạc thiếu gia?” Trương Dương ngạc nhiên đến mức suýt bóp hộp nước hoa quả ở trong tay.
Hắn ta đã nghe thấy gì vậy, Mạc Đình Viễn lại hỏi hắn làm sao để theo đuổi con gái sao?
“Không phải là cậu đã phải lòng Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần rồi đấy chứ?”
Mạc Đình Viễn đưa ly nước ở trong tay lên uống một ngụm: “Đúng thì thế nào?”
Cô ta viết một bài viết gần một nghìn chữ nói về cảm nhận của mình đối với tấm hình.
Cái gì mà hai người nắm tay nhau cùng ngắm hoàng hôn, ôm nhau một cách tình tứ... lời văn vô cùng sinh động, từ ngữ trau chuốt, nếu không phải là một trong hai nhân vật chính thì Cố Thịnh Nhân không nhịn được mà khen ngợi cô ta.
Lạc Mộc Tiêu Tiêu và Sơn Hà Nhất Kiếm đều là người làm mưa làm gió trong server Lâm Giang Tiên, mà Lạc Mộc Tiêu Tiêu là người chơi vô cùng nổi tiếng trong game online Linh Kiếm Tiên.
Nói ngắn gọn là bài viết này rất hot!
Không chỉ đứng số một trong cao lầu mà còn có vô số những lời bình luận về nó.
Khen cũng có mà chê cũng có.
Bỏ qua một số ít bộ phận người chơi suy nghĩ theo kiểu lý tính vẫn đưa ra nghi ngờ về mối quan hệ của hai người thì những người còn lại đều tin rằng mối quan hệ của họ không bình thường.
Mà trong số những người đó, đại bộ phận đều ủng hộ hoặc có thái độ dưng dưng, chỉ có một số ít người bắt đầu chửi rủa.
“Mặc dù Lạc Mộc Tiêu Tiêu rất lợi hại nhưng cũng không nhìn lại bản thân mình xem, cô ta có điểm nào xứng với Sơn Hà Nhất Kiếm đại thần!” Không thể không nói, khuôn mặt của Sơn Hà Nhất Kiếm thật sự rất anh tuấn, không ít người chơi nữ đều là vì khuôn mặt của anh.
“Đúng vậy, trong game lợi hại đương nhiên có thể kiếm cơm ăn, Sơn Hà Nhất Kiếm đại thần nghĩ thế nào vậy?”
“Tôi nói các người thật là, đương nhiên Sơn Hà Nhất Kiếm đại thần làm sao lại có suy nghĩ nông cạn như các người?”
“Tôi nói những người lầu trên đúng là ăn không ngồi rồi, đây là chuyện của hai đại thần, liên quan gì đến chúng ta?”
...
Cố Thịnh Nhân xem qua vài bình luận, cảm thấy không có gì nên cũng không quan tâm bọn họ nữa.
“Thấy rồi, sao vậy?” Cố Thịnh Nhân nhắn tin cho Sơn Hà Nhất Kiếm.
Sơn Hà Nhất Kiếm đến rất nhanh, anh liếc nhìn Cố Thịnh Nhân, phát hiện cô không có gì khác thường, trong lòng thất vọng: “Em nhìn những bài bình luận chưa, có ý kiến gì không?”
Cố Thịnh Nhân thản nhiên nói: “Một đám người nhạt nhẽo vô vị, em không có ý kiến gì cả.”
Sơn Hà Nhất Kiếm không nói gì, quả nhiên câu trả lời rất đúng với phong cách của Lạc Mộc Tiêu Tiêu.
Điều này cũng chứng minh Lạc Mộc Tiêu Tiêu không hề có tình cảm với anh.
Sơn Hà Nhất Kiếm lần đầu tiên nghi ngờ sức quyến rũ của chính bản thân mình.
“Anh sao vậy?” Cố Thịnh Nhân nhìn anh rồi hỏi.
Sơn Hà Nhất Kiếm lấy lại tinh thần: “Anh không sao?”
“Thế thì em out đây, một lát nữa em còn có việc.” Cố Thịnh Nhân nhìn về phía anh khẽ gật đầu, thân thể hóa thành một luồng sáng trắng, biến mất không thấy đâu nữa.
Quả thật cô có việc.
“Hệ thống, theo lý mà nói, đến hôm nay chân của tôi phải khỏi rồi chứ.”
Hệ thống trả lời: “Kí chủ, cô có thể đứng lên.”
Cố Thịnh Nhân vịn vào chỗ để tay của xe lăn, chầm chậm đứng lên.
Tình trạng rất tốt, ngoài việc chân hơi bủn rủn không có sức lực vì ngồi xe lăn lâu ngày thì không có vấn đề gì lớn.
Cô kéo ống quần lên, phát hiện chỗ biến dạng ở chân cũng đã biến mất, bây giờ nhìn chân của Thẩm Tiêu Tiêu không khác gì người bình thường.
Cố Thịnh Nhân đứng lên bước đi hai bước, cảm giác đôi chân thật sự có thể dẫm trên mặt đất thật là tuyệt. Mặc dù trong game cũng có thể làm được điều này nhưng vẫn không thể so sánh với ngoài đời thực.
“Vậy thì tiếp theo chỉ cần tập luyện một chút.” Tâm trạng Cố Thịnh Nhân rất vui vẻ.
Ở một nơi khác.
“Cậu nói gì cơ? Mạc thiếu gia?” Trương Dương ngạc nhiên đến mức suýt bóp hộp nước hoa quả ở trong tay.
Hắn ta đã nghe thấy gì vậy, Mạc Đình Viễn lại hỏi hắn làm sao để theo đuổi con gái sao?
“Không phải là cậu đã phải lòng Lạc Mộc Tiêu Tiêu đại thần rồi đấy chứ?”
Mạc Đình Viễn đưa ly nước ở trong tay lên uống một ngụm: “Đúng thì thế nào?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.