Nữ Chủ Trọng Sinh Làm Vợ Tổng Tài
Chương 12: Drama công sở
Thanh Thảo
24/02/2023
"Cô muốn ăn ở đâu"
" Ở đằng kia có quán mới mở không lâu, Kiểu Kiểu có dẫn tôi đi ăn một lần rồi, cũng ngon lắm, qua đó ăn đi"
" Ừm vậy theo ý cô"
Bách Thiên Hạo dừng xe, anh bước xuống rồi đến mở cửa cho cô, xung quanh mọi người nhận ra Bách Thiên Hạo nên bàn tán xì xào.
" Đúng là những camera chạy bằng cơm mà, gặp ai cũng xì xào được hết "
" Cô để ý họ làm gì "
" mấy người phiền phức như này, đã chết dưới nòng súng của Lục Vân Tiên tôi từ lâu rồi"
" cô đang nói gì vậy, Lục Vân Tiên..?? Cô không phải là Tiểu Mai sao"
" À không, tôi còn hơi mệt nên nói sản thôi, anh đừng để ý" Lục Vân Tiên thầm nghĩ " mắ nó xém lộ rồi"
" Thôi mau vào ăn đi còn phải đến công ty nữa"
"À ừ!!!"
Cả hai người vào quán gọi một phần cơm sườn xào chua ngọt, Lục Vân Tiên nói " anh cũng ăn giống tôi sao"
" Tại sao tôi phải ăn giống cô chứ"
" Hứ cái tên Bách Thiên Hạo nhà anh, không phải anh cũng gọi cơm sườn xào chua ngọt giống tôi sao"
Bách Thiên Hạo vừa ăn vừa nói " Ai cấm tôi không được ăn chứ"
" Bách Thiên Hạo cái tên đáng ghét nhà anh" cô gắp gần hết sườn của Bách Thiên Hạo rồi chọc " liu liu cho cái tên đáng ghét nhà anh nhịn luôn"
Bách Thiên Hạo phì cười trước sự trẻ con của cô nói " rồi rồi cho cô hết đó"
" Hứ, anh nhớ nói đó nha, tôi không trả đâu nha" cô cười thầm.
Sau khi ăn xong hai người lên xe đi đến công ty, khi một vài nhân viên trong thấy Lục Vân Tiên bước xuống từ xe của Bách Thiên Hạo thì liền xì xào với nhau.
Khi lên đến vị trí chỗ làm của mình, cô tự giới thiệu với mọi người " Xin chào mọi người, tôi là Tiểu Mai là nhân viên mới kiêm trợ lý của sếp tổng "
" Tôi rất mong mọi người giúp đỡ "
Bỗng cô nghe có tiếng ai đó văng vẳng " mày xem kìa cái con nghèo hèn đó mà được làm trợ lý của sếp tổng sau"
" mẹ kiếp, cái chức này tao đã phải cày cuốc rất lâu mà vẫn chưa có được, sao con nhải ranh này dám...."
Lục Vân Tiên nghe được liền ngó xem là ai, cô nghĩ " hên cho mấy con hám lợi bọn bây là bà đây bị rời thân xác chính, nếu không bọn bây nát xương rồi"
Cô gượng cười rồi nói " Mọi người cho tôi xin lỗi nếu lỡ nói gì khiến mọi người không hài lòng "
Bỗng có một người đứng dậy khoanh tay nhìn cô rồi nói với giọng mỉa mai " Thôi tém tém lại dùm cái, ỏng a ỏng ẹo thấy mà ghê"
Cô dường như đã rất kìm đi sự tức giận của mình để không gây hại cho người khác, nhưng bọn họ thì không, Lục Vân Tiên chấn an mình rồi nói.
" Tôi đang nói chuyện rất lịch sự với mọi người, tôi chưa làm gì sai nên xin cô làm ơn đừng cái kiểu ma cũ ăn hiếp ma mới" chuông điện thoại cô reo.
" Dạ alo em nghe thưa sếp............vâng em sẽ mang tài liệu đó lên ngay ạ" cô lấy tài liệu rồi quay đi.
" Con khốn, mày dám nói như vậy với tao sao, mày giỏi"
[ Văn phòng của sếp tổng ]
" Tài liệu của anh đây"
" Cô bị bọn nhân viên đó ức hiếp à"
" Chậc...chốn công sở luôn như thế tôi không lạ gì, mà sao anh biết"
" Cô đừng quên đây là công ty ai"
" Khoe ít thôi, tôi biết anh giỏi rồi" cô chề môi rồi quay đi " tôi về làm việc đây, pai"
Lục Vân Tiên đóng sầm cửa lại, Bách Thiên Hạo bên trong đang suy nghĩ " Cô gái này đúng là đanh đá thật mà, haizz dạo gần đây sao hình bóng cô ta cứ xuất hiện trong đầu mình mãi thế này "
Lục Vân Tiên lúc này cũng vừa đi vừa thầm chửi " cái tên Bách Thiên Hạo khó ưa này, rồi một ngày anh sẽ biết tay rôi" cô vô tình đụng trúng một bạn nhân viên nữ khác.
" xin lỗi cậu, cậu có sao không"
" À tôi không sao, mà người xin lỗi phải là tôi mới đúng chứ, tôi va vào cô mà, không sao chứ"
" À, không...tôi không sao, mà cậu là nhân viên mới à"
" Đúng rồi, tôi vừa vào công ty thôi, tôi tên Tiểu Mai"
" còn tôi là Hân Hân, cậu mới vào chắc chưa quen được nhiều người, vậy lát đi nghỉ trưa đi ăn cơm với tôi nha"
" à ừ, vậy bai lát gặp"
Lục Vân Tiên đi về vị trí làm của mình, cô phát hiện giấy tờ bị xé thành nhiều mảnh nằm rải rác xung quanh chỗ cô
" Chỉ có vậy mà nghĩ làm khó được tôi sao"
" Mày nghĩ chỉ đơn giản thế hả con nhải kia, đây chỉ mới bắt đầu tôi"
Lục Vân Tiên nhếch mép cười, cô ra ngoài lấy một cây chổi, đến gần người đã mỉa mai mình rồi nói " đây là nơi làm việc, không phải nhà cô mà bài bữa như thế"
" Tao thích đó rồi sao"
Bách Thiên Hạo đi tới trầm giọng nói " Thích vậy sao, vậy để tôi cho cô về nhà mà bài bừa như thế, Vân Lâm Thư, gom đồ ra khỏi công ty tôi"
" Ơ...ơ e..mm..xin lỗi sếp, em chỉ lỡ lần này thôi xin sếp đừng đuổi em đi, em hứa em sẽ không thế nữa, đừng đuổi em mà sếp tổng "
" Bách Thiên Hạo tôi chưa bao giờ nói lại lần hai, một là một, mau tôi không muốn nói nhiều"
Vân Lâm Thư tức tối đập bàn một cái rồi hùng hồ đi ra, Bách Thiên Hạo đến vị trí của cô rồi nói " Tiểu Mai cô cứ làm việc, mấy chỗ này tôi gọi lao công dọn giúp cô"
" Cảm ơn Sếp tổng "
...----------------...
( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ) tác giả bị thiếu chữ thông cảm nho
" Ở đằng kia có quán mới mở không lâu, Kiểu Kiểu có dẫn tôi đi ăn một lần rồi, cũng ngon lắm, qua đó ăn đi"
" Ừm vậy theo ý cô"
Bách Thiên Hạo dừng xe, anh bước xuống rồi đến mở cửa cho cô, xung quanh mọi người nhận ra Bách Thiên Hạo nên bàn tán xì xào.
" Đúng là những camera chạy bằng cơm mà, gặp ai cũng xì xào được hết "
" Cô để ý họ làm gì "
" mấy người phiền phức như này, đã chết dưới nòng súng của Lục Vân Tiên tôi từ lâu rồi"
" cô đang nói gì vậy, Lục Vân Tiên..?? Cô không phải là Tiểu Mai sao"
" À không, tôi còn hơi mệt nên nói sản thôi, anh đừng để ý" Lục Vân Tiên thầm nghĩ " mắ nó xém lộ rồi"
" Thôi mau vào ăn đi còn phải đến công ty nữa"
"À ừ!!!"
Cả hai người vào quán gọi một phần cơm sườn xào chua ngọt, Lục Vân Tiên nói " anh cũng ăn giống tôi sao"
" Tại sao tôi phải ăn giống cô chứ"
" Hứ cái tên Bách Thiên Hạo nhà anh, không phải anh cũng gọi cơm sườn xào chua ngọt giống tôi sao"
Bách Thiên Hạo vừa ăn vừa nói " Ai cấm tôi không được ăn chứ"
" Bách Thiên Hạo cái tên đáng ghét nhà anh" cô gắp gần hết sườn của Bách Thiên Hạo rồi chọc " liu liu cho cái tên đáng ghét nhà anh nhịn luôn"
Bách Thiên Hạo phì cười trước sự trẻ con của cô nói " rồi rồi cho cô hết đó"
" Hứ, anh nhớ nói đó nha, tôi không trả đâu nha" cô cười thầm.
Sau khi ăn xong hai người lên xe đi đến công ty, khi một vài nhân viên trong thấy Lục Vân Tiên bước xuống từ xe của Bách Thiên Hạo thì liền xì xào với nhau.
Khi lên đến vị trí chỗ làm của mình, cô tự giới thiệu với mọi người " Xin chào mọi người, tôi là Tiểu Mai là nhân viên mới kiêm trợ lý của sếp tổng "
" Tôi rất mong mọi người giúp đỡ "
Bỗng cô nghe có tiếng ai đó văng vẳng " mày xem kìa cái con nghèo hèn đó mà được làm trợ lý của sếp tổng sau"
" mẹ kiếp, cái chức này tao đã phải cày cuốc rất lâu mà vẫn chưa có được, sao con nhải ranh này dám...."
Lục Vân Tiên nghe được liền ngó xem là ai, cô nghĩ " hên cho mấy con hám lợi bọn bây là bà đây bị rời thân xác chính, nếu không bọn bây nát xương rồi"
Cô gượng cười rồi nói " Mọi người cho tôi xin lỗi nếu lỡ nói gì khiến mọi người không hài lòng "
Bỗng có một người đứng dậy khoanh tay nhìn cô rồi nói với giọng mỉa mai " Thôi tém tém lại dùm cái, ỏng a ỏng ẹo thấy mà ghê"
Cô dường như đã rất kìm đi sự tức giận của mình để không gây hại cho người khác, nhưng bọn họ thì không, Lục Vân Tiên chấn an mình rồi nói.
" Tôi đang nói chuyện rất lịch sự với mọi người, tôi chưa làm gì sai nên xin cô làm ơn đừng cái kiểu ma cũ ăn hiếp ma mới" chuông điện thoại cô reo.
" Dạ alo em nghe thưa sếp............vâng em sẽ mang tài liệu đó lên ngay ạ" cô lấy tài liệu rồi quay đi.
" Con khốn, mày dám nói như vậy với tao sao, mày giỏi"
[ Văn phòng của sếp tổng ]
" Tài liệu của anh đây"
" Cô bị bọn nhân viên đó ức hiếp à"
" Chậc...chốn công sở luôn như thế tôi không lạ gì, mà sao anh biết"
" Cô đừng quên đây là công ty ai"
" Khoe ít thôi, tôi biết anh giỏi rồi" cô chề môi rồi quay đi " tôi về làm việc đây, pai"
Lục Vân Tiên đóng sầm cửa lại, Bách Thiên Hạo bên trong đang suy nghĩ " Cô gái này đúng là đanh đá thật mà, haizz dạo gần đây sao hình bóng cô ta cứ xuất hiện trong đầu mình mãi thế này "
Lục Vân Tiên lúc này cũng vừa đi vừa thầm chửi " cái tên Bách Thiên Hạo khó ưa này, rồi một ngày anh sẽ biết tay rôi" cô vô tình đụng trúng một bạn nhân viên nữ khác.
" xin lỗi cậu, cậu có sao không"
" À tôi không sao, mà người xin lỗi phải là tôi mới đúng chứ, tôi va vào cô mà, không sao chứ"
" À, không...tôi không sao, mà cậu là nhân viên mới à"
" Đúng rồi, tôi vừa vào công ty thôi, tôi tên Tiểu Mai"
" còn tôi là Hân Hân, cậu mới vào chắc chưa quen được nhiều người, vậy lát đi nghỉ trưa đi ăn cơm với tôi nha"
" à ừ, vậy bai lát gặp"
Lục Vân Tiên đi về vị trí làm của mình, cô phát hiện giấy tờ bị xé thành nhiều mảnh nằm rải rác xung quanh chỗ cô
" Chỉ có vậy mà nghĩ làm khó được tôi sao"
" Mày nghĩ chỉ đơn giản thế hả con nhải kia, đây chỉ mới bắt đầu tôi"
Lục Vân Tiên nhếch mép cười, cô ra ngoài lấy một cây chổi, đến gần người đã mỉa mai mình rồi nói " đây là nơi làm việc, không phải nhà cô mà bài bữa như thế"
" Tao thích đó rồi sao"
Bách Thiên Hạo đi tới trầm giọng nói " Thích vậy sao, vậy để tôi cho cô về nhà mà bài bừa như thế, Vân Lâm Thư, gom đồ ra khỏi công ty tôi"
" Ơ...ơ e..mm..xin lỗi sếp, em chỉ lỡ lần này thôi xin sếp đừng đuổi em đi, em hứa em sẽ không thế nữa, đừng đuổi em mà sếp tổng "
" Bách Thiên Hạo tôi chưa bao giờ nói lại lần hai, một là một, mau tôi không muốn nói nhiều"
Vân Lâm Thư tức tối đập bàn một cái rồi hùng hồ đi ra, Bách Thiên Hạo đến vị trí của cô rồi nói " Tiểu Mai cô cứ làm việc, mấy chỗ này tôi gọi lao công dọn giúp cô"
" Cảm ơn Sếp tổng "
...----------------...
( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ)( ಠ ಠ) tác giả bị thiếu chữ thông cảm nho
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.