Chương 7: Dự tiệc
Dade
24/12/2024
Trong khi mọi người vẫn đang xì xào bàn tán thì Gia Nhĩ vẫn rất bình tĩnh, đáp:
- Tuy đúng rằng tôi xuất thân nghèo hèn, nhưng tôi vẫn luôn cố gắng không ngừng bằng tài năng và thực lực của mình nên hoàng đế mới để mắt, chứ không nhẽ các vị nghĩ tôi tự nhiên lại có thể tiếp cận rồi quyến rũ hay cho nàng uống được bùa mê thuốc lú ư?
- Ngươi! – Lý Tâm Duy nghiến răng ken két và ném một cái nhìn thù hằn về phía Gia Nhĩ
Cả Lý Cốc Tùng cũng nhìn chàng vơi ánh mắt đầy sát khí và khuôn mặt rất khó coi, nhưng hai cha con chúng đâu thể phản bác lại bởi tài năng của chàng đã rất nhiều người ở trong triều biết tới, giờ lấp liếm cũng chỉ làm xấu mặt mình, vậy là chúng giận tím mặt. Đúng lúc này thì có tiếng nói vọng vào:
- Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu giá đáo!
Sau câu nói đó, Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu bước vào, nhìn thấy cảnh huyên náo trước mặt, Thái thượng Hoàng Nghiêm giọng hỏi:
- Ở đây vừa có chuyện gì vậy? – ông hơi cau mày lại và nói
- Dạ, không có gì to tát đâu ạ, chút chuyện vặt thôi ạ, người không cần bận lòng làm gì kẻo tổn hại thân thể! – Lý Cốc Tùng chắp tay cúi người xuống đáp với vẻ lúng túng
Nhưng Lý Tâm Duy thì đã không nhịn nổi nữa, hắn hỏi Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu với giọng như đang kìm nén:
- Khởi bẩm Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu, thần muốn biết vì sao mà hai người lại đồng ý cho hôn sự của hoàng đế với một tên nghèo hèn như vậy?
- Ai gia muốn chọn ai làm con rể thì đó là chuyện của ai gia, chẳng nhẽ ai gia lại còn phải hỏi ý kiến của nhà ngươi à? – Hoàng Thái Hậu đáp lại với thái độ và giọng điệu lạnh lùng.
- Thần … Thần không dám, chỉ là thần nhất thời tò mò, muốn biết lý do mà thôi.
Đúng lúc đó, giọng nói ban nãy lại vọng vào:
- Hoàng thượng và công chúa Minh Trang giá đáo!
Sau đó, Hồng Nguyệt và Minh Trang bước vào, tất cả đề hướng mắt về hai người họ. Hôm nay Hồng Nguyệt mặc một bộ hoàng bào màu vàng với viền màu xanh làm nổi bật lên khí chất uy nghi của nàng, mái tóc dài cũng được nàng búi lên cẩn thận với chiếc trâm vàng tuyệt đẹp. Còn Minh Trang thì mặc một bộ cánh màu xanh ngọc thật trang nhã và yêu kiều tựa như một nàng tiên giáng trần. Minh Trang thì đi tới chỗ của Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu còn Hông Nguyệt thì bước lên bục cao nơi được sắp xếp cho nàng. Khi đã lên tới nơi, nàng quay xuống , cầm chén rượu trên bàn lên và nói:
- Hôm nay là yến tiệc được tổ chức hàng năm của hoàng cung, ta mong các ái khanh sẽ cảm thấy vui vẻ!
Nàng dừng lại trong giây lát và nhìn xuống phía Gia Nhĩ rồi nói tiếp:
- Nhân đây ta cũng xin giới thiệu hôn phu của ta với mọi người, chắc hẳn hầu hết mọi người đều đã biết chàng ấy, Hôn phu của ta chính là Hắc Gia Nhĩ!
Nàng vừa dứt câu thì Hoàng Thái Hậu đã ra hiệu cho Gia Nhĩ đi lên cạnh Hồng Nguyệt, khi chàng vừa bước lên tới nơi và quay xuống thì mọi người đã vỗ tay chúc mừng không ngớt. Cha con Lý Cốc Tùng tuy cũng vỗ tay nhưng trong lòng đang giận tới điếng người. Khi tiếng vỗ tay vừa dứt thì Hồng Nguyệt nói tiếp:
- Ta biết bởi vì xuất thân của chàng ấy nên rất nhiều người cảm thấy bất mãn, nhưng chàng ấy là một người rất tài giỏi và thông minh, hơn nữa ta đã luôn muốn quý tộc chúng ta và thường dân có mối quan hệ tốt đẹp hơn, gần gũi với nhau hơn, việc ta thành thân với chàng ấy cũng sẽ góp phần rất lớn cho ý định này của ta, thể hiện rằng quý tộc và thường dân đều bình đẳng, công bằng, chính vì vậy mà ta mong các vị sẽ bãi bỏ được định kiến về vấn đề này, không còn có ác cảm với chàng ấy!
Mọi người khi nghe xong lại vỗ tay tán dương cho nữ đế anh minh của họ và sau đó buổi tiệc được diễn ra rất vui vẻ. Nhưng trong lúc mọi người đang vui vẻ thì tên Lý Tâm Duy lại tới tiếp cận Gia Nhĩ lần nữa, nhưng lần này hắn nói với Gia Nhĩ với giọng điệu khác hẳn lúc nãy:
- Hắc công tử à, cho ta xin lỗi vì vừa rồi đã vô cớ gây hấn với ngươi, chén này ta kính ngươi coi như là lời xin lỗi của ta – Hắn vừa nói vừa đưa cho Gia Nhĩ một trong hai chén rượu hắn cầm một cách kính cẩn
Gia Nhĩ im lặng một hồi rồi cũng nói:
- Không sao, ta cũng không để tâm đâu! Còn chén rượu này của ngươi, ta nhận! – Gia Nhĩ nói và nhận chén rượu từ tên Tâm Duy
Hồng Nguyệt ngồi bên cạnh có linh cảm không lành, nàng liền ngăn Giai Nhĩ lại trước khi chàng kịp uống:
- Chàng từ từ hãy uống, ta còn có món quà muốn tặng chàng, chàng xem trước đi đã, phiền Lý công tử ra cửa kên tỳ nữ của ta đi lấy giúp ta có được không?
- Dạ, để thần đi giúp người! – Hắn kính cẩn nói với Hồng Nguyệt rồi đi ra cửa với một nụ cười gian xảo.
Lúc sau, hắn quay trở lại và lại đi tới chỗ của Hồng Nguyệt và Gia Nhĩ mà bảo:
- Thần đã kêu tì nữ của người đi lấy rồi ạ, lát nữa tì nữ đó sẽ đưa tới!
- Ồ, cảm ơn ngươi! – Hồng Nguyệt đáp.
- Chi bằng trong lúc chờ đợi, chúng ta cùng nhau uống rượu đi nào Hắc công tử - hắn vừa nói vừa cầm chén rượu mà trước đó hắn để lại ở chỗ của Gia Nhĩ và Hồng Nguyệt để đi ra ngoài sai tì nữ
- Được! – Gia Nhĩ cũng cầm chén rượu mà trước đó Tâm Duy đưa cho lên
Hai người sau đó cùng uống một hơi cạn sạch, rồi Tâm Duy lại trở lại chỗ của mình và mắt đối mắt với cha hắn, cả hai đều nở nụ cười hết sức khó hiểu. Đúng lúc đó thì tì nữ của Hồng Nguyệt đì vào với hộp gỗ trên tay:
- Bẩm hoàng thượng, đây là thứ mà người đã yêu cầu! – cô tì nữ vừa nói vừa đưa cho Hông Nguyệt
Hồng Nguyệt cười khi nhận được hộp gỗ rồi lại quay qua Gia Nhĩ :
- Cái này là ta tặng chàng đẻ kích lệ chàng, mông chàng sẽ thi tốt!
Mọi người trong phòng tiệc lại vỗ tay một lần nữa, và rồi Lý Cốc tùng lại đứng ra và nói:
- Thần cũng biết tin Hắc công tử sẽ tham dự kì thi sắp tới nên cũng đã chuẩn bị một món quà, không biết Hắc công tử có đồng ý đi cùng thần để xem món quà đó không ạ?
Gia Nhĩ im lặng suy nghĩ một lúc thì Hoàng Thái Hậu lên tiếng:
- Nếu Lý tể tướng đã có lòng vậy thì con cứ nhận đi! – Hoàng Thái Hậu cười một cách hiền hậu và nhìn Gia Nhĩ
- Tuy đúng rằng tôi xuất thân nghèo hèn, nhưng tôi vẫn luôn cố gắng không ngừng bằng tài năng và thực lực của mình nên hoàng đế mới để mắt, chứ không nhẽ các vị nghĩ tôi tự nhiên lại có thể tiếp cận rồi quyến rũ hay cho nàng uống được bùa mê thuốc lú ư?
- Ngươi! – Lý Tâm Duy nghiến răng ken két và ném một cái nhìn thù hằn về phía Gia Nhĩ
Cả Lý Cốc Tùng cũng nhìn chàng vơi ánh mắt đầy sát khí và khuôn mặt rất khó coi, nhưng hai cha con chúng đâu thể phản bác lại bởi tài năng của chàng đã rất nhiều người ở trong triều biết tới, giờ lấp liếm cũng chỉ làm xấu mặt mình, vậy là chúng giận tím mặt. Đúng lúc này thì có tiếng nói vọng vào:
- Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu giá đáo!
Sau câu nói đó, Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu bước vào, nhìn thấy cảnh huyên náo trước mặt, Thái thượng Hoàng Nghiêm giọng hỏi:
- Ở đây vừa có chuyện gì vậy? – ông hơi cau mày lại và nói
- Dạ, không có gì to tát đâu ạ, chút chuyện vặt thôi ạ, người không cần bận lòng làm gì kẻo tổn hại thân thể! – Lý Cốc Tùng chắp tay cúi người xuống đáp với vẻ lúng túng
Nhưng Lý Tâm Duy thì đã không nhịn nổi nữa, hắn hỏi Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu với giọng như đang kìm nén:
- Khởi bẩm Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu, thần muốn biết vì sao mà hai người lại đồng ý cho hôn sự của hoàng đế với một tên nghèo hèn như vậy?
- Ai gia muốn chọn ai làm con rể thì đó là chuyện của ai gia, chẳng nhẽ ai gia lại còn phải hỏi ý kiến của nhà ngươi à? – Hoàng Thái Hậu đáp lại với thái độ và giọng điệu lạnh lùng.
- Thần … Thần không dám, chỉ là thần nhất thời tò mò, muốn biết lý do mà thôi.
Đúng lúc đó, giọng nói ban nãy lại vọng vào:
- Hoàng thượng và công chúa Minh Trang giá đáo!
Sau đó, Hồng Nguyệt và Minh Trang bước vào, tất cả đề hướng mắt về hai người họ. Hôm nay Hồng Nguyệt mặc một bộ hoàng bào màu vàng với viền màu xanh làm nổi bật lên khí chất uy nghi của nàng, mái tóc dài cũng được nàng búi lên cẩn thận với chiếc trâm vàng tuyệt đẹp. Còn Minh Trang thì mặc một bộ cánh màu xanh ngọc thật trang nhã và yêu kiều tựa như một nàng tiên giáng trần. Minh Trang thì đi tới chỗ của Thái Thượng Hoàng và Hoàng Thái Hậu còn Hông Nguyệt thì bước lên bục cao nơi được sắp xếp cho nàng. Khi đã lên tới nơi, nàng quay xuống , cầm chén rượu trên bàn lên và nói:
- Hôm nay là yến tiệc được tổ chức hàng năm của hoàng cung, ta mong các ái khanh sẽ cảm thấy vui vẻ!
Nàng dừng lại trong giây lát và nhìn xuống phía Gia Nhĩ rồi nói tiếp:
- Nhân đây ta cũng xin giới thiệu hôn phu của ta với mọi người, chắc hẳn hầu hết mọi người đều đã biết chàng ấy, Hôn phu của ta chính là Hắc Gia Nhĩ!
Nàng vừa dứt câu thì Hoàng Thái Hậu đã ra hiệu cho Gia Nhĩ đi lên cạnh Hồng Nguyệt, khi chàng vừa bước lên tới nơi và quay xuống thì mọi người đã vỗ tay chúc mừng không ngớt. Cha con Lý Cốc Tùng tuy cũng vỗ tay nhưng trong lòng đang giận tới điếng người. Khi tiếng vỗ tay vừa dứt thì Hồng Nguyệt nói tiếp:
- Ta biết bởi vì xuất thân của chàng ấy nên rất nhiều người cảm thấy bất mãn, nhưng chàng ấy là một người rất tài giỏi và thông minh, hơn nữa ta đã luôn muốn quý tộc chúng ta và thường dân có mối quan hệ tốt đẹp hơn, gần gũi với nhau hơn, việc ta thành thân với chàng ấy cũng sẽ góp phần rất lớn cho ý định này của ta, thể hiện rằng quý tộc và thường dân đều bình đẳng, công bằng, chính vì vậy mà ta mong các vị sẽ bãi bỏ được định kiến về vấn đề này, không còn có ác cảm với chàng ấy!
Mọi người khi nghe xong lại vỗ tay tán dương cho nữ đế anh minh của họ và sau đó buổi tiệc được diễn ra rất vui vẻ. Nhưng trong lúc mọi người đang vui vẻ thì tên Lý Tâm Duy lại tới tiếp cận Gia Nhĩ lần nữa, nhưng lần này hắn nói với Gia Nhĩ với giọng điệu khác hẳn lúc nãy:
- Hắc công tử à, cho ta xin lỗi vì vừa rồi đã vô cớ gây hấn với ngươi, chén này ta kính ngươi coi như là lời xin lỗi của ta – Hắn vừa nói vừa đưa cho Gia Nhĩ một trong hai chén rượu hắn cầm một cách kính cẩn
Gia Nhĩ im lặng một hồi rồi cũng nói:
- Không sao, ta cũng không để tâm đâu! Còn chén rượu này của ngươi, ta nhận! – Gia Nhĩ nói và nhận chén rượu từ tên Tâm Duy
Hồng Nguyệt ngồi bên cạnh có linh cảm không lành, nàng liền ngăn Giai Nhĩ lại trước khi chàng kịp uống:
- Chàng từ từ hãy uống, ta còn có món quà muốn tặng chàng, chàng xem trước đi đã, phiền Lý công tử ra cửa kên tỳ nữ của ta đi lấy giúp ta có được không?
- Dạ, để thần đi giúp người! – Hắn kính cẩn nói với Hồng Nguyệt rồi đi ra cửa với một nụ cười gian xảo.
Lúc sau, hắn quay trở lại và lại đi tới chỗ của Hồng Nguyệt và Gia Nhĩ mà bảo:
- Thần đã kêu tì nữ của người đi lấy rồi ạ, lát nữa tì nữ đó sẽ đưa tới!
- Ồ, cảm ơn ngươi! – Hồng Nguyệt đáp.
- Chi bằng trong lúc chờ đợi, chúng ta cùng nhau uống rượu đi nào Hắc công tử - hắn vừa nói vừa cầm chén rượu mà trước đó hắn để lại ở chỗ của Gia Nhĩ và Hồng Nguyệt để đi ra ngoài sai tì nữ
- Được! – Gia Nhĩ cũng cầm chén rượu mà trước đó Tâm Duy đưa cho lên
Hai người sau đó cùng uống một hơi cạn sạch, rồi Tâm Duy lại trở lại chỗ của mình và mắt đối mắt với cha hắn, cả hai đều nở nụ cười hết sức khó hiểu. Đúng lúc đó thì tì nữ của Hồng Nguyệt đì vào với hộp gỗ trên tay:
- Bẩm hoàng thượng, đây là thứ mà người đã yêu cầu! – cô tì nữ vừa nói vừa đưa cho Hông Nguyệt
Hồng Nguyệt cười khi nhận được hộp gỗ rồi lại quay qua Gia Nhĩ :
- Cái này là ta tặng chàng đẻ kích lệ chàng, mông chàng sẽ thi tốt!
Mọi người trong phòng tiệc lại vỗ tay một lần nữa, và rồi Lý Cốc tùng lại đứng ra và nói:
- Thần cũng biết tin Hắc công tử sẽ tham dự kì thi sắp tới nên cũng đã chuẩn bị một món quà, không biết Hắc công tử có đồng ý đi cùng thần để xem món quà đó không ạ?
Gia Nhĩ im lặng suy nghĩ một lúc thì Hoàng Thái Hậu lên tiếng:
- Nếu Lý tể tướng đã có lòng vậy thì con cứ nhận đi! – Hoàng Thái Hậu cười một cách hiền hậu và nhìn Gia Nhĩ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.