Chương 8: BẠCH GIA TOÀN NHỮNG KẺ MÁU LẠNH
B•Harm
04/07/2023
Bạch Tử Hàn về đến nhà là lúc đồng hồ chỉ đến 12 giờ đêm, người anh hơi lảo đảo nhưng được giúp việc đỡ
nên mới giữ được thẳng. Tuy mặt đỏ đỏ vì men rượu nhưng sự lạnh lùng
cùng đôi mắt đẹp kinh người vẫn không hề lu mờ. Cô giúp việc chạy ra đỡ
tuy hơi khó chịu với mùi nồng của đủ loại rượu nhưng khi ngó sang gương
mặt khôi ngô tuấn tú của thiếu gia lại không kìm lòng được! Cô ta vì một lần vô ý thấy được Bạch Tử Hàn trong quán bar nên từ đó đã làm đủ mọi
kế để được vào Bạch gia làm việc, nay đã có cơ hội tiếp xúc gần với cậu
hai nhà họ Bạch.
Khi vừa dìu Bạch Tử Hàn đến cầu thang, bỗng nhiên anh quay ra nâng cằm cô ta lên hôn. Nụ hôn tuy đến bất ngờ và có phần tàn bạo nhưng cô ta thích đến điên người nên cũng ôm lấy anh đáp trả mà không biết Bạch An Nhi đang đứng sau nhìn. Đến khi cô ta nghe thấy tiếng hét ầm vang lên mới giật mình nhìn xuống dưới cầu thang nhưng đã quá muộn. Bạch Tử Hàn cười lạnh một cái rồi tiện tay đẩy cô ta xuống, do bất ngờ bị đẩy nên đâm sầm vào Bạch An Nhi khiến tiếng động phát ra vô cùng lớn kèm theo tiếng chửi bới và quát tháo vang khắp cả ngôi nhà
" CON ĐIẾM KHỐN KHIẾP! MAU CÚT KHỎI NGƯỜI TAO! ĐỒ LẲNG LƠ, DƠ BẨN, ĐÊ TIỆN! MẸ ƠI, CÓ NGƯỜI MUỐN GIẾT CON! "
" Không... Không phải... Cô Bạch, nghe tôi giải thích...á! "
Cô ta đang vội ngồi dậy thì Bạch An Nhi bất ngờ ra tay túm tóc, đánh thẳng vào mặt không hề thương tiếc
" CON ĐIẾM! MÀY DÁM HÔN ANH ẤY! TAO GIẾT CHẾT MÀY! "
" Áaaaa! Cứu với! "
Cô ta thật sai lầm khi để Bạch Tử Hàn ôm hôn mình trước mặt Bạch An Nhi. Trước giờ trên dưới Bạch gia đều biết Bạch An Nhi thích Bạch Tử Hàn chỉ là mọi người giả câm giả điếc ngơ đi.
Lúc ông Bạch và người vợ thêm cả Bạch Thụy Phong chạy đến thì thấy phòng khách vô cùng hỗn loạn. Bạch Tử Hàn thì ung dung ngồi trên cầu thang hút thuốc, ánh mắt thích thú nhìn cảnh tượng phía dưới, ở dưới cầu thang thì Bạch An Nhi đang túm tóc giúp việc điên cuồng cấu xé, đánh đập.
Ông Bạch là người từng trải nên nhìn qua là hiểu hết mọi việc liền lớn tiếng quát to:
" DÙNG HẾT LẠI CHO TAO! "
Lúc này khuôn mặt tức giận của Bạch An Nhi mới trở nên sợ hãi, cô ta run run buông giúp việc ra, chạy lại phía anh cả Bạch Thụy Phong cầu cứu
" Anh ơi... Cô ta dám hôn anh Hàn... cô ta còn cố ý đẩy ngã em... anh phải giúp em... "
Vừa nói nước mắt lại vừa rơi lã chã như người bị hại. Bạch lão gia đau hết cả đầu, lần nào cũng không kìm được cảm xúc, ông biết thừa con gái mình thích anh trai của nó nhưng ông cảnh cáo bao nhiêu lần là dù hai đứa khác mẹ nhưng cùng một người cha! Thấy con gái cũng biết nghe lời nên ông buông lỏng ai dè nó lại làm loạn lên, cả nhà này biết chuyện xấu nhưng làm sao để người ngoài biết? Ông hất bay một cái bình cổ ở gần đấy nhất khiến Bạch An Nhi sợ hãi hét ầm lên, lần này cô chọc ba mình tức thật rồi...
" Bạch An Nhi! Tự đi giải quyết cái đống hết loạn này đi! Đúng là chết vì thứ tình yêu vớ vẩn! "
" Ba! "
Bạch Thụy Phong lên tiếng can ngăn, anh yêu thương người em gái này còn nhiều hơn bản thân vì khi mẹ mất dường như người thân ruột thịt duy nhất ở cạnh anh là Bạch An Nhi. Bạch lão gia 'hừ' lạnh một tiếng rồi quay lưng đi. Ông không muốn thành trò hề trước mặt đứa con trai thứ hai - Bạch Tử Hàn.
Khi kịch hạ màn, trên cầu thang có tiếng ngáp dài phá tan bầu không khí ngột ngạt. Bạch Tử Hàn vứt thuốc xuống rồi đứng dậy nhếch miệng cười khiêu khích Bạch Thụy Phong
" Anh cả đến sớm làm kịch hết rồi, sau này đến muộn chút, nhé? "
Bên ngoài Bạch Thụy Phong vẫn lãnh đạm nhưng nội tâm anh ta đã rất muốn giết người, anh ta phải cố gắng lắm mới kìm chế được bản thân không giết chết Bạch Tử Hàn để trả thù cho mẹ mình! Nhìn đôi mắt của anh cả dần đỏ lên, Bạch An Nhi vội vã kéo tay anh giọng nhẹ nhàng can ngăn vì sợ anh làm hại đến anh hai
" Anh cả, chuyện qua rồi... đừng nhìn anh Hàn như vậy được không? Chắc chắn không phải anh Hàn làm mà? "
" Em thì biết cái gì! "
Anh ta gắt lên rút tay mình ra rồi quay lưng tức giận bỏ đi. Bạch Tử Hàn thì cũng đi mất còn lại đúng Bạch An Nhi và người giúp việc thêm cả người mẹ kế - Kim Hạ Như nữa!
Cuối cùng người giúp việc kia bị đuổi nhìn rất thảm, cả nhà họ Bạch cũng giải tán hết trả lại cái sự yên bình, vắng vẻ như cũ.
Bạch Thụy Phong sau khi về phòng anh ta đã đập phá toàn bộ đồ rồi cầm dao rạch nát tất cả nhưng khi đến bức ảnh cưới thì anh ta mới lấy lại tỉnh táo bỏ dao xuống. Khi mẹ anh ta mất thì cuộc hôn nhân chính là thứ giúp anh ta kìm chế cảm xúc của bản thân...
Nghĩ đến người mẹ ruột, ý chí trả thù của Bạch Thụy Phong càng tăng, anh ta thề một ngày sẽ phải giết chết con quỷ Bạch Tử Hàn! Đời anh ta đã mất tất cả vì sự xuất hiện của một người em trai không cùng huyết thống, điều quan trọng ba anh ta cũng có ý định giao toàn bộ 70% tài sản cho đứa con riêng! Mẹ anh ta cả đời chỉ che chở cho hai đứa con của bà và một gia đình hạnh phúc nhưng vì hai chữ 'ngoại tình' mà Bạch gia đã bị phá nát cái gia đình hạnh phúc trong ý nghĩ của mọi người. Bạch Thụy Phong tưởng vậy đã suy sụp lắm rồi lại thêm việc em gái anh bất chấp thích Bạch Tử Hàn! Anh ta muốn ngăn nhưng khi thấy con bé không kìm lòng bất chấp chỉ để được Bạch Tử Hàn để ý thì anh đã không nhịn được can ngăn mà việc đó lại làm em gái anh rơi nước mắt...
Anh ta, một người chả tốt đẹp gì nhưng vì hai người phụ nữ anh sẽ dùng cả mạng sống và cuộc đời bảo vệ kể cả có phải giết người!
Khi vừa dìu Bạch Tử Hàn đến cầu thang, bỗng nhiên anh quay ra nâng cằm cô ta lên hôn. Nụ hôn tuy đến bất ngờ và có phần tàn bạo nhưng cô ta thích đến điên người nên cũng ôm lấy anh đáp trả mà không biết Bạch An Nhi đang đứng sau nhìn. Đến khi cô ta nghe thấy tiếng hét ầm vang lên mới giật mình nhìn xuống dưới cầu thang nhưng đã quá muộn. Bạch Tử Hàn cười lạnh một cái rồi tiện tay đẩy cô ta xuống, do bất ngờ bị đẩy nên đâm sầm vào Bạch An Nhi khiến tiếng động phát ra vô cùng lớn kèm theo tiếng chửi bới và quát tháo vang khắp cả ngôi nhà
" CON ĐIẾM KHỐN KHIẾP! MAU CÚT KHỎI NGƯỜI TAO! ĐỒ LẲNG LƠ, DƠ BẨN, ĐÊ TIỆN! MẸ ƠI, CÓ NGƯỜI MUỐN GIẾT CON! "
" Không... Không phải... Cô Bạch, nghe tôi giải thích...á! "
Cô ta đang vội ngồi dậy thì Bạch An Nhi bất ngờ ra tay túm tóc, đánh thẳng vào mặt không hề thương tiếc
" CON ĐIẾM! MÀY DÁM HÔN ANH ẤY! TAO GIẾT CHẾT MÀY! "
" Áaaaa! Cứu với! "
Cô ta thật sai lầm khi để Bạch Tử Hàn ôm hôn mình trước mặt Bạch An Nhi. Trước giờ trên dưới Bạch gia đều biết Bạch An Nhi thích Bạch Tử Hàn chỉ là mọi người giả câm giả điếc ngơ đi.
Lúc ông Bạch và người vợ thêm cả Bạch Thụy Phong chạy đến thì thấy phòng khách vô cùng hỗn loạn. Bạch Tử Hàn thì ung dung ngồi trên cầu thang hút thuốc, ánh mắt thích thú nhìn cảnh tượng phía dưới, ở dưới cầu thang thì Bạch An Nhi đang túm tóc giúp việc điên cuồng cấu xé, đánh đập.
Ông Bạch là người từng trải nên nhìn qua là hiểu hết mọi việc liền lớn tiếng quát to:
" DÙNG HẾT LẠI CHO TAO! "
Lúc này khuôn mặt tức giận của Bạch An Nhi mới trở nên sợ hãi, cô ta run run buông giúp việc ra, chạy lại phía anh cả Bạch Thụy Phong cầu cứu
" Anh ơi... Cô ta dám hôn anh Hàn... cô ta còn cố ý đẩy ngã em... anh phải giúp em... "
Vừa nói nước mắt lại vừa rơi lã chã như người bị hại. Bạch lão gia đau hết cả đầu, lần nào cũng không kìm được cảm xúc, ông biết thừa con gái mình thích anh trai của nó nhưng ông cảnh cáo bao nhiêu lần là dù hai đứa khác mẹ nhưng cùng một người cha! Thấy con gái cũng biết nghe lời nên ông buông lỏng ai dè nó lại làm loạn lên, cả nhà này biết chuyện xấu nhưng làm sao để người ngoài biết? Ông hất bay một cái bình cổ ở gần đấy nhất khiến Bạch An Nhi sợ hãi hét ầm lên, lần này cô chọc ba mình tức thật rồi...
" Bạch An Nhi! Tự đi giải quyết cái đống hết loạn này đi! Đúng là chết vì thứ tình yêu vớ vẩn! "
" Ba! "
Bạch Thụy Phong lên tiếng can ngăn, anh yêu thương người em gái này còn nhiều hơn bản thân vì khi mẹ mất dường như người thân ruột thịt duy nhất ở cạnh anh là Bạch An Nhi. Bạch lão gia 'hừ' lạnh một tiếng rồi quay lưng đi. Ông không muốn thành trò hề trước mặt đứa con trai thứ hai - Bạch Tử Hàn.
Khi kịch hạ màn, trên cầu thang có tiếng ngáp dài phá tan bầu không khí ngột ngạt. Bạch Tử Hàn vứt thuốc xuống rồi đứng dậy nhếch miệng cười khiêu khích Bạch Thụy Phong
" Anh cả đến sớm làm kịch hết rồi, sau này đến muộn chút, nhé? "
Bên ngoài Bạch Thụy Phong vẫn lãnh đạm nhưng nội tâm anh ta đã rất muốn giết người, anh ta phải cố gắng lắm mới kìm chế được bản thân không giết chết Bạch Tử Hàn để trả thù cho mẹ mình! Nhìn đôi mắt của anh cả dần đỏ lên, Bạch An Nhi vội vã kéo tay anh giọng nhẹ nhàng can ngăn vì sợ anh làm hại đến anh hai
" Anh cả, chuyện qua rồi... đừng nhìn anh Hàn như vậy được không? Chắc chắn không phải anh Hàn làm mà? "
" Em thì biết cái gì! "
Anh ta gắt lên rút tay mình ra rồi quay lưng tức giận bỏ đi. Bạch Tử Hàn thì cũng đi mất còn lại đúng Bạch An Nhi và người giúp việc thêm cả người mẹ kế - Kim Hạ Như nữa!
Cuối cùng người giúp việc kia bị đuổi nhìn rất thảm, cả nhà họ Bạch cũng giải tán hết trả lại cái sự yên bình, vắng vẻ như cũ.
Bạch Thụy Phong sau khi về phòng anh ta đã đập phá toàn bộ đồ rồi cầm dao rạch nát tất cả nhưng khi đến bức ảnh cưới thì anh ta mới lấy lại tỉnh táo bỏ dao xuống. Khi mẹ anh ta mất thì cuộc hôn nhân chính là thứ giúp anh ta kìm chế cảm xúc của bản thân...
Nghĩ đến người mẹ ruột, ý chí trả thù của Bạch Thụy Phong càng tăng, anh ta thề một ngày sẽ phải giết chết con quỷ Bạch Tử Hàn! Đời anh ta đã mất tất cả vì sự xuất hiện của một người em trai không cùng huyết thống, điều quan trọng ba anh ta cũng có ý định giao toàn bộ 70% tài sản cho đứa con riêng! Mẹ anh ta cả đời chỉ che chở cho hai đứa con của bà và một gia đình hạnh phúc nhưng vì hai chữ 'ngoại tình' mà Bạch gia đã bị phá nát cái gia đình hạnh phúc trong ý nghĩ của mọi người. Bạch Thụy Phong tưởng vậy đã suy sụp lắm rồi lại thêm việc em gái anh bất chấp thích Bạch Tử Hàn! Anh ta muốn ngăn nhưng khi thấy con bé không kìm lòng bất chấp chỉ để được Bạch Tử Hàn để ý thì anh đã không nhịn được can ngăn mà việc đó lại làm em gái anh rơi nước mắt...
Anh ta, một người chả tốt đẹp gì nhưng vì hai người phụ nữ anh sẽ dùng cả mạng sống và cuộc đời bảo vệ kể cả có phải giết người!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.